Được rồi chư vị, mọi người đều đi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta đi gặp Mạt Nhĩ Đặc La!
Kiệt Sâm nhìn vẻ mặt mừng rỡ của mọi người, lãnh mạc lên tiếng.
- Đi gặp Mạt Nhĩ Đặc La?
Dong Thánh vốn đang vô cùng hưng phấn thoáng ngây ngẩn cả người:
- Sư phụ, Mạt Nhĩ Đặc La là đế linh sư bát giai đê cấp, hơn nữa lần này bế quan nghe nói hắn còn tấn thăng linh dược hoàng sư thất giai trung cấp, chúng ta…
- Đúng vậy, thực lực của Mạt Nhĩ Đặc La thật sự quá mức kinh khủng, tuy hôm nay ngươi đã tấn cấp hoàng linh sư đê cấp, nhưng Mạt Nhĩ Đặc La lại là đế linh sư bát giai, hai bên hơn kém tới một cấp bậc, ngươi…
Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á sắc mặt trở nên nghiêm túc, bọn họ cắn răng, hai tay không tự chủ được siết chặt lại, ánh mắt mang theo phẫn nộ.
Thân là thiên tài của Tái Luân đế quốc cùng Uy Thiên đế quốc, từ thuở nhỏ trên người bọn họ đã có vô số quầng sáng bao phủ, làm sao từng nếm qua nhục nhã như vậy, nhưng thực lực của Mạt Nhĩ Đặc La thật sự làm cho bọn họ kiêng kỵ.
- Đế linh sư bát giai đê cấp sao? Cũng không có gì!
Thần sắc Kiệt Sâm lạnh lùng, đạm mạc nói:
- Hơn nữa các ngươi nghĩ ta không đi tìm hắn, hắn cũng sẽ không tới tìm chúng ta sao?
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á đều nở nụ cười.
Kiệt Sâm nói không sai, hôm nay đã tới nước này, cho dù mình không đi tìm, đối phương nhất định cũng sẽ đến tìm mình, chẳng lẽ thực sự ở mãi trong biệt thự cả đời không đi ra ngoài hay sao?
Hơn nữa căn cứ theo thực lực Kiệt Sâm biểu hiện cũng chưa chắc sẽ thua bại hoàn toàn.
- Nói cũng đúng, không phải chỉ là một đế linh sư bát giai đê cấp thôi sao, tối đa tu luyện sớm hơn chúng ta vài năm, lớn hơn vài tuổi, lại có gì đặc biệt hơn người, hơn nữa có sư phụ tại đây, dù bị thương cũng không có gì, ta còn hi vọng chịu tổn thương thêm vài lần, nói không chừng sau khi được sư phụ trị liệu xong ta trực tiếp tấn cấp đế linh sư bát giai thì sao!
Dong Thán không nhịn được lên tiếng cười nói, trên mặt không hề có chút vẻ sợ hãi.
- Ha ha…
Tất cả mọi người khoan khoái phá lên cười, có thể dưới sự áp bách cường thế của Mạt Nhĩ Đặc La mà vẫn kiên trì ngồi lại nơi này, lại có người nào là kẻ hèn nhát, hiện tại trong lòng bọn họ nhiệt huyết sôi trào.
Sáng sớm, ánh mặt trời vừa rơi xuống, tuy Linh Dược Sư Tháp nằm trong một không gian khác, nhưng khí hậu cũng giống như thế giới bên ngoài, vào tháng bảy mặt trời nóng rực như bếp lò, phóng thích ra năng lượng của mình không chút e dè.
Trong khu vực của đệ tử cao cấp, trước biệt thự Dong Thánh một nhóm người hạo hạo đãng đãng đi ra, sau đó hướng ngay phía thành tây của Linh Dược Thành đi tới.
Bên trong Linh Dược Sư Tháp, khu vực dành cho đệ tử cao cấp ở lại được phân thành mấy địa phương, mà Lôi Địch Tư cũng là đệ tử cao cấp, nhưng không ở chung một địa phương với Kiệt Sâm cùng Dong Thánh bọn họ.
Nhưng giờ phút này địa phương mà Kiệt Sâm đi tới không phải dành cho các đệ tử ở lại, mà là một phủ đệ bên trong Linh Dược Thành.
Bên trong Linh Dược Sư Tháp, đệ tử hạch tâm bình thường sẽ rất ít xuất hiện bên trong Linh Dược Thành, mà luôn ở tận cấm địa sâu trong Linh Dược Thành bế quan tu luyện. Nhưng đệ tử hạch tâm ở trong thành cũng có nơi ở riêng, đương nhiên với thân phận của bọn hắn tự nhiên sẽ không ở chung một chỗ với đệ tử cao cấp, mà sẽ được phân riêng một phủ đệ bên trong Linh Dược Thành.
Giờ phút này đám người Lôi Địch Tư đang ở bên trong phủ đệ của Mạt Nhĩ Đặc La.
Mấy ngày gần đây nhóm người Dong Thánh có thể nói là nhân vật phong vân bên trong Linh Dược Thành, có thể nói mọi người đều biết, trên đường đi không ít người nhìn thấy nhóm người Kiệt Sâm đi tới, vốn sững sờ, lập tức trong lòng liền hiểu rõ, xem điệu bộ này nói không chừng sắp có chuyện gì phát sinh, không ít người theo đuôi phía sau nhóm người Kiệt Sâm đi tới.
Một đường đi nhanh, nhóm người Kiệt Sâm rất nhanh đi tới trước mặt tòa phủ đệ kia, đó là một kiến trúc có chút to lớn, cho người ta cảm giác vô cùng đại khí.
- Mạt Nhĩ Đặc La, lăn ra đây nhận lấy cái chết cho ta!
Vừa đi tới trước cửa phủ đệ, Kiệt Sâm đột nhiên quát lớn, thanh âm như sấm sét nổ vang, được linh lực khuếch tán vang vọng thiên không, ngay lập tức kinh động tới vô số người.
Toàn bộ các đệ tử bên trong Linh Dược Thành nghe được thanh âm kia đều ngạc nhiên, lập tức nhìn về phương hướng của nhóm người Kiệt Sâm.
- Chuyện gì xảy ra?
- Xảy ra chuyện gì?
- Mạt Nhĩ Đặc La, đó chính là đệ tử hạch tâm đi? Có ai lại dám lớn tiếng khiêu chiến như thế?
Tất cả mọi người đều giật mình, trong lòng không cách nào bình tĩnh, lập tức từng đạo lưu quang như khói hoa đầy trời hướng chỗ nhóm người Kiệt Sâm bay tới, muốn xem thử rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Bên trong phủ đệ của Mạt Nhĩ Đặc La, từ sáng sớm thức dậy Lôi Địch Tư đã bắt đầu bài tập luyện buổi sáng sớm.
Là hoàng linh sư thất giai cao cấp, linh dược tôn sư lục giai cao cấp, mỗi sáng sớm Lôi Địch Tư rời giường đều phải đem linh lực vận hành vài chu thiên, sau đó mới bắt đầu công việc một ngày mới.
Buổi sáng hôm nay không biết vì sao trong lòng Lôi Địch Tư luôn có loại cảm giác hãi hùng khiếp vía. Giống như có sự tình gì không tốt sắp sửa phát sinh.
Nhưng rất nhanh Lôi Địch Tư liền lắc đầu, đem cảm giác khó chịu kia đè ép trở xuống, trong những năm nay hắn ở trong Linh Dược Sư Tháp đắc tội người nhiều vô số kể, nhưng bởi thân phận cùng thực lực của đại ca hắn, không người nào dám tìm hắn trả thù.
Trước đó không lâu đại ca hắn còn tiến thêm một bước trong linh dược học, tấn cấp linh dược hoàng sư trung cấp thất giai, cho dù là ở bên trong đệ tử hạch tâm cũng được xem trọng một chút, những người hắn từng đắc tội cũng không dám đi tìm hắn gây phiền toái.
Đặc biệt trong những ngày trước sau khi hắn quyết đấu linh dược học với Kiệt Sâm bị thua bại, Lôi Địch Tư mất hết mặt mũi, thỉnh cầu Mạt Nhĩ Đặc La sau khi xuất quan giúp hắn hung hăng sửa chữa nhóm thành viên mới vừa gia nhập Linh Dược Sư Tháp không hiểu quy củ kia.
Tuy nhân vật chính trong cuộc xung đột không có mặt bên trong Linh Dược Sư Tháp nên tránh thoát được một kiếp, nhưng Lôi Địch Tư cảm nhận được sau khi chuyện này được truyền ra bên trong Linh Dược Thành, như vậy các đệ tử khác sẽ càng thêm cung kính với hắn, cho dù là những linh dược tôn sư lục giai cao cấp ngang hàng với hắn, trước kia lại không hòa hợp với hắn khi chứng kiến hắn thái độ cũng cung kính hơn một ít.
Điều này làm nội tâm Lôi Địch Tư thỏa mãn, trên mặt luôn tràn đầy dáng tươi cười.
Nhưng ngày hôm qua khi Kiệt Sâm trở về, sau đó kích thương đám người Bá Nhĩ Ni, làm trong nội tâm Lôi Địch Tư có chút khó chịu, nhưng hắn cũng không xem quan trọng gì. Một hoàng linh sư thất giai nho nhỏ mà thôi, đợi khi đại ca hắn từ trong Dược Thần Tháp đi ra, chính là ngày tận thế của tiểu tử kia.