• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy trước tiên tự nhiên là một cái tai nghe khéo léo cùng với một cái thấu kính độc nhãn. Nhẹ nhàng đeo lên trên mắt.

Lần này có cơ hội quan sát cẩn thận hơn, Trần Tiêu nhìn thấy trên phần tai nghe có một cái phím phản quang trến đó.

- Phần ngoài là cái màng trang bị nhận dạng.

Điền đại thúc giải thích:

- Nó có tính năng bảo mật. Lần đầu tiên ngươi sử dụng, hệ thống sẽ xác nhận đường vân tay của cậu, như vậy sau này cái kiếng tra xét sẽ có được tính năng bảo mật. Nếu như có người nào khác ngoài cậu cầm lấy nó, cũng không cách nào mở ra, cũng không cách nào sử dụng tất cả các công năng của nó. Còn phải nói thêm một điều nữa cho cậu biết, cái kính tra xét này là phiên bản mới nhất, còn có thêm một công năng mới nữa: chính là trong phạm vi nhất định, sẽ có tác dụng quấy rối các thiết bị điện tử xung quanh. Bất quá chỉ có điều bộ trang phục Thủy hóa này, cũng không có lắp đặt hệ thống kia.

Trong rương còn có một bộ áo da màu đen, kiểu dáng của bộ áo da đó tựa hồ là giống với mấy bộ quần áo mà Hắc Thất cùng với Hắc Tam đã từng mặc trước đây.

- Bộ áo da này có tác dụng phản quang nhất định, có công năng phòng chống xung động nhất định, còn có thể tránh thoát sự dò xét của tia hồng ngoại nữa. Nói cách khác, nếu như cậu muốn làm phi tặc, mặc bộ áo da này vào, hệ thống bảo vệ hồng ngoại tuyến cảm ứng cũng không cách nào tra xét ra sự tồn tại của cậu.

Điền đại thúc cười cười:

- Đương nhiên là, hiệu quả là có hạn, chỉ có tác dụng đối với một phạm vi năng lượng nhất định mà thôi.

Bên dưới áo da là một đôi giày da.

Hình dạng đôi giày này nhìn qua cũng giống như những đôi giày da thông thường, chỉ là đế giày hơi dày hơn một chút. Trần Tiêu cầm lấy nhìn thoáng qua, dưới vị trí gót chân cùng với đầu các ngón chân có khảm hai mảnh kim chúc mỏng.

- Giày nam châm.

Điền đại thúc giải thích:

- Có khả năng chịu lực lớn nhất lên đến một trăm hai mươi kg. Mang nó lên chân, cậu có thể chân chính trở thành 'võ nghệ cao cường', có thể dễ dàng di chuyển trên những bức tường vuông góc với mặt đất. Lớp nam châm bên dưới đế giày được thiết kế để hút lấy các vật thể rắn trên tường. Bất quá, là do sử dụng sức hút từ trường, cho nên, nếu gần đó có các thiết bị phát ra từ trường điện quá lớn, cũng không cách nào sử dụng được.

Ngoài ra, còn có một cặp bao tay bằng da, cùng với một cái mũ giống như là mũ bảo hiểm khi chạy xe mô tô vậy.

- Cái bao tay cùng với cái mũ đều có tác dụng trung hòa các loại xung điện cường độ cao.

Điều đại thúc giải thích:

- Trong giới dị năng giả, bởi vì những loại súng ống đạn dược phổ thông bình thường đối với đại bộ phận các dị năng giả cũng không có hiệu quả gì quá lớn. Căn cứ theo kinh nghiệm thực tế, hơn sáu mươi phần trăm các dị năng giả ít nhiều đều có các loại dụng cụ đặc chế có năng lực đối phó với đạn dược. Vì thế, nói như vậy, muốn đối phó với dị năng giả, cũng không thể nào sử dụng các loại vũ khí thông thường được. Hiện tại trong các tổ chức dị năng giả trên thế giới, loại vũ khí chiến đấu tiêu chuẩn của các dị năng giả thường là các loại súng điện từ hay là các loại gậy xung điện cường độ cao. Bất quá, những loại vũ khí mới ra đời cũng kích thích việc phát triển những loại dụng cụ phòng bị mới ra đời. Có rất nhiều tổ chức dị năng trên thế giới đã chế tạo ra các loại quần áo, nón nảy để phòng ngự đối với các loại súng điện từ hay là các loại gậy xung điện cường độ cao như thế... Rốt cuộc cũng tạo thành xu thế 'mâu thuẫn' xung đột.

Cuối cùng hắn bổ sung thêm một câu:

- Nhưng mà, cái bộ trang bị Thủy hóa này, thật ra cũng không có trang bị vũ khí súng điện từ hay là bộ phát xung điện cường độ cao. Dù sao mấy thứ này cũng là để cho tư nhân sử dụng mà. Trên thực tế thì, công việc bình thường của cậu cũng không cần phải sử dụng đến vũ khí làm gì.

Nhìn mấy thứ trang bị cao cấp cầm trong tay mình, Trần Tiêu không khỏi có chút hưng phấn.

Mấy thứ trang bị có công năng đặc biệt này... thật sự nhịn không được khiến cho hắn có chút cảm giác khoa học viễn tưởng!

- Trong sinh hoạt bình thường cậu cũng không nên mặc những thứ áo phòng ngự điện từ hay xung điện này. Bất quá, đôi giày da kia, bình thường cậu cũng có thể mặc ra ngoài được. Dù sao bộ dáng bên ngoài của nó cũng không quá bắt mắt.

Điền đại thúc cười cười:

- Cậu chỉ cần xử lý nội vụ, cũng không cần phải quan tâm đến những việc phát sinh bên ngoài. Những thứ trang bị đặc thù này, đưa cho cậu cũng chỉ là đề phòng vạn nhất mà thôi.

- Còn một vấn đề nữa.

Trần Tiêu suy nghĩ một chút:

- Về phần năng lực của tôi. Sức mạnh của tôi... tựa hồ cũng không do tôi khống chế, lúc linh lúc không... làm thế nào để giải quyết?

Lão Điền cười khổ:

- Chuyện này ta cũng không cách nào giúp cậu được. Dị năng của dị năng giả khi nào thì thức tỉnh, vẫn là một vấn đề lớn mà mọi người đang nghiên cứu. Tuy rằng tổ chức có một loại thuốc đặc biệt, có thể kích thích tiềm năng của dị năng giả lập tức thức tỉnh, thế nhưng loại thuốc này thuộc về hàng cấm, hơn nữa, lại còn tác dụng phụ không thể lường trước được, vì vậy ta cũng không thể đưa cho cậu thứ thuốc đó được, bản thân ta cũng không có. Bất quá, hệ thống tra xét đã phát hiện ra được dị năng của cậu... Ta nhớ không lầm trước đây khi Lôi Hồ tiến hành tra xét cậu, dị năng của cậu cũng từng linh nghiệm một lần. Mà hiện tại phần dị năng đó cũng đã dần dần thể hiện ra, tin rằng sau này thế nào dị năng của cậu cũng sẽ dần dần thức tỉnh, cuối cùng trở thành ổn định lại.

Trần Tiêu suy nghĩ một chút, không nói gì nữa.

- Được rồi, mấy thứ này hiện tại đều thuộc về cậu.

Lão Điền nhìn Trần Tiêu, nghiêm mặt nói:

- Trần Tiêu, bởi vì cậu là người mới nhận việc, vì vậy lần đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ ủy thác, chúng ta sẽ trợ giúp cậu mọi việc. Thế nhưng sau này cậu phải nhanh chóng quen việc lại đi. Thân là người đại diện, điều quan trọng nhất cậu phải nhớ chính là, phân biệt rõ ràng những gì mà người ta tiến hành ủy thác mình, cái nào có thể tiếp nhận, cái nào không nên tiếp nhận. Nhất là những ủy thác khiến cho chúng ta gặp phiền toái lớn, nhất định chúng ta kiên quyết không tiếp nhận. Còn nữa, thân là người đại diện, những tố chất nhìn nhận công việc vốn là quan trọng nhất. Thời gian đầu chúng ta sẽ trợ giúp cậu thích ứng với những chuyện này một chút, nhưng thời gian sau này, những chuyện này cậu phải tự mình xử lý!

Trong lòng Trần Tiêu khẽ rùng mình một chút, xem ra làm một người đại diện, tựa hồ cũng không phải là chuyện dễ dàng a...

Sau đó ngữ khí của lão Điền thoáng thả lỏng vài phần:

- Được rồi, chuyện chính cũng đã nói xong hết. Tiếp theo chúng ta nói về chuyện ủy thác của Lục Thành Triết. Hắc! Nói tới chuyện này, tối hôm qua lúc cậu ngủ, ta ở trong xe đã xem qua những tư liệu lưu trữ của hắn. Lần ủy thác này rất thú vị đó.

Lão Điền đem một phần tư liệu nói lại cho Trần Tiêu.

Lục Thành Triết, nam, bốn mươi bốn tuổi. Nghề nghiệp, thương nhân.

Tài sản danh nghĩa: công ty khoa học kỹ thuật Thời Đại. Chức năng chính: sản xuất các thiết bị điện tử giải trí. Tài sản công ty hơn hai vạn sáu trăm triệu đô la. Công ty kinh doanh địa ốc Thời Đại, giá trị công ty khoảng một vạn sáu trăm triệu đô la.

Bất động sản: Tòa nhà building Thời Đại trên đường XX thành phố K, giá trị ít nhất một vạn hai trăm triệu đô la. Quảng trường XX thành phố K, bao gồm ba mươi sáu cửa hàng kinh doanh tổng hợp, giá trị hơn bốn triệu đô la.

Các tài sản khác: Ba mươi phần trăm cổ phần của trung tâm thương mại XX thành phố K, tổng giá trị tài sản hơn sáu triệu đô la.

Nghe đến đây, trống ngực Trần Tiêu đã đập liên hồi.

Tuy rằng đối với cái tên Lục Thành Triết này, hắn có chút xa lạ, nhưng mà công ty Khoa Học Kỹ Thuật Thời Đại cùng với công ty Kinh doanh địa ốc Thời Đại, tên hai cái công ty này thì hắn lại biết!

Không chỉ là biết, sợ rằng bất cứ người nào của thành phố K cũng không hề thấy xa lạ đối với hai cái công ty này!

Công ty Khoa học kỹ thuật Thời Đại, đã phát hành một số trò chơi ol trong phạm vi cả nước, thu nhập cực kỳ cao, gần như chiếm lĩnh phân nửa thị trường giải trí của các trung tâm điện tử trên khắp thành phố K. Mà công ty Kinh doanh địa ốc Thời Đại, cùng với công ty Kinh doanh địa ốc Từ Thị của cha Từ Nhị thiếu gia, được mọi người xưng là Song hùng của thành phố K!

Cũng như hai năm trước, khi cha mẹ của Trần Tiêu còn chưa có qua đời, căn nhà mà bọn họ ở chính là một khu biệt thự cấp cao, nằm trong một đại khu biệt thự cao cấp nhất của thành phố K, chính là một trong những khu biệt thự do công ty Kinh doanh địa ốc Thời Đại này xây dựng!

Hơn nữa, gã Lục Thành Triết này, trong thành phố K có một biệt hiệu trứ danh, chính là 'Lục Bán Thành', ý nghĩa chính là, tổng tài sản của đại phú hào Lục Gia này, gần như bằng phân nửa lượng tài phú của thành phố K này.

- Đó là toàn bộ những tư liệu mà ta nắm được.

Điền đại thúc khẽ cười:

- Bất quá, tối hôm qua khi Lục Thành Triết đến đây, ta phát hiện trên người của hắn có một số thứ rất thú vị.

Vừa nói, Điền lão vừa lấy trong túi áo ra một bình thủy tinh bé xíu, chỉ lớn khoảng đầu ngón tay người lớn, khẽ lắc nhẹ trong bàn tay:

- Cậu xem, cái này là cái gì?

Trần Tiêu ghé sát mắt mà nhìn, trong cái bình thủy tinh tinh xảo kia, có một thứ gì đó nhỏ như hạt gạo, có màu đỏ, gần như trong suốt sáng chói, phảng phất giống như là một hạt thủy tinh màu đỏ tươi vậy.

- Đây là thứ mà ta lấy được từ trên bộ tây phục của Lục Thành Triết.

Điền đại thúc mỉm cười bí hiểm:

- Cái thứ đồ này, ta đã từng cùng với Chúc Dung, Cộng Công tiến hành phân tích qua, kết luận cuối cùng, giọt chất lỏng này có thành phần chủ yếu là: máu! Là màu người! Mà điều quan trọng là ở chỗ, giọt tinh thể máu này, tựa hồ là dùng một loại lực lượng phi thường đặc biệt đem một ít huyết tương cô đặc lại mà thành. Càng khiến cho chúng ta cảm thấy hứng thú hơn nữa chính là, trên giọt huyết tương nhỏ này, tựa hồ có một tia lực lượng tinh thần nào đó ẩn chứa bên trong. Chúng ta hoài nghi, đó có thể là niệm lực. Nói cách khác...

Điền đại thúc nhìn thẳng vào mắt Trần Tiêu:

- ... Đối thủ mà Lục Thành Triết gặp lần này, cũng không phải là con người bình thường. Kết luận sơ bộ ban đầu chính là: đó là một đồng loại với chúng ta, một dị năng giả. Hơn nữa, rất có thể là một dị năng giả Tinh thần hệ.

Trần Tiêu trợn tròn hai mắt, nhún vai một cái:

- Vậy chuyện này sẽ xử lý thế nào? Tôi nhớ tôi chỉ là một người đại diện mà thôi. Vì vậy, công việc tiếp theo của ủy thác lần này, đó là chuyện của ông và Chúc Dung, Cộng Công cơ mà?

Điền đại thúc nở nụ cười... Vị đại thúc tính tình hào sảng này, lúc cười thế nhưng lại có chút quái dị:

- Ngày mai sẽ bắt đầu tiến hành. Ta, Chúc Dung, Cộng Công, ba người bọn ta sẽ thay phiên tiến hành giám sát Lục Thành Triết, xem xem có thể tìm được tông tích của gã đối thủ bí ẩn này không. Thật đáng tiếc chính là, ba người chúng ta cũng không có ai là dị năng giả Tinh thần hệ, cũng chỉ có thể sử dụng biện pháp ôm cây đợi thỏ mà thôi. Bất quá, trong tư liệu có ghi nhận lại một tình huống đặc thù, cũng cần cậu phải xuất thủ một chuyến. Đương nhiên, bên ngoài phần thù lao là người đại diện ra, sau khi nhiệm vụ hoàn thành cũng sẽ được trả thêm một phần thù lao tương xứng nữa.

Trần Tiêu bắt đầu cảm giác thấy một loại cảm giác bất an nhàn nhạt.

Quả nhiên...

- Lục Thành Triết có một đứa con gái, mười tám tuổi, tên là Lục Tiểu Tiểu. Nàng cũng là người thân duy nhất của Lục Thành Triết. Vợ của hắn cũng đã sớm bị bệnh mà qua đời, hắn cũng không có cưới vợ khác. Vì vậy, nếu như đối phương muốn tiến hành tống tiền tài sản của hắn, nhất định cũng có khả năng đem con gái của hắn xếp vào đối tượng mà ra tay. Mà rất xảo hợp chính là, tiểu thư Lục Gia này, đang học trong trường....

Khóe miệng Điền lão toát ra một tia mỉm cười:

- Cơ Đức học viện...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK