Nữ tử khí khái hào hùng nhìn thấy Tô Tín đang dò xét mình, nàng tươi cười hào sảng nhưng âm thanh thanh thúy dễ nghe.
- Tô đại nhân không cần nhìn, nơi này đúng là phòng của người.
- Ngươi là người Lục Phiến Môn?
Tô Tín hỏi.
Nữ tử vừa nói chuyện thì Tô Tín liền biết rõ nàng hơn phân nửa chính là người Lục Phiến Môn, chỉ có người Lục Phiến Môn mới gọi hắn là đại nhân.
Nàng kia gật gật đầu, lúc này đứng lên ôm quyền nói với Tô Tín:
- Tập sự mật thám Lục Phiến Môn Thiết Dao Hoa tham kiến Tô Tín đại nhân.
Tô Tín hơi thi lễ, kinh ngạc nói:
- Thiết Dao Hoa? Ngươi là người Thiết gia?
Trong Lục Phiến Môn có vô số đệ tử Thiết gia, chỉ cần nói tới Thiết gia, người giang hồ nghĩ đến là Lục Phiến Môn Thiết gia.
Thiết Dao Hoa gật đầu nói:
- Ta là người Thiết gia, Thiết Vô Tình là đường huynh của ta.
Tô Tín gật gật đầu, hỏi:
- Ngươi thân là tập sự mật thám lại tới nơi này, chẳng lẽ Giang Nam phủ xảy ra vấn đề gì sao?
Thân phận tập sự mật thám khác với thân phận truy phong tuần bổ của Tô Tín, đại đa số bọn họ đều ẩn nấp trong bóng tối tìm hiểu tin tức, bình thường sẽ không ngoi đầu lên.
Hiện tại Thiết Dao Hoa thân là tập sự mật thám lại hiện thân tìm mình, rất có thể Giang Nam phủ xảy ra vấn đề gì đó.
Sắc mặt Thiết Dao Hoa nghiêm túc nói:
- Không phải Giang Nam phủ xảy ra vấn đề, mà là cả Giang Nam đạo đều xảy ra vấn đề!
- Từ ba tháng trước, tất cả cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn tại Giang Nam đạo liên tục mất đi liên lạc với tổng bộ, đến ba ngày trước, cứ điểm bí mật cuối cùng cũng mất đi liên lạc.
- Lúc này người tổng bộ phát hiện có vấn đề cho nên chuẩn bị phái vài tên truy phong tuần bổ đến dò xét tình huống một phen, nếu phát hiện không đúng sẽ lập tức bẩm báo tổng bộ.
- Sau đó có đại nhân biết Tô đại nhân người đang ở tại Giang Nam phủ, liền trực bảo ta tới thông báo cho người dò xét việc này, dù sao với thực lực Tô đại nhân đủ sức sánh bằng vài tên truy phong tuần bổ.
Thiết Dao Hoa nói chuyện rất chân thành, ngược lại không nhìn ra có ý lấy lòng Tô Tín.
Tô Tín lại cau mày nói:
- Tổng bổ đầu tổng bộ Lục Phiến Môn nghĩ như thế nào? Cứ điểm bí mật tại Giang Nam đạo mất đi liên lạc cả ba tháng nhưng tới hiện tại bọn họ mới phát hiện có vẻ không đúng.
Thiết Dao Hoa cười khổ nói:
- Không thể trách các đại nhân, cứ điểm bí mật đều tồn tại độc lập, hoàn toàn không phát sinh quan hệ với tổ chức Lục Phiến Môn tại địa phương, bọn họ chỉ phụ trách với tổng bộ.
- Hơn nữa những cứ điểm bí mật truyền tình báo trở về, cũng không phải mỗi ngày đều có, chỉ có đại sự hoặc tình báo bọn họ cảm thấy là quan trọng mới truyền về tổng bộ.
- Cho nên cứ điểm bí mật không liên lạc thì chúng ta cũng không biết, đến khi tất cả cứ điểm bí mật tại Giang Nam đạo đều yên lặng không có tin tức truyền về mới cảm thấy không đúng.
Tô Tín nhíu mày nói:
- Các ngươi không liên hệ với tổng bộ Lục Phiến Môn tại Giang Nam đạo sao?
Giang Nam đạo có võ phong hưng thịnh nhất, võ đạo phồn hoa nhất, triều đình chắc chắn sẽ lưu lại thực lực không yếu để trấn thủ Giang Nam đạo.
Hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo ‘Huyết Khí Trường Hà’ Cổ Đông Lai chính là cường giả Dung Thần Cảnh, là nhân vật võ đạo tông sư.
Tổng bộ đầu Giang Nam đạo ‘Quyền Hám Sơn Hà’ Kim Vũ Lâm cũng là cường giả Hóa Thần Cảnh, có hắn ra mặt còn cần võ giả Tiên Thiên như hắn đi điều tra sao?
Thiết Dao Hoa lắc lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết vì cái gì, có thể bởi vì hệ thống khác nhau, dù sao tập sự mật thám chúng ta chỉ là một phần của tổng bộ, hoàn toàn tách ra khỏi truy phong tuần bổ, tổ chức Lục Phiến Môn khác nhau sẽ không quan hệ với nhau.
Tô Tín gật gật đầu, Thiết Dao Hoa không biết nên hắn không hỏi nhiều.
Chờ qua đêm hôm nay, Tô Tín hỏi những địa điểm bí mật từ Thiết Dao Hoa, chuẩn bị đi dò xét cùng nàng.
Mỗi một đạo có không ít cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn, thậm chí tại Giang Nam phủ có vài nơi như thế.
Tô Tín biết rõ cứ điểm bí mật Lục Phiến Môn tại Tương Nam đạo, bởi vì Thiết Vô Tình đã nói với hắn, nhưng đối với Giang Nam đạo, Tô Tín không biết.
Thiết Dao Hoa đưa Tô Tín đi một đường tới hẻm nhỏ Giang Nam phủ và rẽ bảy tám nơi.
- Đây là cứ điểm bí mật mất liên lạc với chúng ta trong thời gian gần nhất, cứ điểm bí mật này không truyền tin trong ba ngày qua, cho nên nó có mất liên lạc hay không thì chúng ta không biết.
Thiết Dao Hoa đưa Tô Tín đi tới cứ điểm bí mật nhưng sắc mặt Tô Tín kỳ quái, bởi vì nơi này là nơi của kỹ nữ tại Giang Nam phủ.
Muốn mở thanh lâu kinh doanh tại Giang Nam phủ, chỉ khu đất trống cũng có giá trên trời.
Đồng thời những ca cơ vũ cơ tài mạo song tuyệt không thể bồi dưỡng trong một hai ngày, tại phường thị vắng vẻ của Giang Nam phủ có nhiều nơi cung cấp kỹ nữ hành nghề, thậm chí không cần nộp thuế, những nơi như vậy nằm trong khu dân cư.
Lần trước Tô Tín tìm cứ điểm bí mật tại Đông Lâm phủ chính là một tiệm bán thuốc, cũng xem như bình thường, nơi này thì quá hiếm thấy.
Cả khu dân cư đóng chặt cửa, bốn phía im lặng không tiếng động.
Những kỹ nữ này không mở cửa ra ngoài, bên trong trang bị tấm ván cách âm, chỉ có người quen đến mới biết đi vào thế nào, dù sao bọn họ đang làm mua bán trái pháp luật.
Thiết Dao Hoa đi tới trước một căn nhà, thò tay gõ vài cái có tiết tấu ba lượt trong nhiều lần, bên trong không có người nào đáp lại.
Sắc mặt Tô Tín và Thiết Dao Hoa lúc này ngưng trọng, Thiết Dao Hoa lại dựa theo tiết tấu gõ vài lần, nhưng trong đó vẫn không ai trả lời..
Nhìn thấy tình huống này, Tô Tín trực tiếp ra tay, hắn đá văng cửa phòng, trong phòng có động tĩnh vang lên.
Tròng mắt Tô Tín híp lại, bóng dáng hắn xâm nhập vào trong phòng, có bóng đen lao ra từ cửa sau với thân pháp cực nhanh, cũng không cho Tô Tín cơ hội ra tay.
- Còn kẻ nào không?
Thiết Dao Hoa cũng vào trong phòng.
Sắc mặt Tô Tín ngưng trọng lắc đầu, nói:
- Không biết, dù sao không phải nhân vật dễ chọc, tốc độ thân pháp không dưới ta, nếu vừa rồi chúng ta vào sớm còn tốt, hiện tại đã chậm rồi.
Lúc này trong phòng tối tăm nhưng Tô Tín và Thiết Dao Hoa cũng là võ giả Linh Khiếu Cảnh đỉnh phong, chút bóng tối như vậy không làm gì khó bọn họ.
Trong gian phòng không lớn, một cánh cửa ngầm bị mở ra, căn phòng này vốn đặt văn kiện bí mật, bây giờ lại bị lục tung ra, trong đó rõ ràng thiếu một bộ phận.
Bên cạnh cửa ngầm có thi thể đang nằm, mặt cúi xuống đất, Tô Tín nhìn thân thể thi thể lại có cảm giác quen mắt.
Hắn xốc thi thể lên, lập tức sững sờ, thi thể này chính là Lý Trần Phong.
Không đợi Tô Tín suy nghĩ cẩn thận, lúc này ngoài cửa có tiếng nói vang lên:
- Lý huynh, ta đã nói rồi, Tô Tín xuất thân Tương Nam đạo, ngươi làm sao có thể tìm được tin tức kỹ càng của hắn tại Lục Phiến Môn Giang Nam đạo chứ.
Tô Tín vẫn chưa kịp phản ứng, Hồ Kính Ngôn đã bước vào trong phòng.
Nhìn thấy thi thể Lý Trần Phong trong tay Tô Tín, Hồ Kính Ngôn sững sờ, ngay sau đó hắn gào lên giận dữ:
- Tô Tín! Ngươi dám giết Lý Trần Phong! Nói giết là giết con trai trưởng Lũng Tây Lý thị, chẳng lẽ ngươi điên rồi sao?
Bỗng nhiên Hồ Kính Ngôn xuất hiện tại chỗ này, cảm giác đầu tiên của Tô Tín chính là mình bị người ta hãm hại.
Dù sao chuyện này không phải xảy ra lần đầu tiên, ban đầu hắn ở Thường Ninh phủ cũng bị Giang Lăng hãm hại như thế này.
Từ vẻ mặt của Kính Ngôn khi đi vào, hắn thật ngạc nhiên khi mình giết Lý Trần Phong, vẻ mặt này tuyệt đối không phải giả, nếu không Hồ Kính Ngôn chính là vua diễn xuất.
Thiết Dao Hoa đứng bên cạnh cầm đoản đao, nhưng hành động này kích thích Hồ Kính Ngôn, hắn nói:
- Dám ở Giang Nam hội tập sát cường giả Nhân Bảng, ngươi không chỉ đắc tội Lũng Tây Lý thị, ngươi cũng dắc tội cả Giang Nam Tiêu thị.
- Qua nhiều năm như vậy không người nào dám tự tiện ra tay trong Giang Nam hội, cho dù Diễn Na La chuyên đồ môn diệt tộc cũng không dám, hôm nay Tô Tín ngươi xem như thành danh rồi, ngươi cách cái chết không xa đâu.
Giang Nam hội chính là thịnh hội của người trẻ tuổi, nếu tùy ý giết chóc trả thù thì thành cái gì?
Tô Tín giết mấy võ giả tán tu cũng bỏ đi, một đống con ruồi phiền toái mà thôi, không có người nào xuất đầu vì bọn chúng, nhiều lắm chỉ khiển trách Tô Tín, thuận tiện bỏ đá xuống giếng hủy hoại thanh danh của hắn.
Nhưng Lý Trần Phong thân là võ giả Nhân Bảng, còn là người được Tiêu gia tự mình phát thiếp mời mời đến đây, bây giờ bị Tô Tín giết trong Giang Nam phủ, việc này đã đánh vào mặt Tiêu gia.
Hồ Kính Ngôn biết rõ mình không phải dối thủ của Tô Tín, bên cạnh còn có nữ tử thực lực không rõ sâu cạn.
Nơi này im lặng như thế, gần như không có võ giả đi qua, hắn sợ hãi Tô Tín giết mình diệt khẩu, cho nên trực tiếp rút kiếm trong tay sau đó bộc phát chân khí toàn thân, kiếm quang phóng lên trời.
Một kiếm này không phải vì giết người, chỉ thu hút người khác chú ý mà thôi.
Kiếm sáng tỏa sáng như pháo hoa, nó dễ dàng làm người ta chú ý trong bóng đêm, hơn nữa bản thân Hồ Kính Ngôn có thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong đột nhiên bộc phát cũng làm không ít võ giả Giang Nam phủ chú ý.
Nhìn Hồ Kính Ngôn muốn dẫn người khác tới, Tô Tín không động thủ, đương nhiên hắn cũng không cần thiết phải động thủ.
Hắn không phải là bang chủ ở Thường Ninh phủ ai cũng có thể tùy tiện vu oan.
Lúc này khí tức to lớn bạo phát, một lão giả mặc hoa phục như con chim lớn lao xuống từ giữa không trung.
- Xảy ra chuyện gì?
Hồ Kính Ngôn gây ra động tĩnh lớn như thế đã kinh động toàn bộ Giang Nam phủ.
Hiện tại đang diễn ra Giang Nam hội, có không ít trưởng lão Tiêu gia đang trông coi các nơi tại Giang Nam phủ, phòng bị có chuyện bất trắc xảy ra.
Nhìn thấy Hồ Kính Ngôn bạo phát kiếm khí, không đến mười giây đã có trưởng lão Tiêu gia ở gần đó chạy tới.
Lúc này ở gần có võ giả chú ý cho nên chạy tới xem náo nhiệt, hơn mười giây sau đã có hơn mười người tập trung nơi đây.
Nhìn thấy nhiều người chạy tới như thế, Hồ Kính Ngôn lập tức thở ra một hơi, hắn thật sự sợ Tô Tín giết hắn diệt khẩu, dù sao Tô Tín là người nổi danh to gan lớn mật.
Khi hắn còn là tiểu bang chủ đã dám giết Phương Đông Đình, hiện tại muốn giết hắn diệt khẩu, đối với Tô Tín đây không phải việc gì khó.