Hắc Diệu Chi Môn
Chương 8: Mua linh thú
“Đây là chúng ta bàn đạp, tin tưởng ngươi biến phải bán như thế nào rồi đi!”
Dương lão vừa nói, một bên từ bên trong túi trữ vật lấy ra một cuốn điển tịch, [[Thuần Thú Cơ Sở]] bốn chữ to tướng trên cuốn bìa.
Bao Buôn lật ra điển tịch, tùy ý nhìn vài tờ đầu, đôi mắt có mấy phần kinh ngạc nhìn Dương lão:
“Ngươi chắc chắn đem bán cái này?….bán thì chắc được giá tốt đấy, bất quá trong này nhiều kiến thức ích lợi như vậy, không lo Hắc Diệu Môn bị đào góc tường sao!”
“Cũng chỉ là cơ sở học mà thôi, nguyên bản trung tâm kiến thức, nhiêu đó còn chưa đáng nói, cái này tại Hắc Diệu Môn đã lưu truyền rộng rãi rồi, không mấy tháng nữa liền sẽ tràn ngập khắp nơi Vạn Long Quốc”
Nói rồi hai người bốn mắt nhìn nhau đồng thanh thốt ra cùng một ý nghĩ:
“Tiên phát chế nhân!”
Đồng điệu trong suy nghĩ chính là điều mà Dương lão và Bao Buôn cảm thấy buồn cười.
“Đừng nói nhiều, nhanh trả linh thạch, rồi dẫn lão phu đi nhìn một chút trứng linh thú!”
“Bình tĩnh, bình tĩnh, để xem….giá này hẳn 50 viên linh thạch đi, trừ đi giá làm tiếp dẫn sứ là 10 viên nữa, đây 40 viên linh thạch cầm lấy!”
Nói rồi, Bao Buôn rút ra cái túi đen, đếm đếm trong đó số lượng rồi mới đưa lại cho Dương lão, cách làm này của hắn sắm chút nữa khiến Dương lão trào máu họng:
“đờ heo! Ngươi ép giá cũng quá ác đi! Được luôn?”
“Được chứ ông bạn!”
Lão cười ha hả.
“Giá vậy được ngon rồi! Đi! Đi! dẫn ngươi đi nhìn một chút trứng linh thú, nhớ kỹ, ngươi tuyệt đối không được tỏ ra cái gì dáng vẻ, càng không được mở miệng nói giá, ta thay ngươi mặc cả, việc này đừng tranh với lão!”
Dù có hơi không đồng tính với tính cách này của Bao Buôn, tuy nhiên Dương lão cũng không quá để ý tới giá tiền, dăm ba câu đùa cợt thế rồi thôi.
Nhẹ khoác lên người chiếc áo, tay chống quải trượng, khập khiễng, trịnh trọng dặn dò.
Bao Buôn lập tức đóng cửa cửa hàng, dẫn theo Dương lão rời đi, hai người đi rất xa, thậm chí đi thẳng Chợ đen.
Là khu phố khét tiếng với những trò mua gian bán lọc nhất Ấn Sơn phường thị cùng với sự lên ngôi của thế giới ngầm, buôn nô lệ, thông tin, ám sát,…vẫn diễn ra hằng ngày.
Tại Tử Đỉnh Ấn Sơn chúng nhanh chóng trở thành một cái thế lực, tuy nhiên nhìn trên mặt bằng chung tam phái vẫn giữ cho nó tồn tại.
Bởi lẻ đấy là cốt thiết yếu của tu chân giới, chợ đen vẫn mang lại những lợi ích nhất định cho sự phát triển của cả hai phía, lại chưa nó đến chợ đen phía sau màn có chỗ dựa rất lớn.
Một lát sau, hai người dừng lại trước một cửa hàng, nói đúng hơn là một gian lều trại, trông chả khác gì cái rạp xiếc.
Bảng hiệu khắc ba chữ: “Bách Thú Trại”.
Theo chân ông bạn, Dương lão đi vào bên trong, ánh mắt quét qua bốn phương tám hướng, trong lòng có chút nhộn nhịp.
Trong trại diện tích nhưng lại mười phần kinh người, khắp nơi được bố trí thành các dãy kệ, bên trên đó là chứa những chiếc lồng được thiết kế rất tinh xảo, lại ẩn ẩn trận văn bao phủ.
Và dĩ nhiên trong lồng chính là mục địch của Dương lão khi đến đây: yêu Thú.
Đủ loại, phẩm chất yêu thú bày bố, nào là Cự Lang cao gần một trượng tả hữu, tam nhãn Hắc Ô, to lớn đến rợn người bích xà,…. toàn là mấy thứ hung dữ, hoang dã lạ thường.
Cái lão thấy bất quả cũng chỉ là nhất giai yêu thú, thế nhưng lại có đến ba bốn mươi chủng loại, nhìn vào liền muốn loạn.
Cách hai người đứng không xa, có một căp đạo lữ đã mua được cho mình linh thú, yêu thú kia sau khi được lựa chọn sẽ xuất chuồng, được đem dời vào linh thú đại và giao cho khách hàng, nhìn chung nơi này làm ăn tương đối chuyên nghiệp.
Rất nhanh, một cái tro phục thị nữ tiến lên tiếp đón hai người, mặt mũi thập phần vui vẻ hỏi:
“Nhị vị đạo hữu, không biết là muốn mua cái gì Linh thú? Có muốn hay không cần ta giới thiệu cho ngươi một phen, chúng ta nơi này chỉ toàn nhất giai sơ kỳ cấp Linh thú, lớn đến trung kỳ và hậu kỳ Linh thú đều có tại gian phía sau.”
“Nhường ngươi thông báo một tiếng cho Tiêu Dịch, nó hắn có Bao Buôn tới giao dịch!”
Bao Buôn nhìn lấy mới tiến tới thi nữ, lắc đầu nói.
Thị nữ nhướng mày, rất nhanh trở lại như bình thường, sau đó mới thi lễ một cái đi vào bên trong.
Không bao lâu sau đó, đi ra với người kia thị nữ còn là một cái nam tử trung niên mập mạp hoa bào, trông có vẻ như là một cái phú thương.
“Bao Buôn tham tài, ngươi còn định cướp cái gì của ta nữa đây!”
Vừa nhìn thấy Bao Buôn, tên mập mạp lập tức nhào tới nắm hai cái cổ cái, lay lay giũ giũ như vũ bão.
“Ta muốn mua một nhóm trứng linh thú hoặc linh thú con non,hơi nhiều một điểm , lại rẻ rẻ Linh thú thôi, không có nhiều linh thạch cho lắm!”
Bao Buôn mặt mày cười khổ, khẽ nghé vào tai nam tử mập mập nhẹ nói thầm.
“Ân! Không phải tới ăn cắp à, vậy liền sảng khoái, đi theo ta.”
Trung niên mập mạp mặt mỉm cười kéo hai người đi vào bên trong.
Điểm đến tựa như một cái nhà kho, bên trong lộn xộn các hộp gỗ màu đen sáng bóng, có lớn có nhỏ.
Lão đi ngang qua, nhẹ tay sờ lên vài khối hộp, thầm cảm thán nói:
“Dĩ nhiên được chế tác không phải từ một loại gỗ phàm!”
“Đạo hữu có con mắt không tồi….Đây là thiết mộc, toàn bộ đều là trăm năm thiết mộc nhập khẩu từ Đông Hải, so với phàm mộc hơn hẳn rất nhiều”
Trăm năm thiết mộc bình thường cất giữ trong thân đại lượng thiên địa linh khí, lại có độ bền, độ dẻo cao, binh khí bình thường khó lòng tác động được lên chúng.
Lựa chọn làm vật chứa trứng linh thú xưng đệ nhị thì cũng chỉ có linh thú đại mới dám lấy đệ nhất.
"Cái này là Huyền U mãng trứng, bề vỏ nhiều mảng lớn hắc vân lượn lờ nhìn vào liền nhận ra, Huyền Ung mãng nếu như trưởng thành thế nhưng là lại coó thể phóng thích Độc Vụ thuật công kích địch nhân, mua nó , tương đương với nhiều thêm một cái trợ thủ, bất quá chúng ta lại không đảm bảo trứng có thể nở ra, đương nhiên vì vậy nên giá cả cũng không phải đắt, Huyền U mãng trứng có tất cả 10 quả, một trăm năm mươi khối linh thạch.”
Nam tử trung niên lập tức chỉ vào một dãy hộp gỗ, vừa mở ra vừa nhiệt tình giới thiệu.
Dương lão nghe vậy, thẳng thừng lắc đầu, Huyền U Mãng quả thực rất tốt, bất quá đối với Hắc Diệu Môn lại không quá nhiều trợ giúp trong thời điểm hiện tại.
Chưa kể, môn phái lần này chu cấp cho lão mua sắm chỉ có hai trăm khối linh thạch, phải cẩn thận mua sắm vừa phải mới được.
“Nếu đạo hữu đã không thích Huyền U mãng cũng không sao, bên ta còn có Huyền Ô Tước*, yêu thú thân hình không lớn, lại linh hoạt, tốc độ bay nhanh, còn có thể phóng thích Thiên Nhãn thuật vừa có thể làm giám sát truy đuổi, lại vừa có thể bắt sâu trùng có hại trong linh điền, mười phần lợi hại.
*Ma Tước: Chim sẻ.
Thật sự mà nói đám linh trứng này chúng ta chả dám chắc có thể nở được hay không, một trăm viên linh thạch lấy bảy quả, ngài liền có thể mang chúng về nhà.”
Nam tử mập mạp lại chỉ vào một dãy khác, miệng ton tót giới thiệu.
Dương lão nghe vậy, trên mặt có chút vừa ý. Cái này trứng linh thú, tính toán tại môn phái có rất nhiều linh điền, rất phù hợp để nuôi dưỡng, bất quá một trăm khối Linh thạch bảy quả có chút đắt.
Để ý lấy Dương lão cử chỉ, Bao Buôn lập tức liên tiếng:
“Này chỉ nhất giai linh trứng mà thôi, lại không nắm chắc có dưỡng nở được hay không, ngươi lấy một trăm khối cũng quá đại đi!
Bị Bao Buôn chen lời, thần sắc Tiêu Dịch khẽ động, mở miệng:
“Lão già ngươi thì biết cái gì….đây đều là hàng hóa mới chuyển về, số lượng có hạn, lại so với nhiều linh trứng khác đã rẻ hơn rất nhiều rồi!”
Bao Buôn chả thèm để ý chi lời Tiêu Dịch nói, tay cầm lên linh thú trứng, trề môi, lạnh nhạt nói:
“Cứ Điêu là giỏi, nhìn này, quả này bộ dạng ảm đạm, thải sắc hoa văn cũng đều có hơi mờ nhạt, cũng không biết có phải hay không là hàng tồn, bảy quả căn bản không đáng một trăm khối Linh thạch, coi bộ năm mươi còn nhìn được.”
“Năm mươi khối? Lão già thúi ngươi ép giá cũng quá tàn độc đi!”
Nam Tử mập mạp có chút không vui nói.
“Tiền nào của đó, nếu như thật là linh thú trứng tươi tốt, các ngươi sợ cũng đã nâng giá lên thành hai trăm khối, bất quá ta cái lão thương gia lâu năm, đừng có mà lừa lọc, dối trá.
Nếu là không nguyện ý coi như chúng ta chưa đến đi, vừa rồi trên chợ, ta thấy cũng không ít cửa hàng dạng này đâu, người ta lấy giá so với ngươi còn mát hơn rất nhiều, cho ngươi năm mươi khối đã là rất nể tình lâu năm quen biết rồi!”
Nam tử mập mạp chau mày, đăm chiêu suy nghĩ một lát, rồi mới làm bộ đau khổ nói ra:
“Không được, Năm mươi khối quá ít, nhập hàng về đã tiêu tốn nhiêu đó rồi, lại không thêm giá, ta bán không có lời, lấy gì trả công cho nhân viên, bảy mươi khối, không thể ít hơn được nữa.”
Bao Buôn bất quá xem thường, cái này bộ dạng lão đã diễn không biết bao nhiêu lần, cò kè mặc cả nói:
“Ngươi vẫn là lời quá nhiều, những hai mươi khối, không được, không được….Ừm! như vậy đi, sáu mươi khối, không được nhiều hơn nữa!”
Thế rồi hai người cãi qua cãi lại hơn nữa ngày, cuối cùng cũng chốt giá với sáu mươi viên linh thạch hết thảy bảy quả Huyền Ô Tước trứng
Hiện tại thời điểm này, Dương lão dĩ nhiên sẽ không ngại bỏ qua sáu mươi viên linh thạch để đổi lấy bảy qua trứng kia, hay thậm chí có bỏ ra một trăm viên đi chăng nữa, lão cũng bằng lòng.
Bởi vì cái kinh trứng linh thú không phải là Huyền Ô Tước mà là Truy Ma Tước* yêu thú.
*Ma Tước: Chim sẻ.
Truy Ma Tước quả thực có chút giống với Huyền Ô Tước, ngay cả linh thú trứng của cả hai cũng không quá khác nhau, trứng của Truy Ma có màu sắc nhạt hơn và khá ảm đạm, còn Huyền Ô bình thường màu sắc rất đậm và rõ ràng, ngay cả Dương lão mới nhìn vào cũng nhận ra lẫn lộn giữa hai loại này.
Bất quá là một cái Ngự Thú Sư, rất nhanh lão liền nghĩ tới cái gì, so với Huyền Ô Tước thì Truy Ma Tước có cấp bậc cao hơn.
Ngoại trừ những thiên phú như Huyền Ô Tước thì Truy Ma Tước còn có nhiều hơn thế nữa, khả năng đánh mùi linh thảo linh quả là thứ không thể không nhắc tới.
Mặc dù khả năng này Truy Ma Tước nhất định phải khai thông linh nhãn, để khai mở linh nhãn thì cũng không phải là chuyện đơn giãn, dễ dàng.
Bất quá, chung quy vẫn rất đáng để tài bồi.
Lại trải qua hai canh giờ nữa, hai người Bao Buôn và Dương lão mới ra khỏi Bách Thú Trại.
Trước lần này hành hung trả giá của Bao Buôn, một cái thương gia như Tiêu Dịch cũng khóc không ra nước mắt.
Thu về được bảy quả Truy Ma Tước linh trứng, ba quả Lam Thủy Du Xà, năm quả Hoang Mạc Đà Điểu trứng tiêu tốn trăm khối lih thạch, và hai mươi Hỏa Phong trứng hao bốn mươi viên.
Với Hoang Mạc Đà Điểu, hi vọng ấp nở ra được theo lão đanh giá là rất cao, mặc dù không thể bay được nhưng được khỏe và chạy rất mau kết hợp cùng với Man Ngưu để kéo xe, không phải là một ý tồi.
Lam Thủy Du Xà thì Hắc Diệu Môn vừa hay chưa có dạng này thuộc thủy linh thú, đem về nuôi dưỡng, sau này môn phái phát triển, kinh thương mở rộng ra Đông Hải giáp giới thì còn này ba con xà này hộ tống kéo thuyền rất nhiều.
Còn về phần Hỏa Dực Phong, tông môn đệ tử phần lớn làm linh điền là chủ yếu, loại linh phong này có thể trợ giúp việc thụ phấn, gia tăng năng suất, trông coi linh thực, linh điền, tiêu diệt yêu trùng có hại, lại còn thể dùng kháng địch.
Tổng cộng hôm nay, lão đã tiêu sạch hai trăm khối linh thạch mà môn phái chu cấp.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK