Mục lục
[Dịch] Thư Kiếm Trường An
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: phuongkta1

Đây là sát chiêu cực kỳ quỷ dị.

Theo ý nào đó bên trên mà nói, giống như bên ngoài quận Gia Hán trước kia, cực kỳ giống với chiêu thức mà Đạm Thai Bác sử dụng đối với Tô Trường An.

Chỉ là một chiêu của Đạm Thai Bác dựa vào là lực lượng Thiên Đạo, thi triển ra cực kỳ nhẹ nhõm, nhưng đối với Quách Tước mà nói lại hoàn toàn trái ngược.

Thiên Cơ nhất mạch mặc dù nói là thông hiểu mệnh lý, biết được quá khứ, thấy được tương lai, nhưng muốn mạnh mẽ xóa đi nhân quả của một người lại khó có thể làm được. Bởi vì lực lượng nhân quả cực kỳ huyền diệu, cũng không phải là linh lực bình thường có thể làm mai một đi. Giống như một cường giả, hắn có thể lấy một địch trăm, thậm chí lấy một địch nghìn, nhưng nếu muốn xóa đi hoàn toàn dấu vết của một người trên đời này, cho dù là Tinh Vẫn cũng bất lực.

Nếu muốn làm được điểm này, liền phải có được vật phối hợp làm vũ khí mới có thể làm được.

Mà mệnh tuyến bao hàm cả mệnh lý cùng lực lượng nhân quả, dẫn động vật ấy làm vũ khí, liền có khả năng làm được điểm này.

Nhưng muốn dùng mệnh tuyến làm vũ khí như Quách Tước, điều kiện tiên quyết chính là kéo đứt từng đường nhân quả tương liên với mình.

Nếu như y có thể chiến thắng Tư Mã Hủ trong thời gian ngắn, có lẽ còn có thời gian thừa dịp mệnh tuyến vừa mới đứt, còn chưa hoàn toàn mất đi kết nối, nối lại một lần nữa, nhưng nếu như thời gian thoáng qua lâu hơn chút, quá trình này sẽ không thể đảo ngược.

Vậy kết cục kia lại cực kỳ đơn giản, nhân quả của y vỡ vụn, y hoàn toàn biến mất trên thế giới này, không để lại một chút dấu vết.

Bởi vậy, cách làm của y giờ phút này, có thể nói bí quá hoá liều.

Rất ít người có thể làm được tình trạng như vậy.

Ít nhất trước đây, Tư Mã Hủ cũng không ngờ tới quyết tâm giết lão của Quách Tước đã đến trình độ kiên định như vậy.

Lão liếc nhìn những mệnh truyến màu trắng đầy trời như rắn độc gào thét mà đến trắng, lão biết rõ, nam tử trước mắt này có lẽ đúng như chính lời nói của y, từ lúc bắt đầu đã không có ý định sống sót.

Dùng mệnh tuyến công kích nhân quả của lão, bất kể sau cùng Quách Tước có thể thành công hay không, nhưng ở phía dưới hai cỗ lực lượng như vậy va chạm, có thể khẳng định một chút chính là mệnh tuyến của Quách Tước hiển nhiên sẽ bị tàn phá quá mức, khó có thể kết nối với nhân quả lúc trước của y, đây có thể nói là tổn hại chí mạng đối với thân thể y. Rất có khả năng y sẽ biến thành một người không có được đầy đủ nhân quả, trôi nổi ở bên ngoài thế giới, cũng có thể cùng nhân quả tiêu vong, triệt để tan biến trên thế gian.

Theo ý nào đó bên trên mà nói, chuyện này còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Nhưng Quách Tước lại làm như vậy.

Mệnh tuyến của y gào thét lao tới, trong chớp mắt đã đi đến phía trên những hư ảnh bên người Tư Mã Hủ.

Tư Mã Hủ sau một lúc kinh ngạc ngắn ngủi, trên mặt lại khôi phục vẻ bình thường như trước kia.

Lão đứng ở nguyên chỗ, mặc cho những mệnh tuyến kia đâm về phía những hư ảnh bao hàm nhân quả của lão.

Thực ra không phải là lão không muốn chống lại, mệnh lý cùng nhân quả cực kỳ huyền diệu, đừng nói là lão, dù cho ngay cả Thiên Nhân, không sử dụng lực lượng Thiên Đạo cũng khó có thể chống cự, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Quách Tước có năng lực gọi ra nhân quả của những người kia.

Phanh!

Phanh!

Phanh!

Từng âm thanh như lưu ly vỡ vụn chợt vang lên, những mệnh tuyến kia rốt cuộc đi tới phía trên những hư ảnh.

Mấy hư ảnh kia vào lúc đó đều vỡ vụn, cùng nhau vỡ vụn còn có những đường mệnh tuyến mà Quách Tước gọi ra.

Một vẻ vui mừng vào lúc đó bò lên trên đuôi lông mày Quách Tước.

Y nở nụ cười, y thành công.

Ít nhất trong tích tắc kia, y cho rằng mình thành công.

Mệnh tuyến vẫn mãnh liệt tuôn ra từ trong cơ thể y, không ngừng đụng chạm vào hư ảnh nhân quả của vị Thừa tướng Đại Ngụy này, mỗi một sợi đều có một đường nhân quả nghiền nát, nhưng cũng có một cái mệnh tuyến tiêu tán đi.

Mà từ đầu đến cuối, Tư Mã Hủ cũng không có một chút ý định phản kháng.

Nụ cười trên mặt Quách Tước dần dần cứng lại, y mơ hồ ngửi thấy được mùi vị bất thường.

Tất cả mọi chuyện vẫn thuận lợi quá mức đi.

Y thực sự vì thế mà chuẩn bị thật lâu, với tư cách truyền nhân Thiên Cơ nhất mạch, y đã sớm dự liệu được sẽ có một ngày như vậy, thậm chí có thể nói từ sau khi y ám sát thất bại vị chuyển thế của Chân Thần trên núi Thiên Môn, thời gian sau đó y đều chuẩn bị cho ngày hôm nay.

Y hiểu được Tư Mã Hủ mạnh mẽ tới mức nào, dùng lực lượng của y cũng không phải đối thủ, càng nghĩ mới có cái hạ sách dùng mạng đổi mạng này.

Nhưng dù là như thế, tất cả mọi chuyện vẫn thuận lợi quá mức đi một chút.

Y nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc ở chỗ nào xảy ra vấn đề.

Y có thể khẳng định chắc chắn nhân quả của Tư Mã Hủ đang vỡ vụn không ngừng, nhưng vì sao đến lúc này, lão vẫn tỉnh táo như cũ.

Y ngửa đầu nhìn về phía Tư Mã Hủ, trên mặt tái nhợt, tràn ngập hoảng sợ và bất định.

Đều là Thiên Cơ nhất mạch, thực lực của Tư Mã Hủ vượt xa y, y hoàn toàn khó có thể thông qua bí pháp tế trời để đo lường tính toán.

Mà lúc này, Tư Mã Hủ cũng cúi đầu xuống nhìn y.

Ánh mắt hai người gặp nhau, thân thể Quách Tước chấn động, y nhìn thấy một tia thương cảm trong ánh mắt của Tư Mã Hủ.

Y giống như đã nhớ lại chuyện gì đó, lộ ra thần thái bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Mệnh tuyến của y không ngừng đụng chạm vào nhân quả của Tư Mã Hủ, nhân quả của Tư Mã Hủ dưới loại va chạm này cũng không ngừng tiêu tán.

Theo mệnh tuyến tản đi, liên hệ giữa y và phương thiên địa này càng ngày càng yếu, thậm chí trong lúc mơ hồ y đã cảm nhận được lực lượng bài xích đến từ phương thiên địa này, sự tồn tại của y đã xen vào có cùng không.

Trôi nổi ở bên ngoài thế giới, nhưng lại bao bọc ở bên trong thế giới.

Đây là điềm báo tiêu vong.

Thế nhưng Tư Mã Hủ đây? Sau khi bị y phá hỏng đi nhiều nhân quả như vậy, sự tồn tại của lão vẫn rõ ràng như cũ, không có chút mùi vị tiêu vong nào.

Nhưng những nhân quả kia rõ ràng đã bị y phá hỏng, vậy vì sao, Tư Mã Hủ sẽ không bị ảnh hưởng đây?

"Rất kỳ quái sao?" Dường như nhìn ra nghi hoặc của Quách Tước, thanh tuyến âm trầm của Tư Mã Hủ vào lúc đó chợt vang lên, xuyên qua tầng tầng thủy triều, thẳng đến bên tai Quách Tước.

"Vì sao ta không bị ảnh hưởng của nhân quả, vì cái gì sự hiện hữu của ta được thế giới kiên định nhận thức như thế?" Tư Mã Hủ nói như vậy, bên trong thanh tuyến mang theo một cỗ đùa cợt đậm đặc.

"Không phải ngươi muốn phá hỏng nhân quả của ta sao? Tốt, ta cho ngươi." Nói xong, hai tay của lão mãnh liệt mở ra, từng cái hư ảnh bắt đầu không ngừng hiện lên quanh người lão.

Rồi sau đó bàn tay to của lão vung lên, ở trên hư không nắm chặt, Quách Tước liền mãnh liệt cảm giác được trong trời đất có lực lượng nào đó vọt về phía lão, từng sợi tơ màu trắng không ngừng hiện lên phía sau lưng lão.

Chúng nó không ngừng kéo dài, vươn tới những phương hướng khác nhau. Đó là những mệnh tuyến còn lại của lão.

"Đi!" Một tiếng hừ lạnh từ trong miệng Tư Mã Hủ phun ra, những hư ảnh kia vào lúc đó giống như mũi tên rời cung tuôn về phía Quách Tước.

Thần sắc trên mặt Quách Tước chấn động, Tư Mã Hủ bỗng nhiên đảo khách thành chủ khiến y hoảng sợ một hồi, dùng nhân quả của lão xông tới mệnh tuyến của y, chẳng lẽ Tư Mã Hủ không sợ sau khi nhân quả mai một, sự tồn tại của lão sẽ bị phương thiên địa này chối bỏ hoàn toàn sao?

Thế nhưng lúc này, một cái ấn ký màu đen bỗng nhiên hiện lên trên mi tâm Tư Mã Hủ, một cỗ khí tức âm lãnh ngay lập tức tràn ra.

Quách Tước nhìn tất cả những chuyện này, con ngươi của y vào lúc đó đột nhiên phóng đại: "trong cơ thể ngươi có được Thần tính!?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK