- Ngươi cũng quá tự tin đất, cao nhân trên đời quá nhiều, người có thể không kinh động ngươi cũng lẻn vào được quá nhiều mà.
- Có lẽ vậy, bất quá ta biết chỉ có mỗi mình ngài, cho nên mới thử xem.
Tiểu Báo Tử cười nói:
- Tòa đại nhân chạy đến Tây Bắc khổ hàn chi địa này của ta, không phải là để nói với ta tham gia cái thiên hạ anh hùng đại hội bỏ đi kia đấy chứ? !
- Chính là vì chuyện này, bất quá không phải khuyên ngươi đi, mà là chuẩn bị đánh ngươi một trận, cho ngươi không tham gia được!
Vương Xà cười nói:
- Chỉ là không nghĩ đến, tính tình của tiểu tử ngươi lại dữ dằn như vậy, không chút để Thiên Long Đạo ta vào mắt a, cái này, ta thật sự đã có lý do để đánh ngươi rồi!
- Ngươi có đánh lý do đánh ta, nhưng ta lại không có tâm tư động thủ, chỉ là đối với chuyện này của thật có chút tò mò, đầu óc của Vương Trần Lâm Dương tứ đại thế gia kia, còn Thiên Long Đạo các ngươi nữa, đều bị vô nước rồi sao, tới tìm ta gây phiền toái? !
- Không phải là đầu bọn hắn vô nước, mà là sự tình này thật quá mức nghiêm trọng, xúc động thần kinh của một ít người, cho nên mới có chuyện như vậy.
Vương Xà cười khổ nói:
- Ta tuy rằng là một trong tam đại tòa của Thiên Long Đạo, bất quá đang bị thương, gần đây cũng không thế nào quản chuyện của Thiên Long Đạo được, thứ hai cái đại gia nghiệp Thiên Long Đạo này, các loại thế lực trong đó rắc rối khó gỡ, Tòa này của ta quyền lực nghe có vẻ khá lớn, nhưng là cũng có rất nhiều lúc quản không được người ah!
- Ví dụ như Lâm trưởng lão này! ?.
- Lâm Hiếu Thanh xuất thân Lâm gia, ở trong Thiên Long Đạo hơi có chút thế lực, gần đây không hợp với ta, ta đương nhiên không quản được hắn!
- Vậy còn đồ đệ kia của ngươi thì sao? Sao lại cùng hắn đến đây? !
- Đồ đệ này của ta, chính là cá nhân tính a!
Nhắc đến Ô Ngọc Long, trên mặt Vương Xà hiện lên một tia không vui, có vẻ cười cười, chuyển đề tài.
- Nói đến ngươi, trước kia cũng là một nhân vật cẩn thận, hôm nay sao lại hào khí như vậy, một quyền đánh cho Lâm Hiếu Thanh phun đầy máu tươi, ngươi đến tột cùng cò gì để cậy vào? Chẳng lẽ ngươi lại cho rằng chuyện này ta có thể giúp được ngươi sao? !
- Ngươi không giúp được ta sao? !
- Nếu như ngươi không đánh Lâm Hiếu Thanh bị thương, lại bị ta đánh cho trọng thương, chuyện này cũng trôi qua, nhưng bây giờ ngươi lại đả thương Lâm Hiếu Thanh, cho dù thể nào cũng đã sâu sắc làm mất mặt mũi Thiên Long Đạo, lão đầu tử sẽ không chịu để yên đâu, nói không chừng, ngươi còn sẽ liên lụy đến ta cũng nên.
- Không nghiêm trọng như vậy chứ?
- Không nghiêm trọng như vậy, lão đầu tử mặc dù làm người không tệ, nhưng gần đây lại đặt lợi ích của Thiên Long Đạo lên hàng đầu, ngươi đánh trưởng lão của Thiên Long Đạo bị trọng thương, hắn dù thế nào cũng gây khó dễ cho xem.
- Vậy cũng không thể!
Tiểu Báo Tử cười nói
- Ngươi là Tọa của Thiên Long Đạo, ngoại trừ Thanh Ngọc Càn Nguyên Công ra, có lẽ cũng tu luyện công pháp khác a? !
- Ta chủ tu Thanh Ngọc Càn Nguyên Công, không tu luyện công pháp khác, ngươi hỏi việc này làm gì?
Lời này của Tiểu Báo Tử hỏi đột ngột, còn có chút phạm huý, cho nên Vương Xà sững sờ một chút, có chút khó hiểu nhìn Tiểu Báo Tử.
- Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp, ngươi cho dù không luyện qua, cũng đã nghe nói qua chứ? !
- Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp? !
Vương Xà ánh mắt phát lạnh, tiểu tử, đây là tuyệt thế công pháp mà chỉ chưởng giáo Thiên Long Đạo ta mới có thể tu luyện, người khác đừng nói là luyện, cho dù nghe cũng chưa từng nghe qua, ngươi làm sao mà biết được? !
- Ta chẳng những biết rõ Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp, ta còn biết Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp tổng cương của Thiên Long Đạo các ngươi đã bị mất nữa.
Vương Xà giật giật khóe miệng, trong ánh mắt nhìn về phía Tiểu Báo Tử bắn ra tia sáng cổ quái mà yêu dị.
- Ngươi ngàn vạn không nên nói cho ta, Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp tổng cương này đang ở trong tay ngươi đấy nhé!
- Không hổ là Tọa của Thiên Long Đạo, phần khôn khéo nhiệt tình này so với người bình thường mạnh hơn nhiều, không sai, Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp tổng cương chính là ở chỗ ta, ta nhận ủy thác của người, muốn đưa Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháo tổng cương này trở lại Thiên Long Đạo, chỉ là một mực không tìm được cơ hội thôi.
Thị trấn nhỏ dưới Lôi Sơn theo thời gian dần khôi phục lại bình tĩnh.
Giữa sân rộng cuối thị trấn, sau khi trải qua một mảnh bạo động, cũng quay về yên lặng.
Sân nhỏ ở đằng sau đã bị hủy, bất quá ở trước lại không bị ảnh hưởng gì cả.
Tiền viện, tây sảnh
Hai người Tiểu Báo Tử và Vương Xà nhàn nhã ngồi, thấp giọng nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng lại có tiếng cười truyền ra, khiến Giang Hiểu ở phòng chờ có chút ngứa ngáy khó chịu.
Vần đề chuyển biến cũng quá nhanh, trưởng lão của Thiên Long Đạo chân trước vừa bị Tiểu Báo Tử đánh trọng thương, chân sau Vương Xà này đã đến, nhưng vẫn cùng Tiểu Báo Tử cười cười nói nói, không có chút ý trách tội nào.
Bất quá, cho dù chuyện này khiến bọn hắn cảm thấy khó chịu, nhưng trong lòng cũng thả lỏng một hơi.
Tiểu Báo Tử hiện giờ thanh danh đã có, thực lực đã có, địa vị coi như cũng có một chút, nhưng nếu so sánh với một quái vậy khổng lồ như Thiên Long Đạo vẫn chẳng khác nào kiến so với voi cả, khinh địch đánh trọng thương trưởng lão Thiên Long Đạo như vậy, hiển nhiên đã không định cho Thiên Long Đạo mặt mũi, nếu là thật sự chọc giận Thiên Long Đạo, vậy thì cuộc sống sau này của bọn hắn cũng khó qua rồi.
Hiện giờ tốt rồi, Vương Xà cười nói với Chu Báo, căn bản không thèm để ý đến vị trưởng lão bị hắn đánh trọng thương, xem bộ dáng trò chuyện vui vẻ của hai người, quan hệ nếu so với bằng hữu bình thường thì thân mật hơn rất nhiều, xem ra, Chu Báo vác Vương Xà từ thảo nguyên trở về cũng không phải là lời đồn đãi, mà là chân thật. Mà Tiểu Báo Tử sở dĩ nắm chắc như vậy, khẳng định cũng là bởi vì có Vương Xà ở sau lưng.
Vương Xà là một trong tam đại tọa của Thiên Long Đạn, bàn về địa vị, ở trong Thiên Long Đạo cũng coi như là phái có thực quyền, so với trưởng lão như Lâm Hiếu Thanh thì cao hơn một ít. Có hắn ở sau lưng làm chỗ dựa, vậy thì Tiểu Báo Tử cũng không có chuyện gì nữa rồi, bọn hắn cũng có thể yên tâm.
- Đã như vậy ta liền đi trước, chuyện này, ta sẽ nói rõ với chưởng giáo từ đầu tới cuối. Ngươi yên tâm. Sẽ không có người của Thiên Long Đạo tới quấy rầy ngươi nữa đâu, nếu quả thật có tên nào đuôi mù dám tới vậy thì ngươi cũng không cần cho ta mặt mũi, trực tiếp đánh chết đi!
Trong sảnh, Vương Xà đã đứng lên, mặt mày hớn hở nói với Tiểu Báo Tử.