• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41: Táng Môn trùng

Vài năm trở lại, phàm tục hạ giới, Huyện An Hòa phía tây nam Đông Kinh Vương Phủ, bất ngờ truyền ra ngoài một cái đại tin tức.

Trong phủ, Đông Kinh Vương mời về được một cái dược thần, dùng mấy mươi năm nghiên cứu chế tạo ra một loại kỳ dược, tên là Nhân Tăng đan.

Đồn đại bên trong loại kỳ đan, kỳ dược này có thể giúp một cái Nhất lưu cao thủ trở thành Tuyệt đỉnh cao thủ cảnh giới, người người kính ngưỡng.

Theo suy đoán, Đông Kinh Vương ba năm trước đột nhiên trở thành một cái Tuyệt đỉnh cao thủ, thiên chinh bách chiến, đàn áp khắp nơi võ lâm đồng đạo, chính là nhờ cái này đan dược.

Được biết không lâu nữa, Nhân Tăng đan sắp sửa ra lò, thu hút không ít sự chú ý của nhân sĩ võ lâm khắp nơi Vạn Long Quốc lẫn gần kề các quốc.

Càng ngày giấy càng không thể gói được lửa, Đông Kinh Vương lúc này mới giật mình nhận ra tình thế của mình, hắn lập tức thay đổi kế hoạch, không giữ lại độc chiếm một mình nữa mà tiến hành mở ra một tràng “Đại Hội Võ Lâm” nửa năm sau, lấy Nhân Tăng Đan làm phần thưởng.

Đồng thời tuyên cáo đại chiêu thu dược đồng cho vị dược thần kia, chỉ cần hài tử không quá 7 tuổi tất cả đều sẽ có cơ hội.

Thu được phong thanh, rất nhiều nhân sĩ võ lâm khắp nơi đã chuẩn bị khởi hành lên đường đi tới.

Lúc này Đông Kinh Vương phủ chủ đại điện bên trong,

Một cái cẩm bào trung niên hán tử nhíu lên:

“Nhân Tăng đan cuối cùng đã luyện sắp thành, chỉ cần chờ tới Đại Hội Võ Lâm nữa là được, tuy hoàn thành nhưng vẫn chưa phải là đối thủ của tam tông.”

“Không đến phiên ngươi lo ngại, chỉ cần tập trung làm tốt công tác chuẩn bị Nhân Tăng đan chủ chốt “vật liêu” là được, hơn nữa đừng để tam tông phát giác cái gì manh mối….

Nếu không, coi như lão phu cũng cứu không được cái mạng của ngươi, tam tông không tìm tới thì tà quân nhất định cũng không buông tha đâu, cẩn thận mà làm việc đi!”

Trong góc tối, một cái hắc bào tu sĩ , trùm kín mặt, thần bí dị thường, khuôn mặt lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoáng ánh mắt ánh lên những tia xảo trá đa đoan, không phải hạng người tốt đẹp gì.

“Xong chuyện lần này, liền chuyển sang nơi khác đi, tiền nhân có câu: đất lành chim đậu, tuy nhiên dự cảm nói cho ta biết vận khí nơi này đang dần chuyển biến xấu đi, tránh cho ảnh hưởng tới kế hoạch!”

Hắc y lão giả nhẹ xoa xoa ba cái bạch cốt ban chỉ trên ngón trái, ngón trỏ và ngón giữa của mình, trầm ngâm suy tính.

“Ân, thật sự phải bỏ sao?….nơi này ta thủ phủ không phải rất tốt a!”

Nam tử trung niên nhìn chung quanh hoài niệm, ấp úng nhẹ nói.

“Ngu xuẩn!….”

Hắc y thần bí lão giả trở người tát một cái thật mạnh lên mặt nam tử trung niên quát:

“……nói cho ngươi biết, phàm trần tiền tài, danh vọng bất cứ lúc nào cũng có thể lấy lại được, nhưng mạng chỉ có một, Tà quân kế hoạch cho dù có chết cũng không được sơ hở!”

“Cẩn thận suy nghĩ lại đi!”

Lão giả phất tay áo ra phía sau, xoay người rời khỏi đại điện, trước khi đi còn không quen nhắc nhở nam tử trung niên.

“Hừ! Lão già khốn kiếp, đợi ta có đầy đủ lông cánh rồi, nhất định sẽ có một ngày trả thù nỗi nhục những năm nay!”

Nam tử trung niên mắt như dao cạo nhìn chằm chằm nơi lão rời khỏi đầy sát khí, thì thầm nói.

***

Trong khi đó, Dương lão và Quỷ Đề nghi thức vẫn còn đang tiếp diễn.

Vì sự an toàn của hai cái đồ đệ, Dương lão đặt ra rất nhiều điều kiện với Quỷ Đề, đương nhiên những điều kiện này tất cả đều nằm trong phạm vi chấp nhận được, không trái với ý chí quá lố của hai bên.

“tốt rồi, ngươi đã tin tưởng chưa!”

Quỷ Đề ngữ khí lười nhác nói.

“Có chút ý tức, tạm chấp nhận tin tưởng!….” 

Dương lão xoa xoa hai bàn tay gầy gộc ốm yếu của mình đáp.

“A!, đúng rồi.”

Quỷ Đề cắt lời Dương lão, hắn thả người xuống gần sát Dương lão, miệng nhếch lên: 

“Ta lại vừa nghĩ ra thêm một cái giao dịch nữa đây và đương nhiên sẽ lợi cho cả đôi bên!”

“Không biết một đầu sống gần mấy ngàn năm yêu ma như ngươi, muốn cái gì ở lão già sắp xuống mồ như đây!”

Dương lão cười trừ.

Đầu này quỷ vật sống mấy ngàn năm, sống lâu đã thành tinh, coi như có đưa ra đề nghị gì hấp dẫn, lão cũng sẽ cố gắng từ chối.

Không phải vì không muốn mà là lão không tin tưởng, ai biết sẽ có những quỷ kế, cạm bẫy gì đang đợi tới mình.

“Giao dịch cái gì?”

“Đương nhiên là mọi thứ, ngươi chỉ cần đáp ứng tìm tới một trong số đồ vật trong này, một món đổi đổi lần yêu cầu, chỉ cần không vượt quá bản tôn ta hiểu biết thì nhất định sẽ đem ra…”

Quỷ Đề thả một chùm lục sắc quang đoàn hướng về phía dương lão.

“Dưỡng Hồn Thảo, Thập Cốt Quỷ Hồn Hoa, U Minh Huyết Hà Linh Chi….Vạn Ti quả?”

Dương lão đọc xong mà ngẩn người, trừ một số dược thảo thứ tự đầu tiên ra, hầu như lão chẳng biết một cái giống gì linh hoa, linh thảo phía sau.

Mặc dù, Quỷ Đề có gửi cho một số đặc điểm riêng biệt như hình ảnh, môi trường, , trưởng thành,….bất quá không khiến lão nhận ra thêm được bao nhiêu.

“Không được, ai biết chắc rằng ngươi có hay không lừa gạt ta? Trước mắt phải lấy cái gì ra thế chấp trước đi mới hảo được!”

Dương lão trầm ngâm một hồi, tựa hồ đang cân nhắc các mặt nặng nhẹ của việc giao dịch này, nhất là với một cái mấy ngàn năm lão quái vật, không cẩn thận suy tính, tự mình sẽ hại mình.

“Rốt cuộc ngươi muốn cái gì nữa, mới chịu đồng ý giao dịch?”

Quỷ Đề cau mày, lười nhác hỏi.

“Cũng không có gì đáng nói, một cái Ngự trùng chi pháp chẳng hạn!”

“Hừ! Coi như tiện nghi cho ngươi!”

Quỷ Đề tiện tay lại tạo ra thêm một quả lục sắc quang đoàn nữa vứt xuống cho Dương lão đầy hời hợt.

“Ngự trùng chi pháp gì đây?” 

Dương lão mặt như thường tiếp nhận quang cầu, nhưng trong lòng lại vui sướng dậy sóng biết bao.

Sở dĩ lão như vậy, là bởi đầu Địa Âm Trùng mà Ung Chính đã dâng lên, mặc dù không biết ngự trùng chi pháp kia có phù hợp hay không, bất quá có cái tham khảo cũng tốt hơn không.

Thêm nữa là, Ngũ An nuôi dưỡng Kim Giáp Trùng thời gian thậm chí còn lâu hơn cả khi lão về Hắc Diệu Môn, mấy tháng trước đã bắt đầu kết kén Nhộng, đoán chừng không bao lâu nữa một đầu linh Điệp sẽ xé rách kén ra đời.

Thân làm sư phó như lão, cũng thấy vui lây, đã như vậy thì càng không thể nào keo kiệt, bủn xỉn làm ngơ được.

Đem lục sắc quang đoàn đưa vào huyệt ấn đường, lập tức một loạt các dòng văn tự chảy vào trong đầu lão, không ngừng không dứt.

“Táng Môn Trùng” đây là một môn thần thông, có thể nuôi và ngự trùng thi pháp, lấy từ một tên Kim Đan kỳ nhân loại ngự trùng tu sĩ!”

“Tuy nhiên, nói cho ngươi biết khi bắt đầu luyện cái này thần thông, cũng là lúc từ bỏ nhân giang cõi trần vui thú. Linh trùng sẽ không sống trong linh thú đại, mà sẽ làm tổ trong cơ thể người luyện và sống nhờ vào chân khí pháp lực, cũng có thể xem như là một dạng cộng sinh!”

Nghe thuật sơ qua một hồi, Dương lão không lạnh mà rợn hết lông tay lông chân, môn thần thông này cũng quá biến thái đi, làm như vậy chẳng khác nào là đang tự biến mình thành một cái người không ra người, quỷ không ra quỷ.

“Bù lại, chúng tấn công và thực hiện các chỉ thị toàn tâm toàn ý, còn hỗ trợ vật chủ đề cao tốc độ hấp thụ linh khí, tăng cao tu vi!”

“Xem như đã có chút tin tưởng, giao dịch vậy đi!…nhưng mà lão phu bằng cách nào liên hệ được với ngươi!”

Đột nhiên, lão chợt nhận ra một cái cấp thiết không biết làm sao giải quyết vấn đề nan giải.

“Rất đơn giản, ngươi chỉ cần lập một cái tế đàn,….”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK