Mục lục
[Dịch] Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Quốc cười cười không nói gì, nhìn Hoàng Na hắn biết thực lực của bọn họ đã làm cho một vị chủ tịch từng trải cũng phải âm thầm khiếp sợ. Ha ha, thế mới biết thực lực công ty An An của chúng ta!

Về tới biệt thự của Hoàng Na, Lâm Quốc đem chuyện vừa rồi nói cho Trần

Thiên Minh.

Trần Thiên Minh hỏi Lâm Quốc :

“Cậu chắc chắn mấy kẻ đó là người nước Z chúng ta?”

“Đúng vậy, em nghe giọng nói của chúng thì là giọng người thành phố M chắc là người địa phương’’ Lâm Quốc gật đầu nói.

Vốn hắn hoài nghi là người Nhật nhưng nghe giọng nói cùng với thân thủ của bọn chúng thì chắc không phải là người Nhật.

“Lão Đại, em nghi ngờ đây là người của một bang hội tại thành phố M.”

“Chẳng lẽ gia tộc Tá Đằng mời người của bang hội?” Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút nói.

“Đúng vậy, có khả năng này.” Lâm Quốc nói.

“Không ngờ rằng gia tộc Tá Đằng có quan hệ với bang hội ở đây. A Quốc, cậu bảo mọi người cẩn thận một chút, người của Tá Đằng khẳng định sẽ không bỏ qua đâu.” Trần Thiên Minh nói.

“Em biết rồi” Lâm Quốc nói.

Bởi vì buổi chiều về nhà bị tấn công nên Hoàng Na chủ động bảo Trần Thiên Minh buổi tối không cho Hoàng Lăng đến trường tự học.

Trần Thiên Minh nghe Hoàng Na nói như vậy cảm thấy không đúng, bởi vì thật ra tự học buổi tối đối với học sinh thì cũng giống như học ở nhà. Hơn nữa với tính cách của Hoàng Lăng thì chưa chắc ở trong lớp nàng đã học.

Ăn cơm xong, Hoàng Na cùng Hoàng Lăng đi lên lầu, các nàng nhìn dáng vẻ

mấy người Trần Thiên Minh như gặp đại địch biết rằng mấy ngày tới sẽ có người tới báo thù, vì vậy các nàng cũng không quấy rầy mấy người Trần Thiên Minh, tự mình đi làm việc của mình. Đáng tiếc là, mấy người Trần Thiên Minh bộn rộn cả buổi tối thì cả đêm cũng không có chuyện gì xảy ra.

Xem ra địch nhân không có mạo muội hành động mà là đang tìm cơ hội. Cho

dù như thế nào, Trần Thiên Minh đều dặn bọn Lâm Quốc cẩn thận một chút.

Dù sao bọn họ chưa cùng người Tá Đằng gia tộc giao thủ, chưa biết thực lực bọn chúng như thế nào. Nhưng theo xếp hạng của tam đại gia tộc, gia tộc Tá Đằng xếp trên gia tộc Liễu Sinh, thực lực bọn chúng chắc cũng hơn gia tộc Liễu Sinh.

Hôm nay là một ngày bình an vô sự, lúc ăn cơm tối, Trương Ngạn Thanh nói đùa:

“Lão Đại, địch nhân không đến, chắc thấy chúng ta lợi hại nên không dám tới?”

Trần Thiên Minh nghe Trương Ngạn Thanh nói như vậy, lắc đầu nói:

“Không đâu, người Nhật sẽ không bỏ qua như vậy,không nên xem thường gia tộc Tá Đằng, thực lực của họ chắc là hơn gia tộc Liễu Sinh, các cậu chắc là sẽ không quên thực lực của gia tộc Liễu Sinh chứ?”

Bọn Lâm Quốc lắc đầu nói: “Không quên, Tiểu Tô là bị thương do lần đó đánh nhau, hơn nữa buổi tối hôm đó không có người bịt mặt xuất hiện chúng ta có thể sẽ rất thê thảm rồi.”

“Cho nên mọi người ngàn vạn lần không nên coi thường, những kẻ này thấy

lợi là chuyện gì cũng sẽ làm. Ngạn Thanh cậu gọi điện thoại cho Tiểu Ỷ bảo buổi tối tới đây hỗ trợ, lần trước có người bịt mặt giúp chúng ta, lần này chưa chắc đã có. Tôi biết võ công các cậu gần đây có đề cao nhưng sợ là người Nhật cùng người nước ta cấu kết gây bất lợi cho Hoàng tổng.”

Trần Thiên Minh lo lắng nói.

Lần trước nếu không phải người bịt mặt cứu mọi người có thể đã không còn ngồi ở đây nói chuyện. Chỉ là người bịt mặt giống như mất tích, không gặp lại nữa, không biết hắn là ai? Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm nghĩ tới.

Trần Thiên Minh đang ở trên giường luyện công, chuông báo động bên cạnh

vang lên, âm thanh chói tai vang khắp phòng, cho dù là người ngủ say cũng sẽ bị đánh thức. Trần Thiên Minh nhấn nút tắt chuông báo động, sau đó đeo tai nghe nhấn nút:

“A Quốc, có chuyện gì?”

Hôm nay là Lâm Quốc trực, cho nên Trần Thiên Minh lập tức gọi Lâm Quốc.

“Lão Đại, có người lạ lẻn vào” Lâm Quốc sốt ruột nói.

“Bảo mọi người không cần nương tay, dùng thời gian nhanh nhất giết chết địch nhân. Hoàng Na và Hoàng Lăng ở đây các cậu không cần lo, tôi bảo vệ họ là được.”

Trần Thiên Minh nói xong lập tức chạy ra ngoài cửa.

Hắn đập cửa phòng Hoàng Na và Hoàng Lăng để họ nhanh mở cửa. Bởi vì phòng các nàng cũng có chuông báo động nên có lẽ các nàng đã tỉnh. Mở cửa trước là Hoàng Lăng, có thể vì vội vàng nên Hoàng Lăng không thay quần áo, chỉ mặc áo ngủ cùng một cái áo ngoài.

Một lát sau Hoàng Na cũng ra nhưng nàng đã thay quần áo, một cái áo đen

làm nổi lên tô phong cao vút, phía dưới là quần jean co dãn đem cái mông của nàng bó lại càng tròn căng lên. Vóc người ma quỷ như vậy thật làm cho người ta thèm thuồng, rất động tâm.

“Thiên Minh, xảy ra chuyện gì?”

Hoàng Na dù sao cũng từng trải qua sóng to gió lớn, không có vẻ khẩn trương mà lại rất bình tĩnh. Bởi vì mấy ngày nay nàng cùng mấy người Trần Thiên Minh đã thân quen cho nên cũng dám ở trước mặt mọi người kêu tên thân mật của đối phương.

“Có người lẻn vào biệt thự, để an toàn hai người hãy theo tôi lên sân thượng”.

Trần Thiên Minh vừa nói vừa lôi kéo Hoàng Na cùng Hoàng Lăng đi lên sân thượng. Lúc này Trần Thiên Minh mỗi tay kéo một người, hắn cảm giác được trên người hai mẹ con có mùi thơm hoàn toàn không giống nhau.

Trên người Hoàng Lăng phát ra là hương thơm mát thầm kín của xử nữ, loại mùi thơm này chỉ những cô gái đặc biệt mới có, làm cho Trần Thiên Minh ngửi thấy một mùi thơm tươi mát.

Mà trên người Hoàng Na phát ra là mùi thơm mê người của thục nữ, loại mùi thơm này có thể khiến cho đàn ông hưng phấn, khơi dậy toàn bộ bản năng của người đàn ông.

Lên sân thượng, Trần Thiên Minh thấy Lâm Quốc cùng một người nữa ở đây.

“Lão Đại, mọi người lên đây”

Lâm Quốc thấy Trần Thiên Minh đi lên liền chào hỏi.

“Đúng vậy, A Quốc, mọi chuyện bây giờ ra sao?”Trần Thiên Minh hỏi Lâm Quốc bên cạnh.

Lâm Quốc nói với Trần Thiên Minh: “Có 19 tên tới tất cả đều mặc trang phục Ninja Nhật, trong đó có 14 hạ nhẫn, 3 trung nhẫn, 1 thượng nhẫn, 1 người không rõ thân phận nhưng xem thái độ cung kính của thượng nhẫn đối với hắn, có lẽ thân phận còn cao hơn thượng nhẫn.”

“Nếu như vậy người này có thể là Tá Đằng Mộc”

Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn tình cảnh đánh nhau phía dưới.

Trương Ngạn Thanh đánh với thượng nhẫn, Ngô Tổ Kiệt và bảo tiêu của Hoàng Na đánh cùng các Ninja khác, tên Ninja không rõ thân phận ở bên cạnh nhìn không động thủ. Bất quá nhìn bọn Ngô Tổ Kiệt bị đông đảo Ninja bao vây, tình thế thật không khả quan.

“A Quốc, cậu nhanh xuống giúp bọn họ, nơi này có tôi là được.” Trần Thiên Minh thúc giục Lâm Quốc.

Lâm Quốc nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, liền trực tiếp từ lầu bốn phi xuống, hắn muốn xuống giết mấy tên Ninja Nhật.

Trần Thiên Minh thấy Lâm Quốc nhảy xuống, hắn liền hô to xuống dưới :

“Bọn chó Nhật phía dưới nghe đây, người các ngươi muốn tìm ở đây, có bản lãnh thì đi lên.”

Trần Thiên Minh vận công lực hét to xuống, người phía dưới nghe được rõ ràng.

Cái tên không rõ thân phận nghe được Trần Thiên Minh kêu, vung tay lên cùng với 2 Ninja chạy lên lầu. Bọn họ mục đích là tìm Hoàng Na, bây giờ nghe Hoàng Na ở phía trên, tất nhiên là liều mạng xông lên tìm Hoàng Na.

“Thiên Minh, bọn chúng sẽ lên đây”

Hoàng Na mặc dù có vẻ bình tĩnh nhưng nàng chưa thấy qua võ công Trần Thiên Minh, tâm lý hơi khẩn trương.

“Tôi biết, tôi muốn dụ bọn họ lên đây để cho bọn A Quốc giết chết mấy Ninja khác.” Trần Thiên Minh nhẹ nhàng gật đầu một cái, thoải mái nói.

“Thầy, phía dưới đánh thật tuyệt, so với xem trên tivi còn hay hơn.” Hoàng Lăng cao hứng vỗ tay kêu lên,

Phía dưới đánh nhau đã xảy ra thay đổi rất lớn, Lâm Quốc chuyên môn ra tay với hạ nhẫn, không bao lâu mấy tên hạ nhẫn bị Lâm Quốc đánh cho ngả nghiêng.

Mà Trương Ngạn Thanh cùng Tiểu Kiệt thấy Lâm Quốc xuống tăng viện, tinh

thần càng phấn chấn đánh với đối thủ càng liều mạng hơn. Nhất thời phía dưới phát ra tiếng vang, đây đều là nội lực bọn Trương Ngạn Thanh phát ra va chạm với nội lực của Ninja phát ra tạo thành tiếng vang.

“Hai người ra đứng ở đằng sau tôi” Trần Thiên Minh đột nhiên nói.

Nghe tiếng động phía dưới, ba tên Ninja rất nhanh sẽ lên tới đây.

Hoàng Na cùng Hoàng Lăng nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, liền vội vàng chạy ra sau lưng Trần Thiên Minh. Các nàng vừa chạy ra sau lưng Trần Thiên Minh, ba tên Ninja đã lên tới sân thượng.

Trần Thiên Minh cười cười nói với tên thủ lĩnh Ninja không rõ thân phận:

“Tá Đằng Mộc, không ngờ mày tự mình dẫn người đến, ha ha, bất quá đêm nay ý đồ của mày sẽ không thực hiện được đâu, mày quá coi thường người nước Z chúng tao.”

Tên Ninja không rõ thân phận nghe Trần Thiên Minh nói ra tên của bản thân, thân thể run lên một chút nhưng hắn không nói gì chỉ hung tợn nhìn Hoàng Na đứng sau Trần Thiên Minh, giống như muốn ăn Hoàng Na.

“Đến đây đi, tao cho chúng mày biết cái gì gọi là lợi hại, dám ở chỗ chúng tao mà ra oai, tao thấy mày chán sống rồi.” Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói.

Xem thân pháp ba tên Ninja vừa đi lên, chỉ có Tá Đằng Mộc võ công cao cường, hai tên kia có lẽ chỉ là hạ nhẫn.

Tá Đằng Mộc cũng không dám khinh thường, dù sao Trần Thiên Minh có dũng

khí một mình bảo vệ mẹ con Hoàng Na, võ công nhất định cao cường. Cho nên hắn để hai thủ hạ cùng tấn công Trần Thiên Minh. Hai tên hạ nhẫn

rút đao, phối hợp cùng Tá Đằng Mộc tấn công hạ bàn Trần Thiên Minh.

Tá Đằng Mộc hai tay cùng xuất ra, sau đó vận toàn bộ công lực song chưởng đánh về phía trước, hai đạo chân khí mãnh liệt hướng mặt và bụng Trần Thiên Minh đánh tới. Chân khí mãnh liệt như mãnh hổ hướng Trần Thiên Minh phóng tới, xem ra võ công Tá Đằng Mộc không kém.

Trần Thiên Minh cũng không nói thêm nữa, hắn vận khởi toàn bộ bốn đạo chân khí, hai đạo đánh tới hai tên hạ nhẫn, hai đạo khác đánh vào hai đạo chân khí của Tá Đằng Mộc.

“Bùng” một tiếng vang lên,

Tá Đằng Mộc bị chân khí cường đại của Trần Thiên Minh đánh cho lui lại mấy bước, hai tên hạ nhẫn còn thảm hại hơn, bị đánh cho lui tới tận chân tường, xem cách bọn họ ôm ngực có lẽ đã bị nội thương.

“Ha ha, con chó Nhật chỉ bằng hạt gạo kia mà dám ở chỗ chúng ta giương

oai” Trần Thiên Minh cười ha ha nói.

Vừa rồi hắn đã thử công lực Tá Đằng Mộc, còn kém một chút so với Liễu Sinh Lương Tử, không ngờ rằng thực lực gia tộc Tá Đằng cũng chỉ như vậy.

Kỳ thật Trần Thiên Minh không biết, Liễu Sinh Lương Tử vì sự phát triển của gia tộc mà cả ngày đều nghiên cứu võ học, nên võ công của nàng còn cao hơn so với Tá Đằng Mộc.

Hơn nữa thực lực gia tộc Liễu Sinh kém hơn gia tộc Tá Đằng chỉ là do kinh tế gia tộc họ không phát triển, nhân tài không nhiều cho nên xếp dưới gia tộc Tá Đằng mà thôi.

Giống như bây giờ gia tộc Tá Đằng có 30 Ninja mà Liễu Sinh gia tộc chỉ có khoảng mấy người, lần này Ninja Liễu Sinh Lương Tử mang tới lại bị Trần Thiên Minh giết chết, thực lực gia tộc bọn họ sẽ lại càng kém.

Bởi vì đào tạo ra một Ninja tốn rất nhiều vật lực, tiền và thời gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK