Tô Tín châm ngòi làm toàn bộ Giang Nam đạo lộn xộn hoàn toàn, quy củ do ba thế lực nhất lưu định ra biến thành nói nhảm, phần đông võ giả Hóa Thần cảnh của bọn họ ra ngoài điều tiết nhưng tác dụng quá nhỏ bé.
Lúc này Tô Tín thừa cơ xuất động định ra quy củ mới làm tất cả mọi người trong võ lâm Giang Nam đạo không thiệt thòi, từ đó phân tranh trong võ lâm Giang Nam đạo cũng ít đi rất nhiều.
Trừ khi nắm chắc tuyệt đối diệt được đối phương, thế lực khác đều lựa chọn dùng sinh tử lôi do Lục Phiến môn quy hoạch tiến hành quyết thắng thua.
Thời điểm hiện tại võ lâm Giang Nam đạo cũng không khác các nơi khác, bọn họ đều có ma sát, đều có tranh chấp thậm chí kịch chiến đẫm máu nhưng trên đại thể vẫn bảo trì hòa bình với nhau.
Biểu hiện êm thấm như lúc trước không tồn tại, bởi vì bên trong lại đựng một thùng thuốc súng có thể nổ bất cứ lúc nào, như vậy mới thật sự là bệnh trạng.
Qua việc hiện tại, ba thế lực nhất lưu hoàn toàn nhận mệnh, Tô Tín như chỉ là một tiểu bối chưa tới Nguyên Thần cảnh, bọn họ có tức giận cũng không thể làm gì.
Cho nên Cửu Huyền Kiếm tông và Công Dương thế gia đã rút người quay về, dù sao hiện tại thế lực võ lâm Giang Nam đạo không nghe bọn họ, lại phái người đi điều đình có tác dụng gì?
Chỉ có Lạc Vũ sơn trang vẫn không từ bỏ, bởi vì Quý Vô Không lúc trước bố trí Liên Nguyệt Hải xông lên tuyến đầu nhưng không thể làm gì, ngược lại còn mất đi ba bộ Thiên Khu kiếm khôi quý giá.
Có thể nói kế hoạch của Quý Vô Không đã thất bại hoàn toàn nhưng hắn vẫn không thu tay, lão trang chủ Dung Thần cảnh của Lạc Vũ sơn trang phát mệnh lệnh cho hắn dừng lại.
Lúc này lão trang chủ Dung Thần cảnh Hải Sơn tiềm tu đã lâu tự mình gọi Quý Vô Không tới giáo huấn, muốn hắn thu tay đừng làm việc vô dụng.
Trang chủ Lạc Vũ sơn trang Quý Hải Sơn năm nay đã hơn hai trăm tám mươi tuổi, thọ nguyên của hắn đang tới gần, hiển nhiên không sống được bao lâu nữa.
Võ giả Nguyên Thần cảnh muốn đột phá, cho dù Hóa Thần cảnh hay Dung Thần cảnh, mốc trăm tuổi vẫn còn tráng niên, sau khi vượt qua trăm tuổi, cho dù thể lực hay khí huyết đều suy bại, tuy chậm chạp nhưng có thể nhận ra.
Cho nên Quý Hải Sơn hi vọng lúc mình còn sống tốt nhất có thể giúp Lạc Vũ sơn trang lại bồi dưỡng một võ giả Dung Thần cảnh, như vậy hắn mới có thể an tâm.
Trong mấy võ giả Hóa Thần cảnh của Lạc Vũ sơn trang hiện tại, hắn xem trọng nhất chính là Quý Vô Không, bởi vì Quý Vô Không là võ giả Hóa Thần cảnh trẻ tuổi nhất trong Lạc Vũ sơn trang, tuổi trẻ cho thấy hắn có hi vọng.
Hơn nữa Quý Vô Không có tâm cơ hay thực lực đều không tệ, còn mạnh hơn những đầu gỗ chỉ một lòng tu luyện, Quý Hải Sơn muốn nhìn thấy hắn tiếp quản Lạc Vũ sơn trang nhất.
Nhưng đáng tiếc Quý Vô Không làm những việc kia bị người Lạc Vũ sơn trang lên án không thôi.
Ngươi đi tính toán Tô Tín có thể, nhưng kết quả lại mất đi ba bộ Thiên Khu kiếm khôi trân quý, hiện tại ngươi thất bại cho nên người khác tìm cớ công kích.
Mỗi thế lực võ lâm không có khả năng êm thấm với nhau ít nhất trong Lạc Vũ sơn trang có không ít người nhìn chằm chằm vào vị trí trang chủ.
Mặc dù bọn họ điều tiết thế lực võ lâm phân tranh thất bại nhưng chí ít không có tổn thất gì.
Nhưng Quý Vô Không ngươi lại làm Lạc Vũ sơn trang mất mặt, lỗi như vậy to lắm.
Cho nên lần này Quý Hải Sơn mới chuẩn bị nói chuyện cẩn thận với Quý Vô Không, bảo hắn thu tay sau đó giáo huấn một chút xem như cho người khác trong Lạc Vũ sơn trang một công đạo.
- Vô Không, ngươi làm việc không thỏa đáng, Lạc Vũ sơn trang chúng ta đồng khí liên chi với Cửu Huyền Kiếm tông và Công Dương thị, kết quả ngươi lại một mình hành động, âm thầm cổ động Liên Nguyệt Hải đi ám sát Tô Tín, loại chuyện này khó bảo toàn hai thế lực kia không có suy nghĩ khác.
Quý Hải Sơn thở dài một hơi.
Quý Vô Không lắc đầu nói:
- Trang chủ, lần này là ta cố ý tự chủ trương dứt bỏ Cửu Huyền Kiếm tông và Công Dương thị, ta làm như vậy là vì tốt cho Lạc Vũ sơn trang.
- Lạc Vũ sơn trang chúng ta hiện tại có thực lực tương tự Công Dương thị còn có Cửu Huyền Kiếm tông nhưng nếu như chúng ta diệt trừ Tô Tín, uy danh tất nhiên sẽ tăng nhiều, từ nay về sau ba thế lực nhất lưu Giang Nam đạo sẽ do Lạc Vũ sơn trang chúng ta cầm đầu.
Quý Hải Sơn thở dài nói:
- Ngươi vẫn không hiểu, cho dù Lạc Vũ sơn trang thật sự trở thành đứng đầu ba phái thì sao?
- Có Tiêu gia áp trên đầu chúng ta, chúng ta cũng chỉ có thể trở thành thế lực phụ thuộc Tiêu gia, chỉ cần Tiêu gia mở miệng, chúng ta nhất định phải đi theo bước chân Tiêu gia, nếu không ba thế lực nhất lưu phải thay đổi một lần, thực lực Giang Nam đạo không tệ, thế lực nhị lưu có tiềm lực tấn thăng nhất lưu cũng không ít.
- Tiêu thị xưng bá Giang Nam đạo thời gian quá dài, làm cho cả Giang Nam đạo không ai dám vi phạm mệnh lệnh Tiêu gia.
Cho nên sau khi đám người Tôn Càn biết rõ thái độ của Tiêu gia liền chuẩn bị thu tay về, nhưng Quý Vô Không ngươi lại âm thầm ra tay, giấu diếm bọn họ báo cho Liên Nguyệt Hải tới báo thù.
Nhìn thấy Quý Vô Không vẫn còn không phục, Quý Hải Sơn phải nói:
- Vô Không, ta biết rõ tính cách ngươi cấp tiến nhưng ngươi muốn chấp chưởng thế lực nhất lưu, chỉ có cấp tiến là không đủ, đầu tiên ngươi phải suy nghĩ nhiều hơn những kẻ khác.
- Không lo thắng trước đã lo bại, nếu ngươi quá cấp tiến Lạc Vũ sơn trang trong tay ngươi có thể giương cánh trời cao nhưng khả năng lớn nhất chính là diệt vong.
Thần sắc Quý Hải Sơn nghiêm túc, hắn nói:
- Trên giang hồ xưa nay người thắng làm vua, ngươi thắng cái gì cũng tốt, nếu ngươi bại sẽ có rất nhiều người xông lên đạp ngươi một cước, giẫm ngươi lâm vào vạn kiếp bất phục.
- Việc lần này cũng giống như vậy, cũng như lời ngươi nói, nếu Liên Nguyệt Hải thật sự giết được Tô Tín, chúng ta trốn sau lưng đương nhiên thu được chỗ tốt.
- Nhưng đáng tiếc Tô Tín không chết, Lạc Vũ sơn trang còn tổn thất ba bộ Thiên Khu kiếm khôi, cho nên ngươi để lại sơ hở cho kẻ khác chỉ trích.
- Hiện tại có người đang nói ngươi khư khư cố chấp phá hoại quy củ Lạc Vũ sơn trang, nhất định phải khiển trách ngươi, nhưng ta ngăn cản những kẻ này, ngươi cần phải bị phạt cấm đoán một năm, xem như ta giáo huấn ngươi.
- Đa tạ trang chủ.
Quý Vô Không không phản bác, bởi vì phản bác cũng vô dụng.
Đúng như Quý Hải Sơn nói, được làm vua thua làm giặc, lần này hắn thua nên phải bị phạt.
Hơn nữa Quý Hải Sơn cũng chỉ cấm đoán hắn một năm đã xem như rất nhẹ rồi, đặc biệt đối với võ giả Nguyên Thần cảnh bế quan cũng tính bằng năm.
Quý Vô Không bị cấm đoán một năm chẳng khác gì một lần bế quan mà thôi.
Nhưng lúc này hạ nhân Lạc Vũ sơn trang ở bên ngoài gõ cửa, bộ dạng hắn gấp gáp.
Quý Hải Sơn cau mày, hắn nói chuyện với Quý Vô Không, nếu như không có việc gì gấp chắc chắn sẽ không có ai đi tới làm phiền vào lúc này.
- Vào đi!
Một hạ nhân đi tới lo lắng nói:
- Trang chủ, Tô Tín niêm phong cửa hàng Xích Phong Các, không đúng! Không phải niêm phong, hắn uy hiếp...
Nhìn thấy hạ nhân nói chuyện không rõ đầu đuôi, Quý Hải Sơn quát lớn:
- Ngươi nói chậm một chút, vội như vậy làm cái gì?
Tên hạ nhân thở ra, hắn từ từ nói chuyện Tô Tín tại Giang Nam đạo uy hiếp cửa hàng của bọn họ.
Quý Vô Không lập tức biến sắc, không phải Tô Tín nói tặng đại lễ cho hắn sao? Lễ lần này quá nặng rồi.
Tên hạ nhân tiếp tục nói:
- Quý Lâm thiếu gia vừa biết rõ việc này nên đã đi xử lý.
Quý Hải Sơn quát lớn:
- Hắn đi xử lý cái gì? Vấn đề này hắn xử lý được sao? Hồ đồ.
Quý Lâm là nhân vật thiên kiêu của Lạc Vũ sơn trang hiện tại, hắn có tu vi Thần Cung cảnh, hơn nữa bài danh ba mươi bảy Nhân Bảng.
Hiện tại đối mặt với Tô Tín, phần đông thế lực Giang Nam đạo sẽ không đối đãi với hắn như tiểu bối, bởi vì người làm như vậy đã chết sạch.
Nếu việc bình thường Quý Lâm đi xử lý còn có thể, nếu như hắn chạm mặt Tô Tín, cái kết cục kia có thể nghĩ đến.
Quý Hải Sơn nói với Quý Vô Không:
- Ngươi đi xử lý việc này, không cho phép Quý Lâm xảy ra chuyện gì, dù sao chuyện này cũng là ngươi gây ra.
Sắc mặt Quý Vô Không âm trầm, hắn biết rõ sau chuyện này sẽ có không ít người trong Lạc Vũ sơn trang nhảy ra tiếp tục chỉ trích hắn.
Tô Tín lúc này đã chạy đi niêm phong vài Xích Phong Các tại các châu phủ, mỗi lần tới đều có lý do sau đó trực tiếp quấy nhiễu sinh ý Lạc Vũ sơn trang.
Thời điểm Tô Tín đi vào Xích Phong Các tại Trạch Châu phủ, còn chưa đi vào liền phát hiện có một đám võ giả đứng ở cửa ra vào Xích Phong Các, đám võ giả này có hơn mười người, đều là cảnh giới Tiên Thiên, người trẻ tuổi đi đầu có thực lực Thần Cung cảnh.
- Tô đại nhân, xem ra ngươi muốn quấy nhiễu hoàn toàn sinh ý Lạc Vũ sơn trang chúng ta.
Người tuổi trẻ kia lạnh lùng nói.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Bổn quan từ xưa tới nay chỉ luận người không luận sự, a, thật có lỗi, ta nói ngược rồi, là luận sự không luận người.
- Ta đang chấp hành theo luật pháp Đại Chu, cũng không có nhằm vào ai, còn nữa, xin hỏi ngươi là người phương nào?
- Lạc Vũ sơn trang, bài danh ba mươi bảy Nhân Bảng: Quý Lâm!
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thật có lỗi, ta chưa nghe nói qua, hiện tại các ngươi nên rời đi, nếu không ta sẽ tính các ngươi ảnh hưởng tới công vụ.
Quý Lâm cau mày, cho dù Tô Tín là cường giả bài danh mười lăm Nhân Bảng nhưng mình cũng bài danh ba mươi bảy, hắn cũng không tin Tô Tín chưa nghe qua tên mình.
Kỳ thật hắn đã nghĩ oan Tô Tín ở điểm này, Tô Tín thật sự không biết hắn.
Đối với bài danh Nhân Bảng, Tô Tín chỉ nhớ những người cao hơn mình mà thôi, cho tới bây giờ hắn chưa từng nhớ tới người bài danh thấp hơn mình.
Tô Tín rất tự tin với việc này, bởi vì bài danh ngươi thấp hơn ta chắc chắn thực lực không bằng ta.
Thân là người Lục Phiến môn, Tô Tín đã leo lên Nhân Bảng, tuy không thể trực tiếp sửa bài danh Nhân Bảng nhưng hơi cải biến tư liệu của hắn vẫn có thể.
Tỷ như hắn có một ít đòn sát thủ và vũ kỹ không muốn Nhân Bảng ghi rõ ràng, hắn chỉ cần đưa phong thư cho Thiết Chiến, tư liệu hắn không muốn ghi lên Nhân Bảng sẽ không bao giờ xuất hiện.