Mục lục
[Dịch] Trường Sinh Bất Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở về, mang Bất Hủ Phong Bi tới!

Niết Phàm Trần nói

- Vâng!

Lão thái giám đằng sau Niết Phàm Trần sau lập tức đáp. Tiếp đó thân hình nhoáng một cái liền biến mất không thấy!

Thi tiên sinh cũng lật tay lấy ra một ngọc phù, giống như miếng mạt chược, nhưng là bạch ngọc, trên mặt có một cái phù văn màu xanh da trời, hơi khiêu động, như hư như huyễn! Nhẹ nhàng giao cho Chung Sơn.

Chung Sơn có chút ngoài ý muốn nhìn xem cái ngọc phù này, đưa tới.

Niết Phàm Trần vung tay lên, ngọc phù liền biến mất!

Liếc Chung Sơn một cái thật sâu, lại nhìn thoáng qua Thi tiên sinh, Niết Phàm Trần lộ ra một tia tươi cười ý vị thâm trường. Thân hình nhoáng một cái, biến mất trước mặt Chung Sơn.

Chung Sơn không lo lắng Niết Phàm Trần không đưa ra Bất Hủ Phong Bi, dù sao, thánh thượng nhất ngôn cửu đỉnh!

Quả nhiên, chỉ một hồi! Lão thái giám đã bay nhanh tới rồi.

-Bành

Vứt mười một khối Bất Hủ Phong Bi xuống dưới. Lão thái giám lại lập tức biến mất. Lật tay thu lại, Chung Sơn hít sâu một hơi, Huyền Nguyên vẫn nhìn, không nói lời nào.

- Huyền Nguyên đạo hữu, lúc trước nhìn ngươi và Niết Phàm Trần thấy ta muốn Bất Hủ Phong Bi, hơi có vẻ ngạc nhiên, không biết tại sao?

Chung Sơn hỏi.

-Ách?

Huyền Nguyên có chút ngoài ý muốn.

- Không phải Bất Hủ Phong Bi này còn có bí mật gì chứ?

Chung Sơn lại hỏi lần nữa.

-Ngươi không biết?

Vẻ mặt Huyền Nguyên bắt đầu trờ nên đặc sắc.

- Ngươi không biết thì cần Bất Hủ Phong Bi làm gì? Hơn nữa Niết Phàm Trần biết rõ hơn ta?

- Tại hạ giúp một người bạn thu thập lại!

Chung Sơn nói ra.

- Bằng hữu?

Huyền Nguyên càng là cổ quái.

- Sao vậy? Bất Hủ Phong Bi này là dùng làm cái gì hay sao? Ta chỉ biết là, ngày xưa Đại Hồng thiên triều, tùy ý đặt bên trong các thành trì bất đồng! Cụ thể làm được cái gì, ta cũng không rõ ràng lắm, Huyền Nguyên đạo hữu biết không?

Chung Sơn tò mò hỏi.

Huyền Nguyên hít sâu một hơi nói:

- Cái này chính là vật tu công danh tốt nhất. Ta không quá rõ ràng, nhưng cũng biết một ít, đây là lúc trước Hạo Thiên thánh thượng dùng để chuẩn bị đối mặt Thiên Uy, chỉ là về sau bởi vì một ít duyên cớ đặc thù, lại không dùng đến. Lại nói tiếp. Đại La Thiên triều ngươi cũng có đồ vật giống như cái này!

-Nga?

Chung Sơn hơi nghi ngờ nói.

- Đại La Thiên triều có thất tinh đường; xếp thành Thiên Khu, Thiên Ban, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngũ Hành, Khai Dương; Diêu Quang bảy đại tông môn?

Huyền Nguyên hỏi.

- Không sai!

Chung Sơn nhíu mày gật đầu.

Mình chính là từ trong Khai Dương Tông đi ra, cái đó và tu công danh có gì liên quan?

- Dường như bảy đại tông môn này, chính là mô phỏng ra một bộ Bắc Đấu Thất Tinh đại trận cường đại?

Chung Sơn hỏi.

- Bắc Đấu Thất Tinh đại trận?

Huyền Nguyên lắc đầu lộ ra một tia cười nhạt.

- Chẳng lẽ không phải?

Chung Sơn hỏi.

- Ngươi có nghe "Cước đạp thất tinh, nghịch thiên tạo mệnh"?

Huyền Nguyên hỏi.

Chung Sơn trong mắt sáng ngời, tuy chưa từng nghe qua, nhưng hắn cũng hiểu. Cổ Thần Thông "cước đạp thất tinh"?

- Ngươi nói là, bảy đại tông môn, thật ra là vì cải mệnh cho Đại La thánh thượng sao?

Chung Sơn nhíu mày hỏi.

- Ta chỉ biết như vậy! Huyền Nguyên lắc đầu

- Đa tạ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Bất kể nói thế nào, trong lòng đã hiểu đại khái! Bất Hủ Phong Bi này, xem ra cũng không phải loại đồ vật có cũng được mà không có cũng không sao, mà là vô cùng cường thế, cũng khó trách bị chúng thiên triều, thánh địa cất giữ.

Trờ lại đại doanh. Dàn xếp tốt Huyền Nguyên và Thi tiên sinh về sau. Trực tiếp tiến vào lều lớn.

- Linh Nhi, Vũ Cửu Thiên đi rồi hả?

Chung Sơn hỏi.

- Ân, vừa rồi ngươi không thấy được, thật thần kỳ, lông của Tiểu Hồng toàn bộ lại dài ra

rồi!

Thiên Linh Nhi hưng phấn nói, hơn nữa lại mở tay áo cho Chung Sơn xem cánh tay của nàng.

Chỉ thấy trên cánh tay Thiên Linh Nhi, có một cái đồ đằng hỏa hồng sắc, Chu Tước, đây mới là đồ đằng Chu Tước, Chung Sơn đã xem qua lúc còn trẻ ở địa cầu. Căn bản không phải con chim sẻ màu đỏ như ngày xưa.

- Đây là?

Chung Sơn kinh ngạc nói.

- Cái này là Tiểu Hồng đó, vừa rồi Tiểu Hồng ăn một trái cây quái dị, sau đó toàn thân bốc hóa, lông toàn bộ dài ra, lại biến thành bộ dáng này, cuối cùng, chui vào trong cơ thể ta, biến thành cái đồ án này!

Thiên Linh Nhi nói ra.

- Vũ Cửu Thiên không mang Chu Tước đi? Chung Sơn kỳ quái nói.

- Không ah Tiểu Hồng chỉ thích ở cùng ta, Vũ tỷ tỷ nói, Tiểu Hồng đang hôn mê, còn chưa tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, sẽ tự mình đi ra.

Thiên Linh Nhi nói ra.

- Hôn mê? Vậy đối với ngươi có ảnh hưởng gì? Chung Sơn lo lắng hỏi.

Tuy không rõ dụng ý của Vũ Cửu Thiên, nhưng Chu Tước ký sinh trong cơ thế Linh Nhi, làm cho Chung Sơn phi thường khó chịu.

- Không đâu, sau khi Tiểu Hồng biến thành cái đồ án này, ta phát hiện càng ngày càng nhiều hỏa hệ năng lượng hướng vào thân thể của ta, ta tu luyện càng lúc càng nhanh, không; cho dù là không chuyên môn tu luyện, tu vị vẫn gia tăng!

Thiên Linh Nhi suy nghĩ một chút nói.

-Ách?

Chung Sơn cổ quái nhìn Chu Tước.

- Là phúc thì không phải là họa! Đã như vầy, vậy thì tạm thời không cần lo lắng rồi.

Đại quân Chung Sơn. ra khỏi Ly Hỏa Thánh Đô, liền đi về phía Đại La Thiên triều, có Huyền Nguyên, cường giả cường thế vô cùng này hộ tống, căn bản không cần lo lắng bất kỳ nguy hiểm nào.

Rốt cục, sau hai tháng...

Một đoàn người không ngừng đi về phía trước. Huyền Nguyên cũng mấy lần thăm dò Thi tiên sinh, nhưng Thi tiên sinh luôn im lặng. Cái gì cũng không nói với Huyền Nguyên, làm cho Huyền Nguyên cũng chỉ có thể lắc đầu than nhẹ một tiếng.

Ngày hôm đó, mọi người đi tới một sa mạc.

Huyền Nguyên đứng bên cạnh Chung Sơn bỗng nhiên vung tay lên. Chung Sơn lông mày nhíu lại, ra hiệu cho đại quân ngừng lại.

- Làm sao vậy?

Thiên Linh Nhi nghi hoặc nói.

- Không nên nói!

Chung Sơn nói khẽ.

Thủy Vô Ngân lĩnh quân, nhanh chóng bày tư thế chiến đấu. Bọn người Thi tiên sinh hộ vệ bên cạnh Chung Sơn.

- Người tới là vị Phật Đà nào, kính xin hiện thân! Huyền Nguyên nhẹ nhàng mở miệng nói.

Huyền Nguyên vừa nói, Chung Sơn trong lòng căng thẳng, cầm tay Thiên Linh Nhi ám chỉ không nên vọng động.

Phật Đà? Móa! Cực Nhạc Tịnh Thổ thật đúng là bỏ vốn ra rồi, phải cả Phật Đà đến ngăn mình?

Xôn xao, xôn xao.

Tiếng lui bước như thủy triều truyền ra, lập tức, phía xa xa một điểm tinh quang lóe lên, từ một điểm tinh quang kia, lập tức khuếch tán ra đại lượng lục sắc, càng ngày càng nhiều lục sắc khuếch ra tán bốn phương tám hướng.

Từ điểm tinh quang đó, lục sắc phát ra, lập tức hóa thành một lục châu, ốc đảo càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt, sa mạc trước kia đã bị ốc đảo bao trùm gần một nửa, không; còn đang gia tăng, càng ngày càng nhiều, rốt cục, một hạt cát cuối cùng biến mất, phiến sa mạc này biến thành một mảnh rừng.

Đồng thời, nơi điểm tinh quang kia phát ra, dần dần xuất hiện một nam tử mặc áo cả sa hoàng kim, nam tử sắc mặt nghiêm túc và trang trọng; chắp tay trước ngực, công đức đằng sau hóa làm một cái pháp luân cực lớn.

Đúng là Chung Thiên lần trước lấy được hai mươi bốn chư thiên pháp luân! Bên trong pháp luân, hai mươi bốn chư thiên thế giới chậm rãi xoay tròn vòng quanh pháp luân, nhìn về phía trên có vẻ vô cùng thần huyễn, nhìn sần thật giống như thấy được các thế giới bất đồng.

Cực Nhạc Tịnh Thổ! Quy Nguyên Phật!

Một Phật đà mạnh nhất của Cực Nhạc Tịnh Thổ. Phiêu Hương Bồ Tát cùng đi theo!

Nhìn Quy Nguyên Phật, tất cả mọi người cảm thấy một loại cảm giác khó hiểu không được tự nhiên, dường như trên người tôn Phật đà kia đang bắn ra hàng tỉ hào quang, áp bách tất cả mọi người.

Làm cho người ta bất giác sinh ra một loại cảm thụ muốn quỳ bái.

Ngay cả Chung Sơn, cùng lộ ra vẻ thống khố trên mặt, không ngừng phản kháng sự áp bách này, áp lực không phải đến từ khí thế, cũng không phải đến từ pháp lực, phi thường kỳ diệu, dường như từ sâu trong đáy lòng tất cả mọi người tràn ra.

Quỳ bái? Dường như trong nội tâm có thanh âm, ép ngươi phải bái hắn.

- Đại quân triệt thoái phía sau!

Thủy Vô Ngân nhanh chóng hạ lệnh.

Chung gia quân nhanh chóng triệt hồi về phía sau. Quy Nguyên Phật cũng không để ý gì tới chuyện đó.

Sau đó, chỉ còn lại bọn người Chung Sơn thừa nhận loại áp bách tâm lý này rồi. Mặc dù Chích Hỏa và Thanh Hồng, hai cường giả Hoàng Cực cảnh, mỗi người cũng lộ ra vẻ thống khổ, dường như đang chống lại tâm niệm của mình.

Không thụ ảnh hưởng chỉ có hai người, một là Huyền Nguyên, còn có một người lại là Thiên Linh Nhi!

- Chung Sơn, ngươi làm sao vậy? Ngươi đừng làm ta sợ! Thiên Linh Nhi lập tức lo lắng kêu lên.

Chứng kiến Thiên Linh Nhi không có chuyện gì, Chung Sơn hơi kinh ngạc, Thi tiên sinh và Chích Hỏa, Thanh Hồng, Lâm Khiếu cũng hơi kinh ngạc, mà ngay cả Huyền Nguyên đối xử lạnh nhạt cũng hơi hơi kinh ngạc! Càng đừng đề cập đến Quy Nguyên Phật và Phiêu Hương Bồ Tát rồi!

Thiên Linh Nhi tu vị cùng chỉ là Hợp Thế kỳ mà thôi. Sao nàng không có việc gì?

- Quy Nguyên Phật Đà, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn biểu hiện mệnh cách so với bọn hắn mạnh hơn sao?

Huyền Nguyên lạnh lùng nói.

Mệnh cách? Chung Sơn híp hai mắt lại, rốt cuộc biết chuyện gì xảy ra rồi, mệnh cách, Thiên Cực cảnh tán ra hơi thở mệnh cách của mình, dùng mệnh áp mệnh, chỉ cần người có mệnh cách yếu tâm lý sẽ thừa nhận áp bách cực lớn! Giống như mình vậy, mệnh của mình rõ ràng không bằng mệnh Quy Nguyên Phật.

Có câu nói, mệnh bất như mặc trị tiền (mệnh không bằng người, lặng yên nhìn), chính là ý tứ này, Quy Nguyên Phật đà tuy nói còn chưa thành tiên, nhưng mệnh của hắn, lại là mệnh mạnh nhất thiên hạ này, mệnh cách vừa ra uy, lập tức đối với mấy mệnh cách yếu ớt này sinh ra áp bách cực lớn.

Dùng mệnh áp mệnh!

Về phần Huyền Nguyên và Thiên Linh Nhi vô sự, đó là mệnh cách của Huyền Nguyên và Quy Nguyên Phật đà đồng dạng, tự nhiên không bị ảnh hưởng, mà Thiên Linh Nhi, nhất định là bởi vì Chu Tước, mệnh cách của Chu Tước là tiên mệnh, một cái phàm mệnh còn muốn áp bách tiên mệnh? Mệnh cách cấp thấp há có thể ảnh hưởng đến mệnh cách cao đẳng?

- Phật đà muốn thỉnh Chung Sơn đi Cực Nhạc Tịnh Thổ làm khách! Phiêu Hương Bồ Tát phía sau bỗng nhiên mở miệng nói.

Phiêu Hương Bồ Tát đại ngôn? Bế khẩu bất động thiền? Bế khẩu bất động thiền của Quỵ Nguyên Phật còn chưa đại thành, cho nên không thể mở miệng.

Không đợi Chung Sơn mở miệng, Thiên Linh Nhi lập tức tức giận.

- Không đi, có kiểu mời người như vậy sao? Thiên Linh Nhi cả giận nói.

Chứng kiến bộ dạng Chung Sơn thống khổ, Thiên Linh Nhi tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đoán ra khăng định là đại đầu trọc đối diện giở trò, lập tức Thiên Linh Nhi bắt đầu đau lòng, ngay tiếp đó liền phẫn hận với tên đại đầu trọc kia.

Quy Nguyên Phật một mực chú ý đến Thiên Linh Nhi, trong mắt lóe ra một tia âm tình bất định.

Xuất hiện một Huyền Nguyên, đã làm cho Quy Nguyên Phật ngoài ý muốn rồi, lại xuất hiện một nữ tử áo đỏ, tuy liếc nhìn ra nàng kia tu vị giống như con sâu cái kiến, có thể, không đúng. Làm sao có thể? Khi chính mình toàn lực phát ra hơi thở của mệnh cách, nàng ta lại không có một chút phản ứng, thậm chí nhằm vào nàng, chuyên môn dùng mệnh tức (hơi thở của mệnh cách) áp bách, ngược lại mệnh tức của mình lại bắn ngược quay về. Cái này. cái này sao có thể?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK