• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13: Trương Hư Đạo thực lực

“Còn không mau đi!”

Nhìn hai người Dương Viễn Trần, Kim Huyền Phong lập tức quát.

“Đi?….các ngươi đi được sao?”

Xa xa nơi chân trời, một cái thần sắc u ám lão giả ngự khí phi hành mặt cười quỷ dị xuất hiện.

Hai người Dương Viễn Trần và Lý Thanh Thảo, thất kinh bát hãi, lập tức thu hồi hộp ngọc thúc dục Thanh Lân Ưng rời di.

Quả nhiên, mặt quỷ lão giả đã hướng bên này sắp bay tới, cá đã trong thớt nào có chuyện để xổng.

Tu sĩ họ Nhiếp lấy ra một trương Định Thần phù, đánh vào Thanh Lân Ưng.

“Muốn đi nào dễ như vậy, hắc hắc!

Đồng thời, Tay khẽ vẫy tế ra cái huyết sắc đáng sợ liêm đao, đánh về phía Kim Huyền Phong.

“Huyết Nguyệt Phá”

Nhị trưởng lão dĩ nhiên không có ý định khoanh tay chịu chết, cánh tay hắn run lên, một thanh xích sắc hổ đầu trường đao hiện ra trong tay, sắc mặt gã trở nên đỏ thắn, sau đó lại rống to một tiếng rồi bổ ra phía trước.

“Húc Nhật Luân!”

Một màn kinh người xuất hiện.

Một đạo viêm hỏa pháp luân dài vài thước từ thanh trường đao bắn ra, xuyên thủng cả lớp đất đá trên đường đi, thanh thế bức người.

“Ân! Không nghĩ tới vậy mà đã chuẩn Trúc Cơ Kỳ thực lực” (Gần bằng trúc cơ kỳ thực lực tu sĩ)

Họ Nhiếp tu nghĩ, khẽ giật mình.

Mặc dù Kim Huyền Phong toàn lực ra chiêu, bảo toàn được mạng sống, nhưng cơ thể lại chịu tổn thương nghiêm trọng, vết thương chằng chịt khiến huyết nhục, sinh cơ không ngừng đi xuống.

“Bất quá chỉ tới đây thôi! Chết đi!”

Sau lưng hắn hắc sắc liêm đao lại một lần nữa phóng ra quang mang tà dị hình thành một cái quỷ khí nguyệt đao vung giết tới.

Quỷ khí nguyệt đao như tà ác quấn thân, âm u, lạnh lẽo, lấy hủy diệt khí thế hướng cái kia nhỏ bé Luyện Khí kỳ đánh tới.

Liền tại thời khắc Nhiếp Ma Thủ cho rằng gạo đã thành cơm thì bỗng nhiên từ phương xa lao tới một đạo lam sắc quang mang ngọc kiếm như một đầu giao long điểm lấy trước mặt Kim Huyền Phong đã sức cùng lực kiệt lảo đảo trên Thông Thiên Vân.

Quỷ khí nguyệt đạo giao đấu cùng Lam sắc giao long, lập tức bị đánh vung lại phía sau, hồi lâu mới quay về phía sau lưng Nhiếp Ma Thủ lão giả…

Trông thấy Ngọc kiếm hiện ra chân thân tới, chung quanh ba người lập tức nhận ra.

“Chưởng môn sư đệ đến, lần này thoát rồi!”

Nguyên bản thần sắc lo lắng Kim Huyền Phong mơ mơ màng màng, nhẹ mỉm cười, sau đó bất tỉnh.

Chính ngay cả Nhiếp Ma Thủ cũng khẽ cau mày, cũng sắc mặt nhanh chóng biến thành do dự.

Lão đang suy nghĩ lúc này có nên tiếp tục đánh tới hay là không, với tính tình lẫn tu vi như của Trương Hư Đạo, ba tên này chết chắc chắn sẽ không có cho hắn đường thoát trở về.

Ngập ngừng hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định buông tay.

Trương Hư Đạo chỉ nhìn lướt qua Nhiếp Ma Thủ, thật tâm nhìn lại Kim Huyền Phong nhị trưởng lão , thu hồi ngọc kiếm trở lại bên cạnh đối với Dương Viễn Trần nói:

“Sư huynh sư tỷ, hai người đưa nhị sư huynh về chữa trị trước, ta giải quyết xong chuyện lập tức về ngay!”

Hai người Dương Viễn TRần và Lý Thanh Thảo, bốn mắt nhìn nhau, không nói lời nhanh liền đỡ lấy Kim Huyền Phong lên Thanh Lân Ưng, dục bay đi.

Chỉ còn lai hai người, Trương Hư Đạo không chút giấu giếm tu vi,mặt tràn đầy sát khí:

“Ngươi nên chết đi!”

Trương Hư Đạo, không thèm nhếnh mắt một cái, một cỗ khí tức âm nhu, cường đại khí tức, lập tức ép lên người Nhiếp Ma Thủ.

Thần Thông Uông Giao Phược Kiếm của Trương Hư Đạo lẫn nữa xuất ra, lần này uy thế còn cao cường hơn rất nhiều.

Lam sắc kiếm giao gào thét rầm rộ nhào về phía Nhiếp Ma Thủ, Nhiếp Ma Thủ liền thi triển ra một đạo ấn tự, rất giống ma đạo ấn tự hóa thành một cái đáng sợ quỷ thủ đón lấy.

Ầm ầm

Lam sắc kiếm giao cùng Quỷ Thủ ấn chạm vào nhâu, quỷ thủ mặc thủ hung thế ngập trời, bất quá chênh lệch tu vi quá lớn, khiến nó từng đoạn từng đoạn vỡ vụn ra, nhanh chóng tán loạn trong không khí.

Lam sắc kiếm giao lúc này cũng yếu hơn rất nhiều, fawpj quỷ thủ cũng tán loạn ra thành nhiều kiếm xà chuyển như đả thương mấy nơi trên cơ thể họ Nhiếp.

Họ Nhiếp người tổn thương, máu từ từ chảy ra, đối với Trương Hư Đạo cắn răng, hận không thể xông lên giết chết hắn, tuy nhiên tu vi của lão chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, trình độ còn vượt quá xa người ta.

“Không nghĩ tới Trương chưởng môn nhanh như vậy mà dã tiếp cận tới hậu kỳ trình độ, bần đạo cam bái hạ phong, cáo từ!”

“Nhiếp đạo hữu muốn đi?…Đánh trọng thương người của bản môn, làm rối loạn địa giới của bản môn, không khỏi có chút khi dễ Hắc Diệu Môn chúng ta!”

Nhưng Trương Hư Đạo nào có dễ dàng thả cái lão già này trở lại, khí thế hắn lại muốn đại chấn, chuẩn bị muốn động thủ.

Kim Huyền Phong đang tươi tỉnh, nghe được ý tứ trong lời nói của chưởng môn sư đệ, liền giả bộ trọng thương, phun ra vài ngụm tiên huyết.

“Trương đạo hữu chớ khinh người quá đáng, ngươi không sợ bản môn nhân lúc ngươi đi vắng đánh vào Hắc Diệu Môn tiên sơn hay sao?”

“Ha ha ha, chuyện này tại hạ không dám chắc cam bất quá, nếu Linh Anh Phái ngươi dám tới ba người, cam đoan có đúng ít nhất một tên nằm lại Bồng Sơn!”

Nhiếp Ma Thủ đột nhiên nhớ tới Hắc Diệu Môn truyền ngôn đồn đại cái kia yêu thú, kém chút thất hồn bát đản, yếu thế hỏi:

“Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?”

“Đánh người của ta trọng thương, đương nhiên không thể nào cứ như vậy đi được.

Nhanh lấy ra năm ngàn khối linh thạch, một viên Huyết Tương Đan cùng hai kiện thượng phẩm linh khí và hai kiện trung phẩm pháp khí.

Coi vị trí trấn thủ Ấn Sơn phường thị Lãnh Sự quán hẳn không quá khó khăn đâu a!”

“Cái gì? Nhị giai Huyết Tương Đan? Hai kiện trung phẩm pháp khí?”

Khuôn mặt họ Nhiếp lúc xanh lúc đỏ, chợt quát lên:

”Không được, chuyện này không thể, hai kiện trung phẩm quá nhiều, ta cho một viên Huyết Tương Đan, một kiện hạ phẩm pháp khí, ba kiện thượng phẩm linh khí và năm ngàn linh thạch.”

“Tốt! Mau lấy ra thành ý của ngươi đi!”

Trương Hư Đạo vui vẻ, Kim Huyền Phong sư huynh thương tổn cũng không thực sự quá lớn, nhưng lại kiếm được một khối tài phú như vậy, thực không khỏi khiến lòng người phơi phới hẳn lên.

Rất nhanh, Trương Hư Đạo đã từ trong ba kiện hạ phẩm pháp khí trong quỷ đen của Nhiếp Ma Thủ chọn ra một pháp khí hắc sắc rộng lớn lá cờ.

Cờ nên tên là Vạn Hồn Phiên, một loại đặc thù Pháp khí. Muốn loại pháp khí có uy lực cao, nhất định phải không ngừng thu thập yêu thú tinh hồn, quỷ vật tinh hồn và kể cả tu sĩ tinh hồn. Càng thu được nhiều tinh hồn thì uy lực sẽ càng lớn.

Ở đây, Nhiếp Ma Thủ đã thu thập được rất nhiều tinh hồn có cả yêu thú tinh hồn lẫn quỷ vật tinh hồn, đặc biệt có duy nhất một đầu Nhị giai sơ kỳ Thiết Giáp Ngô Công tinh hồn.

Ba kiện linh khí, có một loại đao, một cái ngọc bội và một cái tôn phật tượng.

Đợi Nhiếp Ma Thủ hình bóng đã rời đi, Trương Hư Đạo vẫn không có thu lại ngọc kiếm, sắc mặt lạnh lẽo ung dung mở miệng:

“Đạo hữu, lén lén lút lút từ đầu đến giờ, còn chưa muốn hiện thân sao?”

Một cái trung niên nữ tử từ bên trong khối đá hiện thận, chắp tay đối với Trương Hư Đạo nói:

“Tuyên Cổ Cung lãnh sự quán chủ nhiệm Kim Thái Lam gặp qua Trương đạo hữu”

Không nghĩ cử động của ba người kia lại gây đến hai cái Trúc Cơ kỳ tu sĩ truy sát.

“Tuyên Cổ Cung Lý đạo hữu cùng ta có qua giao hảo, ngươi đi đi, lại không hi vọng chuyện này lại tiếp diễn lần nữa!”

Nhìn thấy Tuyên Cổ Cung tu sĩ y phục, hai mắt Trương Hư Đạo dịu hơn đôi ba phần, cảnh cáo rồi độn tốc đuổi theo theo mấy người Dương Viễn Trần đã trở lại Hắc Diệu Môn tiên sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK