Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đại phu, mau gọi đại phu đến đây, Tề tuần kiểm bị thương, mau gọi đại phu.

Sau một ồn ào gà bay chó chạy, một màn khôi hài đã chấm dứt.

- Tuần kiểm phủ quận trưởng? Một chim đầu đàn thì bỏ đi, bằng hắn cũng muốn đối phó ta sao? Đúng là quá xem thường Chu Báo ta rồi.

Từ từ đi vào trong hỏa mạch, trong lòng Tiểu Báo Tử thầm cười lạnh hắc hắc.

Hắn không biết lai lịch tên Tề Ưng này, mà hắn cũng không muốn biết. Nếu chỉ là một con chim đầu đàn thì cũng bỏ đi, có ai mà không biết mình thường xuyên không nhìn quy củ tiến vào hỏa mạch chứ, lại còn xếp một người ở đây gây khó dễ cho mình, gán cho mình một cái tội danh, thậm chí bắt tới chỗ của Lý Nguyên, cho nên, lúc ở cửa vào, tên kia, khi nghe lính canh báo mình là Chu thân vệ, liền bị mình cướp lời, dùng thân phận đệ tử Ô gia đối mặt với Tề Ưng.

Nhưng mà, cho dù mình là đệ tử Ô gia, hôm nay là mười bảy, không phải thời gian Ô gia tiến vào hỏa mạch, cho nên chắc chắn hắn sẽ bắt được câu chuyện, nhưng Tiểu Báo Tử gặp cái khó ló cái khôn, bắt đầu càn quấy chỉ hươu nói ngựa, rõ ràng là mười bảy, hắn bảo hôm nay là ngày sáu, tên Tề Ưng này không có kinh nghiệm, không hiểu chuyện, hắn đã dính bẫy, liền nhịn không được mở miệng mỉa mai, mà Tiểu Báo Tử cũng tốn không ít tâm tư, vốn còn nghĩ cách làm thế nào để khích thằng này, không thể ngờ được, không cần tốn sức khích hắn, hắn đã trực tiếp mở miệng khích Tiểu Báo Tử.

- Là sư nương ngươi dạy à?

Những lời này trên giang hồ, chính là câu nói vũ nhục cực độ, giống như là "Chạy nhanh về với mẹ của ngươi, rồi bú sữa mẹ đi" chính ý tứ này, vì những lời này, đã cho Tiểu Báo Tử lý do, mặc kệ mọi việc, một quyền đánh ra, dù đối phương có tay hay không ra tay, dù đối phương có đánh trả hay không đánh trả, chuyện tự tiện xông vào trọng địa biến thành tranh giành miệng lưỡi giang hồ, hơn nữa từ đó Lý Nguyên sẽ che lấp, tính chất đã cải biến, cho dù Lý Nguyên có e ngại bối cảnh của đối phương, muốn dồn mình, cũng có lý do giảm bớt hình phạt, dù sao chính là do đối phương ác khẩu trước, mà Tiểu Báo Tử chỉ phản kích a.

Về phần hiện tại hắn tiến vào hỏa mạch, đến lúc đó cứ giả ngu, một mực chắc chắn mình tiến vào đúng ngày sáu, chẳng lẽ người khác có thể ăn hắn sao?

Hắn tin tưởng, thời điểm mình tiến vào hỏa mạch dưới lòng đất này, chính là lúc thực lực tăng lên, nói chuyện cũng nắm chắc hơn, quản khỉ gió tên Tề Ưng này là người thế nào chứ!

Một cước kia hắn rất chú ý, không nặng cũng không nhẹ, nhưng nếu Tề Ưng muốn khôi phục, ít nhất cũng phải tĩnh dưỡng trên giường một hai tháng, mà sau một hai tháng, chỉ sợ chuyện này đã nhạt, đến lúc đó ứng phó cũng thuận tiện.

- Không biết con chim đầu đàn kia thuộc thế lực nào, sau khi đi ra, nhất định phải điều tra một chút, nhìn xem ai xui xẻo như vậy, muốn gây phiền toái cho ta, sau khi tra ra, ta nhất định sẽ cho hắn đẹp mặt.

Tiểu Báo Tử thầm oán hận, chỉ vừa trở về mấy ngày, liên tục gặp phải chuyện không vui, cho nên tâm tình của hắn rất khó chịu, hắn có xúc động muốn cầm búa nện người, nhưng hiện giờ hắn không có tâm tư này. Hắn muốn tiến vào đây tu luyện, hảo hảo ở lại trong hỏa mạch dưới đất này tăng thực lực lên rồi nói sau.

Thông đạo hỏa mạch vẫn như trước kia, cũng không có điểm gì khác thường, tuy trong này rất tối, bất quá, nhưng vách động chung quanh, vẫn hơi lộ ra ánh sáng màu đỏ, hơn nữa khi tiến vào đây, tu vi đa số đều trên Tam phẩm, cũng không vì thiếu ánh sáng mà đi nhầm đường.

Tiểu Báo Tử một mực đi về phía trước, khi đi đến trung tâm hỏa mạch, dừng lại ở nơi cách lò luyện khoảng trăm trượng, liền rẽ vào một nhánh núi.

Lúc rẽ vào nhánh núi, liền phát hiện cửa vào không cao, chỉ cao khoảng nửa trượng, với dáng người của hắn hiện tại, đi vào, cần cúi người, trong thông đạo này, phần lớn nhánh núi đều như vậy, cũng không làm người ta chú ý, nhưng trong lúc vô tình, Tiểu Báo Tử phát hiện được, khi cửa vào nhánh núi này thấp nhưng sau khi tiến vào, đi về phía trước mười trượng, sẽ thấy rộng rãi, trọng yếu nhất là, trong đầu nhánh núi này có sát khí địa mạch, hơn nữa thập phần ẩn nấp, chất lượng sát khí cũng cực cao, rất thích hợp cho hắn tu luyện Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, Dương Cực Thông Thiên Kiếm.

Đây chính là mục đích cuối cùng hắn tiến vào hỏa mạch dưới lòng đất?

Dọc theo đầu nhánh núi này, đi thẳng về phía trước, đi được khoảng cách ba trăm trượng, vượt xa khoảng cách cái gọi là địa tâm hỏa mạch. Trên thực tế, tại Tiểu Báo Tử nhìn ra, kỳ thật đó cũng không phải là trung tâm của hỏa mạch, chỗ đó, chỉ là một hồ dung nham do các dòng dung nham ở các nhánh núi hội tụ mà thôi.

Nếu dung nham dưới mặt đất hội tụ ở chỗ này, phải có các thông đạo thông qua các nhánh núi, thì phải có nơi đi thông với chỗ sâu hơn trong địa mạch. Tiểu Báo Tử suy đoán, mỗi một đầu nhánh núi đều có thông đạo, mà những thông đạo này đều thông tới nơi có sát khí, nhưng vì các thông đạo này quá nhỏ. Cho nên, không có người nào muốn đi thăm dò những nhánh núi này.

Nguyên nhân là vì ở trong đó rất sâu, chỉ có cường giả ngoài Thất phẩm mới có thể tiến vào. Mà các thế gia tinh luyện kim loại cũng rất ít, giống như Ô gia. Chỉ có một mình Lữ Nhất Nguyệt, người như vậy, không sai biệt lắm đã ngưng luyện ra cương khí, nhưng vì không có pháp môn dị thuật quá tốt, cho nên đối với thứ sát khí này không có hứng thú, hoặc là nói, cho dù cảm thấy hứng thú, cũng không có cách nào, bởi vì hỏa mạch nơi này ở trong lòng đất, cho dù có sát khí, cũng chỉ là Hỏa hành sát khí, thứ này, cần phải có dị thuật và cương khí Hỏa hành mới có thể làm được, nhưng vẫn rất ít người đạt được.

Nổi danh nhất chỉ có Cửu Long Thần Hỏa Công của Ô gia và Ly Hỏa Huyền Công của Bái Hỏa Huyền Giáo.

Những người có tu vi ngoài Thất giai thì không cần sát khí ở đây, mà cao thủ dưới Thất giai, không có năng lực tiến vào nhánh núi thăm dò, bởi vậy, tuy trong hỏa mạch dưới lòng đất này có sát khí, nhưng những người chân chính cần và có năng lực lấy được lại không có bao nhiêu.

Tiểu Báo Tử chính là một trong số không nhiều người đó, cũng là người duy nhất đạt được giá trị lớn nhất từ sát khí này.

Chầm chậm đi dọc theo nhánh núi tiến về phía trước, lại đi hơn ba trăm trượng, liền đi vào một góc rẽ, lại chuyển hướng, lúc này, hỏa độc chung quanh, hoặc là nói sát khí Hỏa hành càng ngày càng đậm, nếu như là trước kia, Tiểu Báo Tử đã không thừa nhận nổi, cần vận dụng nội khí và quyền ý của mình ra, để trung hòa sát khí và hỏa độc nơi đây, nhưng lúc này, đã sinh ra biến hóa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK