Chương 15: Đi săn?
Tòa nào đó trên Bồng Sơn thanh tĩnh viện tử, Kim Huyền Phong nhị trưởng lão thần sắc u buồn lặng lẽ nhìn cảnh vật.
Tình hình này cho thấy Kim Huyền Phong mạng sống đã không còn cái gì lo lắng nữa.
Trận chiến vừa rồi với Trúc Cơ kỳ chân thật tu giả, khiến hắn có rất nhìn cảm xúc, những tưởng thực lực Luyện Khí viên mãn của bản thân xem như đã là có thể đối phó một hai vài chiêu, không nghĩ chưa quá ba chiêu đã ngục ngã.
Điều này vô hình chung đánh vỡ tự tôn trong lòng Kim Huyền Phong.
Một trương Truyền Âm phù bay tiến đến, Kim Huyền Phong có chút ngây người, bắt lấy Truyền Âm phù, dụng sức bóp nát, Cao Thiên Tuệ đại trưởng lão thanh âm bỗng nhiên vang lên:
“Nhị đệ, đại huynh tới thăm ngươi, còn cầm tới hai bình nhưỡng tửu thuốc đây này!”
“Ân! Sư huynh tới…”
Kim Huyền Phong thân thể yếu ớt, căn bản không thể rời khỏi giường, liền phân phó một tiếng thị nữ ra mở cửa.
Từ xưa đến nay, đại sư huynh đối với hắn vô cùng tốt, lần nào có chuyện cũng là người đầu tiên đến thăm hỏi, khiến cho hắn lòng dâng lên cảm kích.
Cao Thiên Tuế mặt tươi tỉnh, trên tay cầm theo hai bình thanh sắc hồ lô bầu rượu.
“Tỉnh rồi a!”
Kim Huyền Phong nhìn đại sư huynh, mặt mũi gắn lên vẻ rạng rỡ, mong đợi.
“Nhờ sư huynh, sư đệ phúc khí, mới kéo được mạng từ quỷ môn quan trở lại, này cần đa tạ mọi người mới phải!”
Cao Thiên Tuế cười ha hả, nói ra:
“Muốn tạ ơn thì tìm đến chưởng môn sư đệ mang về viên kia Huyết Tương Đan và Ngũ sư đệ hằng đêm túc trực bên lò thuốc cho người đi! Cái thân già này lão phu thì được cái gì”
“Nói đi cũng phải nói lại, ba người các ngươi hộ tống về môn kia công pháp Kim Đỉnh Công, để cho môn phái căn cơ thúc đẩy rất nhiều đây!
“Đều là chuyện nên làm mà thôi, công cán gì!”
Kim Huyền Phong tươi cười trả lễ.
“Bất quá, các ngươi đầu đều đã hai thứ tóc, vẫn là ngại mạng ngắn đây, giữ thanh thiên bạch nhật rời khỏi Ấn Sơn phường thị….”
Rất nhanh, đại trưởng lão liền lộ ra bộ mặt chân thật của mình, nhẹ chất vấn.
“Vẫn là sư đệ thất trách, cho rằng bản thân mưu tính hơn người, thực lực không hề thua kém người ta, cuối cùng lại tự mình hại mình!”
Kim Huyền Phong cười khổ, nhìn ra khung cảnh, hai mắt âu sầu đi rất nhiều.
Trong chín người huynh đệ, ngoại trừ Trương Hư Đạo ra, thiên phú không ai hơn được Kim Huyền Phong.
Hắc Diệu Môn nhiều đời trải qua cơ hồ xói mòn, trong môn phái không có quá nhiều tài nguyên tu luyện, đối với Kim Huyền Phong mà nói, căn bản cung cấp không quá nhiều trợ lực, ngược lại còn chậm trễ hắn tu hành.
Trúc Cơ kỳ công pháp đương thời chỉ có một bản, phù hợp với Trương Hư Đạo, hắn tư chất tuy không tệ, linh căn trung trung phẩm chất.
Thân có trung phẩm linh căn, mà lại là trung trung, cũng chính là trung phẩm linh căn bên trong trung đẳng, trúc cơ là chuyện đã như đinh đóng cột.
Thế nhưng, lại thiếu khuyết Kim hệ Trúc Cơ kỳ công pháp, nếu không hiện tại đã không dậm chân tại cái này cảnh giới.
Bất quá điều này không khiến Kim Huyền Phong nặng lòng chuyển hận đối với môn phái, “người sinh thời, trời sinh cơ duyên” đó là những điều mà hắn dành an ủi bản thân.
Cao Thiên Tuệ đối với dạng này sư đệ, ngay từ đầu rất mực chiếu cố lấy, hắn thật mong nhị sư đệ có thể đi đường càng xa hơn bản thân lúc này.
****
Đi vào Bao Buôn Bách Hóa cửa hàng, nơi này hầu như toàn bộ đã được tân trang sửa sang mới toàn bộ, lộng lẫy nguy nga, không thua kém bất kỳ một cái cửa hàng nào.
Rất nhanh, Bao Buôn đặt trước cho hai người một căn phòng, Dương lão tại đây mới đem ba con khôi lỗi lấy ra.
“Không nghĩ tới ngươi lại thực luyện ra khôi lỗi nha, Ngự thú biết liền thôi đi, ngay cả luyện khôi lỗi cũng làm tất, nói thử ngoài hai món nghề này ra, ngươi soát ra được cái gì nữa?…
Sẵn tiện, lão phu đây rãnh rỗi kiếm tiền giúp ngươi luôn, sau này người tới nườm nượp rồi, chớ có mà cầu xin, buôn bán!”
Bao Buôn hai mắt tràn ngập kinh ngạc nói, đầy vẻ khó tin, máu kinh doanh lại nổi lên.
Ba con khỗi thú này Dương lão chuyển lại cho hắn, coi như là phí trả mấy loại nguyên liệu cao cấp kia.
Trong này có một con thử yêu loại khôi lỗi, chuyên dùng để thăm dò, dò xét mật đạo, cấm chế.
Một con hắc Điệp khôi lỗi truyền tin và một cái tử sắc hổ khôi lỗi dùng cho phòng ngự, tấn công hay thú cưỡi đều tiện dụng vô cùng.
Ngoại trừ ba con khôi lỗi này, túi lão còn giữ lại vài đạo khôi lỗi, nhằm trường hợp cần dùng tới.
“Cái này, lão phu nhận, xem như là quà khai trương đi!
Bất quá còn một chuyện quan trọng hơn nữa đây!”
Bao Buôn thần sắc nghiêm túc hẳn đi, liếc ngang liếc dọc ra ngoài cửa, xong mới nhẹ truyền âm nhắc nhở:
“Không biết ngươi vì cái gì chuyện lại có thể sẽ dẫn tới mấy tên du đãng chi đồ rình mò, ngươi không ngại cứ tại Ấn Sơn phường thị ẩn một chút, nếu rời đi liền nhắn người tới đưa đón đi!”
“Hơn nữa, tin tức vừa mới truyền về, Kim Huyền Phong vị kia trưởng lão, trên đường trở về Hắc Diệu môn bị Trúc Cơ kỳ Linh Anh Phái chặn giết!”
“cái gì? Làm sao lão phu còn không biết?”
Dương lão sửng sốt, ngạc nhiên.
“Tin tức vừa mới truyền về thôi, ngươi đóng cửa luyện khí thì biết cái sự tình gì! Cũng may Trương Hư Đạo chưởn môn tới kịp lúc, cứu về một mạng, hẳn cũng không có gì đáng lo ngại!”
Bao Buôn vỗ vỗ xuống nói.
Chuyện này thực khiến Dương lão có chút ngoài ý muốn, trước kia đưa cho Kim Đỉnh Công, lão đã căn dặn nhường Trương Hư Đạo chưởng môn tới nhận về, không nghĩ tới tên Kim Huyền Phong kia, lại thực tự mình hộ tống trở lại.
Thực không chết viết thế nào!
Dương lão trầm ngâm, suy tính điều gì đó, sau mới truyền âm qua cho Bao Buôn:
“Đây cũng là ta chuyện muốn nhờ”
“muốn nhờ?”
“Như thế này….”
Giao hàng cho Bao Buôn về sau, Dương lão đối với các loại cửa hàng thăm thú tại cái này phường thị cũng không có chút nào hứng thú, liền rời đi trở lại Hắc Diệu Môn lãnh sự quán.
Theo lão rời đi còn có mười mấy tên tu sĩ lạ lẫm rình mò phía sau, trong đó năm sáu tên người mặcbình thường phục sức tu tiên giả đi theo phía sau, từ đầu đến cuối đều giữ khoảng cách nhất định.
Dương lão tại Ấn Sơn phường thị ngây người đã gần hơn tháng, cả ngày đêm, đều tại Lãnh sự quán bên trong trốn, đôi khi lại giả trang thành vệ sĩ ra ngoài quan sát tình hình.
Không lâu sau, Bao Buốn gửi cho đến cho một cái tín hiệu, lập tức khiến lão vui mừng hẳn lên, cuối cùng cũng muốn thoát khỏi nơi này thời điểm.
Đêm xuống, lão lặng lẽ ra ngoài, cẩn thận cải trang thành bộ dạng khác, thoáng phi lên một đầu Thanh Lân Ưng, cưỡi thẳng về phía Hắc Diệu Môn địa giới.
***
Linh Anh Phái lãnh sự quán lúc này.
“Hà chấp sự, lão đầu kia liền đã rời khời Phường thị, vài người khác đang truy tung theo!”
“Hắc hắc, cuối cùng con rùa cũng lòi cổ ra, đi thôi!”
Lãnh sự quán, trong đêm, vài đạo nhân ảnh như quỷ ma, nhẹ lướt ra khỏi phường thị, phương hướng dĩ nhiên là đuổi theo Dương lão.
***
“Hà Dũng xuất phát rồi! Rất tốt, ngươi dùng tốc độ nhanh nhất có thể bắt lấy tên kia mang về, bằng không phải thu tiêu ngay lập tức!”
Bên cạnh cổng thành, một đội kỵ sĩ hơn mười người đã sớm chờ ở nơi này, người cầm đầu không ai khác ngoài La Đại, trông có vẻ rất mực cung kính trước tử y áo bào tu sĩ trên tường thành.
“Vãn bối lập tức mang người trở về, Hà Dũng dù có ba đầu sáu tay, y nguyên vẫn không bằng Huyết Lang chúng ta bồi dưỡng được!”
Đoàn người này, bọn họ chính là Tuyên Cổ Cung nhân lực, mục đích của chuyến đi săn này không khác mấy so với Hà Dũng bên kia.
Đều vì Dương lão mà đến!
Trúc Cơ kỳ công pháp.
Nhất định phải vào tay!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK