Nhập Úng Khốn Long Đại Trận, trên nối trời, dưới liền đất, dẫn tới vô số cường giả vây xem, ngày càng đông cường giả từ các nơi đến đây, đứng ngoài đại trận.
- Đây là Phong Thủy Đại Trận? Sao lại có loại trận pháp này?
Có người không rõ chuyện hỏi.
- Bởi vì bên trong có di bảo của Nữ Oa, Càn Khôn Đỉnh!
Có một người từng trải nói.
- Càn Khôn Đỉnh? Càn Khôn Đỉnh ở bên trong?
- Không sai, đã sớm có tin tức truyền ra, ta vì có chuyện trì hoãn mới đến chậm. Ôi, nếu có thể đến kịp, nói không chừng ta cũng có thể tranh đấu với các cường giả, giành lấy Càn Khôn Đỉnh.
Người từng trải kia nói.
- Có chuyện trì hoãn? Bằng tốc độ của ngươi? Ngươi đừng có khoác lác dát vàng lên mặt nữa, chạy không ngừng bước vừa mới bay đến đây thì có!
Lại một người khác cười đùa.
- Ngươi không tin thì thôi!
Người kia đỏ mặt nói.
- Vậy ta sẽ đi vào!
Người đầu tiên liền nói.
- Đi vào, đừng mơ nữa! Lúc trước có một Cổ Tiên ra tay cũng không phá được đại trận! Cứ chờ đã, sau khi bên trong chém giết xong, cuối cùng Càn Khôn Đỉnh sẽ đi ra, đến lúc đó ngươi sẽ có cơ hội.
..............
Ở ngoài Nhập Úng Khốn Long Đại Trận, ngày càng có nhiều cường giả vây quanh, dù sao chỗ này quá chói mắt.
Còn bên trong, Tử Tiêu Giáo chủcũng bỏ qua dùng bí pháp chống cự sương vàng, để cho sương vàng tiến vào người, sau đó hóa thành một con Hoàng Long chui vào trong Hoàng Long khổng lồ của Tư Mã Nguyên.
Được Tử Tiêu Giáo chủ gia nhập, Tư Mã Nguyên lập tức cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, có thể khống chế được.
Tuy rằng vẫn còn không tự nhiên, nhưng cuối cùng cũng có thể khống chế.
Gào...
Hoàng Long rít gào một tiếng, lập tức vung vuốt đánh về phía Nhiên Đăng.
Nhiên Đăng khoanh chân, một ngọn đèn xanh trên đỉnh đầu, toàn lực củng cố cảnh giới Tổ Tiên.
Trên đường củng cố, trong lòng Nhiên Đăng tràn đầy bi thương, sao mình xúi quẩy như thế? Cảnh giới Tổ Tiên? Trước nay dường như chưa từng có ai mà cảnh giới trở thành Tổ Tiên lại rơi trở xuống, trừ khi chuyển thế sống lại.
Nhưng nhìn thấy cảnh giới không ổn, trời ạ, bần tăng vì cảnh giới Tổ Tiên đã chịu đựng mấy chục vạn năm! Rốt cuộc đã tạo nghiệt gì?
Sau một phen củng cố, cảnh giới của Nhiên Đăng rốt cục dừng lại. Không, chỉ có thể nói "bản thân củng cố" tạo thành cân bằng với "cảnh giới sụp đổ". Nếu như bỏ qua củng cố, lập tức sẽ rơi xuống cảnh giới Cổ Tiên, tuy nhiên ngừng rơi xuống cuối cùng cũng là điềm tốt, tiếp tục!
Ầm!
Tiếng nổ thật lớn, một cái vuốt rồng vỗ ầm lên vòng bảo hộ của Nhiên Đăng.
Ngọn lửa trên đèn bùng lên dữ dội, như sắp tắt đi.
Nhiên Đăng: @#$%!#$#%$#^$%*&
Trong lòng Nhiên Đăng căm hận, tên khốn Tư Mã Nguyên nhà ngươi!
Ầm!
Lại một cú vỗ, lực đánh vào kinh khủng, hư không chấn động, vòng bảo hộ chiếc Thanh Đăng cuối cùng không chịu được, Thanh Đăng lập tức tắt, vòng bảo hộ mạnh mẽ vỡ tan, dư sóng đánh vào, Nhiên Đăng một chưởng đáp lại.
Một đoàn sáng đỏ đánh vào Hoàng Long.
Nhiên Đăng một chưởng đánh lùi Hoàng Long, oai Tổ Tiên tái hiện.
Oong...
Một chưởng đánh lùi Hoàng Long, toàn thân Nhiên Đăng run rẩy, đột nhiên Nhiên Đăng ngửa đầu nhìn trời.
- Không....
Nhiên Đăng ngửa mặt rống dài, cảnh giới Cổ Tiên, lại về cảnh giới Cổ Tiên, cuối cùng lại rớt khỏi cảnh giới Tổ Tiên.
Thành quả cực khổ mấy chục vạn năm mới giành được, một chiêu bị đánh về nguyên hình, Nhiên Đăng nhìn trời than khóc.
Tư Mã Nguyên không rõ ràng, bị Nhiên Đăng một chưởng đánh lùi, càng khơi dây hung tính của hắn, trừng mắt điên cuồng xông về phía Nhiên Đăng.
Ầm! Ầm! Ầm... Lại một lần công kích, Nhiên Đăng lập tức bị Hoàng Long áp chế, Cổ Tiên đỉnh phong cũng chỉ là Cổ Tiên, không thể điều động lực lượng thiên đạo, chênh lệch không chỉ một bậc so với Tổ Tiên.
Nhưng lúc này Nhiên Đăng bị khơi dậy hung tính, rơi khỏi Tổ Tiên, muốn báo thù, Nhiên Đăng công kích nhanh chóng, cho dù là bị áp chế cũng phải không ngừng công kích.
Tư Mã Nguyên thấy áp chế được Nhiên Đăng, trong lòng vui vẻ, nhưng áp chế một hồi, Tư Mã Nguyên cảm thấy không đúng.
Hoàng Long lại một lần nữa trở nên khó khống chế, ngày càng khập khiễng.
Đây không phải mấu chốt, mấu chốt là Tư Mã Nguyên phát hiện một chuyệnkinh hãi, tinh khí Hoàng Long đang không ngừng chảy ra! Tại sao lại như thế? Tinh khí chảy đi?
Hoàng Long ngày càng yếu, Nhiên Đăng phản kích như ngày càng mạnh hơn.
Cuối cùng, tới lúc bất phân thắng bại với Nhiên Đăng, Tư Mã Nguyên nghĩ ra.
Nhập Úng Khốn Long Đại Trận không bố trí hoàn chỉnh? Rốt cuộc là ai? Là ai sơ xuất?
Gào...
Hoàng Long giận dữ ngửa mặt rống to, Tư Mã Nguyên thề, sau chuyện này, nhất định phải tra ra kẻ làm sót, nghiêm trị không tha.
Lại một hồi chém giết với Nhiên Đăng.
Ầm...
Hoàng Long ầm ầm nổ tan tành.
Bên ngoài, đại trận khổng lồ đột nhiên sụp đổ, hoàn toàn biến mất.
- Mau, Phong Thủy Đại Trận phá rồi, chúng ta vào!
- Mau vào đi, đừng để Càn Khôn Đỉnh chạy mất!
- Không ai được tranh giành với ta!
..............
Đông đảo cường giả xông vào bên trong.
Hoàng Long tan vỡ, Tư Mã Nguyên cùng Tử Tiêu Giáo chủ lại bại lộ, Nhiên Đăng hung tợn nhìn hai tên đầu sỏ gây họa này.
Đông đảo cường giả văng ra khắp nơi khi Hoàng Long tan vỡ, vẫn trong hôn mê, nhưng không không lâu sau sẽ tỉnh lại.
- Tư Mã Nguyên? Tử Tiêu? Hai tên khốn nhà ngươi!
Nhiên Đăng rống to, quanh người toát ra ngọn lửa ngập trời.
Đại chiến lại mở màn, Nhiên Đăng đấu với Tư Mã Nguyên và Tử Tiêu Giáo chủ.
Khi các cường giả bên ngoài bay tới, các cường giả hôn mê dưới đất cũng từ từ tỉnh lại, các Cổ Tiên tỉnh lại, mỗi người đều mang theo ánh mắt giận dữ nhìn ba người giữa sân, nhìn về phía Tư Mã Nguyên!
Con đường xúi quẩy của Tư Mã Nguyên, chính thức mở ra...
Ở một chỗ khác, khe núi nơi Chung Sơn trốn, bên trong Càn Khôn Đỉnh!
Chung Sơn bị hai thân thể mềm mại quấn lấy, cảm xúc từ làn da tràn vào trong đầu Chung Sơn.
Hư!
Hư!
Ưm... ưm...
Tiếng thở gấp gáp vang lên bên tai Chung Sơn, ba người bị một cỗ năng lượng màu hồng đào bao bọc.
Năng lượng màu hồng đào đi thẳng vào người Chung Sơn, thẳng tới Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm.
Dâm khí, một loại dâm khí vô cùng bá đạo, mặc dù Chung Sơn có Hồng Loan Phấn Liên cũng không chịu nổi.
Trong lúc mơ mơ màng màng, Chung Sơn lại tiến vào trạng thái mê say, Chung Sơn cảm thấy quần áo trên người mình từ từ bị người ta xé đi, thân thể không thể khống chế xảy ra phản ứng khác thường.
Hai cỗ thân thể mềm mại ngồi trong lòng, bản năng thân thể Chung Sơn liền làm ra những hành vi nên làm.
Chung Sơn như đang nằm mơ, mơ mơ màng màng, giữa sảng khoái cùng nhiệt huyết sôi trào, Chung Sơn như nghe được tiếng núi lở vang rền.
Trong mộng ảo, Chung Sơn như nhìn thấy ngọn núi lớn chọc thẳng lên trời, một ngọn núi toàn màu xanh. Núi xanh trồi lên, thẳng lên cao, đâm thủng mây, chống đỡ trời đất.
Núi xanh trồi thẳng lên cao, tiếng sấm chân chính vang lên trong lòng Chung Sơn đang mơ mơ màng màng.
Núi xanh? Núi xanh nổi lên?
Lúc núi xanh nổi lên, Chung Sơn dường như nghe được tiếng rên rỉ tê dại!
- Ưm...
Theo tiếng rên này, thân thể Chung Sơn như không tự chủ sinh ra tiếng vang lớn, ầm một cái, giống như phá vỡ bình cảnh, cảm giác thoải mái lan ra toàn thân! Động tác của Chung Sơn càng thêm mạnh mẽ.
Núi là cấn!
"Thân thể cấn đỉnh?"
Trong mơ hồ, không biết sao trong lòng Chung Sơn nhảy ra lời này!
Hoàn toàn là bản năng, trong thời gian đó, Chung Sơn như hoàn toàn chìm đắm. Có lẽ sau lần này, trong lòng Chung Sơn chỉ còn ghi nhớ lại một lần mơ mơ hồ hồ thoải mái cực hạn.
Không biết qua bao lâu, Chung Sơn mới dần dần lấy lại ý thức tỉnh táo, phía trước ý thức, là đóa Hồng Loan Phấn Liên.
Hoa tâm Hồng Loan Phấn Liên lúc này thêm một ít nhị hoa màu hồng đào. Cánh hoa bên dưới càng thêm chắc nịch, đồng thời xung quanh Hồng Loan Phấn Liên quỷ dị xuất hiện một hồ nước trong suốt, bao phủ Hồng Loan Phấn Liên.
Cảm nhận cảnh này, Chung Sơn vô thức nghĩ tới một đoạn văn, Hồng Loan Thiên Kinh, tầng thứ chín, liên trì ra, thiên đạo hiện!
Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ chín? Thiên đạo hiện?
Năng lượng màu hồng đào, Chung Sơn cảm thấy dưới mình thúc đẩy, sương mù Hồng Loan không còn hình dáng trước, mà trực tiếp tảo thành màu hồng đào.
Màu hồng đào? Đây không phải là loại năng lượng trong Càn Khôn Đỉnh?
Tựa như vừa nghĩ là tới, Chung Sơn bỗng nhiên nhìn thấy một con rắn lớn bên trong năng lượng màu hồng đào, con rắn chậm rãi đẩy năng lượng màu hồng đào ra khỏi người, sau đó toàn thân tỏa ánh sáng vàng, trời đất chợt hiện điềm lành, mây màu vô tận, tiên cầm thần thú bay múa.
Thành thánh?
Xà tính dâm, đây là đẩy ra dâm tính, sau đó con rắn thành thánh? Rắn lớn? Thánh nhân? Nữ Oa?
Năng lượng màu hồng đào là dâm tính mà Nữ Oa ép ra? Trong nháy mắt, Chung Sơn hiểu được, chỉ có dâm tính mà Thánh nhân ép ra mới có thể bá đạo hơn sương mù Hồng Loan. Sương mù Hồng Loan cũng hoàn toàn tiến hóa thành loại năng lượng màu hồng đào này, sương mù Hồng Loan hoàn toàn mới!
Ý thức của Chung Sơn ngày càng tỉnh táo, đồng thời cũng cảm nhận được bản thân. Thương thế dường như đã khỏi, tu vi lại đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới Đại Tiên!
Đại Tiên, nhị trọng thiên!
Thiên Ma Thối Thể lại quỷ dị tăng liền hai tầng, đạt tới tầng thứ chín!
Từ từ mở mắt, Chung Sơn phát hiện mình đang nằm trong cái đỉnh lớn, xung quanh thân thể bao bọc rất nhiều năng lượng màu hồng đào.
Chung Sơn chợt cả kinh, mình đột phá? Làm sao đột phá? Đột nhiên, trí nhớ mơ hồ nhanh chóng hiện ra trong đầu Chung Sơn.
Cười khổ, Chung Sơn ngửa mặt, không biết làm sao hình dung tâm tình hiện giờ.
Cùng lúc đó bên ngoài Càn Khôn Đỉnh đang có hai cô gái tuyệt sắc đang đứng, Thái Sơ Thánh Vương cùng Cửu Vĩ Quận chúa. Tóc hai nàng như dính mồ hôi, vẻ mặt giống nhau, cùng cắn môi cau mày, ngực phập phồng trừng mắt nhìn Càn Khôn Đỉnh, sắc mặt không nói nên lời. Nhưng mặc kệ biểu tình gì, xuất hiện trên dung mạo Hồ tộc đều tự nhiên toát ra một tia yêu mị!