Hào khí giữa Giang Thu Liên và Tô Tín giương cung bạt kiếm, nội tâm nàng ngạc nhiên, Tô Tín lại có thể dùng tu vi Thần Cung Cảnh ngăn cản khí thế của nàng.
Hơn nữa nàng cũng chỉ dám dùng khí thế áp chế Tô Tín mà thôi, nếu bảo nàng động thủ, nội tâm nàng không có can đảm.
Nàng không phải Mạnh Kinh Tiên, ngày bình thường quản lý Dịch Kiếm Môn cũng không tính, dù sao Tô Tín cũng là người Lục Phiến Môn, vô duyên vô cớ giết hắn, Lục Phiến Môn nhất định sẽ đi lên Dịch Kiếm Môn đòi công đạo.
Ngay cả như thế, Giang Thu Liên sẽ không dễ dàng tha thứ có người dám can đảm làm trái ý của nàng.
Đúng như lời Tô Tín đã nói, Giang Thu Liên không phải ngu ngốc, nàng quá mức tự phụ mà thôi.
Ngày bình thường Mạnh Kinh Tiên bế quan quanh năm, tất cả sự vụ trong tông môn do Giang Thu Liên xử lý.
Đệ tử đời thứ nhất của Dịch Kiếm Môn vẫn còn mấy người nhưng không ai có thân phận cao như Giang Thu Liên.
Hơn nữa nàng cũng là nữ nhân của Sâm La Kiếm Chủ ngày xưa, có thân phận này cho nên đệ tử đời thứ nhất Dịch Kiếm Môn cũng không tranh quyền đoạt lợi với nàng.
Quanh năm có phương thức làm việc nói một không hai làm cho Giang Thu Liên đã tự phụ tới cực điểm. Thậm chí nếu không có Mạnh Kinh Tiên, nàng thậm chí cho rằng mình là chưởng môn Dịch Kiếm Môn.
Cho nên hiện tại biết rõ Tô Tín lên Dịch Kiếm Môn tìm Tô Hinh Nhi, nàng lập tức muốn Tô Tín đoạn tuyệt quan hệ với Tô Hinh Nhi, đệ tử Dịch Kiếm Môn tuyệt đối không cho phép có chỗ bẩn! Tuyệt đối không được!
Giống như lúc trước, cho dù Dịch Kiếm Môn liều chết cũng muốn diệt Cản Thi Phái và đoạt thi thể lão tổ sáng lập tông môn trở về, không cho phép kẻ nào chà đạp vinh quang Dịch Kiếm Môn.
Nếu như Tô Tín biết rõ suy nghĩ của Giang Thu Liên hiện tại, phản ứng đầu tiên của hắn khẳng định chính là nữ nhân này cố chấp. Cái gọi là vinh quang Dịch Kiếm Môn gần như là bệnh trạng.
Loại người này có vấn đề tâm lý, quả thực không cách nào thuyết phục.
Trên thực tế Giang Thu Liên cũng đã đến tình trạng không thể thuyết phục.
Nàng nhìn thấy khí thế của mình không thể áp chế Tô Tín, lúc này dùng ánh mắt âm trầm nhìn Tô Hinh Nhi:
- Ngươi là đệ tử Dịch Kiếm Môn ta, cho dù quân pháp bất vị thân cũng phải giữ gìn vinh quang Dịch Kiếm Môn! Cho nên hiện tại ta lệnh cho ngươi, về sau tuyệt đối không cho phép ngươi lại có quan hệ với Tô Tín. Từ nay về sau ngươi chỉ là đệ tử Dịch Kiếm Môn, mà không phải muội muội Tô Tín hắn! Nếu như bị ta phát hiện ngươi còn có liên hệ với hắn, cho dù ta phế võ công của ngươi, cũng không thể cho phép ngươi làm bẩn vinh quang Dịch Kiếm Môn!
Nghe được Giang Thu Liên nói thế, trên người Tô Tín bộc phát sát cơ lạnh lùng, lạnh lùng tới mức làm người ta sợ hãi, khí huyết sát vô tận xông lên trời!
Từ ngày đặt chân giang hồ đến nay, người trực tiếp chết trong tay Tô Tín không một ngàn cũng tám trăm, người gián tiếp chết trong tay hắn bao nhiêu? Năm thế lực nhị lưu Giang Nam đạo cộng lại cũng mấy vạn người.
Nhiều nhân mạng như thế điệp gia tạo thành sát cơ và khí huyết sát, chỉ sợ một ít đệ tử ma đạo cũng không nhiều như Tô Tín.
Không có thi triển Huyết Hà Thần Kiếm, ánh mắt Tô Tín lúc này biến thành đỏ thẫm, dưới đáy đỏ thẫm chính là đen kịt, Tô Tín giống như biến thành ma thần trong truyền thuyết.
Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải tu luyện ra khí tức âm hàn cùng địa ngục tử khí, loại đầu tiên còn dễ nói, loại thứ hai còn đáng sợ hơn so với ma công nhiều, môn công pháp này có chút ảnh hưởng tâm thần của Tô Tín.
Vào lúc bình thường, dùng tâm trí cứng cỏi của Tô Tín và Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Pháp có tác dụng áp chế tâm thần, đại khái có thể ngăn chặn ảnh hưởng do Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải mang tới.
Nhưng hôm nay dưới cơn thịnh nộ, loại khí tức này bộc phát ra ngoài, ngay cả võ giả Hóa Thần Cảnh như Giang Thu Liên cũng bị dọa sững sờ, làm cho nàng có cảm giác tim đập loạn.
- Nếu ngươi dám động tới một cọng tóc gáy của Hinh Nhi, ngươi tin ngày sau ta sẽ huyết tẩy Dịch Kiếm Môn hay không?
Giọng nói Tô Tín lạnh lùng giống như vọng tới từ địa ngục.
Giang Thu Liên áp chế cảm giác tim đập nhanh, cười lạnh nói:
- Con cóc ghẻ, khẩu khí thật là lớn! Huyết tẩy Dịch Kiếm Môn ta? Cho dù là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Thần Ưng Thiết Ngạo cũng không dám nói như vậy, Đại Chu thần uy đại tướng quân Lâm Tông Việt, hắn cũng không dám nói như vậy! Ngươi lại dựa vào cái gì dám nói lời này?
- Chỉ bằng ta gọi là Tô Tín!
Ánh mắt Tô Tín lạnh lùng nhìn Giang Thu Liên, hắn không phải đang nói đùa, lại càng không phải nói khoác lác, hắn chỉ nói một sự thật trần trụi mà thôi.
Tô Tín là người biết ẩn nhẫn, một ngày không diệt được ngươi thì ba ngày, ba ngày không được thì một năm, mười năm!
Nếu Giang Thu Liên dám động tới Hinh Nhi, Tô Tín nói huyết tẩy Dịch Kiếm Môn cũng không phải đang nói đùa.
- Dám nói ẩu tả trong Dịch Kiếm Môn, quả thực quá lớn mật!
Giang Thu Liên hừ lạnh một tiếng, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay nàng, muốn ra tay.
Tô Tín dám nói ra lời huyết tẩy Dịch Kiếm Môn, nếu nàng không cho Tô Tín một chút giáo huấn, hắn cho rằng Dịch Kiếm Môn đã rơi xuống mức không làm gì được võ giả Thần Cung Cảnh hay sao?
Thời điểm Tô Tín chuẩn bị vận dụng tiêu hao phẩm át chủ bài liều mạng với Giang Thu Liên và mang Hinh Nhi rời khỏi Dịch Kiếm Môn, một giọng nói truyền đến:
- Dừng tay!
Quay đầu nhìn sang, Tạ Chỉ Yến và một võ giả Hóa Thần Cảnh vác cự kiếm đi tới.
Võ giả Hóa Thần Cảnh này chính là Thiết Huyết Kiếm Cuồng Sở Bất Phàm, lúc trước hắn đến Tương Nam đạo tìm Tạ Chỉ Yến, cũng xem như gián tiếp trợ giúp Tô Tín.
Lúc mới gặp Sở Bất Phàm là nửa bước Nguyên Thần, hôm nay hắn đã có thực lực Hóa Thần Cảnh.
Giang Thu Liên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Kẻ này dám nói ẩu nói tả tại Dịch Kiếm Môn, các ngươi không bắt giữ hắn, bảo ta dừng tay là muốn làm gì?
Tạ Chỉ Yến cau mày nói:
- Tô Tín là khách nhân Dịch Kiếm Môn chúng ta, sư thúc tổ ngươi hô đánh kêu giết tại đây là có ý gì?
Giang Thu Liên giận quá hóa cười:
- Khách nhân? Thời điểm Dịch Kiếm Môn thành lập tới bây giờ có từng tiếp đãi tay sai triều đình hay không?
Tô Tín lạnh lùng nói:
- Tay sai triều đình? Dùng từ rất tốt, lần này các ngươi cũng đã nghe thấy, chờ ta quay trở lại Lục Phiến Môn sẽ báo cáo thái độ của Dịch Kiếm Môn đối với triều đình.
Sở Bất Phàm nhếch miệng cười nói:
- Dám uy hiếp trước mặt Dịch Kiếm Môn? Có cá tính, ta thích. Ngươi cũng không cần báo cáo cấp trên, Dịch Kiếm Môn tự nhiên sẽ cho ngươi công đạo sự việc hôm nay.
Sở Bất Phàm nói xong liền quay đầu nói với Giang Thu Liên:
- Giang sư thúc, Mạnh sư huynh mời ngươi đi Tĩnh Tâm Các một thời gian ngắn, chờ sau khi hắn xuất quan sẽ hàn huyên nói chuyện với ngài.
Sắc mặt Giang Thu Liên thay đổi:
- Các ngươi có ý gì? Dựa vào cái gì muốn ta đi Tĩnh Tâm Các?
Cái tên Tĩnh Tâm Các nghe rất tốt nhưng trong Dịch Kiếm Môn lại không phải nơi tốt.
Nơi này chuyên môn dùng cho đệ tử tông môn phạm sai lầm tĩnh tâm suy nghĩ, cho nên nghe Mạnh Kinh Tiên bảo nàng đi Tĩnh Tâm Các, sắc mặt Giang Thu Liên biến thành khó coi.
Sở Bất Phàm vẫn tươi cười không thay đổi, nói:
- Là sư huynh phân phó, chờ sau khi sư huynh xuất quan thì ngài sẽ biết rõ, cho nên kính xin ngài chủ động đi đi.
Sắc mặt Giang Thu Liên lạnh lẽo nói:
- Vì cái gì? Vì tay sai triều đình này mà muốn dẫn ta đi Tĩnh Tâm Các suy nghĩ? Quả thực chính là chê cười!
Sở Bất Phàm lắc lắc đầu nói:
- Tại hạ là vãn bối, tự nhiên không thể bắt buộc Giang sư thúc ngài, cho nên để mấy vị sư thúc sư bá khác tới khuyên ngài đi.
Sở Bất Phàm vừa dứt lời, lập tức có mấy đạo khí tức Nguyên Thần Cảnh ập tới, có Hóa Thần Cảnh cũng có Dung Thần Cảnh.
Cảm nhận được những khí tức vừa xuất hiện, sắc mặt Giang Thu Liên biến đổi. Bị những khí tức cường đại áp chế, Giang Thu Liên không thể không đi về hướng Tĩnh Tâm Các, cho dù như thế Tô Tín vẫn có thể cảm nhận nội tâm của nàng không cam lòng.
Đợi đến lúc Giang Thu Liên đi rồi, Tạ Chỉ Yến nói với Tô Tín:
- Thật có lỗi, ta cũng không có ngờ nàng biết được tin tức ngươi tới liền nhắm vào ngươi như vậy.
Tô Tín nhìn Tạ Chỉ Yến, nói:
- Ta muốn một giải thích, tuy Hinh Nhi rất muốn ở lại trong Dịch Kiếm Môn, nhưng hiện tại xảy ra tình huống không tốt, ta cũng không muốn lưu nàng trong tông môn có kẻ điên. Hiện tại ta chỉ là Thần Cung Cảnh, nếu ta vận dụng tất cả lực lượng đứng sau ta, ta tuyệt đối có thể dẫn Hinh Nhi rời đi, ngươi tốt nhất tin tưởng lời ta nói.
Tô Tín nói sự thật, hắn muốn mang đi Hinh Nhi, Dịch Kiếm Môn không ngăn được.
Lần trước bởi vì Duẫn Tịch đến Giang Nam đạo hái quả đào, Thiết gia thiếu nợ hắn một đại nhân tình, chỉ cần hắn đưa ra yêu cầu, Thiết Chiến tuyệt đối sẽ đến Dịch Kiếm Môn đòi người giúp hắn.
Cho dù Thiết Chiến bởi vì băn khoăn không đến, hắn còn có Địa phủ với tư cách hậu thuẫn.
Tô Tín có thể vì Hinh Nhi xuất ra Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí xem như trả thù lao nhiệm vụ, mời cường giả Địa phủ ra mặt lên Dịch Kiếm Môn đòi người. Hắn tin tưởng cho dù Mạnh Kinh Tiên xuất quan cũng không ngăn được.
Tạ Chỉ Yến vẫn không trả lời, Sở Bất Phàm liền hừ lạnh một tiếng nói:
- Không có gì hay để giải thích, việc xấu trong nhà còn muốn tuyên dương ra ngoài hay sao? Ngươi cũng thấy rõ ràng. Nữ nhân kia tự cao cho rằng mình là nữ nhân Sâm La Kiếm Chủ, tự cho rằng nhà mình đã hi sinh lớn cho Dịch Kiếm Môn như vậy liền xem Dịch Kiếm Môn thành vật phẩm tư nhân của mình, là một mạch làm loạn. Nhưng nếu như nữ nhân này thực khôn khéo cũng bỏ đi, nhưng đáng tiếc nàng quá mức cố chấp, hơn nữa không phải là người thích hợp quản lý sự vụ tông môn. Những năm qua, bởi vì Dịch Kiếm Môn đều an ổn dưỡng thương, không có biến động gì lớn cho nên Dịch Kiếm Môn do nàng quản lý mới không có xảy ra sai lầm. Nhưng khi thực lực Dịch Kiếm Môn dần dần khôi phục, chắc chắn sẽ lại tiến vào tầm mắt võ lâm Trung Nguyên, lúc này tiếp tục cho nàng chấp chưởng Dịch Kiếm Môn chính là tai nạn.
Sở Bất Phàm chỉ vào Tô Tín nói:
- Nàng vừa rồi không chỉ nhắm vào thân phận người triều đình của ngươi. Nếu ngươi xuất thân môn phái nhỏ, nàng sẽ nói ngươi rắp tâm bất lương, nếu ngươi xuất thân tán tu, nàng sẽ nói ngươi lôi kéo quan hệ với Dịch Kiếm Môn, nữ nhân này chấp nhất quan niệm dòng dõi tới mức biến thái. Lần trước nàng còn vọng tưởng tác hợp Chỉ Yến quan hệ thông gia với Kiếm Thần Sơn Lâm Khiếu, đây chính là trò cười mà thôi! Chỉ Yến chính là đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Dịch Kiếm Môn thế hệ này, nàng gả cho Lâm Khiếu, như vậy ai sẽ gánh đại kỳ Dịch Kiếm Môn? Mặc dù Sâm La Kiếm Chủ hi sinh tính mạng vì Dịch Kiếm Môn nhưng không có nghĩa nàng có thể làm xằng làm bậy trong Dịch Kiếm Môn.
Tạ Chỉ Yến cũng nói:
- Vừa rồi sư phụ bế quan đã hạ lệnh, bảo nàng đi Tĩnh Tâm Các suy nghĩ, các sư thúc tổ khác cũng đã đồng ý. Cho nên ngươi không cần lo lắng an nguy Hinh Nhi tại Dịch Kiếm Môn, tối thiểu trong Dịch Kiếm Môn có ai muốn động Hinh Nhi cũng phải qua cửa của sư phụ. Tuy hắn bế quan nhưng lại không phải bế sinh tử quan, trong Dịch Kiếm Môn có gió thổi cỏ lay đều không thể qua mắt hắn.