Những cửa hàng đan dược của Lạc Vũ sơn trang mở khắp tất cả châu phủ phồn hoa của Giang Nam đạo, cố tình thiết lập nhắm vào võ giả.
Tô Tín đầu tiên mang người đi tới cửa hàng tại Giang Nam phủ.
Mặc dù cửa hàng chỉ bán đan dược nhưng Lạc Vũ sơn trang lại xây dựng nơi này rất hoa lệ.
Cửa hạng tên là Xích Phong Các, nó cao hai tầng, tầng thứ hai chuyên thiết lập phòng khách quý.
Dù sao mua sắm đan dược trừ một vài võ giả tán tu còn có các tiểu tông môn tam lưu, bọn họ ra tay xa xỉ hơn so với tán tu nhiều, số lượng cũng nhiều, giá tiền cũng giảm hơn một chút.
Tô Tín mang người đi vào bên trong Xích Phong Các, trong cửa hàng có hơn mười tên võ giả đang mua đan dược.
Bọn họ đều là võ giả tán tu, đều dùng bạc mua sắm đan dược thấp kém, giá tiền như nhau nhưng dược hiệu khác nhau, cho nên bọn họ phải lựa chọn thật khéo léo.
Tiểu nhị cửa hàng có phần khinh thường những tán tu nơi đây, cũng không có ý chiêu đãi.
Dù sao đan dược Lạc Vũ sơn trang cũng không lo không bán được, cho dù là khách hàng thì thế nào? Có bản lĩnh các ngươi không mua.
Lúc này Tô Tín mang theo một đám bộ khoái Lục Phiến môn đi vào trong cửa hàng lại làm tiểu nhị sững sờ, hắn nói:
- Các vị đại nhân muốn mua đan dược?
Tô Tín cười nói:
- Không, ta tới niêm phong Xích Phong Các các ngươi.
Tên tiểu nhị biến sắc.
- Đại nhân ngươi đừng nói giỡn, việc này đùa không vui đâu.
Tô Tín đứng trước mặt tiểu nhị thản nhiên nói:
- Ngươi thấy ta giống đang nói đùa hay sao?
Tiểu nhị Xích Phong Các chỉ có thực lực Hậu Thiên sơ kỳ, chỉ là đệ tử ngoại môn Lạc Vũ sơn trang, suốt ngày chỉ có thể lăn lộn tại nơi này nên hắn không biết Tô Tín.
Hắn biết rõ đối phương là người Lục Phiến môn nhưng không đặt bọn họ vào trong mắt, Lạc Vũ sơn trang chính là thế lực nhất lưu tại Giang Nam đạo, cho dù là Lục Phiến môn cũng không thể khinh thường.
Sắc mặt tiểu nhị trầm xuống, hắn nói:
- Vị đại nhan này, ngươi phải biết rõ Xích Phong Các chính là sản nghiệp của Lạc Vũ sơn trang, không phải a miêu a cẩu có tư cách tới nháo sự.
Bốp!
Lưu Hạo sau lưng Tô Tín lập tức ra tay, hắn xuất một cước đá tên tiểu nhị bay về phía sau, Lưu Hạo tức giận nói:
- Dám nói với đại nhân như vậy, ngươi thật chán sống mà.
Mọi người nơi này run rẩy, những võ giả tán tu lập tức đi ra ngoài, dám động thủ trong Xích Phong Các chẳng khác gì đánh vào mặt Lạc Vũ sơn trang.
Cho dù Lục Phiến môn Giang Nam đạo uy danh kinh người hay Lạc Vũ sơn trang cũng không phải tán tu bọn họ có thể trêu vào, cho nên bọn họ thành thành thật thật rời đi, nếu đứng gần sẽ có chuyện liên lụy tới bọn họ.
Động tĩnh lớn như thế đã thu hút không ít võ giả chung quanh vây xem, lúc này chưởng quầy từ lầu hai chạy xuống xem, sắc mặt hắn thay đổi khi nhìn thấy tình hình.
Hắn biết Tô Tín, cũng biết rõ ân oán phân tranh giữa Lạc Vũ sơn trang và Lục Phiến môn, chưởng quầy Xích Phong Các chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Những người bị phái tới quản lý cửa hàng như bọn họ chỉ là đệ tử ngoại môn không có thiên phú, Lục Phiến môn muốn gây sự với Lạc Vũ sơn trang cũng không nên nhắm vào chúng ta.
Chưởng quầy Xích Phong Các chắp tay nói với Tô Tín:
- Không biết Tô đại nhân tới đây có việc gì không?
Tô Tín cười tủm tỉm nói:
- Rất đơn giản, bổn quan nghe người ta báo Xích Phong Các tự tiện cung cấp đan dược cho dư nghiệt Ngô quốc, cho nên hôm nay ta tới xem xét, ta muốn tìm xem trong Xích Phong Các có chứng cớ liên quan tới dư nghiệt Ngô quốc hay không, hiện tại chúng ta muốn khám xét nơi này.
Vừa nghe Tô Tín nói như thế, chưởng quầy Xích Phong Các muốn mắng người, đám võ giả chung quanh im lặng.
Mỗi lần Lục Phiến môn ra tay đều dùng tội danh cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, nhà này cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, nhà kia cũng cấu kết dư nghiệt Ngô quốc.
Nếu dư nghiệt Ngô quốc có năng lực như vậy đã sớm lật tung trời rồi, toàn bộ Giang Nam đạo đều là dư nghiệt Ngô quốc, còn cấu kết làm gì?
Mặc dù chưởng quầy biết rõ kết cục cự tuyệt Tô Tín rất thê thảm nhưng nếu hắn đồng ý cho Tô Tín tiến vào Xích Phong Các điều tra, kết cục của hắn chắc chắn sẽ thảm hơn, dù sao cửa hàng thuộc về Lạc Vũ sơn trang.
Hắn tin tưởng vững chắc Tô Tín nhất định sẽ mượn cơ hội điều tra, tùy tiện ném ra một ít thứ gì đó sau đó vu oan hãm hại rồi niêm phong Xích Phong Các.
Cho nên chưởng quầy Xích Phong Các cắn răng nói:
- Không được! Xích Phong Các ta không có cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, Tô đại nhân ngươi muốn dò xét phải bước qua thi thể của ta!
Chưởng quầy Xích Phong Các bất chấp giá nào, dù sao Tô Tín giết hắn trước mặt mọi người, cho dù hắn có chết cũng được thanh danh mẫu mực giữ gìn mặt mũi Lạc Vũ sơn trang.
Bởi vậy người nhà hắn trong Lạc Vũ sơn trang sẽ được chiếu cố, nếu không những đệ tử ngoại môn Lạc Vũ sơn trang khác sẽ thất vọng đau khổ.
Sắc mặt Tô Tín âm trầm, nói:
- Ngươi thật không cho ta vào điều tra?
Chưởng quầy Xích Phong Các nói:
- Không cho!
Tô Tín khoát tay nói:
- Không cho? Vậy được, chúng ta đi.
Tất cả mọi người chung quanh sững sờ, ngay cả chưởng quầy Xích Phong Các hùng hồn chuẩn bị hi sinh cũng không ngờ tới.
Ta nói không cho điều tra thì ngươi không điều tra? Hắn là Tô Tín bá đạo liều lĩnh của Lục Phiến môn sao? Hôm nay ngươi mang một đống người tới nơi này làm cái gì? Trêu chọc ta sao?
Đám võ giả vây xem bên ngoài buồn bực, Tô Tín mới đi đến Giang Nam đạo mấy tháng nhưng mọi người có nhận thức rõ về tính cách của Tô Tín.
Tô Tín chưa bao giờ làm chuyện vô dụng, hắn làm chuyện gì đều có ý nghĩa của nó.
Hôm nay Tô Tín vận dụng trận thế lớn như vậy nhưng kết quả đầu voi đuôi chuột, thật sự tới đây hù dọa chưởng quầy Xích Phong Các sao?
Nhưng Tô Tín đi ra ngoài cũng không có rời đi, hắn ở trước mặt mọi người lớn tiếng tuyên bố:
- Có người báo Xích Phong Các cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, nhưng hiện tại không có chứng cớ, Lục Phiến môn chúng ta coi trọng nhất là chứng cớ, cho nên cũng không thể tùy tiện niêm phong cửa hàng của người ta.
Nội tâm mọi người chung quanh lập tức mắng Tô Tín vô sỉ, không ngờ ngươi dám nói ra lời này tại đây.
Lục Phiến môn coi trọng chứng cớ? Nói đùa gì vậy, nếu Lục Phiến môn coi trọng chứng cớ thì heo mẹ cũng có thể tu luyện nội công.
Lúc trước ngươi diệt Tốn Phong kiếm phái, diệt Lãnh Nguyệt đường có cần chứng cớ không? Không phải chụp mũ người ta sau đó phái người lao lên đồ sát hay sao.
Tô Tín cũng mặc kệ người chung quanh suy nghĩ thế nào, hắn nói tiếp:
- Cho dù không niêm phong cũng không có nghĩa Xích Phong Các đã thoát ly hiềm nghi, cho nên Lục Phiến môn ta quyết định liệt Xích Phong Các vào đối tượng giám sát trọng điểm, mỗi ngày đều có bộ khoái chuyên môn trông coi cửa ra vào.
- Bất cứ kẻ nào tiến vào Xích Phong Các mua đan dược đều có hiềm nghi là dư nghiệt Ngô quốc.
- Cho nên chỉ cần người đi vào Xích Phong Các mua đan dược phải đi Lục Phiến môn một chuyến, sau khi thoát khỏi hiềm nghi lại thả ngươi ra ngoài cũng không muộn.
- Các ngươi yên tâm, Lục Phiến môn sẽ không oan uổng người tốt, cũng không bỏ qua người xấu nào, chỉ cần các ngươi trong sạch vô tội thì chúng ta sẽ thả các ngươi ra ngoài.
Tô Tín vừa nói lời này ánh mắt chưởng quầy Xích Phong Các tối sầm suýt ngất đi.
Đám người chung quanh giật mình, bọn họ đã biết rõ việc này không đơn giản như thế, Tô Tín chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Tô Tín làm như vậy đang nói rõ với người chung quanh: ta đang nhắm vào Lạc Vũ sơn trang, các ngươi ai dám đi Xích Phong Các mua đan dược chính là kẻ địch của Tô Tín ta, ngươi có hiềm nghi là dư nghiệt Ngô quốc, như vậy nên theo ta về Lục Phiến môn một chút.
Về phần Tô Tín nói cái gì chỉ cần ngươi trong sạch Lục Phiến môn sẽ thả các ngươi ra ngoài, lời này có quỷ mới tin tưởng.
Tiến vào Lục Phiến môn còn có thể cho phép ngươi ra ngoài sao? Lục Phiến môn nói ngươi là dư nghiệt Ngô quốc, ngươi chính là dư nghiệt Ngô quốc.
Tô Tín nói như vậy chẳng khác gì uy hiếp trần trụi.
- Đi, ta nói cũng nói thế thôi, các vị nên suy nghĩ cẩn thận mới được, ta còn phải đi tới châu phủ khác một chuyến.
Đợi đến lúc Tô Tín rời đi, phần đông võ giả nơi này nhìn nhau sau đó rời đi, đặc biệt những người mua đan dược tại Xích Phong Các rời đi còn nhanh hơn ai khác.
Còn có thế lực tam tưu đã sớm bàn tốt giá cả với chưởng quầy Xích Phong Các, hắn muốn mua Xích Linh đan số lượng lớn rồi giao tiền đặt cọc cũng lặng lẽ quay người rời đi, hắn cũng không muốn thu hồi tiền đặt cọc lúc nãy.
Tô Tín đã nói rõ, nếu ai dám mua đan dược của Xích Phong Các chẳng khác gì không muốn sống.
Bọn họ đều là tiểu thế lực tam lưu và võ giả tán tu không thế lực, đối mặt với một nơi như Lục Phiến môn liền tránh né thật xa.
Chưởng quầy Xích Phong Các nhìn cửa hàng vắng bóng người liền khóc không ra nước mắt, hắn biết rõ Tô Tín đã sử dụng độc kế thành công, về sau Xích Phong Các hắn sẽ không bán được viên đan dược nào.
Khách hàng chính của Xích Phong Các chính là tiểu thế lực tam lưu và tán tu.
Thế lực nhị lưu và nhất lưu tự nhiên có con đường tìm tài nguyên tu luyện cho mình, người ta cũng không thèm Xích Linh đan bản đơn giản hóa của Lạc Vũ sơn trang.
Tiểu thế lực tam lưu và võ giả tán tu không dám chọc Lục Phiến môn, uy hiếp của Lục Phiến môn chẳng khác gì bùa đòi mạng, không có kẻ nào không sợ chết dám đi vào mua đan dược, bởi vì ngươi vừa ra ngoài liền bị mời đi Lục Phiến môn uống trà.
Kế hoạch của Tô Tín không có đình chỉ, một Xích Phong Các tại Giang Nam phủ còn không đủ, Tô Tín muốn Lạc Vũ sơn trang không bán được viên đan dược nào trên toàn Giang Nam đạo.
Trong Lạc Vũ sơn trang, đám người Quý Vô Không còn không biết Tô Tín trả thù.
Thời điểm rời khỏi Khánh Dương phủ lần trước, Tô Tín uy hiếp muốn tặng cho hắn một phần đại lễ, Quý Vô Không cũng không xem lời này là việc quan trọng.
Trên người Tô Tín có hào quang Lục Phiến môn che chở, Lạc Vũ sơn trang không cách nào đối phó Tô Tín quá hiển nhiên, Tô Tín cũng không thể làm gì Lạc Vũ sơn trang.
Lạc Vũ sơn trang có mấy tên võ giả Hóa Thần cảnh và một võ giả Dung Thần cảnh, bọn họ có thực lực nghiền áp tất cả, những mưu kế của Tô Tín có thể đối phó thế lực nhị lưu nhưng không thể đối phó Lạc Vũ sơn trang, bởi vì Tô Tín làm thế không có tác dụng gì.
Cho nên Quý Vô Không cho rằng Tô Tín chỉ thuận miệng nói lời uy hiếp mà thôi, hiện tại đã qua hơn mười ngày, Lục Phiến môn còn không có động tĩnh nào khác, điều này cũng làm Quý Vô Không hoàn toàn yên tâm.