Trong phòng tra tấn của Lục Phiến môn, tất cả mọi người dùng ánh mắt quái dị nhìn Tô Tín, không biết hắn đang làm gì với thích khách kia.
Mọi người chỉ nhìn thấy Tô Tín đứng trước người thích khách sau đó thích khách dường như lâm vào thì thào tự nói, hắn nói tất cả thân phận bản thân, lúc này mọi người mới biết rõ hắn là dư nghiệt của Lãnh Nguyệt đường, lại là một hương chủ của Thất Hùng hội.
Đợi đến cuối cùng Liên Nguyệt Hải nói rõ tất cả mọi việc, ánh mắt đám người Lý Phôi bắn ra một tia hàn quang, Lạc Vũ sơn trang, Quý Vô Không!
Quả nhiên ba thế lực nhất lưu không bỏ qua, vào thời điểm bọn chúng không còn uy tín trong Giang Nam đạo lại còn muốn nhảy ra gây sự với bọn họ.
Hai người Phí La và Phí Mặc dùng ánh mắt kinh dị nhìn sang Tô Tín, hai người bọn họ thân là võ giả Hóa Thần cảnh nên kiến thức rộng rãi, đương nhiên biết rõ Tô Tín đang dùng thủ đoạn gì, không ngờ lại là pháp môn công kích tinh thần.
Hơn nữa pháp môn công kích tinh thần bá đạo như thế.
Bí pháp công kích tinh thần bình thường sẽ không ngừng ám chỉ và dẫn đối phương vào trong bẫy rập.
Tô Tín thi triển bí pháp tinh thần không phải loại như vậy, nó đơn giản mà thô bạo.
Trực tiếp xâm lấn tinh thần đối thủ, thu suy nghĩ trong đầu đối phương, chỉ cần ngươi không xông phá tinh thần lực của Tô Tín thì ngươi không thể thoát khỏi, tất cả bí mật của bản thân đều bị Tô Tín phát hiện ra.
Bí pháp tinh thần như thế cực kỳ tà dị, Phí La và Phí Mặc cũng buồn bực, xem ra trên người Tô đại nhân còn có rất nhiều thứ cổ quái.
Tô Tín lui ra khỏi thế giới tinh thần của Liên Nguyệt Hải, hắn rất hài lòng với uy năng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần đại pháp.
Tô Tín chưa từng nghiên cứu bí pháp tinh thần, hiện tại cho dù có Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần đại pháp nhưng tác dụng chỉ phòng bị người khác dùng bí pháp tinh thần với hắn rồi bức cung, nhưng tiềm lực Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần đại pháp nhất định không chỉ có một ít như thế, còn cần Tô Tín chậm rãi đào móc.
Bị Tô Tín thu hết hoàn toàn tất cả suy nghĩ, Liên Nguyệt Hải giống như người sắp chết, hắn nằm tại chỗ không nhúc nhích, chỉ còn lại sinh mệnh lực mong manh.
Hoàng Bỉnh Thành hỏi:
- Lão đại, hiện tại giết hắn sao?
Trong mắt Tô Tín bắn ra một tia hàn quang:
- Cứ giữ hắn lại, chờ chúng ta mang hắn đi Lạc Vũ sơn trang một chuyến, vừa vặn tặng bọn chúng đại lễ.
- Đúng rồi, còn có những Thiên Khu kiếm khôi bị hư kia cũng giữ lại, đến lúc đó cùng mang lên Lạc Vũ sơn trang.
Hoàng Bỉnh Thành gật gật đầu, lão đại nhà mình không phải người ăn thiệt thòi, Lạc Vũ sơn trang đã âm thầm đùa nghịch những thủ đoạn nhỏ kia, hậu quả cũng chỉ có thể nói bọn chúng quá tự phụ.
Lúc này trong Lạc Vũ sơn trang, Quý Vô Không sớm biết rõ tin tức.
Ba bộ Thiên Khu kiếm khôi vô cùng trân quý nên Quý Vô Không không thể cứ như vậy giao cho Liên Nguyệt Hải, lỡ như Liên Nguyệt Hải cầm ba bộ Thiên Khu kiếm khôi chạy trốn làm sao bây giờ?
Cho nên Quý Vô Không đã sớm phái người thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm vào Liên Nguyệt Hải, thuận tiện nhìn xem kết quả việc này thế nào.
Nhưng không ngờ Liên Nguyệt Hải thực lực Thần Cung cảnh đỉnh phong cộng thêm ba bộ Thiên Khu kiếm khôi lại không thể làm gì Tô Tín.
- Liên Nguyệt Hải đúng là ngu ngốc, ngươi không thể lại ẩn nhẫn một thời gian ngắn, chờ tới khi bên người Tô Tín không có ai lại động thủ hay sao? Bên cạnh hắn đang có binh cường tướng mạnh, hai Thiên Khu kiếm khôi tương đương vô dụng, thời điểm như vậy đi ám sát hắn mới là kẻ ngu ngốc.
Sau khi tìm hiểu tình cảnh khi đó, Quý Vô Không phiền muộn không nhỏ.
Liên Nguyệt Hải không phải kẻ ngu dốt, hắn có thể trở thành hương chủ trẻ nhất trong Thất Hùng hội chắc chắn tâm cơ thủ đoạn không kém đi nơi nào.
Lần này không biết hắn sốt ruột báo thù hay tính sai thực lực Tô Tín, dù sao hắn chọn thời cơ cực kỳ không thỏa đáng.
Lúc này có một hạ nhân đi vào bẩm báo:
- Trưởng lão, bên ngoài có người tự xưng là Thất Hùng hội Viên Đông Thiên muốn gặp người cầm quyền Lạc Vũ sơn trang.
Vừa nghe thấy người Thất Hùng hội tới nơi này, nội tâm Quý Vô Không chấn động không nhỏ.
Là hắn nói với Liên Nguyệt Hải tin tức Lãnh Nguyệt đường bị diệt môn, cho dù hắn chỉ phái người thông tri Liên Nguyệt Hải nhưng ba bộ Thiên Khu kiếm khôi đều là hắn giao cho Liên Nguyệt Hải đi vào Giang Nam đạo, hắn có thể nói là đồng phạm.
Lúc này người thông tri Liên Nguyệt Hải cũng không phải người Lạc Vũ sơn trang, hắn chỉ tùy tiện tìm một tên võ giả tán tu mà thôi, mà ngay cả hắn cũng không biết tán tu kia là ai.
Cho nên theo lý Thất Hùng hội không biết Lạc Vũ sơn trang phái người châm ngòi Liên Nguyệt Hải ra tay.
Quý Vô Không ngẫm lại nói:
- Dẫn Viên Đông Thiên vào phòng tiếp khách đi.
Đối phương là người Thất Hùng hội trong thiên hạ thất bang, cho dù người tới là người nào Quý Vô Không cũng không thể lãnh đạm người ta.
Trong phòng khách, nơi này có một nam tử hơn ba mươi tuổi đang ngồi đợi.
Quý Vô Không không biết người Thất Hùng hội tới đây làm gì, cứ gặp đối phương sẽ biết.
Đối phương là cường giả Nhân Bảng của Thất Hùng hội thế hệ trước, “Thần Tiêu Bách Luyện” Viên Đông Thiên, đã từng đứng thứ mười sáu Nhân Bảng, bởi vì hắn quá tuổi nên rời bảng.
Đừng nhìn Viên Đông Thiên hiện tại hơn ba mươi nhưng kỳ thật tuổi thật của hắn đã hơn bốn mươi.
Quý Vô Không đi qua chắp tay nói với Viên Đông Thiên:
- Viên huynh có thể đến Lạc Vũ sơn trang quả nhiên là vinh hạnh của Lạc Vũ sơn trang chúng ta.
Viên Đông Thiên là Thần Cung cảnh, mà Quý Vô Không đã là Nguyên Thần cảnh võ đạo tông sư, khi hắn đối mặt Viên Đông Thiên lại không có chút cảm giác ưu việt nào.
Một là vì thực lực Viên Đông Thiên, hắn thật sự có hi vọng trước bốn mươi tuổi đột phá Nguyên Thần cảnh, bởi vì hắn truy cầu viên mãn cảm ngộ cảnh giới thiên nhân hợp nhất mới đột phá Nguyên Thần cảnh.
Hiện tại Viên Đông Thiên đã đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, tương lai trăm phần trăm có thể tấn chức Nguyên Thần cảnh, hơn nữa tiềm lực và thực của hắn đều mạnh hơn Quý Vô Không rất nhiều.
Cho nên Quý Vô Không cũng không dám bày ra cái giá đỡ Nguyên Thần cảnh tiền bối với Viên Đông Thiên, huống hồ Quý Vô Không tuổi cũng không tính lớn, hắn còn chưa tới sáu mươi, bởi vì thời gian đột phá Nguyên Thần cảnh càng sớm cho nên tướng mạo chỉ hơn ba mươi, ngang hàng luận giao với Viên Đông Thiên cũng không thiệt thòi.
Nguyên nhân thứ hai chính là vì thân phận Viên Đông Thiên, hắn chính là nhi tử của “Đông Hoa thần tướng” Viên Vô Lượng, một trong các hội chủ Thất Hùng hội hiện tại.
Thất Hùng hội tên như ý nghĩa, nó được bảy người sáng tạo ra, thời điểm Thất Hùng hội mạnh nhất, tất cả bảy hội chủ đều bài danh trên Địa Bảng, uy thế thậm chí đuổi kịp Niên bang.
Về sau truyền thừa hai đời, uy thế Thất Hùng hội cũng suy yếu dần, hậu đại bảy người xưa đã có ba chi xuống dốc, cho nên hiện tại Thất Hùng hội có tên là Thất Hùng hội nhưng chỉ có bốn hội chủ.
Với thiên phú và thực lực của Viên Đông Thiên thể hiện ra, tương lai nhất định sẽ là một trong bốn hội chủ, Quý Vô Không sẽ không lãnh đạm đối phương.
Nhìn thấy Quý Vô Không đến đây, Viên Đông Thiên cũng không lộ ra thần thái kiêu ngạo, hắn tươi cười chắp tay nói:
- Quý huynh khách khí, tại hạ lần này đến đây, muốn nhờ Quý huynh hỗ trợ.
- A? Có chuyện gì Viên huynh cứ nói là được, chỉ cần việc Lạc Vũ sơn trang có thể giúp đỡ thì chúng ta không từ chối.
Quý Vô Không lập tức cam đoan.
Viên Đông Thiên nói:
- Là có việc thế này, không biết vì sao một hương chủ Thất Hùng hội đột nhiên mất tích, về sau có người nhìn thấy hắn là đi vào Giang Nam đạo.
- Vốn cũng không có gì, tên hương chủ kia có giao hảo với sư muội Trầm Thiên Dao của ta, cho nên sư muội ta dẫn vài tên đệ tử trẻ tuổi Thất Hùng hội đi vào Giang Nam đạo tìm kiếm tên hương chủ kia.
- Sư muội ta là con gái đại hội chủ Thất Hùng hội “Bình Thiên vương” Trầm Vô Danh, lão nhân gia lo lắng an nguy con gái nên bảo ta tới tìm kiếm.
- Nhưng Giang Nam đạo lớn như vậy, Thất Hùng hội ta không có tin tức gì ở nơi này cho nên cũng chỉ có thể xin Lạc Vũ sơn trang giúp đỡ.
Quý Vô Không thở ra một hơi, thì ra là nghe ngóng tình báo, nội tâm hắn có chủ ý sau đó liền cười nói:
- Không thành vấn đề, Viên huynh chờ một chút, ta sẽ bảo thủ hạ đi hỏi tin tức.
Sau khi Quý Vô Không rời đi không có tìm người hỏi thăm, hắn chỉ đi vào phòng khác sau đó đi ra, hắn nói với Viên Đông Thiên:
- Thủ hạ nhận được tin tức, nói là nhìn thấy có nữ tử tướng mạo giống Trầm tiểu thư đi tới Khánh Dương phủ, cũng không dám xác định có phải là Trầm tiểu thư hay không.
Viên Đông Thiên chắp tay nói với Quý Vô Không:
- Đa tạ Quý huynh báo cho, ta sẽ đi thăm dò thử xem.
Viên Đông Thiên rời đi sau đó, Quý Vô Không đứng trong đại sảnh im lặng nửa ngày, người Thất Hùng hội tìm tới cửa là cơ hội tốt, nếu như có thể châm ngòi Thất Hùng hội xung đột với Tô Tín mới là tốt nhất.
Hắn cũng không xác định Trầm Thiên có phải đi tới Khánh Dương phủ hay không, nếu như nàng thực đuổi theo Liên Nguyệt Hải đến Khánh Dương phủ, nói không chừng thật sự xung đột với Tô Tín, như vậy càng tốt.
Cho nên Quý Vô Không suy nghĩ nên tiễn Viên Đông Thiên một đoạn đường, lúc này hắn theo sau lưng Viên Đông Thiên xa xa, chuẩn bị xem tình hình sẽ như thế nào.
Trong một tửu lâu xa hoa tại Khánh Dương phủ, một thiếu nữ ngây thơ khả ái và ba thanh niên tuổi không lớn nhưng đều có cảnh giới Tiên Thiên đang nói nhỏ với nhau.
Một tên võ giả trong đó khổ sở nói:
- Thiên Dao, ngươi đi tìm Liên Nguyệt Hải làm gì? Ta đã sớm nói với ngươi, Liên Nguyệt Hải chỉ là đồ nhà quê xuất thân tại nơi nhỏ bé, gia nhập Thất Hùng hội ta đã có rắp tâm bất lương, hiện tại đột nhiên biến mất, nói không chừng hắn cầm thứ gì đó đột nhiên chạy mất đấy.
Hai tên võ giả khác phụ họa:
- Đúng vậy, Thiên Dao, ngươi dẫn theo chúng ta vụng trộm chạy tới nơi này, nếu như hội chủ phát hiện sẽ trừng phạt chúng ta, nếu không chúng ta nhân dịp hội chủ không phát hiện đi về thôi.
Ba người trẻ tuổi đều là tuấn kiệt của Thất Hùng hội thế hệ hiện tại, hơn nữa bậc cha chú cũng là lão nhân trong Thất Hùng hội, cho nên từ nhỏ lớn lên cùng với Trầm Thiên Dao, trong lòng sớm sinh tâm ái mộ.
Nhưng làm người ta tức giận chính là ba người không có cạnh tranh với nhau, Trầm Thiên Dao lại ái mộ Liên Nguyệt Hải xuất thân tầm thường, từ đó Trầm Thiên Dao thanh mai trúc mã với ba người ném bọn họ đi tìm Liên Nguyệt Hải.