Mục lục
[Dịch] Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Phong hội hội chủ Cung Thanh Phong thản nhiên nói:

- Tô bang chủ, liên minh gì đó ta cũng không phản đối, minh chủ cũng không cần chọn để tránh mọi người vạch mặt, làm căng quá không tốt.

Huyết Y hội Tề Uyên không nói gì, nét mặt hắn nhàn nhạt nhưng thật ra người hiểu tính cách của hắn sẽ biết khi Tề Uyên không tán thành thì chính là cự tuyệt.

Chỉ còn lại có Thiết Đao hội Hạ Thiên. Mặc dù hắn cảm thấy Tô Tín không tệ nhưng hắn cũng sẽ không đồng ý để Tô Tín làm minh chủ.

Giống như Cung Thanh Phong nói:

- Thực lực năm người không kém gì nhau, liên minh lại thì có thể nhưng muốn chọn minh chủ là chuyện không có khả năng.

Cho dù chức minh chủ này có thể hữu danh vô thực nhưng ngay cả như vậy thì bọn họ cũng sẽ không để một người có thực lực ngang mình lại có thể ngồi lên đầu của mình.

Nói trắng ra, đây là chuyện địa vị giang hồ. Có danh nghĩa minh chủ thì dễ làm nhiều việc hơn trước.

Giống như Ngũ Nhạc kiếm phái trong Tiếu Ngạo Giang Hồ.

Tuy nội bộ Ngũ Nhạc kiếm phái lục đục nhưng Tả Lãnh Thiền thân là minh chủ lại chiếm được thanh danh đại nghĩa, địa vị lại cao hơn so với người khác một cấp.

Tất cả mọi người phản đối, điểm ấy Tô Tín thấy cũng rất bình thường, nếu bọn họ không phản đối mới là có chuyện đấy.

- Các vị, các ngươi đừng vội phản đối. Ta làm minh chủ cũng không phải không có chỗ tốt gì. Nếu làm minh chủ, ta vừa đương nhiệm sẽ tặng cho các vị một phần đại lễ trị giá năm trăm vạn lượng.

Mọi người lập tức kinh hãi. Hạ Thiên lập tức đứng lên, hắn ngạc nhiên nói:

- Ngươi nói cái gì?

- Ta nói nếu ta làm minh chủ thì ta sẽ tặng đại lễ năm trăm vạn cho các vị. Các vị thấy thế nào?

Tô Tín cười nhàn nhạt, bộ dạng không sợ hãi.

Hạ Thiên thở dài một hơi nói:

- Tô bang chủ, mặc dù chúng ta biết thiên phú kiếm tiền của ngươi nhưng ngươi vừa nói là năm trăm vạn lượng bạc. Toàn bộ tài sản của Phi Ưng bang nhiều đến như vậy sao?

Những người khác cũng có chung suy nghĩ với Hạ Thiên.

Tô Tín biết kiếm tiền, am hiểu quản lý bang phái. Điểm ấy cả Thường Ninh phủ đều biết.

Khoái Hoạt Lâm bị Tô Tín thay đổi lập tức từ lụn bại biến thành mỏ vàng lớn nhất ở Thường Ninh phủ, lợi nhuận của nó lập tức tăng lên gấp mấy lần.

Nhưng đó chỉ là mấy vạn lượng mà thôi. So với cái giá trên trời mà Tô Tín vừa mới nói thì không thể so sánh với nhau.

Hiện tại mấy đại bang phái Thường Ninh phủ không tính là nghèo nhưng cũng không tính là giàu.

Ví dụ như Thanh Trúc bang. Sau khi bị Tô Tín diệt thì tính cả số tài sản bị Trần Hoành và Mã Thanh Nguyên ôm mang đi, hơn nữa bán một ít bất động sản lấy tiền thì cũng chỉ có hai trăm vạn lượng mà thôi, trong đó còn có tích lũy trăm năm của Thanh Trúc bang.

Địa bàn của Phi Ưng bang hiện tại còn lớn hơn cả Thanh Trúc bang nhưng nội tình không bằng Thanh Trúc bang. Tô Tín lên đài mới có nhiều tiền như thế, thậm chí còn kém cả Thanh Trúc bang.

Mặc dù Tam Anh hội là bang phái đệ nhất của Thường Ninh phủ, trong tay có hơn mười phường thị, tuy mỗi phường thị không có khả năng cung cấp tiền tệ hơn năm mươi vạn lượng như Vĩnh Lạc phường của Tô Tín, nhưng thu nhập mỗi tháng cũng có ba vạn lượng đến năm vạn lượng. Tam Anh hội có mười ba phường thị, mỗi tháng thu nhập cũng có năm mươi vạn lượng mà thôi.

Nhưng thu nhập nhiều thì chi tiêu cũng nhiều.

Bang chúng cơ sở của Tam Anh hội rất đông, năm vạn người mỗi người một lượng bạc cũng mới năm vạn lượng mà thôi.

Nhưng bang chúng tinh anh có tiền tiêu vặt gấp mười lần bang chúng bình thường, tiểu đầu mục lại gấp mười lần bang chúng tinh anh, đại đầu mục gấp trăm lần bang chúng tinh anh.

Vì lung lạc những tinh anh nòng cốt trong bang nên Tam Anh hội mỗi tháng gộp một nửa thu nhập vào bọn họ, làm tăng thêm chi tiêu linh tinh trong bang phái, năm mươi vạn lượng còn không đủ dùng.

Huống hồ đám người Mạnh Trường Hà là võ giả cấp bậc Hậu Thiên đại viên mãn, đương nhiên cũng có suy nghĩ trùng kích cảnh giới Tiên Thiên cho nên hàng năm các thương đội mùa hè tới đây, bọn họ lại tốn hao rất nhiều tiền mua sắm đan dược của bọn họ để tu luyện.

Dù cho những đan dược này chỉ là đan dược cấp thấp nhưng đó là thứ có tiền cũng không mua được nên hàng năm bọn họ tốn hao số bạc bằng một nửa thu nhập hàng năm của Tam Anh hội.

Cho nên cuộc sống của đám người Mạnh Trường Hà cũng không xa xỉ gì. Phần lớn số bạc này tiêu vào việc tu luyện.

Tất cả cao tầng đại bang phái đều suy nghĩ xem kiếm tiền bằng cách nào nhưng dù nghĩ thế nào bọn họ cũng không nghĩ ra trong Thường Ninh phủ có loại hình buôn bán nào đạt tới năm trăm vạn lượng.

Tô Tín gõ gõ xuống mật bàn, trầm giọng nói:

- Năm trăm vạn lượng rất nhiều sao? Nếu việc làm ăn của ta làm tới tận cùng, thậm chí có thể tăng lên gấp vài lần đấy.

- Rốt cuộc là loại buôn bán gì? Tô bang chủ, ngươi đừng thừa nước đục thả câu.

Hạ Thiên bất mãn hô.

Tô Tín cũng không úp mở nữa mà nói thẳng:

- Buôn bán này rất đơn giản. Trước kia các vị cũng đã làm nhưng không kiến trì tới cùng. Cách làm ăn này chính là lũng đoạn. Lũng đoạn tất cả đặc sản của Nam Man. Trừ bang phái trong Thường Ninh phủ chúng ta ra, người khác không thể mua được một kiện hàng hóa nào của Nam Man trong Thường Ninh phủ.

Mọi người sững sờ, chỉ có Thần Phong hội Cung Thanh Phong nghĩ tới cái gì đó nên ánh mắt bắn ra hào quang kỳ dị.

Tô Tín rút một quyển sách trong tay Hoàng Bỉnh Thành và ném lên mặt bàn, nói:

- Đây là giá cả của đặc sản Nam Man do ta điều tra, mặc dù có chênh lệch nhưng không nhiều.

Ví dụ như loài Nguyệt Hổ. Đặc sản này của Nam Man chỉ sinh trưởng ở đất Nam Man mà thôi, vị thịt của nó rất thối, những Nam Man dị tộc kia còn lười giết bọn chúng. Da lông của Nguyệt Hổ lại được các vị quyền quý tại Trung Nguyên yêu thích. Một tấm da nguyên vẹn giá trăm lượng vàng! Không phải bạc, mà là vàng!

Nhưng các ngươi có biết những thương nhân kia mua trong tay đám Nam Man dị tộc da lông này bao nhiêu tiền không? Một tấm da như vậy có giá vài lượng bạc. Nếu gặp người Nam Man không hiểu biết thì chỉ cẩn nửa túi gạo là có thể mua được.

Mọi người nghe đến đó liền hô hấp mạnh dần hơn. Tuy bọn họ biết rõ đặc sản Nam Man rất đáng tiền ở bên ngoài nhưng lại không ngờ nó lại đáng giá như vậy.

Đó không phải một vốn bốn lời, mà quả thực là bán ngàn vạn lời.

Đương nhiên bọn họ cũng biết những thương nhân gặp nguy hiểm không nhỏ.

Vùng Tương Nam đường xá nguy hiểm, nhiều cướp đường và đạo phỉ.

Những thương nhân Trung Nguyên này đều bỏ ra giá cao thuê tiêu sư (1) tới đây cho nên giá cả đầu nhập cũng không ít.

Ngay cả như vậy bọn họ mang ra ngoài Tương Nam bán cũng vẫn đạt được lợi nhuận kinh người như thế.

Tô Tín cười lạnh nói:

- Nói những Nam Man dị tộc thuần phác cũng tốt, nói bọn chúng trời sinh sự ngu dại cũng được. Dù sao chúng ta có thể kiếm được lợi nhuận lớn trên người của bọn chúng!

Trong vòng mười ngày qua, ta đã phái người vào trong rừng rậm Nam Man gặp thủ lĩnh các bộ tộc lớn rồi dùng giá cao hơn thị trường gấp năm lần mua đồ của bọn họ.

Về sau, bọn họ muốn giao dịch cái gì thì chỉ cần phái người đến nói một tiếng, ta sẽ bảo thủ hạ đến đó lấy hàng. Những thủ lĩnh bộ lạc này sẽ là minh hữu (2) trung thành nhất của chúng ta.

Những Nam Man dị tộc này đầu óc rất cứng nhắc, một khi nhận chuẩn việc gì thì có chết cũng không đổi nên chỉ cần thề với bọn họ về những thần linh linh tinh gì đó thì họ sẽ không bao giờ đổi ý.

Từ nay về sau, thương nhân Trung Nguyên đến Thường Ninh phủ thu mua đặc sản Nam Man cũng chỉ có hai lựa chọn, một là mua của chúng ta, hoặc là đi đường xa hơn tới châu phủ khác.

Nhưng cả Tương Nam chỉ có Thường Ninh phủ là cách rừng rậm Nam Man gần nhất, những châu phủ khác chỉ tới gần biên giới Nam Man, chỗ đó cũng không có bộ lạc lớn gì, chỉ có một ít tiểu bộ lạc rải rác mà thôi, đồ bọn họ sản xuất lại vô cùng ít.

Bởi vậy, các ngươi nói những thương nhân kia sẽ lựa chọn như thế nào?

Mắt mọi người lập tức đỏ au lên. Lựa chọn ra sao còn phải hỏi sao? Chỉ cần Tô Tín ra giá không quá quá đáng so với thói thường thì bọn họ nhất định sẽ mua đồ của Tô Tín.

Đương nhiên bọn họ có bản lĩnh thì cứ đi vào rừng rậm Nam Man tìm những thảo dược trân quý, da thú gì đó.

Chiêu này đã có người từng thử, nhưng rừng rậm Nam Man khí hậu ẩm ướt, khói độc, chướng khí, độc trùng vô số, võ giả Tiên Thiên cũng không thể trụ được mấy ngày. Chỉ có Nam Man dị tộc quanh năm sinh tồn trong hoàn cảnh như vậy mới sống được.

Với thực lực đám thương nhân kia thì có thể thuê tiêu sư võ giả Tiên Thiên hộ tống đi vào Tương Nam nhưng đương nhiên cũng vô cùng khó khăn.

Nếu bọn họ dám bảo võ giả Tiên Thiên đi rừng rậm Nam Man hái thuốc thì đoán chừng bọn họ sẽ bị võ giả Tiên Thiên ném trong rừng rậm Nam Man vài ngày đấy.

Tô Tín bảo Hoàng Bỉnh Thành và Lý Phôi ném sách lên mặt bàn và nói:

- Trong này có hơn ngàn loại đồ vật đều là đặc sản Nam Man, mỗi loại đều có giá thu mua và giá bán ra.

Chỉ cần ta trở thành minh chủ thì ta sẽ giao tín vật bộ lạc Nam Man cho các ngươi, về sau những thứ này do các ngươi giao dịch với bọn họ.

Tô Tín lại nhìn sang Tề Uyên, hội chủ Huyết Y hội này mới là khó giải quyết nhất bởi vì bọn họ căn bản không cần tiền.

Nghe đồn trong Huyết Y lâu, sát thủ chia làm năm đẳng cấp: hắc y, lam y, thanh y, tử y, huyết y.

Chỉ mời sát thủ hắc y ra tay mới cần dùng ngân lượng trả tiền, còn mời sát thủ bốn cấp khác thì cần phải giao ra kỳ trân dị bảo mới được.

- Tề bang chủ, ta biết rõ Huyết Y hội các ngươi không cần tiền nhưng thứ này ngươi sẽ hứng thú đấy.

Tô Tín đưa cho Tề Uyên một quyển sách.

- Đây là tập hợp danh sách độc vật có trong Nam Man, có mấy trăm loại. Chỉ cần Tề bang chủ cầm tín vật thì chất độc này sẽ được bọn họ giữ lại và chỉ giao dịch với ngươi mà thôi.

Tề Uyên mở ra xem, hắn nhìn thấy những cái tên quen thuộc, thậm chí có chất độc mình còn chưa từng nghe nói đến thì hai tay của hắn run rẩy, gương mặt vốn không thay đổi của hắn bỗng biến thành khiếp sợ.

Tô Tín nói đúng, Huyết Y hội không cần tiền, Tề Uyên cũng không cần tiền nhưng hắn muốn rời khỏi Huyết Y hội!

Phân hội của Huyết Y lâu ở bên ngoài không có cả ngàn cũng có mấy trăm, bọn họ đều cung cấp hậu cần phục vụ Huyết Y lâu. Cũng giống như Thường Ninh phủ Huyết Y hội chính là nơi chuyên cung cấp độc vật đặc sản Nam Man cho Huyết Y lâu.

Người ngoài nhìn thấy hội chủ Huyết Y hội sau lưng có Huyết Y lâu làm chỗ dựa thì uy phong bát diện (3).

Nhưng chỉ có chính bọn họ mới biết rõ những người như bọn họ chỉ là đệ tử tầng dưới chót của Huyết Y lâu, thậm chí còn không tính là đệ tử chính thức mà là tồn tại tùy thời có thể buông tha.

Ngươi có nhìn thấy một tên sát thủ sẽ công khai lộ diện trước mặt người như Tề Uyên không?

Huyết Y lâu căn bản chẳng muốn che dấu sự tồn tại của bọn họ. Loại phân hội cấp thấp này cho dù mất đi cũng không đau lòng, tùy tùy tiện tiện có thể thành lập trên trăm.

Cho nên những hội chủ phân hội Huyết Y lâu nằm mơ cũng muốn thoát khỏi thân phận xấu hổ này để trở thành thành viên chính thức của Huyết Y lâu.

Nhưng muốn trở thành hắc y sát thủ chính thức thì hoặc là ngươi có đủ thực lực và thông qua khảo hạch của Huyết Y lâu thì mới có thể tấn chức.

Hoặc là ngươi đạt được đầy đủ công lao để có thể được sát thủ cao tầng trong Huyết Y lâu tự mình dạy bảo, từ đó thực lực của ngươi tiến bộ nhanh chóng, mãi cho đến khi tấn chức hắc y sát thủ mới thôi.

***

(1) Tiêu sư: người chuyên vận chuyển hàng hóa thuê.

(2) Minh hữu: bạn liên minh/ người liên minh.

(3) Bát diện: khắp nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Phước Mạnh- Người dịch truyện chữ
29 Tháng ba, 2023 16:30
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,,tổng là 2896 chương,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588 mình gửi full cho ạ,file epub bản dịch có thể đọc off ở điện thoại và máy tính,liên hệ zalo: 0704730588
Phước Mạnh- Người dịch truyện chữ
29 Tháng ba, 2023 16:30
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588 mình gửi full cho ạ,file epub bản dịch có thể đọc off ở điện thoại và máy tính,liên hệ zalo: 0704730588
Nguyễn Quốc Thịnh
04 Tháng bảy, 2021 17:33
tự cung học xong cấy lại vẫn chơi đc mà
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2021 01:29
khá là câu chương ở giai đoạn này aaaaaa
Rồng Già
12 Tháng chín, 2020 10:26
Truyện hay hấp dẫn lôi cuốn, nhưng hay bị nhãy chương,
Bùi Quang Huy
16 Tháng mười hai, 2019 21:27
Tô tín cùng họ với Tô đế nhỉ :D
Hoàng Kỳanh
28 Tháng chín, 2019 02:21
haha nhặt hoa cười cười ,ta đã thành phật
Hoàng Kỳanh
28 Tháng chín, 2019 01:43
há há ... đúng là văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị...
Joe Hoang
24 Tháng sáu, 2019 12:15
Truyện hay! Nhưng các chương sau bị lập đi lập lại nhiều
Hieu Le
27 Tháng tư, 2019 17:11
bởi vì main đóng vai ác mà
Hieu Le
27 Tháng tư, 2019 17:10
nó có học mấy cái đó đâu
orecahaha
24 Tháng một, 2019 15:34
truyện này có 1 lỗi mà k thấy nói đến nhỉ. Tô tín luôn đc Hệ thống cho 5% độ thuần thục công pháp. mà mấy món như Tịch tà, quỳ hoa... phải tự cung mới ĐƯỢC HỌC. họa mi của Tô tín còn đó, vậy 5% đó là như thế nào nhỉ.?
Thành MG
14 Tháng một, 2019 06:38
10 vạn tệ tương đương 34 triệu, dịch óc chó ***
Thanh Thanh
20 Tháng chín, 2018 20:33
truyện hay : )) ko biết còn truyện như này ko : ((
Thanh Thanh
20 Tháng chín, 2018 20:32
: )) ít nhất vẫn hơn mấy thằng trẩu tre
Đinh Quý
05 Tháng chín, 2018 20:12
danh sách truyện . thiên mã hành không quá . ngáo cả người . ko thấy chương
Kỷ Ninh
01 Tháng chín, 2018 20:07
nối vào c673
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 13:53
Có bộ main móc mắt con nít nước mông cổ thua trận =)) và đó một bộ đc theo dõi nhiều
Nam Phan
25 Tháng bảy, 2018 11:35
Truyện hay nhưng việc main dùng pháp trận diệt cả nhà người ta chỉ vì cướp thiên binh làm mình thấy lạnh người, ít nhất đây là điểm mấu chốt của mình
Nam Phan
25 Tháng bảy, 2018 11:35
Truyện hay nhưng việc main dùng pháp trận diệt cả nhà người ta chỉ vì cướp thiên binh làm mình thấy lạnh người, ít nhất đây là điểm mấu chốt của mình
rhinokiller
19 Tháng sáu, 2018 15:04
c375 phải nối vào c660
rhinokiller
19 Tháng sáu, 2018 15:00
c375 lặp lại thành c225
rhinokiller
19 Tháng sáu, 2018 14:58
từ c375 bị lặp lại rất nhiều chương
Quỳnh Chi
02 Tháng sáu, 2018 10:59
Cừu nhân khắp thiên hạ
Trần Quốc Tài
15 Tháng năm, 2018 23:04
Tiếp đi Ad ơi, thèm đau thèm đớn
BÌNH LUẬN FACEBOOK