Bởi vậy nếu như không có Kiệt Sâm, nếu không có thánh cấp linh dược tề bọn họ muốn từ đế linh sư đỉnh phong tấn cấp thánh linh sư còn chưa biết phải đợi tới tháng năm nào.
- Nhưng năm đó tuy ta cao ngạo nhưng vẫn có chút kính nể đối với một người trên đại lục, đó chính là A Nhĩ Ngõa Lôi Tư của La Lan gia tộc, hai mươi năm trước tuổi của hắn tương đương với ta, nhưng khi ta tấn cấp đế linh sư đỉnh phong thì hắn đã trở thành thánh linh sư đê cấp, được xưng là Thần Phong đế quốc đệ nhất thiên tài, là nhân vật nổi danh trên toàn bộ đại lục.
- Năm đó La Lan gia tộc ngoại trừ A Nhĩ Ngõa Lôi Tư, còn có Á Đương Tư, là thánh linh sư đê cấp, một tộc có hai đời, cả cha lẫn con đều là thánh linh sư làm La Lan gia tộc nhất thời danh tiếng vô lượng trong Thần Phong đế quốc.
- Nhưng trong một đêm ở hai mươi hai năm trước, đã xảy ra một sự kiện chấn kinh toàn bộ đại lục, La Lan gia tộc rời khỏi đế đô về quê tế tổ, khi cử hành đại hội gia tộc đã bị người tập kích, đêm hôm đó máu chảy thành sông, toàn bộ thành viên La Lan gia tộc đều bị đánh chết, từ người già nhất cho tới hài nhi vài tháng tuổi, kể cả Á Đương Tư cùng A Nhĩ Ngõa Lôi Tư đều bị giết chết, nghe nói tiếng chém giết đêm đó không ngừng vang lên, giằng co tới tận bình minh, hơn nữa chẳng những là con cháu trực hệ của La Lan gia tộc, kể cả thành viên chi thứ cùng toàn bộ thành viên phân bố các nơi trong đế quốc đều cùng một thời gian gặp phải tập kích, không một người còn sống!
- Không một người còn sống, toàn gia tộc bị diệt, toàn bộ thành viên bị đánh chết, kể cả con cháu dòng bên…
Nghe Vi Ân kể lại, nhóm người Kiệt Sâm đều chấn kinh.
- Đó là một thảm án diệt môn ít có trong lịch sử đại lục, nếu như ở thời đại chiến loạn đừng nói là một tông tộc bị diệt, cho dù là một quốc gia bị diệt cũng sẽ không khiến bao nhiêu oanh động, nhưng đang ở niên đại hòa bình, thảm án diệt môn của La Lan gia tộc làm chấn kinh toàn bộ đại lục, huống chi La Lan gia tộc còn được xưng là đệ nhất gia tộc Thần Phong đế quốc!
- Ngay khi mọi người đều cho rằng Thần Phong đế quốc sẽ trải qua một cuộc đại loạn huyết tinh, nhưng một sự kiện làm người nghi hoặc lại xảy ra, sau khi thảm án diệt môn của La Lan gia tộc phát sinh, đế vương cùng Thánh Địa Thần Phong đế quốc không hề có bất kỳ hành động nào, cứ như vậy một gia tộc khổng lồ hoàn toàn biến mất trong dòng sông lịch sử, trở thành một nghi án lớn trong đại lục.
- Kỳ thật lúc ấy cũng có không ít người hoài nghi thảm án là do hoàng thất cùng Thánh Địa Thần Phong đế quốc liên thủ gây ra, nếu không vô luận là thế lực nào cũng không thể trong vòng một đêm đem đệ nhất gia tộc tiếng tăm lừng lẫy triệt để diệt sát, không còn người sống, bây giờ nghe lời nói của Tạp Tắc Nỗ Tư, chuyện năm đó chính do Thánh Địa Thần Phong đế quốc gây ra không thể nghi ngờ!
Nghe được lời nói của Vi Ân, mọi người đều trầm mặc, ánh mắt phức tạp nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư.
Không ai ngờ được trong nội tâm Tạp Tắc Nỗ Tư mang theo một huyết hải thâm cừu sâu sắc như vậy, cả gia tộc đều bị diệt môn, đó là thâm cừu đại hận như thế nào, lại liên tưởng tới bộ dáng điên cuồng khi nãy của Tạp Tắc Nỗ Tư, tất cả mọi người liền hiểu được vì sao hắn có biểu hiện bất thường như vậy.
Trong hư không, Tạp Tắc Nỗ Tư đứng đối diện Áo Đức Mạn, gương mặt đầy sát khí.
- Áo Đức Mạn, ngươi không nghĩ tới? Ngươi có biết năm đó ta chỉ mới mười ba tuổi, thực lực chỉ có tam giai linh sư, bên trong Vạn Linh sơn mạch nguy hiểm trùng điệp, ngươi có biết ta đã trải qua những chuyện gì sao? Suốt một năm, ta bỏ ra suốt một năm mới đi qua được Vạn Linh sơn mạch, thoát khỏi sự đuổi giết của các ngươi, ta tin tưởng sở dĩ ông trời để cho ta chạy thoát khỏi Vạn Linh sơn mạch, sáng tạo ra một kỳ tích như vậy là vì cho ta cơ hội quay về báo thù!
- Cho nên hôm nay ngươi chết đi cho ta!
Sắc mặt Tạp Tắc Nỗ Tư dữ tợn, trong miệng gào to, trong cơ thể toát ra một cỗ khí tức đáng sợ, thân thể lao thẳng về hướng Áo Đức Mạn.
- Oanh long long…
Khí tức đáng sợ lan tràn, trong hư không quang ám song hệ linh lực triệt để sôi trào, trường kiếm trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư lóe lên hắc bạch quang mang, tản mát ra khí tức ngập trời nhắm ngay Áo Đức Mạn hung hăng chém tới một kiếm.
Một đạo kiếm quang sáng chói xé rách thiên địa, kiếm quang đi tới trước mặt Áo Đức Mạn, màn trời như bị xé rách lộ ra vết nứt không gian đen kịt…
- Hừ, chỉ bằng ngươi hôm nay cũng muốn giết ta?
Áo Đức Mạn cười lạnh, trên thân hắn bắn ra vạn đạo thanh mang, vô số luồng gió xoáy thật nhỏ xuất hiện quay chung quanh hắn, mỗi một đạo gió xoáy đều khiến hư không chao đảo lắc lư, lộ ra từng khe hở màu đen cực nhỏ.
Vô số gió xoáy tản mát ra khí tức đáng sợ, rất nhanh ngưng tụ thành một đạo phong nhận cực lớn ngay trước mặt Áo Đức Mạn, hung hăng đánh thẳng lên hắc bạch kiếm quang.
- Oanh!
Trong tiếng nổ vang cực lớn, khí tức linh lực đáng sợ phảng phất như nổ tung, tản mát trong hư không, khí cơ cường hoành quét ngang vô địch, hư không tầng tầng sụp đổ như ngày tận thế tiến đến.
Trong tiếng nổ vang, hai người Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Áo Đức Mạn đều bị văng ngược ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, vừa rồi giao thủ thực lực của hai người ngang nhau, không ai chiếm được tiện nghi.
- Trong tình báo quả nhiên là thật sự, Tạp Tắc Nỗ Tư, không nghĩ tới ngươi mới là thánh linh sư đê cấp nhưng đã có được thực lực mạnh mẽ như vậy.
Áo Đức Mạn lạnh lùng lên tiếng, thừa dịp bị văng ra ngoài thân thể sưu một tiếng hóa thành một đạo lưu quang hướng chỗ đế đô bay vút đi.
- Địch tập kích…
Đồng thời trong miệng Áo Đức Mạn phát ra tiếng gào thét như lôi đình, tiếng hô cuồn cuộn như sấm sét, truyền khắp trong hư không, giống như đang gọi về ai đó, vang vọng khắp phiến thiên địa.
Ở tại Cơ La hành tỉnh ngay cả Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão của Linh Sư Tháp cũng vẫn lạc trên tay đối phương, vì vậy Áo Đức Mạn cũng không phải kẻ ngu ngốc, tự nhiên không liều lĩnh liều mạng với nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư.
Nhưng không đợi Áo Đức Mạn bay ra ngoài bao xa, một thân ảnh toàn thân tản ra khí tức khủng bố nhanh như thiểm điện xuất hiện trước mặt Áo Đức Mạn, ngăn cản đường đi của hắn, ánh mắt sáng chói như mặt trời, hắc sắc trọng kiếm vung lên chém về hướng Áo Đức Mạn.
- Oanh!
Hai người vừa giao thủ đều bật ngược ra sau.
- Là ngươi, Kiệt Sâm!
Áo Đức Mạn cắn răng, mái tóc dài màu xanh bay tung trong hư không, ánh mắt tràn đầy âm lãnh nhìn Kiệt Sâm.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Cùng lúc đó Vi Ân, Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng nhanh chóng bay vút đến hình thành thế vây quanh Áo Đức Mạn.
- Kiệt Sâm, lưu Áo Đức Mạn cho ta tới giết hắn!
Cách đó không xa Tạp Tắc Nỗ Tư bay vút tới nhanh như thiểm điện, trong miệng phát ra thanh âm tức giận.
Hắn vừa đuổi tới không hề có chút do dự mãnh liệt xuất thủ, quang ám song hệ linh lực vận chuyển tới cực hạn liều lĩnh hướng Áo Đức Mạn oanh tới.
- Đáng giận!
Áo Đức Mạn nổi giận quát to, lam sắc quang mang trong mắt chớp động, phong hệ linh lực vô tận quanh quẩn quanh thân hắn, hung hăng xông về hướng Tạp Tắc Nỗ Tư.
Trong hư không hai người nhanh như thiểm điện va chạm cùng một chỗ.
Oanh long!
Linh lực vô tận sôi trào, hai người như hai ma thần không ngừng va chạm trong hư không, không gian tầng tầng sụp đổ, giờ phút này nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư như phát điên, thần sắc điên cuồng, đôi mắt đỏ thẫm liều lĩnh ra tay với Áo Đức Mạn.
Áo Đức Mạn bị ba người Kiệt Sâm vây quanh hiển nhiên cũng biết rõ bây giờ mình không có khả năng chạy trốn, trong ánh mắt của hắn đầy vẻ lạnh lùng hung hăng tiếp chiến với Tạp Tắc Nỗ Tư.
Hai đạo thân ảnh mơ hồ không ngừng va chạm trên bầu trời, quang ám song hệ linh lực cùng thanh sắc quang mang phong hệ linh lực huyễn hóa ra hào quang công kích lẫn nhau, hai đạo thân ảnh xuyên toa bên trong, máu tươi phun trào tung tóe.
Đó là một tràng cảnh như ngày tận thế tiến đến, Tạp Tắc Nỗ Tư liều mạng xuất thủ, mà Áo Đức Mạn đánh trả không chút lưu tình, khoảnh khắc trên thân thể hai người đều xuất hiện thật nhiều vết thương.
- Oanh!
Hai người lại hung hăng giao thủ lần nữa, linh lực đáng sợ sôi trào, cả hai bật lùi thật nhanh ra phía sau.
Trải qua cuộc giao chiến ngắn ngủi, trên thân thể Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Áo Đức Mạn đều xuất hiện thật nhiều vết thương, quần áo tả tơi máu tươi đầm đìa, thần sắc đều vô cùng dữ tợn.
Mà mấy người Kiệt Sâm vây hai người vào giữa phòng ngừa Áo Đức Mạn chạy trốn.
- Áo Đức Mạn, hôm nay là ngày chết của ngươi!
Tạp Tắc Nỗ Tư lau đi máu tươi trên khóe miệng, ánh mắt nhìn Áo Đức Mạn tràn đầy sát ý.
Áo Đức Mạn thở hổn hển, nhìn quanh nhóm người Kiệt Sâm đang bao vây hắn, trên mặt cũng không có bao nhiêu vẻ bối rối, cười lạnh lên tiếng nói:
- Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi cho rằng hôm nay ngươi có thể giết chết ta? Nơi này là đế đô Thần Phong đế quốc, là Thánh Địa, ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươi là có thể giương oai tại đế đô? Nếu chỉ như vậy Thần Phong đế quốc há có thể trở thành một trong tứ đại đế quốc sừng sững mấy ngày năm không suy?
Áo Đức Mạn lạnh lùng lên tiếng, sắc mặt tràn đầy trấn định.
Theo lời nói của hắn rơi xuống, bên trong đế đô gần trăm dặm đột nhiên dâng lên vài cỗ khí cơ cực kỳ đáng sợ.
Vài thân ảnh tản ra linh lực khí tức khủng bố xông lên trời cao.
- Là ai dám đến Thần Phong đế quốc giương oai!
Tiếng kêu gào vang rền như tiếng sấm sét, từ phía chân trời xa xa ù ù truyền đến mang theo nỗi tức giận vô tận như muốn hủy thiên diệt địa.
Ngay khi nhóm người Kiệt Sâm đang chiến đấu tại Thánh Địa Thần Phong đế quốc…
Ở một khu vực phía nam Cơ La hành tỉnh, cường giả Thần Phong đế quốc, Linh Sư Tháp, Khai La đế quốc đang không ngừng thu nhỏ vòng vây, sưu tầm thân ảnh nhóm người Kiệt Sâm.
Lúc trước vì hành động của Kiệt Sâm bọn họ nên Cơ Khắc Thành cơ hồ biến thành một mảnh phế tích, ba đạo khí tức khủng bố đang xem xét một nửa thi thể còn lưu lại của Tác Nhĩ Tư Khắc Á.
Ba người này chính là Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ, Thần Phong đế quốc Khang Bá Ba Kỳ thánh chủ cùng Khai La đế quốc Tư Đặc Lí Nhĩ thánh chủ đang dẫn đầu tam phương cường giả đi sưu tầm người.
Giờ phút này ba người đều đang nhìn thi thể của Tác Nhĩ Tư Khắc Á, chau mày.
- Lúc trước khi nhóm người Kiệt Sâm trốn vào tuyệt địa số chín trong cấm địa Thất Tinh Hải, chúng ta đều đã cho rằng bọn hắn chết rồi, không nghĩ ra bọn hắn chẳng những còn sống đi ra còn tấn cấp thánh linh sư cửu giai.
Thần Phong đế quốc Khang Bá Ba Kỳ không khỏi cắn răng lên tiếng.
- Đúng vậy, tuyệt địa số chín là tuyệt địa nguy hiểm nhất cấm địa Thất Tinh Hải, năm đó vì muốn thăm dò tuyệt địa này đã có hơn ngàn cường giả đại lục vẫn lạc bên trong, thậm chí còn có cả hai thánh linh sư trung cấp cũng vẫn lạc, không một người nào còn sống, thật không nghĩ tới đám người Kiệt Sâm có thể từ bên trong chạy thoát ra!
Tư Đặc Lí Nhĩ cũng nhíu mày nói.
- Xem ra trong vài tháng thời gian ngắn ngủi mà bọn hắn đều có thể tấn cấp thánh linh sư, thực lực tăng được nhiều như thế, như vậy bên trong tuyệt địa số chín kia nhất định phải có thứ đồ vật nào đó mà bọn hắn đã lấy được!
- Được rồi, mặc kệ Kiệt Sâm bọn hắn đã lấy được thứ gì, với thiên phú hiện tại của bọn hắn đã nghiêm trọng uy hiếp kế hoạch nhất thống đại lục của chúng ta, bọn hắn nhất định phải chết!
Ngải Kim Sâm lạnh lùng lên tiếng.
- Hừ, những tiểu gia hỏa kia thật không biết đã trốn đi nơi nào, tam đại thế lực chúng ta có thật nhiều cường giả như vậy tìm tòi đã nhiều ngày vẫn không tìm được thân ảnh của bọn hắn, đội ngũ của ba thế lực đều đã sắp hội hợp, nếu như đám người Kiệt Sâm đã sớm đi qua biên cảnh phía nam của Thần Phong đế quốc về tới Linh Dược Sư Tháp thì thật phiền toái.
- Không có khả năng, sau khi Linh Sư Tháp chúng ta nhận được tin tức đã bắt đầu từ trung bộ đại lục một mực tìm tòi, hành động vô cùng nghiêm mật, trừ phi đám người Kiệt Sâm là thánh linh sư cao cấp, nếu không cả một nhóm người như thế căn bản không khả năng né tránh được sự sưu tầm của Linh Sư Tháp!
Ngải Kim Sâm kiên định lên tiếng.
Hiện tại ba đại thế lực truy quét đã được năm sáu ngày, vô số cường giả từ ba phương hướng bao vây tìm kiếm, thu nhỏ vòng vây, hơn nữa cộng thêm thế lực khắp cả Thần Phong đế quốc, hiện tại ba đội ngũ đã sắp tụ tập cùng một chỗ nhưng vẫn không tìm thấy thân ảnh nhóm người Kiệt Sâm, làm nội tâm bọn hắn vô cùng nghi hoặc lẫn lo lắng.
Ngay khi ba người còn đang trò chuyện lẫn nhau, Khang Bá Ba Kỳ giống như cảm ứng được điều gì, hắn nhướng mày, trên tay xuất hiện truyền tấn thạch, giờ phút này đang không ngừng lóe ra hào quang màu đỏ.
- Tin tức màu đỏ sao? Chẳng lẽ đã tìm được đám người Kiệt Sâm?
Nhìn thấy truyền tấn thạch tản ra hồng mang trên tay Khang Bá Ba Kỳ, Ngải Kim Sâm cùng Tư Đặc Lí Nhĩ đều nhướng mày lên tiếng hỏi.
Truyền tấn thạch hiện lên màu đỏ nói rõ đang truyền lại tin tức vô cùng khẩn cấp, bình thường nếu như không có chuyện trọng yếu thì thủ hạ bên dưới sẽ không truyền tới loại tin tức khẩn cấp này.
- Hẳn là như thế, ta đã nói đám người Kiệt Sâm cho dù mạnh tới thế nào nhưng bị tam đại thế lực chúng ta vây quét có chắp cánh cũng không thể bay!
Khang Bá Ba Kỳ cười lên tiếng, đồng thời truyền linh thức vào trong truyền tấn thạch.
- Cái gì?
Nhưng ngay khi hắn đọc được tin tức bên trong truyền tấn thạch, con ngươi hắn chợt trừng thẳng, nụ cười trên mặt lập tức cứng ngắc, trong đôi mắt toát ra vẻ vô cùng kinh hãi.
- Khang Bá Ba Kỳ, rốt cục đã phát sinh chuyện gì?
Ngải Kim Sâm lạnh lùng lên tiếng hỏi.
- Ah…
Trong miệng Khang Bá Ba Kỳ không khỏi phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, một cỗ khí lãng đáng sợ từ trên cơ thể hắn bộc phát tràn ngập khắp chung quanh.
- Oanh!
Gian phòng bằng đá bị tiếng rống giận dữ của Khang Bá Ba Kỳ lập tức sụp đổ, biến thành một đống gạch ngói vỡ vụn.
Hai con ngươi hắn đỏ thẫm, trong đôi mắt lóe ra phẫn nộ vô tận:
- Ngải Kim Sâm, Tư Đặc Lí Nhĩ, đám người Kiệt Sâm hiện tại đang ở Thánh Địa Thần Phong đế quốc trắng trợn giết chóc thánh tử đế quốc!