Tô Tín dùng Phong Thần Thối đá dừng thuyền hoa trước mặt, tràng diện này không chỉ làm lão hán và nữ ngư dân sững sờ, càng làm cho không ít võ giả trên bờ trố mắt nhìn không dám tin vào mắt mình.
Chẳng lẽ gia hỏa này xuất thân Thiếu Lâm tự sao? Khí lực hắn lớn như vậy?
Phải biết rằng thuyền hoa nặng mấy vạn cân đấy, hơn nữa trên thuyền còn có rất nhiều vật phẩm trang sức và người cùng hàng hóa, nó lại lao đi với tốc độ nhanh nhất, muốn triệt để dừng nó lại cần phải tốn bao nhiêu sức lực mới được?
May mắn thuyền buồm được cứu, nữ ngư dân nhìn Tô Tín với ánh mắt sùng bái.
Trước kia nàng không tiếp xúc nhiều với người giang hồ, đại bộ phận là công tử thế gia cao cao tại thượng, căn bản sẽ không đặt tiểu nữ nhân như nàng vào mắt.
Hoặc là những hiệp sĩ võ lâm thô cuồng, bộ dạng thiên là lão đại, địa là lão nhị, ta là lão tam.
Nhưng vị công tử trẻ tuổi anh tuấn này còn có thực lực cường đại lại làm người bình dị dễ gần, người giang hồ như vậy quá ít.
Vốn nữ ngư dân không quá hướng tới giang hồ, hôm nay nhìn thấy Tô Tín đại phát thần uy liền có tâm tư muốn học võ, có xúc động muốn bước vào giang hồ.
Lúc này trên thuyền hoa có tiếng kinh hô vang lên, hiển nhiên bọn họ còn không nghĩ tới có người đánh thuyền hoa dừng lại và đẩy nó lui về phía sau.
Tô Tín dọc theo thân thuyền nhảy lên thuyền hoa, hắn lạnh lùng nhìn người trên thuyền.
Trên thuyền có mười mấy tên võ giả, tất cả mặc cẩm y, cách ăn mặc đẹp đẽ quý giá.
Trừ những võ giả này ra còn có hơn hai mươi tên ca cơ, tất cả đều có dáng người uyển chuyển khí chất bất phàm, thanh lâu tầm thường không thể có ca cơ như vậy.
Tô Tín nhảy lên đầu thuyền, hắc y cầm kiếm mang theo khí chất lạnh lùng bao phủ toàn bộ thuyền hoa.
Trên thuyền hoa có một tên công tử quát lớn:
- Lớn mật! Ngươi là người phương nào? Chưa được chúng ta cho phép liền leo lên thuyền hoa, cút xuống cho ta.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Vừa rồi các ngươi suýt đụng thuyền của ta, ngươi nói ta là người như thế nào? Còn nữa, nhớ rõ kiếp sau miệng lưỡi sạch sẽ một chút.
Vừa dứt lời, Tô Tín thi triển Huyết Hà thần chỉ, tơ máu như sợi tơ bay tới trước mặt người trẻ tuổi, lập tức làm đám ca cơ thét lên.
Mặc dù công tử trẻ tuổi có tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh nhưng Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín có tốc độ quá nhanh quá hung, thậm chí hắn không thể tránh né, đợi đến lúc hắn kịp phản ứng thì Huyết Hà thần chỉ đã tới trước người.
Lúc này bên cạnh có tên thanh niên trẻ tuổi rút kiếm chém ra, kiếm quang như một dòng sông đánh nát huyết chỉ bay tới.
Cho dù như thế người này cũng bị lực lượng Huyết Hà thần chỉ đánh lui vài bước mới dừng lại.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy đám người chung quanh lập tức kinh hãi không nhỏ, ánh mắt nhìn Tô Tín biến hóa.
Đám người bọn họ đều là thế hệ trẻ, thế lực bản địa và tông môn tại Giang Nam đạo, bởi vì Giang Nam hội cho nên cùng tụ tập chèo thuyền du ngoạn, thuận tiện tiếp đãi những đồng đạo giang hồ.
Tên trẻ tuổi khẩu xuất cuồng ngôn với Tô Tín là đệ tử Hàn gia, hắn tên là Hàn Thành, người xuất thủ ngăn cản Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín càng khó lường.
Hắn tên là Bùi Ngạn Quân, là đệ tử đại phái Tinh Nguyệt Tông tại Giang Nam đạo, sư phụ hắn là tông chủ Tinh Nguyệt Tông, là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư duy nhất của Tinh Nguyệt Tông.
Hắn vốn có thực lực Linh Khiếu Cảnh, hơn nữa còn bài danh bảy mươi tám trên Nhân Bảng.
Có thể nói Bùi Ngạn Quân thực lực mạnh nhất trong đám người nơi đây, thân phận, địa vị cũng cao nhất, hơn nữa lúc này bọn họ tổ chức du ngoạn và ăn uống trên thuyền hoa cũng là hắn chủ động liên hệ.
Hiện tại đứng vị trí bảy mươi tám Nhân Bảng như Bùi Ngạn Quân vì tiếp một kích tiện tay của đối phương còn bị phản chấn lui lại, thực lực đối phương mạnh bao nhiêu?
Sắc mặt Bùi Ngạn Quân lúc này ngưng trọng.
Một chỉ vừa rồi chỉ là một kích tiện tay nhưng hắn cũng có nhận thức mới về thực lực của Tô Tín.
Người trước mặt tuyệt đối là võ giả Nhân Bảng, hơn nữa bài danh tuyệt đối còn cao hơn hắn nhiều.
Vừa rồi đối phương chỉ dùng một kích tiện tay mà thôi, bản thân mình phải xuất kiếm toàn lực, kết quả bản thân mình bị phản chấn lui lại vài bước, hiện tại cánh tay còn đang run rẩy đấy.
Nhìn thấy thực lực Tô Tín như vậy, Hàn gia Hàn Thành và những người khác không nói ra lời.
Có ít người thậm chí lườm Hàn Thành.
Bởi vì gia hỏa này tự tìm việc cho mình, vì thu ca cơ vui vẻ liền ra lệnh thuyền hoa đụng thuyền buồm nhỏ, kết quả hiện tại tốt rồi, tự rước lấy phiền toái.
Bùi Ngạn Quân hít sâu một hơi, thu hồi trường kiếm và chắp tay nói với Tô Tín:
- Xin lỗi vị huynh đài này, đám người tại hạ không cố ý đụng thuyền buồm, nếu như có mạo phạm kính xin huynh đài thứ lỗi.
- Không biết tôn tính đại danh, có thể hãnh diện nhập tọa uống một chén? Xem như chúng ta bồi tội huynh đài.
Thân là cường giả Nhân Bảng, Bùi Ngạn Quân nổi danh không phải thực lực của hắn, mà là hắn mạnh vì gạo, bạo vì tiền, giao du rộng lớn.
Toàn bộ Giang Nam đạo, tông môn nổi danh không một trăm cũng tám mươi, Tinh Nguyệt Tông hắn chỉ có một võ giả Hóa Thần Cảnh, cao hơn nữa cũng chỉ đứng hàng trung bình mà thôi.
Tỷ như Lang Khâu Hàn gia có tới ba võ giả Hóa Thần Cảnh, thực lực vượt qua Tinh Nguyệt Tông.
Nhưng nhiều người như vậy, thế lực sau lưng còn mạnh hơn Bùi Ngạn Quân nhưng lại rất nghe theo lời hắn, Bùi Ngạn Quân dựa vào thủ đoạn mạnh bạo vì tiền.
Trước mắt hắn nhìn thấy thực lực Tô Tín thâm bất khả trắc, bài danh Nhân Bảng hơn xa mình, nếu thật phát sinh xung đột với đối phương, thắng bại hai bên còn không biết.
Huống hồ, bọn họ lần này chèo thuyền du ngoạn hồ chính là vì nghênh đón đồng đạo võ lâm, kết giao với nhau một phen, có phần nhân tình như vậy, tương lai nói không chừng sẽ có lúc dùng tới.
Hiện tại thực lực người trước mắt mạnh như thế, đây là đối tượng phải kết giao, Bùi Ngạn Quân có thể buông tha sao?
Một câu liền hóa thù thành bạn, lại tìm được cái cớ không tồi, lúc này mọi người cảm thán Bùi huynh quả nhiên giỏi giao du, khó trách có nhiều bằng hữu tại Giang Nam đạo như vậy.
Tô Tín lúc này cười lạnh trào phúng, bọn chúng thật sự cho rằng hắn không nghe thấy tiếng cười nói trên thuyền hoa lúc nãy hay sao?
Tô Tín cũng lười dông dài với đối phương, hắn nói thẳng:
- Tại hạ Tô Tín, rượu này không uống cũng được, về phần bồi tội nha, các ngươi muốn bồi tội cái gì thì ta tiếp hết.
Ánh mắt Tô Tín đảo qua những người này, lập tức làm bọn họ giận dữ, người này cũng quá mức không biết tốt xấu rồi.
Bùi Ngạn Quân chỉ tìm cho ngươi bậc thang hạ đài thôi, cũng bày tư thái rất đủ, ngươi còn không nhận lấy còn muốn uống rượu phạt?
Nhưng lúc này Bùi Ngạn Quân không kịp tức giận, hắn nhớ tới cái gì đó liền cả kinh kêu lên:
- Tô Tín? Ngươi là ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín bài danh hai mươi hai Nhân Bảng?
Lời này toàn trường sợ hãi, chẳng ai ngờ rằng nam tử áo đen trước mắt chính là người trong top ba mươi Nhân Bảng.
Nhân Bảng có một trăm lẻ tám bài danh, người trong top ba mươi Nhân Bảng và những bài danh phía sau là hai thế giới.
Tô Tín giống như cười mà không phải cười nói:
- Như thế nào, Bùi huynh hiện tại còn muốn mời ta uống rượu không?
Bùi Ngạn Quân vội vàng xấu hổ lắc đầu, hắn không dám đùa nghịch tiểu thông minh.
Hiện tại cho dù Tô Tín muốn uống rượu du hồ với bọn họ, đoán chừng Bùi Ngạn Quân cũng chối từ, không chỉ có hắn, Tô Tín thanh danh không tốt lắm, hơn nữa là người quá nguy hiểm.
Nằm trong top ba mươi Nhân Bảng đều bị người võ lâm nghiên cứu tỉ mỉ, Tô Tín tự nhiên cũng bị nghiên cứu kỹ càng.
Việc hắn làm người ta lên án nhất không phải giết Phương Đông Đình, mà là hắn diệt toàn bộ Chúc gia trang.
Trên giang hồ có quy củ giang hồ, động cái là diệt cả nhà người ta, hành vi này trừ người ma đạo ra, người bình thường sẽ rất ít làm, tất cả mọi người thừa hành chuẩn tắc làm người lưu một đường, ngày sau dẽ tương kiến, có rất ít người như Tô Tín, trực tiếp giết đến tận nhà và đồ sát sạch sẽ.
Bọn họ là đệ tử xuất thân danh môn chính phái, nếu như lăn lộn chung với gia hỏa thanh danh xấu xa như Tô Tín, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
Huống hồ Tô Tín làm người lệ khí quá nặng, đây là nguyên nhân Bùi Ngạn Quân không muốn tiếp tục trêu chọc hắn.
Vừa rồi hắn cảm giác Tô Tín sử dụng Huyết Hà thần chỉ tấn công Hàn Thành có uy lực quá mạnh.
Lúc trước hắn còn cảm thấy Tô Tín tùy tiện ra tay, kết quả không có tận lực khống chế lực đạo bản thân.
Hiện tại biết rõ thân phận Tô Tín thì hắn hiểu ra, Tô Tín không phải không khống chế lực đạo bản thân, hắn căn bản cũng không có đi khống chế, hắn muốn tru sát Hàn Thành tại chỗ.
Hắn đã thử qua uy lực Huyết Hà thần chỉ, Hàn Thành tuyệt đối không có cơ hội ngăn cản, nếu không có hắn ra tay, hôm nay Hàn Thành đã không thấy mặt trời ngày mai.
Đối với gia hỏa, một lời không hợp liền ra tay giết người, mọi người chỉ có thể đứng xa mà nhìn.
Tô Tín vụng trộm cười lạnh một tiếng, xem ra thanh danh của mình trên giang hồ không được tốt lắm, hắn cũng không muốn nói nhảm với đám người này cho nên hắn quay người muốn rời thuyền.
Vào lúc này có giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Không hổ võ giả xuất thân Nam Man tiểu địa, không hiểu một chút cấp bậc lễ nghĩa gì cả, Bùi huynh mời ngươi uống rượu là cho ngươi mặt mũi, nhưng ngươi lại cho mặt không biết xấu hổ thì chính là ngươi không biết tốt xấu.
Nghe xong lời này, Bùi Ngạn Quân ngây người, thật vất vả mới đuổi sát thần này đi, kẻ nào can thiệp vào chuyện này làm gì?
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong phòng nhỏ thuyền hoa có một người trẻ tuổi áo trắng, mày kiếm mắt sáng, hai mắt mang theo lạnh lùng nhìn về phía Tô Tín, ánh mắt hắn đầy cừu thị.
Tô Tín vừa chuẩn bị đi dừng bước lại, hắn khó hiểu nhìn sang tên thanh niên kia.
Tô Tín cam đoan mình tuyệt đối không biết người này, tại sao hắn nhắm vào mình:
- Thật có lỗi, tại hạ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa cái gì đó, nhưng bỗng nhiên xuất hiện a miêu a cẩu sủa loạn tại nơi này chẳng phải càng không hiểu cấp bậc lễ nghĩa hay sao?
Người trẻ tuổi lạnh lùng nói:
Tô Tín. Nơi này không phải Nam Man tiểu địa cho phép ngươi hung hăng càn quấy, nơi này là võ lâm Trung Nguyên, là Giang Nam đạo. Cho dù ngươi đứng thứ hai mươi hai Nhân Bảng cũng không có tư cách hung hăng càn quấy tại nơi này.