Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện giờ Chu Báo nắm giữ vài kiện tiên khí trong tay, nhưng hiện giờ hắn chỉ nhận ra được có một món là Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, chính là chữ "Luyện" trong Thượng Cổ tiên văn, luyện hóa tất cả, đương nhiên, chỉ là nhận ra mà thôi, muốn vận dụng tự nhiên vẫn cần một thời gian dài, về phần Thanh Trúc Trượng trong tay của hắn, có trời mới biết đạo tiên văn kia có ý nghĩa gì, nếu như không phải ở bên cạnh di hài Tiên Thiên Thần, hắn biết được nội dung cơ bản về vận dụng Thanh Trúc Trượng, thì hắn có thể uy phong như hiện giờ sao?

Mà ngọn sơn nhạc màu đen này, phía trên ẩn chứa một đạo tiên văn, lúc xuất hiện trước mặt Chu Báo, Chu Báo liền cảm thấy một loại kinh ngạc, cùng nhịp đập ở sâu trong tâm tình.

Đạo tiên văn này, giống như đang dẫn động một lực lượng nào đó nằm ở sâu trong thần hồn của mình, khiến cho nó cộng minh.

- Rốt cuộc là lực lượng gì, vì sao có thể đụng chạm tới quyền ý của ta, ta cũng không có xuất quyền a, đạo tiên văn này rốt cuộc là thứ gì?

Ngọn sơn nhạc màu đen lơ lửng trước mặt Chu Báo, ánh mắt Chu Báo chớp động, từng đạo hồng quang quỷ dị xuất hiện trong đôi mắt của hắn, trong đôi mắt, hiện ra một vòng bụi gai, sau đó, hào quang màu đỏ nhạt che kín hư không, đem cả ngọn núi bao phủ vào trong.

Đây là bên trong Thần Uy Hải, cho nên Chu Báo không cần cố kỵ, phát động lực lượng của Hỏa Hồng Tình.

- Người nào, thật lớn mật, dám lấy tiên khí Thiên Ngoại Thần Sơn của ta!

Lĩnh vực của Hỏa Hồng Tình một khi triển khai, mi tâm của Chu Báo chớp lóe liên tục, một ý niệm trong đầu của hắn lóe lên, dung nhập vào bên trong ngọn sơn nhạc màu đen.

- Hừ!

Cảm ứng được một cổ thần hồn chấn động cường đại, Chu Báo hừ lạnh một tiếng, một ý niệm trong đầu hóa thành hư ảnh của Chu Báo.

- Cái gì chứ, cũng dám ở trước mặt ta giả thần giả quỷ, đi ra cho ta!

Khoát tay, một đạo hào quang hình thành lốc xoáy trống rỗng xuất hiện.

Linh Hồn Tuyền Qua!

- Ồ? Ngươi là ai?

Đạo thần niệm này đương nhiên không ngờ Chu Báo lại ra tay hung ác như vậy, lại vận dụng một thần thông chuyên nhắm vào thần hồn, còn chưa kịp có phản ứng, đã bị cuốn vào trong đó, bóng người cũng chớp động một cái, liền hóa thành một đoàn ý niệm óng áng trong đầu, bị tuyền qua nghiền nát.

- Giả thần giả quỷ!

Dễ dàng chế phục được đối phương, Chu Báo cũng không ngờ, nhưng mà, cho dù thuận lợi hay không thuận lợi, ngoài ý muốn hay không ngoài ý muốn, ý niệm ẩn sâu trong tiên văn của sơn nhạc này đã bị hắn cắn nuốt, hiện ra.

Vạn Tinh Hải, Trầm Linh Cổ Tinh.

Khỏa tinh cầu cổ xưa này được kịch độc bao phủ, nhưng hình như lúc này không còn yên tĩnh như trước kia nữa.

Sau khi nam tử lười biếng thần bí cướp Thái Nguyên thượng nhân từ trong tay của Chu Báo đi, lúc này, hắn mang theo Thái Nguyên thượng nhân giống như chó chết đi tới đây, đứng ở hư không chung quanh Trầm Linh Cổ Tinh.

- Lão độc vật, có chuyện tới tìm ngươi...

- Lão độc vật, đừng giả bộ, ta biết rõ ngươi có thể nghe thấy! Lão độc vật, ngươi đi ra ngay cho ta, nếu không đi ra, ta sẽ hủy diệt Trầm Linh Cổ Tinh này, ta muốn nhìn xem ngươi tu luyện như thế nào.

Liên tiếp gọi vài tiếng, rốt cuộc bên trên Trầm Linh Cổ Tinh cũng có động tĩnh, mang theo một cổ nguyên khí màu xanh lá, một gã nam tử mặc áo bào đạo sĩ màu xanh sẫm xuất hiện trước mặt tên nam tử này, có chút quỷ dị liếc nhìn Thái Nguyên thượng nhân trong tay của hắn, nói:

- Vạn Thiên Thành, ngươi muốn làm cái gì?

- Không phải ta làm cái gì, mà là tới tìm ngươi đòi nợ.

Vạn Thiên Thành cầm Thái Nguyên thượng nhân trong tay xách lên trước mặt của hắn.

- Ngươi còn nhớ gia hỏa lần trước tới Trầm Linh Cổ Tinh của ngươi luyện chế Vạn Hồn Phiên hay không?

- Hắn? Có liên quan gì tới chuyện này?

- Hắn ở trên Trầm Linh Cổ Tinh bên của ngươi tế luyện pháp khí không liên gì tới ta, nhưng hắn dùng Vạn Độc Phiên được luyện chế trên Trầm Linh Cổ Tinh này ra tay hạ thủ với thuộc hạ của ta thành thế này, ngươi phải chịu trách nhiệm.

- Thủ hạ của ngươi?

Lão độc vật cau mày liếc nhìn Thái Nguyên thượng nhân, nói:

- Hình như hắn là phó minh chủ trong thập tam giới liên minh a, tại sao lại biến thành thủ hạ dưới tay ngươi?

- Trên tay hắn có một khối Trấn Ngục Thạch Bi, cho dù không phải thủ hạ dưới tay ta, cũng được coi là một con cờ, cũng không phải ai cũng có thể ra tay với hắn.

- Vậy thì hắn liên quan gì tới ta?

- Ngươi cứ nói đi, Vạn Độc Phiên của hắn lợi hại như vậy, hắn cũng đã dung luyện Hư Không Đại Thủ vào bên trong, nếu không hắn tế luyện trên Trầm Linh Cổ Tinh, sẽ có uy lực lớn như vậy hay sao?

- Vạn Thiên Thành, ngươi không nên ở chỗ này càn quấy với ta, cái Trầm Linh Cổ Tinh này cũng không phải là của ta, ta cũng chỉ ở chỗ này tu luyện thì bỏ đi, tiểu tử kia ở chỗ này đạt được chỗ tốt thì có liên quan gì tới ta, về phần hắn và quân cờ của ngươi có ân oán, ta càng không xen vào...

- Lão độc vật, ngươi không nên quá mức a, chuyện này, ngươi phải làm cho rõ ràng!

- Chuyện này ta cũng không muốn làm rõ ràng, bởi vì tiểu tử này là người của Tạo Hóa Đồng Tử, bằng không thì ngươi sẽ cho rằng ta an tâm cho hắn tu luyện trên Trầm Linh Cổ Tinh sao?

Mí mắt nam tử mặc đạo bào nhảy lên, nói ra:

- Ta lại cảm thấy, ngươi tới đây lần này là có ý khác, bằng không thì trực tiếp đi tìm tên kia đi!

- Tạo Hóa Đồng Tử, hắn là người của Tạo Hóa Đồng Tử?

- Cùng một lời thì ta sẽ không nói lần thứ hai, ngươi cũng đừng bày chuyện quân cờ ở trước mặt của ta, đúng là quá mất mặt!

Lão độc vật mở hí đôi mắt ra, liếc nhìn Thái Nguyên thượng nhân.

- Còn nữa, hiện tại thập tam giới liên minh và Thiên Hà giới đang đi tìm Thiên Giới, chuyện này chỉ sợ sẽ rất phiền toái, cho nên ta thấy ngươi nên kiềm chế một chút, đừng phá tan con đường của mình.

Vạn Thiên Thành ngẫm lại nói ra.

- Ngươi nói cũng đúng, ta có thể nhân cơ hội này kiếm được một chút chỗ tốt hay không?

- Ngươi có nhiều thời gian và tinh lực như vậy, còn không bằng ngẫm lại nên ứng phó chuyện Thái Cổ ma đầu sắp xuất thế như thế nào thì hơn, đã bao nhiêu năm nay, ma thai đã mang ý tứ của Thái Cổ ma đầu truyền ra, hiện tại Ma Môn đang nháo nhào lên, chủ quan là không được a.

- Cũng vì không được chủ quan, cho nên ta mới nghĩ cách bố trí nhiều quân cờ như vậy, ai biết các ngươi lại không lĩnh tình chứ.

Vạn Thiên Thành mở mí mắt ra.

- Tốt rồi, hắn đã là người của Tạo Hóa Đồng Tử, ta cũng không ở chỗ này quấy rầy ngươi, có thời gian, ta sẽ trực tiếp đi gặp Tạo Hóa Đồng Tử, cứ như vậy đi.

Sau khi nói xong, cũng không lên tiếng nữa, thân hình hóa thành một đạo lưu quang mà đi, biến mất trước hư không Trầm Linh Cổ Tinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK