Hoàng Bỉnh Thành nói không sai, đám người Lục Tục lâm vào nhầm lẫn, cho rằng Duẫn Tịch là Tô Tín.
Lúc trước Tô Tín chỉ mang theo hai người Hoàng Bỉnh Thành cùng Lý Phôi xông xáo Lục Phiến môn, trực tiếp thanh trừ toàn bộ đám người Lôi Viễn, uy áp võ lâm Giang Nam đạo, phần thủ đoạn và thực lực như vậy mới là nguyên nhân Lục Tục đi theo Tô Tín.
Duẫn Tịch không giống.
Cho dù Duẫn Tịch mới đến Giang Nam đạo không bao lâu, bất cứ người nào trong bọn họ cũng nhìn ra chi tiết của Duẫn Tịch.
Tuy không hiểu thực lực của gia hỏa này nhưng tâm cơ thủ đoạn hắn đã sử dụng trong tổng bộ Lục Phiến môn, quy củ như vậy không thể áp dụng trong Lục Phiến môn Giang Nam đạo.
Huống hồ hiện tại Duẫn Tịch đối mặt vấn đề còn khó hơn Tô Tín lúc trước.
Lúc trước ngăn cản trước mặt Tô Tín chỉ có một Lục Viễn mà thôi, hơn phân nửa tổng bộ đầu thực quyền Giang Nam đạo như Lục Tục đều bảo trì trung lập.
Hiện tại những tổng bộ đầu mạnh như Lục Tục tại Giang Nam đạo đoàn kết với nhau, hơn nữa trước kia Tô Tín còn điều tất cả bộ khoái tinh nhuệ ở châu phủ tới bên cạnh mình rồi tỉ mỉ bồi dưỡng thành tâm phúc dòng chính, cho nên bọn họ càng mạnh hơn nữa.
Có thể nói Duẫn Tịch lần này đối mặt không phải một người, mà là tất cả sức mạnh Tô Tín lưu lại.
Đúng như Hoàng Bỉnh Thành đã nói, bọn họ cũng có thể chơi với Duẫn Tịch một chút, Duẫn Tịch dám giết bọn họ hay sao?
Lúc trước Tô Tín to gan như vậy cũng phải tìm cái cớ, sau khi có chứng cớ vô cùng xác thực mới dám bài trừ đối lập giết đám người Lôi Viễn.
Hiện tại Duẫn Tịch có thực lực mạnh hơn nữa cũng không dám hiển nhiên giết bọn họ, nếu không Lục Phiến môn Giang Nam đạo chắc chắn lâm vào đại loạn, khi đó cho dù Lưu Phượng Vũ cũng sẽ không bỏ mặc, nếu không căn bản không thể bàn giao với cấp cao hơn.
Mà lúc này tông môn võ lâm Giang Nam đạo nhận được tin tức liền có người vui và có người buồn.
Đương nhiên ba tông môn nhất lưu có thù với Tô Tín vui mừng nhất.
Bọn họ ước gì tay sai triều đình kia chết sớm một chút, hắn chết rồi ai dám gây tai hại trong Giang Nam đạo sao?
Người buồn chính là Ôn gia và Thiết Kiếm môn có quan hệ hợp tác với Tô Tín.
Bọn họ hợp tác với Lục Phiến môn tương đương với tự tuyệt với võ lâm Giang Nam đạo, cho nên bọn họ chỉ có thể theo sát phía sau Tô Tín, ôm chặt đùi hắn.
Nhưng vấn đề lúc này bọn họ hợp tác với Tô Tín, kết quả hiện tại Duẫn Tịch tiếp nhận tổng bộ đầu Lục Phiến môn, những ước định hợp tác lúc trước sẽ như thế nào có thể nghĩ.
Đương nhiên so với vui và buồn còn có không sao cả.
Đối với võ lâm Giang Nam đạo, Tô Tín chỉ cấp bọn họ hai quy củ, một là xác lập uy nghiêm của Lục Phiến môn, chỉ cần các ngươi không gây chuyện, Lục Phiến môn ta cũng không gây phiền toái cho các ngươi.
Mà trên thực tế cũng đúng là như thế, từ lần trước đại đồ sát trong Giang Nam đạo một hồi, Tô Tín cũng không tiếp tục đả kích các tông môn.
Về sau Tô Tín thành lập sinh tử lôi, càng làm cho những tông môn kia đạt được lợi ích thực tế và thuận tiện, thậm chí còn được người ta tán thưởng đấy.
Cho nên võ lâm Giang Nam đạo hiện tại đã thích ứng với quy củ của Tô Tín lưu lại, hắn có chết hay không, chỉ cần Lục Phiến môn đừng có làm ra việc ngu xuẩn gì đó cũng không có liên quan gì với bọn họ.
Lúc này trong tổng bộ Lục Phiến môn, Duẫn Tịch hưng phấn kích động khi nhìn sắc lệnh triều đình.
Kế hoạch vô cùng thuận lợi, Tô Tín chết, Lưu Phượng Vũ bảo vệ hắn trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo, về sau Giang Nam đạo là thiên hạ của hắn.
Lúc này trong phòng Duẫn Tịch còn có Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình.
Hai người hiện tại dịch dung thành “Phần Hải Giao Long” Đái Vạn Xuân và “Cầm Long Thủ” Phương Khiếu Vân.
Nhìn thấy Duẫn Tịch hưng phấn như thế, Giang Hạc Lưu lại nói:
- Duẫn Tịch, đừng quên chuyện ngươi đồng ý chúng ta lúc trước, trong khoảng thời gian này ta sẽ mang từng nhóm người Ngô quốc sống sót đến, ngươi phụ trách xếp bọn họ vào Lục Phiến môn Giang Nam đạo.
Nội tâm Duẫn Tịch rung động, hắn nói:
- Việc này không có vấn đề, hiện tại tình thế Lục Phiến môn Giang Nam đạo vô cùng nghiêm trọng.
- Các ngươi biết rõ, cho dù Tô Tín chết nhưng tâm phúc của hắn vẫn còn, thế tất sẽ ảnh hưởng chúng ta, thậm chí tranh quyền đoạt lợi với chúng ta.
- Nhưng bởi vì có quy củ Lục Phiến môn cho nên ta không thể hạ sát thủ với bọn chúng, còn phải làm phiền hai vị ra tay giải quyết.
Giang Hạc Lưu cười lạnh nói:
- Ngươi không cần suy nghĩ nhiều việc này, bởi vì căn bản không có khả năng!
- Giết bọn chúng đơn giản, nhưng vài tên tổng bộ đầu châu phủ bị giết, hơn nữa còn diễn ra trong thời kỳ thần hồn nát thần tính hiện tại, tổng bộ Lục Phiến môn nhất định sẽ phái người điều tra.
- Mà thời điểm đó sẽ không phải là người Lưu Phượng Vũ, mà là người Thiết gia.
- Ngươi không cần nghĩ, chờ ngươi mượn tay ta giết tâm phúc Tô Tín, sau đó tổng bộ Lục Phiến môn phái người đến điều tra, ta chỉ có thể tránh lui, sau đó Lục Phiến môn Giang Nam đạo sẽ do ngươi làm chủ có đúng hay không?
Duẫn Tịch xấu hổ cười cười nói:
- Tiền bối lo ngại, ta làm sao có thể nghĩ như vậy?
Cho dù nói như thế nhưng Duẫn Tịch thật sự có ý mượn đao giết người.
Dù sao không ai muốn để lại người khoa tay múa chân bên cạnh mình, huống hồ hiện tại tâm phúc Tô rất khó chơi, vừa vặn cho bọn chúng cơ hội chắc chắn sẽ nhảy ra tranh quyền với mình.
Đáng tiếc Giang Hạc Lưu sống vài chục năm, hắn sẽ không bị một tiểu bối như Duẫn Tịch lừa gạt dễ dàng như thế.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không nhúng tay nhiều vào việc Lục Phiến môn Giang Nam đạo, chỉ cần ngươi dựa theo chúng ta phân phó xếp người vào trong Lục Phiến môn, ta sẽ không quản chuyện khác trong Lục Phiến môn.
Giang Hạc Lưu trấn an Duẫn Tịch một câu.
Duẫn Tịch cũng không phải cấp dưới của hắn, hắn chỉ cuốn cắm cây đinh vào Lục Phiến môn mà thôi.
Lần này hắn bức bách Duẫn Tịch đã thành công nhưng nội tâm Duẫn Tịch nhất định có oán hận.
Cho nên Giang Hạc Lưu cũng không muốn bức hắn quá ác, trấn an lúc thích hợp là việc phải làm.
Nghe Giang Hạc Lưu nói như vậy, sắc mặt Duẫn Tịch lúc này tốt hơn một ít, hắn nói:
- Chúng ta cũng nên đi gặp tổng bộ đầu Giang Nam đạo, thuận tiện giới thiệu hai người chúng ta với bọn họ, dù sao các ngươi về sau muốn xếp nhân thủ vào khó tránh khỏi sẽ liên hệ với những kẻ này.
Giang Hạc Lưu gật gật đầu, Duẫn Tịch lập tức đi ra ngoài triệu tập tất cả tổng bộ đầu Lục Phiến môn tới nghị sự.
Sau khi tất cả mọi người đến đông đủ, Duẫn Tịch ngồi trên chủ vị của Tô TÍn nhìn mọi người phía dưới, hiện tại hắn tươi cười vừa lòng đắc ý.
Không nói vị trí tổng bộ đầu một đạo là như thế nào, chỉ nói quyền lợi đã không phải thời điểm hắn còn ở tổng bộ Lục Phiến môn có thể so sánh được.
Chưởng quản sinh tử Lục Phiến môn một đạo, thủ hạ bộ khoái ngàn vạn, uy thế và quyền lợi như vậy không phải ai cũng có thể hưởng thụ.
Khó trách những bộ khoái đột phá Nguyên Thần cảnh trong Lục Phiến môn đều mơ tưởng được thả ra ngoài làm tổng bộ đầu một đạo, Duẫn Tịch cảm thấy si mê khi nắm quyền sinh sát và sự vụ một đạo trong tay.
Đặc biệt trước kia Duẫn Tịch vẫn ở trong tổng bộ Lục Phiến môn, thủ hạ bộ khoái trong tay hắn không bao giờ vượt qua một trăm, so sánh với nhau sẽ có chênh lệch rõ ràng.
Nhìn mọi người phía dưới, Duẫn Tịch ho khan hai tiếng nói:
- Các vị, bởi vì Tô đại nhân bị dư nghiệt Ngô quốc ám sát mà hi sinh, bổn quan cũng cảm thấy đau lòng sâu sắc.
- Nhưng Lục Phiến môn một đạo không thể vô chủ, cho nên cấp trên phái ta làm tổng bộ đầu Lục Phiến môn, một lần nữa trấn thủ Giang Nam đạo.
Phía dưới đám người Hoàng Bỉnh Thành lại bĩu môi, bọn họ cũng không nhìn ra Duẫn Tịch đau lòng chỗ nào, nhìn bộ dạng của ngươi ngủ cũng có thể cười đấy.
Những tổng bộ đầu khác tâm trạng bất định không biết nên làm thế nào.
Tô Tín mời chào bọn họ chưa tới nửa năm, những người này căn bản không có trung thành gì với Tô Tín.
Cho dù bởi vì thủ đoạn của Tô Tín làm đại bộ phận tổng bộ đầu sợ hãi, thời điểm Tô Tín còn thì bọn họ sợ thủ đoạn của hắn.
Nhưng hiện tại Tô Tín không còn, không biết hắn sống chết thế nào, ngày lúc này tâm trạng mọi người bất định không thôi, sợ Duẫn Tịch tính nợ cũ.
Dù sao Duẫn Tịch vừa tới Giang Nam đạo thì những người bọn họ không đứng về phía hắn.
Duẫn Tịch cũng không phải ngu ngốc, hắn không muốn tính sổ với bọn họ, phải nói người cả Giang Nam đạo không có ai dám đứng bên hắn, mấy người bị hắn nói động đều bị Tô Tín giết.
Cho nên Duẫn Tịch không có khả năng thanh toán bộ khoái và bộ dầu Giang Nam đạo.
Hiện tại bọn họ là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, tự nhiên cũng phân thân sơ, đám người Hoàng Bỉnh Thành Lý Phôi lúc trước chắc chắn sẽ bị cô lập vào một góc!
Nhìn sang mọi người, Duẫn Tịch nói:
- Quy củ Giang Nam đạo trước kia không còn phù hợp với hiện tại, tất cả tu luyện tài nguyên không thể từ một người thống kê và cấp cho.
- Cho nên hiện tại ta quyết định về sau cấp trên phát tài nguyên tu luyện nhất định phải do ta xét duyệt mới có thể cấp xuống các châu phủ.
Hoàng Bỉnh Thành nghe vậy hừ lạnh một tiếng, vấn đề này trước kia hắn đã làm, hiện tại Duẫn Tịch đang thu hồi quyền trong tay hắn.
Hoàng Bỉnh Thành đã sớm ngờ tới điểm này, cấp trên phát tài nguyên tu luyện cho một đạo rồi phát xuống các châu phủ, hiện tại Duẫn Tịch làm tổng bộ đầu, hắn muốn thu hồi cũng không ai có thể ngăn cản được.
Duẫn Tịch nhìn đám người Lý Phôi, cười lạnh nói:
- Còn có một việc cần phải sửa, đó chính là bộ khoái tổng bộ Giang Nam đạo quá nhiều cho nên cấp dưới không đủ, cho nên ta quyết định đánh tan bộ khoái hiện tại đưa xuống các châu phủ.
Hắn vừa nói lời này Lý Phôi biến sắc.
Tổng bộ Giang Nam đạo đều là người Tô Tín lựa chọn tỉ mỉ, nếu như Duẫn Tịch đánh tan như vậy những cố gắng của bọn họ lúc trước sẽ uổng phí.
Nhưng lúc này Hoàng Bỉnh Thành lại đè tay Lý Phôi xuống, hắn cười nói:
- Tuân lệnh đại nhân, chờ ta đi an bài sau đó sẽ cấp phát xuống các châu phủ.
Đám người Lý Phôi và Lục Tục kinh ngạc nhìn Hoàng Bỉnh Thành, không biết vì sao hắn đồng ý dễ dàng như vậy.
Nếu không phải biết rõ Hoàng Bỉnh Thành sẽ không phản bội Tô Tín, thậm chí bọn họ sẽ hoài nghi Hoàng Bỉnh Thành đã âm thầm đầu nhập vào Duẫn Tịch.