- Linh lực lôi thuộc tính.
Kiệt Sâm nhìn qua màu sắc linh lực của đối phương, khẽ giật mình, khá bất ngờ vì thuộc tính linh lực của đối phương.
Tại Tư Đặc Ân đại lục, Ngũ Hành thuộc tính là thuộc tính thường thấy nhất, ngoại trừ ra còn có Phong thuộc tính, băng thuộc tính, lôi thuộc tính, huyễn thuộc tính… Lôi thuộc tính là một thuộc tính có tính công kích rất mạnh, kế hợp được sự sắc bén của Kim thuộc tính lẫn sự cuồng bạo của Hỏa thuộc tính.
Bất quá Kiệt Sâm cũng chỉ bất ngờ mà thôi, trọng kiếm lặng yên trượt xuống, trong đầu nảy ra một ý niệm.
- Linh lực lôi thuộc tính, linh lực lôi thuộc tính, thật sự là quá tốt!
Kiệt Sâm cười nhạt.
- Đi!
Thác Nhĩ gầm lên giận dữ, hai con ngươi như điện, lôi thuộc tính cuồng bạo từ thân thể bạo phát, cả người hóa thành tàn ảnh thanh sắc điện xạ về Kiệt Sâm.
Trong chớp mắt, một thanh chiến phủ chớp động lên lôi điện khủng bố đã đánh vào thân thể Kiệt Sâm.
Ánh mắt Kiệt Sâm ngưng tụ, trọng kiếm trong tay lặng yên lướt đến.
- Ầm!
Thanh âm dữ dội vang lên, lấy Kiệt Sâm cùng Thác Nhĩ làm trung tâm, trong phạm vi mấy thước tràn ngập lôi quang, lôi mang cuồng bạo đập xuống nên lôi đài bằng linh thạch kiên cố khiến từng dãy vết nứt lập tức lan tràn.
- Xuống đi, Thiên Lôi chi chùy, chùy diệt vạn vật!
Thác Nhĩ gầm lên, Thiên Lôi chùy mạnh mẽ phách trảm.
Vì muốn sớm đánh bại Kiệt Sâm nên ngay từ đầu, Thác Nhĩ đã sử xuất linh kĩ.
Trong nháy mắt, chung quanh Kiệt Sâm thoáng chốc xuất hiện vô số thanh sắc cự chùy, mỗi cự chùy đều do lôi điện tạo thành, bên trên mặt có hào quang thanh sắc lưu chuyển, khí tức khủng bố khiến người có cảm giác như đến ngày tận thế.
Trong cuồng phong bạo vũ, ánh mắt Kiệt Sâm lóe lên lạnh lùng. Thác Nhĩ hoàn toàn có tư cách kiêu ngạo, mạnh hơn đối thủ vòng vừa rồi của hắn rất nhiều, vừa ra tay đã thể hiện được công kích cường đại.
Kiệt Sâm không chút xao động, mũi chân điểm lên liên tiếp, trọng kiếm hóa thành một luồng ô mang, bao trọn thân thể.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Cự chùy không ngừng rơi xuống nhưng không thể tiến gần Kiệt Sâm mảy may, tất cả đều vừa mới tiếp xúc gần thân thể hắn thì bị kiếm ảnh đầy trời ngăn lại.
Thanh âm ì ùng vang lên liên tiếp, trên lôi đài lập tức xuất hiện vô số chiếc hố lớn nhỏ.
- Ha ha, Thác Nhĩ, cái này gọi là thực lực của ngươi sao? Cũng không quá đáng như thế!
Kiệt Sâm không bình thản như thường ngày mà nhếch miệng khiêu khích.
Đối diện, Thác Nhĩ cũng cười lạnh:
- Không tệ, thật sự có tài, ta cũng muốn nhìn xem, ngươi có năng lực gì mà dám cuồng ngạo hơn cả ta.
Lam mang chói mắt đột nhiên bộc phát từ thân thể Thác Nhĩ, hai đạo linh hoàn một lam một kim bay lên treo sau đỉnh đầu hắn, hư ảnh linh thú hình chim thanh sắc xuất hiện, trên người không ngừng ẩn hiện lôi quang.
- Lôi thuộc tính linh thú nhất giai Lôi Dực Điểu, nhị giai ngân lôi điện điểu!
Nhìn thấy con linh thú, ánh mắt Kiệt Sâm khẽ ngưng tụ, nhất giai Lôi Dực Điểu là lôi thuộc tính linh thú vô cùng cường đại, vô địch trong nhất giai linh thú. Nhị giai lôi điện điểu càng cường đại, thực lực nhị giai có thể chống đỡ với tam giai linh thú, cũng khó trách nhị giai linh hoàn của Thác Nhĩ là cực hạn linh hoàn rồi.
Sau khi linh thú hai đầu xuất hiện, khí tức linh lực Thác Nhĩ bạo tăng, uy áp bao phủ toàn trường.
Thác Nhĩ bắn lên, cự chùy vung cao, thân hình kết hợp với điểu linh thú một cách hoàn mỹ, lôi quang bạo xuất.
- Lại tiếp ta một chiêu này, Thiên Lôi chi chùy, chùy diệt vạn vật!
Thác Nhĩ gào thét. Trong tiếng rống giận dữ, hư ảnh linh thú hai đầu giữa không trung chui vào thân thể của hắn, linh lực hắn tăng vọt, trọng chùy chầm chậm giáng xuống Kiệt Sâm.
- Ông! Ông!
Không trung chấn động, khác với công kích đầu tiên tạo ra chùy ảnh đầy trời, lần này chỉ có một cự chùy tán phát lôi quan thanh sắc chậm rãi nện xuống. Cự chùy nhìn như chậm chạp nhưng chỉ trong chốc lát đã tới trước mặt Kiệt Sâm, không khí chao đảo, phát ra thanh âm lôi điện phong vũ cực lớn.
- Tới tốt lắm!
Dưới con mắt mở trừng của dân chúng, Kiệt Sâm quát to. Linh Thần Quyết lập tức vận chuyển tới cực hạn, trọng kiếm trong tay như nhất trụ kình thiên xông về chùy ảnh.
- Bập!
Một kiếm một búa giao kích, tiếng va đập trầm thấp đột ngột vang lên, linh lực hùng hồn bạo tuôn, sàn đá lôi đài tiếp tục vỡ nát.
- Ha ha. Thác Nhĩ, chút thực lực đó của ngươi cũng dám tự xưng Lôi Thần, chẳng phải khiến người ta cười rụng răng.
Kiệt Sâm cười ha hả, cầm trọng kiếm đứng ngạo nghễ trên lôi đài.
Đối diện, Thác Nhĩ cũng cười nhạt.
- Ông! Ông!
Lại tiếp hai đạo linh hoàn phù lướt sau đỉnh đầu Thác Nhĩ, một hư ảnh linh mã cánh chim và một hư ảnh ban mã (ngựa vằn) trên thân phủ lôi quang xuất hiện trên đầu hắn.
- Tam giai tinh linh điện ban mã, cùng tinh linh điện ban mã tiến hóa thể tứ giai lôi điện ban mã.
Kiệt Sâm thì thào.
Hai đạo linh hoàn chấn động, điên cuồng tăng lên chiến lực cho Thác Nhĩ.
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi quả nhiên có chút thực lực, xem ngươi có thể ngăn trở chùy diệt vạn vật, phân thượng, hôm nay cho ngươi biết vì sao ta có danh tiếng Lôi Thần.
- Lôi Thần phụ thân!
Thác Nhĩ thần sắc ngạo nhiên, bước chân ầm ầm đạp mạnh, vô số ngân xà từ dưới chân hắn bắn lên, trong nháy tràn ngập chung quanh hơn mười trượng. Trong vùng lôi xà đó, Thác Nhĩ quả thật nhìn như Lôi Thần, thanh thế khủng bố.
Toàn thân Thác Nhĩ bao phủ trong lưới điện lôi quang, lam xà bắn ra bốn phía, thiêu đốt nền đá bắn lên xùy xùy.
- Tiểu tử, cho ngươi biết sự cường đại của Lôi Thần Thác Nhĩ ta.
Thác Nhĩ nhếch miệng, bàn chân dẫm mạnh.
- Xùy...
Một đạo lôi quang đột ngột xuất hiện, xoáy lên đạo đạo bụi mù, thân hình Thác Nhĩ lập tức hóa thành một đạo lôi quang biến mất trên lôi đài.
- Người đâu? Lôi Thần Thác Nhĩ đi nơi nào?
Dân chúng bên dưới thấy chỉ còn lại Kiệt Sâm, ồ lên kinh ngạc.
Kiệt Sâm sau khi Thác Nhĩ liền chậm rãi nhắm mắt lại.
- Phong tỏa hô hấp!
- Đá lôi đài chấn động!
- linh nguyên tố chấn động!
- Sóng âm chấn động!
- Minh, ám!
Mỗi biến hóa trên lôi đài lập tức khắc sâu vào đầu Kiệt Sâm.
Đột ngột, Kiệt Sâm cười nhạt, thân hình lùi nhanh về sau, trọng kiếm trong tay như giao long xuất hải, đâm về phía trước như thiểm điện.
- BOANG...!
Một thanh cự chùy đột ngột xuất hiện, bị trường kiếm trong tay Kiệt Sâm chặn lại.
- Xùy! Xùy! Xùy! Xùy! Xùy! Xùy! ......
Thanh âm vang lên liên tiếp, trên lôi đài không ngừng lóe lên đạo đạo lôi quang, một thanh cự chùy trong hư không từ bốn phương tám hướng công hướng Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm trên lôi đài vẫn như nhàn nhã dạo chơi, trọng kiếm trong tay không ngừng đâm ra, dù Thác Nhĩ công kích hung mãnh quỷ dị như thế nào cũng bị đơn giản ngăn lại.
- Ầm! Ầm! Ầm! ......
Lôi đài lại tiếp tục chấn động.
- Ở đâu truyền đến tiếng nổ mãnh liệt như vậy?
Thanh âm khủng bố khiến không ít người đang vây xem ở lôi đài khác cũng quay sang quan sát.
- Trên lôi đài này chẳng phải là Kiệt Sâm bài danh đệ nhất thí luyện sao?
- Đúng, chính là Kiệt Sâm.
Với danh khí của Kiệt Sâm nên mọi người tới xem rất nhanh đã nhận ra hắn, nhưng sau đó lại nghi ngờ.
- Ồ, sao trên lôi đài chỉ có một tuyển thủ?
- Không đúng, còn có một tuyển thủ khác, các ngươi xem lôi quang thanh sắc.
- Đây là...... Lôi Thần Thác Nhĩ!
- Là Lôi Thần Thác Nhĩ
- Lôi Thần phụ thân!
- Lôi Thần Thác Nhĩ, đó là hắn?!
Sau khi thấy lôi quang, một số người biết Thác Nhĩ lập tức khiếp sợ.
Đối thủ vòng trước của Lôi Thần Thác Nhĩ là một thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cho dù không thể thể nhảy vào tầng thứ năm nhưng với đẳng cấp như vậy thì công pháp dù sao cũng không kém. Tuy thế trong tay Thác Nhĩ lại bị hành hạ khốn khổ, cuối cùng bị Lôi Thần phụ thân đánh trọng thương.
Phương thức chiến đấu quỷ dị như vậy khiến mọi người nhất trí cho rằng số tuyển thủ có thể ngăn được một chiêu này của Thác Nhĩ không vượt quá mười ngón tay.
Nhưng lúc này nhìn vào trên lôi đài, mọi người đều không hiểu.