Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là bí mật không thể nào để lộ ra ngoài.

Hơn nữa Tiểu Báo Tử có chứng cớ ngoại phạm hoàn mỹ, cho nên không có người nào nghi ngờ lên đầu của hắn.

...

Ngây ngốc ở Tần Lăng quận thành một thời gian ngắn, khi đã chỉnh đốn tác phong đâu vào đấy, mà sư phụ hắn tại Bình Châu cũng không truyền tin tức về, nghĩ đến mà Tiểu Báo Tử cũng không muốn ngây ngốc ở đây quá lâu, trực tiếp từ Tần Lăng quận thành trở lại Trung Hòa quận thành.

Dù sao, nghiêm khắc mà nói, chỗ đó, mới là địa bàn của hắn.

Trở lại Trung Hòa quận thành, Tiểu Báo Tử cũng không đi tới chỗ Lý Nguyên trả phép, vâng chịu truyền thống tốt đẹp của nhân viên công vụ kiếp tước, ngày nghỉ chưa hết, làm gì có chuyện đi làm?

Cho nên, thời điểm hắn tiến vào Trung Hòa quận thành thập phần bí mật. Vụng trộm tiến vào nhà của mình, cẩn thận dặn dò phu thê Vương Thiên Lôi không nên đem chuyện này nói ra, Vương Thiên Lôi và Chu Hoa đều làm theo lời của hắn.

Hắn muốn nhân mấy ngày này nghiên cứu huyền bí của Hỏa Hồng Tình một chút.

Trên đường tử Tần Lăng quận thành trở về, hắn mang Hỏa Hồng Tình trên người, nhưng vì nguyên tắc bảo mật, hắn không có lấy ra nghiên cứu, mà thời gian mang theo Hỏa Hồng Tình càng dài, hắn càng ngày càng cảm giác được, con mắt của mình, hình như có liên hệ thần bí với con mắt trong hộp, có nhiều lần, nửa đêm nằm mộng, hắn đều đi ra từ phiến không gian thần bí kia, mà không phải trực tiếp tỉnh dậy.

Đây là một loại thần bí, là lời kêu gọi từ chỗ sâu của huyết mạch, hắn không cách nào ngăn cản, cũng không cách nào khống chế, thời gian qua đi, thậm chí Hỏa Hồng Tình cũng tự chủ động, chuyện này làm cho hắn rất lo lắng, đã từng có một lần, hắn thử đem khỏa Hỏa Hồng Tình cách xa mình một thời gian ngắn, nhưng nhưng sâu trong tim hắn xuất hiện một loại thống khổ, loại thống khổ này không phải đến từ trong đôi mắt của hắn, mà đến từ sâu trong tâm linh, giống như hắn đã đánh mất cái gì đó rất quan trọng của mình, tâm thần không yên.

Cũng vào khi đó, hắn hiểu ra, vào lúc Vương Xà đem khỏa Hỏa Hồng Tình này đến trước mặt, dù hắn biết khỏa Hỏa Hồng Tình này không phải cửa mình, nhưng trong đó lại có huyết mạch Vĩnh Hằng Chi Mâu giống nhau, cho nên không cách nào chia lìa được.

Nếu như trong thời gian dài nó ở bên cạnh mình mà vẫn không thể nguyên cứu ra ngọn nguồn, thậm chí luyện hóa, đối với bản thân mình mà nói đó không phải là chuyện tốt, hắn không muốn Hỏa Hồng Tình của mình thỉnh thoảng không thể khống chế được mà nhảy lên, làm cho người thiên hạ phát hiện mình là người có thiên phú huyết mạch đã đoạn tuyệt mấy ngàn năm, đồng thời, cũng là huyết mạch cấm kỵ, đây không phải là chuyện đáng để khoe.

Hệ số nguy hiểm quá cao, cho nên Tiểu Báo Tử phải nhanh chóng giải quyết vấn đề này, cho nên mới phải lựa chọn bí mật trở về Trung Hòa quận thành. Kỳ thật trong lòng của hắn cũng hối hận, nếu như biết tình huống này sớm, hắn đã tiến vào Mãng Thương Sơn tu luyện vài ngày, nhưng hiện tại, bí mật trở về Trung Hòa quận thành, cũng là một lựa chọn không tệ.

Tiểu Báo Tử mua căn nhà này cũng không tính là quá lớn, nhưng khi sinh ý của Vương Thiên Lôi làm càng ngày càng lớn, đã mua lại hai tòa nhà chung quanh, tương thông với nhau, ở trong Trung Hòa quận thành, cũng được xem là gia môn không tệ.

Hơn nữa, trọng yếu nhất là, Vương Thiên Lôi mua được hai tòa nhà bên cạnh, trong một tòa nhà, có một tầng hầm rất lớn.

Đầu năm nay, trong nhà đào hầm rất nhiều, đặc biệt là người có một ít gia sản, đều có một tầng hầm, mật thất a, nhưng mà tầng hầm lớn như vậy thì Tiểu Báo Tử mới nhìn thấy lần đầu tiên.

Trọng yếu nhất phải nói đến trong tầng hầm này có một phòng luyện công, tường bao bốn phía, dưới chân, đều do đá xanh lát nền mà thành, từng khối đá xanh, cắt hình chữ nhật, tạo ra một sân luyện công rộng gần ngàn mét vuông, sân luyện công bằng đá xanh này rất hùng vĩ, nhưng cũng thập phần giản dị. Trừ đá xanh trên vách tường và mặt đất ra, ở giữa tầng hầm là một khỏa Dạ Minh Châu.

Mà khỏa Dạ Minh Châu này hắn chỉ sử dụng công dụng nguyên thủy nhất, chiếu sáng!

Thể tích của khỏa Dạ Minh Châu này chỉ bằng quả trứng bồ câu, cũng không tính là quá lớn, nhưng nó phát ra hào quang trong suốt chiếu rọi tầng hầm, rõ ràng rành mạch, ánh sáng cũng không chói mắt.

Đây là một nơi tốt, khó tìm được nơi tốt hơn, đừng nhìn tầng hầm này trừ đá xanh ra thì không còn cái gì, nơi này không phải là nơi người bình thường có thể tu kiến ra, chỉ việc cắt từng khối đá xanh thành hình chữ nhật đã tốn rất nhiều tiền rồi, vật lực cùng nhân lực, cộng thêm việc vận chùyển đến Trung Hòa quận thành, lại đào cáo hố lớn ở dưới nhà cửa của mình, sau đó tu sửa tầng hầm, đây chính là đại công trình à, mà công trình to lớn này cũng có thể gọi là lớn nhất Trung Hòa quận thành, so với thủ quận trưởng Trung Hòa quận cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Đây chính là việc làm Tiểu Báo Tử cảm thấy hiếu kỳ, sau khi Vương Thiên Lôi mua được ngôi nhà này, cũng cảm thấy hết sức tò mò, về sau mới nghe ngóng ra được, thì ra tổ tiên ngôi nhà này là cao thủ giang hồ tiếng tăm lừng lẫy, là cường giả Bát phẩm, không chỉ có như vậy, thời điểm toàn thịnh, đã từng lũng đoạn cả sinh ý lương thực của Trung Hòa quận thành, tài hùng thế đại, võ nghệ cao cường, đương nhiên có thể làm được như vậy, trên thực tế, vào mấy trăm năm trước, mấy dãy phố nơi đây đều là nhà của bọn họ.

Nhưng sau đó dần dần suy tàn, tài sản cứ bán dần, chống đỡ lại chống đỡ, cuối cùng chỉ còn lại tòa nhà chính này, lại trải qua loạn lạc của Bái Hỏa Giáo, nam tử trong nhà cũng chết dưới tay loạn quân, chỉ còn lại một đám cô nhi quả phụ còn sống sót, ở Trung Hòa quận thành không nơi nương tựa, liền bán tòa nhà này, cầm tiền, tìm nơi nương tựa người thân, cho nên tiện nghi cho Vương Thiên Lôi và Tiểu Báo Tử.

Mà Vương Thiên Lôi cũng là người thông minh, sau khi biết dưới đất có sân luyện công, không nói hai lời, liền đem tòa nhà này giao lại cho Tiểu Báo Tử.

Tiểu Báo Tử đối với quyết định này rất thỏa mãn, đương nhiên, cũng không chút khách khí tiến vào.

Địa phương bí mật như thế, đương nhiên cũng là nơi tốt nhất để nghiên cứu Hỏa Hồng Tình.

Dạ Minh Châu chiếu rọi, Tiểu Báo Tử ngồi trên ghế gỗ, trên bàn trước mặt, chính là Hỏa Hồng Tình mà Vương Xà lấy được từ chỗ Lữ Nhất Nguyệt.

Sau khi Vương Xà giao cho hắn, hắn chỉ nhìn một lần, đó là lúc ở Ô phủ, chính là thời điểm Vương Xà vừa giao ra, từ sau đêm đó mở nắp hộp ra, sau này hắn không mở ra nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK