Triệu Sở Hướng chiến đấu Na Tra!
Mọi người không biết Na Tra xuất hiện từ đâu, cũng không biết Na Tra là ai, chỉ biết là bọn họ chiến đấu với Triệu Sở Hướng, bọn họ chính là kẻ địch của Đại Tranh. Mỗi người đều lo lắng cho Triệu Sở Hướng, hận không thể một thương đánh bay Na Tra.
Thương khí hoa lệ, sau một lúc, Na Tra dường như buồn bực, bởi vì Hỏa Tiêm Thương của mình lại không thể khắc chế được Triệu Sở Hướng?
Khí đen ở mi tâm ngày càng nhiều, Na Tra càng thêm buồn bực. Hỗn Thiên Lăng trên cổ bay ra, Càn Khôn Quyển cũng bay ra, Kim Chuyên bay ra, thậm chí trong lúc nóng giận, thân hình Na Tra bỗng thay đổi, mọc ra hai đầu cùng sáu cánh tay.
Ba đầu tám cánh tay, một đôi tay cầm Hỏa Tiêm Thương, một đôi tay cầm Hỗn Thiên Lăng, một đôi tay cầm Càn Khôn Quyển, một đôi tay cuối cùng cầm Kim Chuyên.
Biến hóa đột ngột làm mọi người kinh ngạc, tên này còn có biến biến thành quái vật?
Tăng thêm ba món Pháp bảo, sức chiến đấu của Na Tra quả nhiên tăng thêm nhiều, ít nhất Pháp bảo biến hóa làm Na Tra chiếm hết ưu thế.
Triệu Sở Hướng vẫn một cây trường thương, sau khi Na Tra hiện ra ba đầu tám cánh tay, trường thương một hồi đấu Hỏa Tiêm Thương, một hồi đấu Kim Chuyên, một hồi đấu Càn Khôn Quyển, còn phải đấu với Hỗn Thiên Lăng.
Mỗi một loại Pháp bảo, Triệu Sở Hướng đều phải dùng kỹ xảo thương khác nhau, nhưng sau một nén nhang, Triệu Sở Hướng đã làm quen, thậm chí từ bị áp chế, từ từ quỷ dị chiếm lấy thượng phong.
- Chiến Thần tương lai, quả nhiên danh bất hư truyền!
Xa xa, Tử Lộ trầm giọng nói.
Tử Lộ nhìn ra được, Na Tra là Đại Tiên đỉnh phong, mà Triệu Sở Hướng chỉ vừa mới đột phá đến Đại Tiên, chênh lệch như thế, Triệu Sở Hướng vẫn còn chiếm ưu thế? Sao không làm Tử Lộ kinh ngạc.
Người Đại Tranh tự nhiên đều kêu to khen ngợi.
- Không thể nào, không ai có thương pháp thắng được ta, huống chi ngươi mới vào Đại Tiên!
Na Tra kinh hoảng kêu lên.
Lúc này, Triệu Sở Hướng chiến đấu đã rất tự nhiên.
- Bởi vì ngươi không trung với thương!
Triệu Sở Hướng vừa chiến đấu vừa nói.
- Trung với thương?
Na Tra ngừng lại, khó hiểu nhìn Triệu Sở Hướng.
- Ta chỉ dùng thương, thương chính là một bộ phận của ta. Còn ngươi có nhiều Pháp bảo, mỗi một Pháp bảo đều lợi hại, mỗi một Pháp bảo đều không dùng tinh thông! Ta đã đột phá đến Đại Tiên, ngươi không phải đối thủ của ta, buông tay chịu trói đi! Ta sẽ cầu Thánh Vương tha ngươi không chết!
Triệu Sở Hướng lớn tiếng nói.
Triệu Sở Hướng lòng mang nhân nghĩa, vừa rồi bởi vì Na Tra mà mình mới đột phá, bởi vậy Triệu Sở Hướng có ý muốn mở đường sống cho Na Tra.
- Bảo ta buông tay chịu trói, ngươi nằm mơ! Không ai có tư cách làm ta buông tay chịu trói!
Na Tra nổi giận, hai con mắt ở đầu giữa biến thành màu đỏ.
Mi tâm phun trào khí đen, Na Tra như biến thành một người khác.
Lại điên cuồng xông vào Triệu Sở Hướng.
Triệu Sở Hướng tự nhiên lại một lần nữa áp chế Na Tra.
Khí đen trên mặt Na Tra ngày càng nhiều.
Dần dần, một cái hoa văn mờ nhạt toát ra trên trán.
- Tạp?
Thi tiên sinh bất ngờ hỏi.
- Đúng vậy, là tạp!
Chung Sơn ngưng trọng. (卅 - số 30, ở đây dùng theo kiểu hình tượng)
Tạp.
Chung Sơn nghĩ tới thi thể Thánh nhân trong tiểu thế giới, lúc ấy chỗ đầu thi thể Thánh nhân này, khí đen ngưng hiện ra hoa văn không phải là cái "tạp" trên trán Na Tra hay sao?
Đột nhiên, trên mặt Na Tra tràn đầy hoa văn Tạp, trên người, cánh tay cũng toát ra những hoa văn chữ Tạp. Hoa văn vừa hiện ra, rất nhiều khí đen trào ra từ trên người Na Tra.
Lực lượng của Na Tra nháy mắt tăng vọt.
Lực lượng kinh khủng phát ra, lập tức làm rối loạn áp chế của Triệu Sở Hướng, lại chuyển thua thành thành, mạnh mẽ tấn công, dần dần áp chế lại Triệu Sở Hướng.
- Sư thúc tổ, đó là cái gì?
Sắc Không hỏi Tử Lộ bên cạnh.
- Tà chú phong ấn!
Tử Lộ híp mắt nói.
- Tà chú phong ấn?
- Có người phong ấn Tà chú kia vào người Na Tra, loại tà chú này có thể rút lấy tinh lực, tiềm năng, thọ nguyên... của Na Tra để tăng cường lực lượng, nhưng mà Tà chú phong ấn còn có thể thay đổi tâm tính, rõ ràng vì thế Na Tra thay đổi, bị Tà chú phong ấn khống chế.
Tử Lộ trầm giọng nói.
Quả nhiên, lực lượng của Na Tra ngày càng mạnh, đã đạt tới gần bằng trình độ Cổ Tiên.
Vừa tấn công, Na Tra ngày càng điên cuồng, ở trong mắt các thuộc hạ, Na Tra hoàn toàn biến thành một người khác, giống như đã bị khống chế.
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha!
Na Tra đánh đến sảng khoái đầm đìa.
Triệu Sở Hướng lại liên tục lùi bước, nhưng vẫn duy trì không bị thương, bởi vì Triệu Sở Hướng đã phát hiện dường như Na Tra đã mất đi lý trí, chỉ máy móc dựa vào kinh nghiệm chiến đấu tích lũy mấy chục vạn năm. Nhưng lực lượng vô cùng lớn, làm cho Triệu Sở Hướng nhất thời không thể đánh lại.
- Tam thái tử, Tam thái tử ngài đừng xảy ra chuyện!
- Tiền bối, xin ngài mau cứu Tam thái tử, Tam thái tử không phải người như vậy, cầu xin ngài!
Các chiến sĩ giáp vàng cầu xin Lạc Tinh Trần, bởi vì bọn họ đã phát hiện Na Tra không còn là mình.
Tà khí xông phá phong ấn?
- Được rồi!
Bên trên Lăng Tiêu Thiên Đình truyền ra tiếng của Chung Sơn.
Vù!
Được lệnh của Chung Sơn, Lạc Tinh Trần hành động, thân mình nhoáng lên hiện ra ở xa xa, chỉ vào mi tâm Na Tra.
- Thời gian nghịch lưu!
Khí đen trên người Na Tra đột nhiên đảo ngược trở vào mi tâm, đồng tay ba đầu tám tay biến mất, trở về hình dạng ban đầu.
Chỉ là có thể vừa nãy Tà chú phong ấn rút ra quá nhiều tinh lực, Na Tra liền ngất đi.
- Tiền bối, cầu xin ngài thả ra Tam thái tử!
Các chiến sĩ giáp vàng lại khẩn cầu.
Bởi vì nơi này không phải bốn đại bộ châu, Na Tra bị bắt, bọn họ không còn cách nào, chỉ có thể cầu xin.
Nhưng Lạc Tinh Trần cùng Triệu Sở Hướng nào để ý bọn họ? Mang theo Na Tra bay đi Trường Sinh Điện.
Các chiến sĩ giáp vàng dè dặt bay theo, đến Nam Thiên Môn, bị tướng sĩ Đại Tranh tịch thu Pháp bảo, phong ấn tu vi dẫn vào quảng trường Trường Sinh Điện.
Quảng trường Trường Sinh Điện, Na Tra chết ngất trước mặt mọi người, Thi tiên sinh ngồi xuống tra xét.
Phong ấn bị phá vỡ, khí đen vừa rồi bị Lạc Tinh Trần nghịch lưu thời gian trở vào lại chui ra lần nữa, thân thể Na Tra lại toát ra vô số chữ "Tạp". (卅)
- Chung Thánh Vương, chúng ta tội đáng chết vạn lần, cầu xin ngài mau cứu Tam thái tử!
Các chiến sĩ giáp vàng được dẫn vào liền quỳ bái Chung Sơn.
- Vì sao các ngươi tới đây?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
Các chiến sĩ giáp vàng im lặng, làm sao mà nói? Tới gây sự với Chung Sơn, nhưng có thể nói vậy được ư?
Có lẽ lo lắng Na Tra, chiến sĩ giáp vàng dẫn đầu liền nói:
- Chung Thánh Vương, chúng ta không đúng, Tam thái tử vì thù sư mà tới. Nhưng lần này Tam thái tử rất khác thường, giống như bị khống chế, bởi vì nếu Tam thái tử rời bốn đại bộ châu, khẳng định sẽ bẩm báo với Ngọc Đế. Nhưng lần này không có, nhất định là vì bị khí đen tạo thành! Cầu xin Chung Thánh Vương nhân từ, mau cứu Tam thái tử!
Vừa rồi mọi người chính mắt thấy được Lạc Tinh Trần khắc chế khí đen, bởi vậy ký gửi hết hy vọng vào người Chung Sơn.
Nhưng bản thân vô lễ trước, chỉ có thể xin tội.
- Bát công chúa, đúng rồi, Bát công chúa. Chung Thánh Vương, nghe nói Bát công chúa có chút giao tình với ngài, trong trăm năm qua, Tam thái tử nhiều lần giúp Bát công chúa, nể mặt Bát công chúa, xin mau cứu Tam thái tử!
Lại có người nói.
- Bát công chúa?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Chính là Hạo Mỹ Lệ công chúa đón về từ Phong Trủng Cương Vực, chính là nàng!
Mọi người lại khẩn cầu.
Ở một bên, Thi tiên sinh quan sát Na Tra một hồi, đứng dậy nhìn về phía Chung Sơn.
- Thánh Vương, thi thể Thánh nhân kia lại mở ra linh trí, đó là một Tà chú phong ấn. Tà chú trong cơ thể Na Tra chính là hắn phong ấn!
Thi tiên sinh trầm giọng nói.
- Rốt cục sống lại?
Chung Sơn cau mày.
- Chỉ có thể nói là lại mở linh trí, về phần linh trí có phải là Thánh nhân ban đầu hay không thì không rõ.
Thi tiên sinh lắc đầu nói.
- Tà chú phong ấn trong cơ thể Na Tra từ đâu ra?
Chung Sơn hỏi.
- Không dám giấu Chung Thánh Vương, đây là Tam thái tử tiến vào Thánh Thi Sơn đi ra liền có, vốn cho rằng Tam thái tử giam cầm tà khí, không ngờ vẫn còn.
Một chiến sĩ giáp vàng nói.
- Thánh Thi Sơn?
Chung Sơn không rõ.
- Chính là chỗ Bích Du Cung của Thông Thiên Thánh nhân khi xưa, hiện giờ tràn ngập thi khí, không ai vào được, có đi không ra, chỉ có Tam thái tử trở ra, nhưng sau khi ra thì không ngờ...
Chiến sĩ giáp vàng kia sắc mặt khổ sở nói.
- Bích Du Cung?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Phải, hình như là thi thể của Thông Thiên Thánh nhân bị thi biến, nghe Tam thái tử nói, thi thể Thánh nhân thi biến gọi là "Tạp".
Chiến sĩ giáp vàng nói.
- Tên là "Tạp"?
Chung Sơn hỏi.
- Phải!
Chiến sĩ giáp vàng không dám che giấu.
- Thi tiên sinh, có thể ép ra Tà chú phong ấn bên trong không?
Chung Sơn hỏi.
- Nếu là Tà chú phong ấn khác, có lẽ thần bất lực, chẳng qua thi thể Thánh nhân kia để lại, vừa vặn thần có biện pháp.
Thi tiên sinh nói.
- Ồ?
Thi tiên sinh bỗng nhiên lấy ra một cây đinh.
Đinh quan tài? Chung Sơn liếc qua liền nhận ra được, đây chính là đinh quan tài của thi thể Thánh nhân kia kia, cây đinh trấn phong thi thể Thánh nhân, tự nhiên không đơn giản.
Ngày trước quan tài rời tiểu thế giới, 10 cây đinh quan tài, Chung Sơn lấy 5 cây, Nhân Tôn được 2 cây, Thi tiên sinh được 3 cây.
- Vậy ép nó ra đi!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Thi tiên sinh dùng đinh quan tài đóng lên trán Na Tra, sau đó làm phép, chậm rãi rút đinh quan tài ra. Rút ra đinh quan tài, cũng rút ra một đoàn sương mù đen từ trán Na Tra.
Sương đen vừa đi ra, Thi tiên sinh nhanh chóng dùng bình chứa đựng.
- Thần đã rút ra!
Thi tiên sinh liền nói.
- Ừm!
Chung Sơn gật đầu, cũng không lấy bình nhỏ kia, Thi tiên sinh tự nhiên cất đi.
- Cảm tạ Chung Thánh Vương, cảm tạ Chung Thánh Vương!
Các chiến sĩ giáp vàng vô cùng cảm kích.
- Tuy rằng các ngươi không phải người chúng ta đợi, nhưng đến Đại Tranh ta gây chuyện, phải bị phạt. Để lại cây cung này, Lạc Tinh Trần phong ấn Na Tra, bảo họ mang về cho Hạo Thiên.
Chung Sơn hạ lệnh.
Đây là Chung Sơn nể mặt Hạo Thiên, đồng thời hoàn trả ân tình lúc khai thiên.
- Rõ!
Lạc Tinh Trần đáp, nhanh chóng phong ấn Na Tra.
- Đại Tranh chỉ có mình ngươi là Thần Xạ Thủ, giao cây cung này cho ngươi!
Chung Sơn nói với Lạc Tinh Trần.
- Tạ ơn Thánh Vương!
Lạc Tinh Trần cảm động nói, cây cung này, lúc trước Lạc Tinh Trần đã nhìn chằm chằm.
Các chiến sĩ giáp vàng giận mà không dám nói, cung thần này là vật của Lý gia, bây giờ làm sao ăn nói? Nhưng may mà Tam thái tử có thể trở về, hơn nữa ngay cả tà khí cũng bị rút ra, may mắn trong bất hạnh, mọi người cũng không biết nên cảm tạ hay oán giận Chung Sơn.