Mục lục
[Dịch] Thư Kiếm Trường An
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần với người là hai chủng tộc hoàn toàn bất đồng.

Sai biệt giữa hai người vượt xa con người khác Man tộc hay Yêu tộc.

Người với Yêu hoặc Man, bất luận không đồng nhất như thế nào nhưng hệ thống tu luyện của bọn họ từ đầu đến cuối đều là trăm sông đổ về một biển, không ngoài Tụ Linh, Cửu Tinh thậm chí Hồn Thủ, Vấn Đạo, cuối cùng nhất là khám phá đại đạo, thắp sáng mệnh tinh thành tựu Tinh Vẫn.

Mặc dù quá trình này cùng với phương hướng tu luyện có lẽ có chỗ bất đông nhưng rất nhiều đạo lý đều thông.

Nhưng Thần tộc thì không đồng nhất.

Theo số lần mà Tô Trường An tiếp xúc với Thần tộc đến xem, bất kể là Thứ Thần, Bán Thần thậm chí là Chân Thần thì bọn chúng đều không có mệnh tinh, thay lời khác thì sức mạnh đều đến từ chính bản thân bọn chúng. Sức mạnh này không cần tu luyện, là bẩm sinh.

Đây là lượng tin tức rất ít mà hắn biết được do một tia Thần tính lưu lại trong cơ thể.

Mà nam tử trước mắt này, gã rõ ràng là một vị Tinh Vẫn, một Tinh Vẫn không sai chút nào, thời điểm gã cường hãn bộc phát ra lực lượng, dù ban ngày nhưng Tô Trường An thậm chí có thể cảm giác được phía chân trời có một ngôi sao lập lòe.

Khí tức của ngôi sao kia Tô Trường An rất là tinh tường, là Thiên Cơ không thể nghi ngờ.

Hắn nhìn ánh mắt của nam tử này, nó trở nên phức tạp cùng không hiểu, sau một đoạn trầm ngâm hắn rốt cuộc thu hồi linh áp quanh bản thân rồi gật đầu nói: "tốt, ta dẫn ngươi đi."

Nam tử thể hiện ra thực lực của gã.

Thứ nhất là thoáng bỏ đi băn khoăn của Tô Trường An, đương nhiên chuyện này cũng không loại bỏ việc Thần tộc dùng chút thủ đoạn đặc biệt mô phỏng để biểu hiện giả dối như vậy.

Thứ hai, cũng là một chỗ mấu chốt, bất kể nam tử là Tinh Vẫn hoặc Bán Thần đều tuyệt không phải là đối thủ Tô Trường An có thể chống lại, bày ở Tô Trường An trước mặt cùng lúc không có quá nhiều lựa chọn. Huống chi với thực lực của nam tử muốn giết hắn và Bắc Thông Huyền, căn bản không phải là việc khó, không cần tốn công tốn sức như vậy.

Vì vậy hắn cùng với Mục Quy Vân dẫn nam tử này tới phủ đệ của Bắc Thông Huyền.

Tô Trường An đẩy cửa phòng ra, dẫn nam tử đi tới phòng khách, đồng thời ném cho Mục Quy Vân một cái ánh mắt để y đi gọi mọi người nói rõ trắc trở này với họ, cũng cho họ đề phòng nhằm phòng ngừa vạn nhất.

Bên này Tô Trường An cùng nam tử kia tự xưng Quách Tước mới vào chỗ, ba người Hoa Phi Tạc nghe vậy, liền vội vã đi theo Mục Quy Vân chạy tới, Tư Mã Trường Tuyết vốn đang chỉ huy cấp dưới chuẩn bị bữa tối lại cảm thấy có chút khác thường nên đồng dạng theo mấy người kia đi tới.

Mấy người lên một lượt đều đánh giá nam tử một phen, giữa trán đều có chút nghi hoặc.

"Ngươi là truyền nhân của Thiên Cơ?" Bắc Thông Huyền hỏi đầu tiên, y hỏi như vậy đương nhiên không quá tin lời nói của nam tử.

"Ừ." Quách Tước gật đầu.

"Ngươi hay vẫn là Thần tộc?" Bắc Thông Huyền lại hỏi.

"Ừ." Quách Tước lần nữa gật đầu, vẻ mặt thong dong bình tĩnh.

"Ngươi không biết là, nên cho chúng ta một lời giải thích sao?" Bắc Thông Huyền hỏi, sắc mặt dị thường âm u lạnh lẽo, một cỗ mịt mờ linh lực chấn động, ở đằng kia lúc tự trong cơ thể hắn đẩy ra.

Quách Tước dường như cảm nhận được cỗ lực lượng kia, ánh mắt của gã có chút kinh ngạc nhìn Bắc Thông Huyền liếc một cái, lập tức lại quan sát hắn Tư Mã Trường Tuyết phía sau , trên mặt lộ vẻ đăm chiêu.

Nhưng sau, gã bỗng nhiên cười cười, nói: "tự nhiên."

"Như các ngươi chứng kiến, ta là Thần tộc, nhưng đồng thời cũng là truyền nhân Thiên Cơ."

Nói xong, khí thế quanh thân gã rung động, một cỗ uy áp chính trực từ trong cơ thể gã tràn ra.

Lực lượng đáng sợ kia thuộc về Tinh Vẫn, cơ hồ khiến mấy người tu vi yếu kém như La Ngọc Nhi, Tư Mã Trường Tuyết đứng không vững thân thể, cần người khác trợ giúp mới ổn định được.

Lúc này chân trời về chiều càng tối hơn, một ngôi sao xa không biết từ nơi nào mà đến, lấp lánh tại chân trời, một luồng ánh sao chiếu lên mặt Quách Tước, gã được ánh sao chiếu lên, sắc mặt có vài phần nghiêm nghị cùng uy nghiêm.

Lúc này đây, không chỉ Tô Trường An, Bắc Thông Huyền mà mọi người cũng nhìn được rõ ràng, vì sao kia rõ ràng là mệnh tinh của Thiên Cơ đã biến mất hơn mười năm.

"Ngươi... quả nhiên là truyền nhân của Thiên Cơ sư thúc?" La Ngọc Nhi thét một tiếng kinh hãi, ánh mắt trở nên cực kỳ ngạc nhiên nhìn Quách Tước.

Mệnh tinh là làm không thể giả vờ, đồng thời cũng là chứng minh tốt nhất.

"Ừ." Quách Tước gật đầu, linh áp quanh thân ngay lập tức tán đi, ngôi mệnh tinh kia cũng lập tức chìm vào Tinh Hải, biến mất không thấy gì nữa.

Gã nhìn xung quanh một vòng, thấy sắc mặt của Bắc Thông Huyền không thay đổi, hiển nhiên chưa bỏ đi băn khoăn.

Gã mỉm cười, nói tiếp.

"Thiên Cơ nhất mạch, chính là người được số trời sở quy, người này không đúng ý trời, không thể thành Tinh Vẫn, ta nghĩ nói cái này chư vị đều có chỗ hiểu rõ." Gã nói như vậy, không thể nghi ngờ xác thực thân phận truyền nhân của Thiên Cơ nhất mạch.

"Còn như Thần tộc." Nói đến đây gã dừng lại một chút mới tiếp lời: "Ta từ nhỏ cũng không phải là Thần tộc, Thần thể, Thần tính của ta đều sau đó mới có."

"Có người cải tạo ta thành Bán Thần."

Thanh âm của gã lúc này cực kỳ trầm thấp, tin tức lộ ra khiến trong lòng mọi người chấn động.

Đem người cải tạo thành Thần tộc. . .

Việc này là bực nào không thể tưởng tượng.

"Người phương nào. . . Đem ngươi cải tạo thành Thần tộc. . ." La Ngọc Nhi có chút chất phác hỏi, hiển nhiên còn chưa phục hồi tinh thần từ một phen lời nói của Quách Tước.

"Ngươi cảm thấy là ai?" Quách Tước hỏi ngược lại, giọng điệu mang ý vị thâm trường khiến người khó có thể đoán được.

Câu trả lời như vậy tự nhiên khiến mọi người sững sờ, vẻ mặt La Ngọc Nhi càng là trì trệ, nàng có chút không xác định nói: "là. . . là Thiên Cơ sư thúc?"

Tô Trường An nghe vậy trong lòng khẽ động, trong óc nhịn không được lại nghĩ tới lời nói trước kia của Tả Ngọc Thành.

Tư Mã Hủ chính là Thiên Cơ.

Tư Mã Hủ cùng Thần tộc có ngàn vạn lần liên hệ, mà nam nhân bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn cũng bị cải tạo thành Thần tộc.

Dường như tất cả nghi vấn đều chỉ Tư Mã Hủ chính là Thiên Cơ, hắn không khỏi quay đầu nhìn chăm chú đợi đáp án của nam tử này.

"Ừ." Không chỗ nào ngoài ý muốn, Quách Tước gật đầu.

"Thế Thiên Cơ sư thúc đâu? Người hiện tại còn sống không?" Bắc Thông Huyền ở một bên nghe vậy tiến lên một bước hỏi.

Thiên Cơ nhất mạch là một mạch cực kỳ quan trọng của Thất Tinh Thiên Lam, nhiều khi khống chế thế cục gần như đều rơi vào trên người Thiên Cơ nhất mạch. Bây giờ bất kể là Man tộc xâm lấn hay cục loạn bên trong Nhân tộc, đều không gì sánh được cần Thiên Cơ nhất mạch bọn họ chỉ đường dẫn lối. Bởi vậy nếu như Thiên Cơ còn sống, đây đương nhiên là một tin tức tốt đối với bọn họ.

"Còn sống. . ." Quách Tước gật đầu, nhưng lập tức lại nói: "nhưng cũng đã chết."

". . . Có ý gì?" Bắc Thông Huyền hỏi lại.

Không thể tránh khỏi chính là sau khi nghe Quách Tước nói như vậy, trong đầu Bắc Thông Huyền và Tô Trường An đều hiện ra bộ dáng của Khai Dương, chẳng lẽ Thiên Cơ cũng tu thành Thái Thượng.

"Các ngươi đã gặp qua." Quách Tước không biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, tiếp tục nói.

"Chúng ta gặp qua?" Đồng tử của Tô Trường An ở đằng kia phóng đại, hắn gần như khẳng định suy đoán của mình.

"Thừa tướng Đại Ngụy Tư Mã Hủ, chẳng lẽ các ngươi chưa từng gặp qua sao?"

---o0o---

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK