Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Đại Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nói đi, là ai, lai lịch thế nào?

- Phụ vương, không nghiêm trọng như ngươi nghĩ đâu, tỷ tỷ bất quá có vài phần kính trọng đối với ngươi nọ thôi, người nọ gọi là Phong Huyền, hình như là hậu đại của Vương Tộc Bắc Nguyên, về sau lưu lạc trên thảo nguyên, tuy rằng vẫn chưa tới mười bảy tuổi, nhưng đã có tu vị lục phẩm, hơn nữa một thân bổn sự tất cả đều là chém giết mà ra, làm người ngược lại không tệ.

- Hậu đại Vương tộc Bắc Nguyên?

Chu Báo mở trừng hai mắt.

- Lục phẩm cao thủ, mới lục phẩm, tiểu nha đầu không phải vẫn rất cao trọng đối với cường giả sao, một tiểu tử lục phẩm, nàng một đầu ngón tay là có thể ấn chết rồi, sao lại có hảo cảm với gia hỏa như vậy được?

Câu hỏi này, khiến Chu Mộ đổ mồ hôi đầy đầu.

Quả thật, hai người hắn cùng với Chu Tình niên kỷ tuy rằng không lớn, nhưng cũng đã có tu vi bát phẩm đỉnh phỏng, lại cố gắng một chút nữa thì không khó đột phá cửu phẩm chi cảnh, nhưng bọn họ là ai? Bọn họ là nhi tử của Chu Báo, nhi tử của đệ nhất yêu nghiệt từ xưa đến nay, từ nhỏ đã ngập trong vô số linh đan diệu dược, tu luyện lại là công pháp cao cấp nhất trong thiên địa, có thành tích như vậy chẳng có gì lạ, nhưng Phong Huyền kia thì sao? Từ nhỏ lưu lạc thảo nguyên, một là hoàn toàn không có linh đan diệu dược, hai là không có tuyệt thế công pháp, tuổi còn nhỏ, có thể sống sót trong vô số chém giết, có được tu vị lục phẩm đã là kỳ tích rồi.

Hơn nữa, thực lực tu vi của hắn có lẽ không bằng được với hai tỷ muội mình, nhưng một thân bưu hãn chi khí từ nhỏ đã chém giết ra trong thảo nguyên tuyệt đối không chênh lệch với người bên ngoài, nói trắng ra là, cũng chỉ có mỗi mình hắn là có mùi vị nam nhân, ở trong mắt thiên kim tiểu thư của Chu Báo, đây là chỗ hấp dẫn nhất.

Chu Báo hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, không khỏi vuốt vuốt cái trán.

- Đản Đản, cha gần đây không có thời gian quản chuyện này, con cho giám sát tiểu tử kia chặt một chút cho ta, đừng để Khủng Long chịu thiệt hại, Tiên Khí này con cầm đi, đụng phải vấn đề không giải quyết được thì cứ lấy ra, con chỉ cần khẽ động Tiên Khí này, cha liền sẽ có cảm ứng, sẽ xuất hiện với tốc độ nhanh nhất.

Chu Báo nói xong, liền đưa Vu Thần Kính trong tay tới tay Chu Mộ.

- Tiên, Tiên Khí?

Cầm Vu Thần Kính, Chu Mộ thoáng cái ngây ngẩn cả người, nàng thật không nghĩ đến lão tử của mình lại hào phóng như vậy, vừa ra tay đã là một kiện Tiên Khí.

- Được rồi, đừng có biểu hiện ngây ngốc như vậy, cha cho con biết, chuyện muội muội của con đều nhờ cả vào con đấy, nếu con xử lý không tốt, làm cho nàng chịu thiệt thì cha sẽ không tha cho con đâu.

- Yên tâm đi, phụ vương, có con ở đây, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu!

Chu Mộ hưng phấn nói.

... ... ...

...

Ai, nuôi nữ nhi không dễ dàng ah.

Chu Báo mặt ngoài mặc dù nói uy phong bát diện, thanh danh đã truyền khắp toàn bộ Thất Thần Vực, thậm chí Thiên Giới Đại Thế Giới, nhưng đụng phải vấn đề nữ nhi, cũng là một cái điểm yếu của các bậc làm cha mẹ, muốn làm tốt chuyện này cũng rất khó a

Loại chuyện này hắn trước kia chưa từng đụng phải, cho nên cũng không biết phải giải quyết thế nào, chỉ cảm thấy chuyện thật phiền muộn, nhi nữ lớn hơn, có một số việc, cũng phải đau đầu rồi, nhi tử thì cũng thôi đi, tiểu tử kia, coi như bị yêu tinh nào đó hấp đến tinh tẫn người vong hắn cũng mặc kệ, nhưng con gái bảo bối lại phiền phức a, cũng không thể tùy tùy tiện tiện để một tiểu vương bát đản nào đó gạt đi được.

- Phong Huyền, Phong Huyền, bà nội nó, lão tử ngược lại muốn kiến thức, ngươi đến cùng có bản lãnh gì lại gạt mất tâm tiểu nha đầu mười ba mười bốn tuổi nhà ta đi!

Nổi lên tâm tư này, Chu Báo liền ngồi không yên, sau khi bước vài bước thong thả trong phòng, thay đổi thân quần áo, liền ra khỏi Vũ Dương vương phủ.

Vũ Dương Lĩnh này là lãnh địa của hắn, bất quá, sau khi tự kiến thành liền phát triển nhanh chóng, đã sớm trở thành nơi phồn hoa nhất Đại Tấn vương triều thậm chí cả toàn bộ Trung Thổ vực rồi, vốn cái trấn nhỏ dưới Tích Lôi sơn đã sớm trở thành Vũ Dương Vương Thành, ở chung quanh Vũ Dương Vương Thanh, cũng đều lục tục kiến thành hơn mười tòa thành trì lớn nhỏ, hiện giờ đã là một nơi giàu có và phồn hoa rồi.

Trên đường cái ngựa xe như nước, phi thường náo nhiệt, mà Chu Báo thì sao, hình dạng của hắn tuy rằng cũng coi như thanh tú, nhưng thanh thanh tú trên đời này rất nhiều, đặt trong đám người như thủy triều trong Vũ Dương Vương Thành này, căn bản cũng không tính là gì cả.

Hơn nữa hắn tuy rằng là Vũ Dương Lĩnh Chi Chủ, bất quá lại chưa từng lộ mặt trước mặt mọi người của Vũ Dương Lĩnh, thế đạo này lại không giống với kiếp trước của hắn, có TV, báo chí inte gì cả, mặt của danh nhân trong vòng một đêm có thể truyền khắp bảy đại châu bát đại dương, tuy rằng sau khi hắn thành danh, bức họa của hắn cũng có truyền lưu trong cao môn đại phiệt ở Trung Thổ vực, nhưng ở dân gian lại không nhiều lắm, huống chi Vũ Dương Lĩnh này lại là lãnh địa của hắn, ai dám truyền loạn bức hoạn của hắn đi khắp nơi chứ.

Thế giới này cũng không giống kiếp trước của hắn, loạn truyền bức họa của thượng vị giả sẽ bị kiện, làm không tốt chính là cửa nát nhà tan, cho nên, Chu Báo một bộ thanh sam, thoạt nhìn như một thư sinh văn nhược đi lại trên phố, ngược lại cũng không có ai nhận ra hắn.

Hắn bây giờ có tu vị Nhân Tiên, pháp lực quanh thân một khối, căn bản không cần dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, chỉ cần hắn làm cho pháp lực nội liễm một chút, liền không có một tia khí tức lộ ra ngoài, thoạt nhìn như một thư sinh trói gà không chặt mà thôi.

Lúc hắn đi ra đúng là vào giữa trưa, đúng là lúc phố xá đông đúc náo nhiệt nhất, Chu Báo cùng nhau đi tới, chỉ thấy trên đường đầu người chuyển động, hối hả, bày quầy bán hàng, trải sạp bán hàng, phá quán, khắp nơi đều có.

Phá quán sao?

Chỗ nào phá quán đó!

Có ah, người phá quán ở Vũ Dương Lĩnh cũng nhiều, bởi vì thành quản nhiều a.

Năm đó Chu Báo đối với thành quản đã có một số quy ước, đó chính là giữ gìn trật tự thành thị, đặc biệt là trật tự của Vũ Dương Vương Thành, mấy gia hỏa bày quầy bán hàng trong Vũ Dương Vương Thành, ngươi nếu không lộ cho bọn chúng thấy chút lợi hại, ngươi ngay cả đường cũng đi không thông, vì sao lại đi không thông, bởi vì người chiếm đường kinh doanh nhiều lắm.

Chiếm đường kinh doanh rất nhiều, tác dụng của thành quản cũng hoàn toàn được phát huy, cho nên, phá quán cũng nhiều hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK