Lăng Tiêu Thiên Đình
Trong thư phòng Chung Sơn, Thiên Duyên Các, Thiên Duyên Các chỉ có ba người.
Chung Sơn, Triệu Sở Hướng và Dịch Diễn
Âm phủ tạm thời ổn định, bởi thế một đám quân đoàn trưởng Đại Tranh cũng thông qua Đế Vương Đồ đến dương gian, âm dương lưỡng giới hai Đại Tranh nhìn như hai vận triều, nhưng mà một đám quân đoàn trưởng lại biết, cũng không tồn tại hai cái, vĩnh viễn chỉ có một Đại Tranh, bởi vì hai thánh vương chính là một người, thậm chí tư tưởng đều thống nhất, tại sao có hai vận triều?
- Bây giờ vẫn còn thiếu người mới.
Chung Sơn suy nghĩ một chút nói.
Đối với Đại Tranh không ngừng mở rộng, nhân tài là quan trọng nhất, đây cũng là vấn đề gấp nhất của Chung Sơn, cũng là vận triều cần phải làm.
- Thủy Kính đã tận lực, đổi lại thần cũng không có khả năng đạt tới trình độ kia.
Dịch Diễn lắc lắc đầu.
- Ta biết, nhưng vẫn không theo kịp tốc độ mở rộng.
Chung Sơn lắc lắc đầu.
- Theo không kịp? Thần cảm thấy có thể tiến hành a, đợi lúc đánh xuống những ranh giới khác, rồi chậm rãi thu nhân tài!
Dịch Diễn nghi ngờ nói.
- Không, cái ranh giới khác đã đánh xuống hơn phân nửa rồi!
Chung Sơn nói.
- Hả?
Dịch Diễn không rõ lắm.
- Phương nam, Thái Ất thánh đình đã sụp đổ, chia làm tứ đại Thiên triều, tứ đại Thiên triều kia chỉ đợi chúng ta thu, tùy thời nhập vào Đại Tranh ta.
Chung Sơn thản nhiên nói.
- Phương nam? Thánh vương khi nào...? Chẳng lẻ là Thi tiên sinh một mực không thấy tăm hơi?
Dịch Diễn lập tức đoán được.
- Ừ, Thánh Thượng tứ đại Thiên triều, kỳ thật đã sớm chết, bị Thi tiên sinh luyện hóa thành thi thể!
Chung Sơn gật gật đầu.
“......”
Trầm mặc một hồi, Dịch Diễn cảm thán nói:
- Thánh vương nhìn xa trông rộng, Thi tiên sinh cũng thật là quỷ dị khó lường a!
- Ừ, đối với đại cục, ngươi nắm chắc nhất, Thi tiên sinh qua thời gian nữa sẽ về Lăng Tiêu Thiên Đình, xử trí tứ đại Thiên triều kia, ngươi trở về lập phương án đi!
Chung Sơn nói.
Đế vương không phải việc gì cũng phải làm, nhưng phải hiểu được đạo dùng người, bằng không quần thần có tác dụng gì?
- Vâng!
Dịch Diễn gật gật đầu.
- Lăng Tiêu Thiên Đình, tin tức tại đại điện vùng cấm số 5, chuyên liên hệ với Thi tiên sinh, đến lúc đó ngươi cùng hắn thương lượng nhiều một chút.
Chung Sơn giao việc nói.
- Vâng!
Dịch Diễn gật gật đầu.
- Lạc Tinh Trần đánh tan triều đô Thái Cực thánh đình, hiện tại Thái Cực thánh đình cũng loạn thành 1 đoàn, phía tây bắc cũng phân tranh loạn lên, gấp rút bố cục “Bỏ Lệnh Cấm” thu binh lực Thái Sơ vào chiến trường.
Chung Sơn nói lần nữa.
Dịch Diễn thầm hô khẩu khí cười nói:
- Có quân đội nguyên Thái Sơ Thánh Đình, áp lực của thần sẽ nhẹ đi rất nhiều.
Chung Sơn gật gật đầu, quân đội Thái Sơ Thánh Đình cần mài hợp, đây không phải quá trình ngắn ngủi, nhưng Chung Sơn bây giờ không đợi được rồi, Phong Trủng cương vực phải lập tức ăn. Bằng không thời gian càng lâu thì lại khiến các Cương vực khác rình mò. Mài hợp, thì để trong chiến tranh mài hợp đi, Dịch Diễn chắc là hiểu được.
- Sở hướng, ngươi hiện tại tu vi thế nào?
Chung Sơn nhìn hướng Triệu Sở Hướng.
- Đã đạt tới Thiên Tiên đỉnh phong, nhưng còn phải có một cơ hội, thần đang nỗ lực!
Triệu Sở Hướng trịnh trọng nói.
- Thương, người dùng thương thật sự quá ít, ngươi cũng tính là đi một con đường khan hiếm, nhưng trẫm tin tưởng ngươi, nhất định có thể phát huy thương đạo tới cực trí.
Chung Sơn gật gật đầu.
- Tạ thánh vương!
Triệu Sở Hướng gật gật đầu.
Ngay lúc ba người nói chuyện, Chung Sơn đột nhiên đồng tử hơi rút. Sắc mặt nghiêm lại.
- Thánh vương, làm sao vậy?
Dịch Diễn đã nhận ra biến hóa của Chung Sơn.
- Có người cư nhiên đang suy tính ta? Hơn nữa cường độ kia chắc là Tổ Tiên? Thậm chí ngay tại Phong Trủng cương vực?
Chung Sơn hai mắt híp lại.
- Tổ Tiên?
Dịch Diễn lông mày hơi nhíu.
Tổ Tiên, đây chính là cường giả chỉ dưới Thánh nhân, có Tổ Tiên nhớ kỹ thánh vương?
- Không cần lo lắng, chỉ cần ta ở Lăng Tiêu Thiên Đình, Tổ Tiên cũng không làm gì được ta!
Chung Sơn an ủi.
- Vâng!
Hai người gật gật đầu đáp.
- Ừ, nói chuyện lâu như vậy, các ngươi cũng xuống nghỉ ngơi đi!
- Vâng, chúng thần cáo lui!
Dịch Diễn cùng Triệu Sở Hướng nói.
Dịch Diễn cùng Triệu Sở Hướng rời khỏi Thiên Duyên Các.
- Dịch tiên sinh, ngươi nói ai nhớ kỹ Thánh Vương, Phong Trủng cương vực còn có Tổ Tiên?
Triệu Sở Hướng cau mày nói.
- Bất kể như thế nào, an toàn của Thánh Vương phải đặt lên hàng đầu, ta lập tức thông tri Thi tiên sinh và Lạc Tinh Trần trở về, Thi tiên sinh bí pháp quỷ dị, có lẽ có khả năng giúp đỡ được Thánh Vương!
Dịch Diễn lập tức nói.
Hai người nhìn ra, Chung Sơn vừa rồi ngữ khí rất nhẹ nhàng, nhưng chỉ cần là Tổ Tiên, làm sao có thể nhẹ nhàng? Chung Sơn chỉ là không muốn bọn họ lo lắng mà thôi. Dù sao đối mặt với Tổ Tiên bọn họ cũng không thể nhúng tay.
Nhưng mà quân lo cho thần, thần tự nhiên cũng phải phân ưu cho quân. Dịch Diễn lập tức quyết định đem này hai cường giả trước gọi về Lăng Tiêu Thiên Đình.
Mà giờ khắc này, Chung Sơn ở Thiên Duyên Các tự nhiên trầm tư.
Tổ Tiên? Tại sao lại có Tổ Tiên đến đây? Hơn nữa thông qua cảm ứng còn phát hiện, Tổ Tiên này, tuyệt đối không yếu hơn Tuyết Mai lão tổ ngày xưa?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Lúc này, Phong Trủng cương vực, tại chỗ Xà Hậu Đạo Tràng cũ, đến đây hai người, còn có một quái thú hình thù quái dị.
Quái thú như tắc kè, nhưng cao trăm trượng, hơn nữa toàn thân phát ra ánh sánh bạc, bản thân nó đầy mụn nhọt. Quái thú gục xuống nhìn 1 người ở đây.
Người thứ nhất, một thân bạch bào, dáng vẻ vô cùng lạnh lùng, hai dúm tóc mai trắng bệch, dáng vẻ có chút tang thương, khoanh chân mà ngồi, hai tay bấm đốt ngón tay, cô cùng cẩn trọng.
Bên cạnh là một nam tử kim bào, nếu như Chung Sơn ở đây, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, người này và đại thù nhân ở Tiểu Ngàn Thế Giới Khổng Liệt Thiên lại có bảy tám phần tương tự.
Bảy tám phần tương tự? Người này chính là Thần Thú Khúc Thiện nuốt thần hồn của Khổng Liệt Thiên. Cũng là Sắc Không hòa thượng ở Tiểu Ngàn Thế Giới gặp Chung Sơn liền tránh đi.
Sắc Không nhìn bốn phía một vòng, tiếp đó quay đầu nhìn về hướng nam tử áo bào trắng ngồi khoanh chân, nhíu mày, trong mắt chớp lên vẻ lạnh lùng.
Một bên thiết giáp quái thú như cảm thụ được ánh mắt lạnh lùng của Sắc Không, quay đầu nhìn lại. Đồng thời mũi phát ra âm thành trầm thấp như uy hiếp. Sóng âm bắn thẳng tới một tảng đá.
- Rắc......
Cự thạch vỡ vụn rơi xuống. Có thể thấy quái thú này rất mạnh.
Sắc Không thu hồi ánh mắt liếc y nam tử, ngược lại nhìn về hướng thiết giáp quái thú, ánh mắt chớp lên vẻ xem thường.
Quay đầu, Sắc Không cũng không để ý tới thiết giáp quái thú nữa, mà thiết giáp quái thú cũng không dám đắc tội với Sắc Không vậy.
- Bạch!
Nam tử áo trắng khoanh chân ngồi, đầu ngón tay bắn ra phát ra tiếng kêu giòn.
Nam tử áo trắng nhíu mày chậm rãi mở mắt ra.
- Sư thúc tổ, tính ra không?
Sắc Không lập tức hỏi.
Nam tử áo trắng không biết Sắc Không nghĩ gì, mà chậm rãi lắc lắc đầu đứng lên.
- Chung Sơn cư nhiên có thể đảo loạn thiên cơ, hơn nữa như thủ pháp của Di Thiên thánh nhân, không thể suy tính được, bất quá!
Nam tử áo trắng nói đến một nửa, vẻ mặt trở nên lạnh lẽo.
- Bất quá cái gì?
Sắc Không dường như đang nịnh nọt nói.
Tại Tiểu Ngàn Thế Giới, Sắc Không chính là một người khéo léo, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ, đối với người có thể lợi dụng, tự nhiên nịnh nọt cho đủ.
- Bất quá đã khẳng định rồi, một sư tổ khác của ngươi, Nhan Hồi, chính là bị Chung Sơn giết chết!
Nam tử áo trắng âm thanh lạnh lùng nói.
- Tin đồn xem ra đúng là sư thúc tổ, ngươi lần này kéo ta và ngươi cùng lên Phong Trủng cương vực, không phải là vì báo thù cho Nhan sư thúc tổ sao?
Sắc Không nhíu mày nói.
- Phụ thân Khổng Liệt Thiên ngươi bị Chung Sơn giết chết, ngươi chẳng lẽ sẽ không muốn báo thù cho Khổng Liệt Thiên?
Nam tử áo trắng âm thanh lạnh lùng nói.
- Không phải, ta không phải có ý kia, thù cha không đội trời chung, ta làm sao không muốn báo thù chứ? Chỉ là, ta tự nhận còn không phải đối thủ của Chung Sơn, ta muốn tu luyện thật mạnh, muốn tự ra tay khiến Chung Sơn nợ máu trả máu!
Sắc Không lập tức nói.
- Không cần, ngươi sẽ lập tức có cơ hội.
Nam tử áo trắng trầm giọng nói.
- Nhưng mà, sư thúc tổ, tên Chung Sơn này rất tà môn, rất tà môn à!
Sắc Không lập tức cự tuyệt nói.
- Có Tử Lộ ta, ai cũng không làm gì được ngươi, ta sẽ bảo vệ ngươi!
Nam tử áo trắng Tử Lộ nói.
- Không, sư thúc tổ, ta nói không phải là ý đó, ta nói Chung Sơn không phải hắn mạnh mà là hắn tà môn, vô cùng tà môn, gặp chuyện đều có thể gặp dữ hóa lành, hơn nữa mỗi lần thua thiệt đều là ta........
Sắc Không lần nữa nói. Nhưng mà nói tới một nửa, lại bị Tử Lộ cắt đứt.
- Ngươi không tin thực lực của ta?
Tử Lộ sắc mặt trầm xuống nói.
- Không, ta không phải có ý đó, sư thúc tổ là một trong 3 đại Tổ Tiên trong 72 hai đệ tử của ông cố tổ, ta sao lại không tin tưởng thực lực của ngài? Chỉ là Chung Sơn này, ôi, được rồi, ta nghe sư thúc tổ!
Sắc Không một hồi bất đắc dĩ nói.
Sắc Không cũng bất đắc dĩ, lời đồn Chung Sơn vô cùng khoa trương, nhưng dù sao từ Tiểu Ngàn Thế Giới đi ra à, mà Tử Lộ lại là một Tổ Tiên muốn đi giết chết Chung Sơn, vậy thì cứ đi đi, đến lúc đó cũng tính sờ tới cốt lõi của Chung Sơn, Chung Sơn nếu như bị đánh chết vậy thì tất cả đều vui vẻ, nhưng nếu như có nguy hiểm, đến lúc đó mình chuồn đi là được.
Còn về muốn để cho mình tới đánh Chung Sơn, đánh chết mình cũng không đi. Đến lúc đó nhất định phải kiếm cớ, dù là đau bụng, cũng không thể đi.
- Ừ!
Tử Lộ vừa ý gật đầu.
- Vậy, sư thúc tổ, chúng ta lúc nào đi?
Sắc Không lập tức hỏi.
- Không vội, Nhan Hồi chết ở chỗ này, ta trước lập cho hắn một cái mộ đã, lại cùng ở cùng hắn vài ngày.
Tử Lộ trầm trọng nói.
Không nói Khổng Tử ưa thích Nhan Hồi, chỉ nói Tử Lộ và Nhan Hồi cũng có quan hệ rất tốt, Nhan Hồi chết, Tử Lộ tự nhiên phải tế điện một phen.
Một bên Sắc Không tuy rằng vẻ mặt trịnh trọng, nhưng trong lòng lại không cho là đúng, việc không liên quan đến mình cần gì phải dây vào.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Lại qua hơn bốn tháng.
Phương nam Lăng Tiêu Thiên Đình, hơn một ngàn người bay lượn.
Na Tra đạp lên Phong Hỏa Luân, lưng đeo trường cung màu vàng, tay cầm thương chỉ thẳng. Những người khác đều là một đám thuộc hạ Na Tra mang tới.
- Tam thái tử, phía trước là Lăng Tiêu Thiên Đình!
Sau lưng Na Tra, một tên kim giáp nam tử nói.
Na Tra dừng lại, tất cả mọi người ngừng lại, nhìn vào Lăng Tiêu Thiên Đình lộng lẫy, trong mắt Na Tra chớp hiện một cỗ hung giận, đồng thời, mi tâm phong bế cỗ năng lượng càng ngày càng nặng, thậm chí còn bắn ra một tia hắc khí ảnh hưởng tới tâm tính của Na Tra.