- Lý Tú, ngươi không nên nói bậy, rõ ràng là ngươi cấu kết yêu nghiệt trước, nhưng bây giờ lại nói ta đưa họa lớn tới cho Lý gia, ngươi, ngươi đây là đang ngậm máu phun người!
- Có phải ngậm máu phun người hay không, rất nhanh sẽ biết!
Lý Tú cười lạnh một tiếng, từ từ đi đến bên cạnh cha mình, không nói thêm gì nữa, cẩn thận ghé bên tai Lý thị gia chủ nói gì đó.
Cũng không biết Lý Tú đến cùng nói với hắn những gì, Lý thị gia chủ mãnh liệt ngẫng đầu, ánh mắt vốn vô cùng hiền hòa bắt đầu trở nên hung ác, hung hăng trừng trên người Lý Hiền, vươn tay, run rẩy chỉ vào Lý Hiền.
- Nhị đệ, ngươi, ngươi, ngươi làm chuyện tốt lắm!
- Ta, ta làm sao vậy, ta...? !
Cái này, tâm của Lý Hiền cũng có chút nghi hoặc, thậm chí nghĩ lại tất cả trình tự trong âm mưu kế hoạch của mình một lần, nhưng lại không có chỗ nào sơ hở, hai cha con này là có chuyện gì, bộ dạng giống như mình thực đã làm chuyện gì phải xin lỗi thiên hạ vậy, đến tột cùng là làm sao vậy.
Còn không đợi hắn suy nghĩ cẩn thẩn, nam tử họ Long ở một bên lại mãnh liệt biến đổi thần sắc.
- Bằng hữu phương nào, nếu đã đến, sao không hiện thân gặp mặt chứ?
Thiên Côn Đại Thế Giới Thiên Đạo Minh Long Kình Thiên Long chấp sự, tai mắt đúng là thông linh, dưới âm thanh cướng rắn của Long Kình Thiên đè ép xuống, liền nghe được ở chỗ Lý gia vang lên âm thanh trêu tức từ bốn phương tám hướng, căn bản là không cách nào xác định phương vị.
- Thực lực các hạ cao cường, nhưng nếu cứ giả thần giả quỷ như vậy, không khỏi có chút khoa trương!
Thần sắc Long Kình Thiên biến thành khó coi, uy áp cường đại vừa rồi đã được hắn thu lại, tinh khí thần thu liễm lại thành một nhúm nhỏ, bộ dáng như lâm đại địch.
- Ngươi không cần khẩn trương, khẩn trương cũng không làm được gì, lần này Thiên Côn Đại Thế Giới các ngươi lẻn vào Thiên Giới của ta, lại câu kết với Bình Châu Lý thị, ý đồ bất chính, ta phụng mệnh Nhân Hoàng bệ hạ, đến đây tiêu diệt các ngươi, ngươi xem, ngươi nên tự sát, hay để ta tự mình động thủ, tự sát thoải mái một ít, ta động thủ, các ngươi sẽ phải chịu khổ?
- Cuồng vọng!
Thần sắc Long Kình Thiên lạnh lẽo, hai mắt như điện như hắn ra ha đạo kim quang.
- Cút ra đây cho ta!
- Ly Hỏa Kim Đồng Kiếm! Không tệ a, nhưng ngươi dùng sai địa phương rồi.
Hai đạo kim quang bắn vào trong một hòn non bộ của Lý gia, dưới hai đạo ánh sáng, hòn non bộ kia hóa thành vô số đá vụn, nhưng không có một bóng người.
Phanh!
Thời điểm mọi người ở đây không biết đang xảy ra chuyện gì, một âm thanh nặng nề vang lên, cả người của Long Kình Thiên bị một cổ lực đạo vô hình đánh bay ra ngoài, đồng thời, đại sảnh của Lý gia, cũng xuất hiện một vầng hào quang bảy màu, đem trọn Lý gia bao phủ vào bên trong.
- Vị sứ giả của Nhân Hoàng kia, ngươi đem Lý gia ta phong bế là có ý gì?
Đột nhiên có người phong bế Lý gia của hắn, đám người Lý gia bên trong lập tức sợ hãi.
- Hừ, Lý gia chủ, Bình Châu Lý thị các ngươi cấu kết với yêu nghiệt dị giới, ngươi sẽ không cho rằng Nhân Hoàng bệ hạ còn có thể chứa chấp các ngươi sao?
Người đến chỉ cười lạnh, hắn có tu vi Chân Tiên, tuy nhiên chỉ là một Nhất Kiếp Chân Tiên, nhưng ở một địa phương như Bình Châu Lý thị, đã đủ sức trấn áp tất cả lực lượng rồi.
Bình Châu Lý thị, chiến lực mạnh nhất chỉ là hai tên Tán Tiên mà thôi, trước mặt người bình thường muốn hung hăng càn quấy thế nào thì cứ hung hăng càn quấy, ngay cả lôi kiếp còn không vượt qua, một đầu ngón tay của hắn cũng có thể đè chết, cho dù là Thiên Đạo liên minh Long Kình Thiên, cũng chỉ là Tán Tiên đỉnh phong, hắn tát một cái là chết, nên đối mặt với chất vấn của gia chủ Lý gia, hắn căn bản không có ý định giải thích.
- Tất cả tộc nhân Lý gia đều đứng đằng sau lưng của ta!
Đúng vào lúc này, thần sắc Lý Tú khẽ động, đột nhiên một lò đan xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, cái lò đan này, nhìn ở phía trên giống như một cái đầu lâu cực lớn, nhưng khẳng định không phải đầu lâu người, bởi vì đầu người không có khả năng lớn như vậy, mà ở mi tâm lò đan đầu người này, khảm nạm một cái gương, trong gương có ánh sáng lưu chuyển, từng đạo hào quang thần bí từ trong gương lóe ra, giống như chiếu thẳng lên chín tầng trời, cười nhạo hắn.
- Tiên khí? Đây là tiên khí, điều này sao có thể, tại sao ngươi lại có tiên khí?
Khi tên Chân Tiên này nhìn thấy cái lò đan hình đầu lâu này thì không còn bảo trì bộ dáng cao thâm mạt trắc của mình nữa, mà nhảy lên một cái, chỉ vào Lý Tú, nghiêm nghị nói ra.
- Đây là tiên khí do Vũ Dương Vương tặng cho, chuyên môn dùng để bảo vệ Bình Châu Lý thị chúng ta bình an!
- Nói bậy, kiện tiên khí này rõ ràng là bảo bối của Nhân Hoàng Điện chúng ta mất đi vào mấy vạn năm trước, không thể ngờ là lúc này vật quy nguyên chủ!
Tên Chân Tiên kia nghiêm mặt, khoát tay một cái, liền chộp tới lò đan kia.
- Muốn chết!
Nhìn thấy tên Chân Tiên kia đang muốn cướp lấy lò đan, Lý Tú chỉ cười lạnh, cũng không thấy hắn làm động tác gì, một đạo hỏa diễm màu đen từ trong lò đan phun ra, trực tiếp quấn vào tay của tên Chân Tiên.
- Không tốt!
Tên Chân Tiên kia đụng vào hỏa diễm màu đen một cái liền có cảm giác không ổn, nhanh chóng thu tay trở lại, nhưng hỏa diễm kia thuận thế không tha người, giống như có linh tính, quấn lấy tên Chân Tiên.
- Trở về!
Thời điểm mắt thấy hỏa diễm sắp cuốn lấy tên Chân Tiên kia, một tiếng quát lạnh vang lên, sau đó là một cổ cuồng phong, ngăn cản hỏa diễm, sau đó có một thân ảnh cao lớn xuất hiện chắn trước mặt hắn, bên tai của hắn truyền ra một âm thanh cực kỳ bất mãn.
- Ngươi là đồ ngu ngốc, Vũ Dương Vương chính là Chu Báo, ngươi đoạt tiên khí của hắn, chán sống rồi sao?
Lúc này, thần sắc của tên Chân Tiên kia biến đổi.
Trước kia hắn là Chân Tiên của Linh Tiêu Điện, tất cả tinh lực đều đặt trong một mẫu ba phần đất của Linh Tiêu Điện, mặc dù biết Chu Báo là ai, nhưng làm sao mà quan tâm tới thân phận của Chu Báo ở Trung Thổ Vực kia chứ, cho nên nghe được ba chữ "Vũ Dương Vương", trong nội tâm tràn ngập khinh thường, còn tưởng rằng là a miêu a cẩu nào đó trong Trung Thổ Vực, hiện tại nghe được Vũ Dương Vương chính là Chu Báo, thiếu chút nữa hắn sợ hãi nhảy dựng lên, lúc Chu Báo ở trong Nhân Hoàng hậu tuyển đại điển hiển lộ hung uy cái thế, lực áp Hồng Thái Sư, thời điểm cứu Vương Xà, thiếu chút đã nện nát Linh Tiêu Điện, Thiên Ngoại Thần Sơn đắc tội hắn, bị hắn đánh tới cửa, mất mặt thật lớn.