Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng là náo nhiệt a.

Vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, trốn ở một nơi gần đó, mục quang Tiểu Báo Tử co rút lại.

Ba đạo nhân ảnh xuất hiện, lao nhanh về phía hàn đàm, không ngờ đều có thực lực Cửu phẩm.

- Lúc nào thiên hạ lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy?

Nhìn thấy ba đạo thân ảnh này, Tiểu Báo Tử nghi hoặc.

Ba người vừa đến, một người là trung niên nam tử cao lớn, tuổi chừng bốn bảy bốn tám, sắc mặt nghiêm nghị, chòm râu có màu trắng đen giao nhau dựng đứng như cương châm, trong ánh mắt, có hắc quang chớp động liên tục, từ trên người của hắn tản ra khí tức dữ dằn không thèm che dấu.

Một người là hòa thượng, đầu trọc để lộ lưng, mà Tiểu Báo Tử nhìn ra, cách ăn mặc này giống một Lạt Ma, sắc mặt thanh tú, trên mặt đỉnh có hai dãy nguyên hồng, vẻ mặt ấm áp bộ dáng tươi cười, người cuối cùng mặc thanh sam đứng thẳng, tuổi đã ngoài năm mươi, bên hông đeo một trường kiếm dài bốn thước, tay cầm chuôi kiếm, cả người giống như một thanh trường kiểm tùy thời đều có thể xuất vỏ, chỉ đợi kiếm rời vỏ, hủy diệt tất cả.

Ba người chia ba hướng xuất hiện bên cạnh hàn đàm, tạo ra thế chân vạc ba bên.

- Ha ha ha ha ha, đúng là xảo hợp a, không thể ngờ rằng ở địa phương quái quỷ này có thể gặp được hai vị.

Tên trung niêm cao lớn nhìn hai người kia, cười ha ha, nói ra.

- Xem ra hôm nay, chúng ta không tịch mịch a.

- A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, hôm nay ở đây, lại nhìn thấy hai vị cao nhân, đúng là vinh hạnh của tiểu tăng.

Chỉ thấy hai tay của hòa thượng thanh tú hợp lại thành hình chữ thập, vẻ mặt vui mừng.

- Hoan Hỉ hòa thượng, đừng có ở chỗ này giả mù sa mưa, mục tiêu của ba chúng ta hôm nay đều giống nhau, xem ra, phải làm một hồi, mới có thể xác định được bảo vật thuộc về ai rồi!

- Hạ thí chủ nói đúng, nhưng mà, chỉ sợ ở đây không chỉ có ba người chúng ta a.

Ánh mắt hòa thượng kia dao động, nhìn mặt đất, cười nói.

- Đúng là đầu trọc khôn khéo!

Tiểu Báo Tử thầm nghĩ trong lòng.

- Đây không phải khôn khéo, chỉ cần ngươi nhìn thấy mặt đất như chó gặm kia, thì sẽ biết rõ, ở đây đã có ngươi tới!

Thanh Linh cười lạnh nói ra.

- Bất kể là ai, chỉ là nhãi nhép thì bỏ đi, không cần phải chú ý làm gì!

Người trung niên cao lớn nhìn qua chung quanh, liền khinh thường nói ra. Với tu vi của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra cấp bậc của trận chiến, mà hơi thở lưu lại ở đây, hắn không cảm giác được có chút khí tức uy hiếp nào.

- Ta xem, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, nếu không, thời điểm ba chúng ta lưỡng bại câu thương, có người đi ra ngư ông đắc lợi!

Trung niên cầm kiếm cười lạnh nói ra, ngón tay giơ lên, kiếm khí sắc bén bắn ra khắp nơi.

- Thiên La Địa Võng!

Thằng này, vừa ra tay đã làm ra công kích rộng như thế, cho dù Tiểu Báo Tử có Thiên Xà Liễm Tức Thuật, cam đoan mình không bị ba người phát hiện, nhưng Thiên Xà Liễm Tức Thuật lại không cam đoan hắn không bị kiếm khí làm bị thương.

- Mẹ kiếp, tên vương bát đản!

Tiểu Báo Tử chửi nhỏ một tiếng, từ chỗ ẩn hình nhảy lên, chạy thẳng vào rừng rậm!

- Muốn chạy, không dễ như vậy đâu!

Hòa thượng thanh tú mỉm cười, tay trái hóa thành hư trảo đánh về phái Tiểu Báo Tử.

Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công!

Lập tức, Tiểu Báo Tử cảm thấy không gian chung quanh thân thể của mình bị phong tỏa. Sau lưng có một cổ lực lượng vô hình kéo mình về phái sau, hắn không cách nào giãy dụa.

- Chó chết!

Tiểu chửi nhỏ một tiếng, Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương khí chấn động, hóa thành một thanh đao lôi điện, chém mạnh bề phái hòa thượng.

- Ồ?

Hòa thượng không ngờ đối phương lại co thể dưới sự bao phủ của Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công còn có lực lượng phản công, hơn nữa phản kháng dữ dằn như thế, mà ánh đao dài hơn mười trượng này cũng không phải mình có thể phản kháng, cho dù có thể cứng chọi cứng, thì cũng không tốt đẹp gì, dù sao tiểu tử trước mặt là phiền toái nhỏ, mà đại phiền toái chính là hai tên gia hỏa Cửu phẩm đang đưa mắt nhìn a.

Cho nên, hắn lựa chọn né tránh, thân hình như gió, liền tránh khỏi Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương khí biến thành lôi đao của Tiểu Báo Tử.

Tránh là tránh, nhưng hiệu lực của Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công cũng không có biến mất, trái lại còn tăng cường rất nhiều, Tiểu Báo Tử bị kéo về phái sau nhanh hơn gấp đôi, hiển nhiên, đây là nén giận ra tay, hắn quyết định phải ra tay giáo huấn gia hỏa đã làm mình mất mặt này. Đương nhiên Tiểu Báo Tử cũng không ngồi chờ chết, Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương khí vừa rồi, chỉ là phản ứng trong tình thế cấp bách của hắn, hắn chỉ muốn đối phương dừng lại trong chớp mắt, mà hắn đã làm được.

Tuy hấp lực hiện tại của Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công còn mạnh hơn trước, nhưng cũng đủ thời gian cho Tiểu Báo Tử xuất Bích Du Kiếm ra, trọng yếu nhất là, dưới sự hấp dẫn này, tốc độ của Bích Du Kiếm còn nhanh hơn.

Bích lục kiếm khí tung hoành, dọc theo quỹ tích Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công, chém ngược về sau.

Bên trong kiếm quang, mơ hồ mang theo từng âm thanh nổ tung, lập tức làm cho lực lượng của Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công bất ổn, hình thành một đạo thông đạo vừa thô vừa dài màu xanh biếc.

- Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, Nguyệt Mãn Ngân Hà!

Sát chiêu của Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, làm sao mà dễ đối phó được chứ, mang theo âm thanh nổ tung, bích lục kiếm khí đã đem lực lượng và quỹ tích của Tây Phương Đại Tiếp Dẫn Thần Công sụp đổ hoàn toàn.

- Ầm!

Một tiếng nổ lớn, kiếm khí bắn ra bốn phía, hóa thành tơ, bắn về phía Hoan Hỉ hòa thượng.

Hoan Hỉ hòa thượng không ngờ mình gặp phải quái vật như vậy, nhìn thấy kiếm quang phóng tới, khiển trách một tiếng, tăng bào màu đỏ tung bay, hóa thành một đạo ánh sáng màu đỏ bao quanh thân thể.

- Phốc phốc phốc phốc...

Kiếm quang đánh lên đạo ánh sáng đỏ, toàn bộ bị ngăn cản ở bên ngoài.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Bị kiếm quang của Tiểu Báo Tử ngăn cản, mặt mũi bị mất sạch sẽ, đương nhiên Hoan Hỉ hòa thượng sẽ không để cho Tiểu Báo Tử cao hứng, sau khi ngăn cản kiếm quang của Tiểu Báo Tử, một đạo hồng vân lóe lên, một đạo thủ ấn cực lớn từ hồng vân bay ra, nương theo đó là tiếng phật xướng và phật quang, đánh về phía Tiểu Báo Tử.

- Thiên Long Đại Thủ Ấn! Hoan Hỉ hòa thượng này, thẹn quá hóa giận rồi!

Thấy tình hình này, tên nam tử cao lớn rất cao hứng, nhưng nam tử mang kiếm, vẻ mặt ngưng trọng.

- Dĩ nhiên là một kiếm tu, phi kiếm của hắn, ít nhất là phi kiếm Huyền cấp, từ lúc nào thiên hạ đã xuất hiện kiếm tu số một như thế?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK