Mục lục
[Dịch] Lưu Manh Lão Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên Minh dâm đãng cười:” Chị không phải nói là không có áo quần thay sao? Em đang giúp chị cởi ra, chỉ cần cởi hết toàn bộ áo quần của chị, lát nữa tắm khẳng định khi tắm y phục sẽ không bị ướt.” Nói xong, Trần Thiên Minh lại cười to.

“Không, không, em cởi hết áo quần người ta ra, chị, chị..” Chị Yến nói tới đây thì mặt đỏ như trái hồng chín.

“Không vấn đề, toàn thân chị đâu phải là em chưa nhìn qua, lại còn đã sờ nữa. Hơn nữa, trong phòng chỉ có em và chị, sẽ không có gì đâu. Đồng thời để cho công bằng, em cũng cởi y phục của mình ra, được không?” Trần Thiên Minh vừa nói vừa tiếp tục cởi quần áo chị Yến.

Chị Yến yếu đuối không phải là đối thủ của Trần Thiên Minh, hơn nữa nàng cũng không có ý muốn phản kháng. Vì vậy chị Yến tránh vài cái thì áo ngực của nàng đã bị Trần Thiên Minh cởi xuống, đôi bạch thỏ của chị Yến lập tức được giải khai, cực kỳ mê người.

“Oa!” Trần Thiên Minh cảm thán kêu lên. Đối với ** căng tròn của chị Yến, do chính mình thường hay sờ nắn, hiện tại hình như càng căng tròn và mềm mại nha. Hắn không tự chủ sờ lên, lập tức cảm giác được sự mềm mại cùng săn chắc của ngực chị Yến.

“Thiên Minh, em đừng làm vậy…” Chị Yến bị Trần Thiên Minh sờ soạng xấu hổ kêu lên. Trước đây, khi trên giường bị Trần Thiên Minh vuốt ve, đã thấy rất xấu hổ, hiện giờ ở tại phòng khách, áo mình đã bị cởi ra, nghĩ đến càng thêm ngượng. Vì vậy nàng đẩy tay Trần Thiên Minh ra, dùng hai tay che lấy bộ ngực.

Trần Thiên Minh cũng không tiếp tục sờ nắn phần trên của chị Yến, hắn đưa tay cởi váy của chị Yến, chỉ trong chốc lát, váy của Yến tỉ đã bị hắn lôi xuống, lộ ra một chiếc quần lót nho nhỏ. Quần lót như siết chặc lấy cặp đùi trắng nõn của chị Yến, làm Trần Thiên Minh vô cùng muốn nhìn vào trong đó.

Nhưng Trần Thiên Minh cũng không quá nóng vội, bởi vì, chỉ chút nữa đây là hắn lập tức có thể thấy được. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh hưng phấn lột chướng ngại vật cuối cùng trên người chị Yến.

“Đừng, đừng…” Chị Yến vừa nói, vừa lấy tay giữ quần lót. Bởi vì, hai tay chị Yến bận giữ chặt quần lót không để Trần Thiên Minh kéo xuống, nên phía trên đôi bạch thỏ lại bung ra, đập vào mắt Trần Thiên Minh. Thực sự là được cái này lại mất cái kia!

Trần Thiên Minh thấy chị Yến cố gắng giữ lấy quần lót của mình. Vì vậy quyết định đổi chiến thuật, tấn công phần trên của nàng. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh đưa đầu tới trước, ngậm lấy hạt anh đào trước ngực chị Yến.

“A…” chị Yến như rên rỉ, như hưng phấn mà kêu lên. Bởi Trần Thiên Minh dùng lưỡi liếm lấy hạt anh đào của nàng, lúc đầu còn có chút chống cự bây giờ đã không còn.

Nghe được chị Yến rên rỉ, Trần Thiên Minh đã biết mình thành công. Nhưng hắn cũng không sớm rời trận địa, hắn biết, muốn có thành quả thì phải kiên trì. Vì vậy, hắn liền mút lấy hạt anh đào còn lại của chị Yến.

“Đừng… Thiên Minh…không nên…” Chị Yến lại xuống giọng năn nỉ. Dưới sự khiêu khích của Trần Thiên Minh, nàng đã không còn giữ chặt quần lót nữa, mà nhẹ nhàng ôm lấy đầu Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh thấy thời cơ đã tới, liền nhả miệng ra, nắm lấy quần lót của chị Yến, cố gắng kéo xuống. Hiện tại, đã thấy nơi giữa hai chân chị Yến. Đó là vùng sơn cốc nhỏ nhắn, phong cảnh mê người, làm hắn không kìm lòng được phải ca tụng: Chị, chị thật đẹp!”

Nghe Trần Thiên Minh khen mình, chị Yến mặt càng đỏ hơn, hai tay ôm lấy mặt, xấu hổ không dám nhìn Trần Thiên Minh. Tuy phòng khách không có ai, nhưng ánh sáng đèn vẫn đủ chiếu lên toàn bộ cơ thể nàng, hơn nữa trước giờ chưa bao giờ nàng trần truồng trước mặt người khác ở nơi như thế này, sao lại không xấu hổ cho được?

Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve nơi làm hắn mê muội, nơi giữa hai chân chị Yến, chị Yến giờ ngày càng lúc càng làm hắn mê muội, sự phong tình của nàng, sự quyến rũ của nàng, đều làm hắn mê muội không thôi. Có người nói qua, tuy đàn ông ham muốn **, tuy vậy, điều chính yêu khi lên giường làm đàn ông động tình nhất, chính là bởi sự thành thục và lẳng lơ, cái này thì thiếu nữ sẽ không thể có được.

Thân thể chị Yến run lên nhè nhẹ, hiện giờ nàng vẫn còn che mặt, trong miệng phát ra thanh âm như rên rỉ lại như kháng nghị.

“Chị, chúng ta cùng đi tắm.” Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhanh chóng cởi áo quần mình ra. Như vậy mới thật sự công bình, cả hai người đều trần như nhộng.

Chị Yến qua khe hở nhìn thấy thân thể trần truồng của Trần Thiên Minh, xấu hổ đỏ bừng mặt. Nàng muốn nhìn nhưng lại không dám nhìn, cái giống đực trên thân thể Trần Thiên Minh cũng làm nàng kìm lòng không đặng, thân thể lập tức có phản ứng. Nàng khát vọng cái giống đực trên thân thể Trần Thiên Minh, khát vọng đối với bản thân mình chuyện đó…

Trần Thiên Minh âu yếm ôm lấy chị Yến, đi vào phòng tắm. Đi vào bên trong, chị Yến ôm kín mặt mình, đứng bất động. Không cách nào khác, Trần Thiên Minh cũng đành phải buông chị Yến ra, lấy vòi sen tắm cho nàng

Sau đó, chị Yến cũng buông tay ra, lộ ra vẻ mặt xấu hổ. Nói với Trần Thiên Minh: “Thiên Minh, chị giúp em tắm! Chị tắm rồi.”

Nghe chị Yến nói thế, Trần Thiên Minh mừng như điên, hắn vui vẻ đưa vòi sen cho chị Yến, nói: ”Chị, phiền chị rồi.” Nói xong hôn chị Yến một cái.

Chị Yến cầm lấy vòi sen, phun nước lên người Trần Thiên Minh, đầu tiên là phía trên, sau đó phía dưới, đặc biệt bàn tay nhỏ bé của nàng nắm được cái vật cứng rắn phía dưới của Trần Thiên Minh thì khuôn mặt nàng càng đỏ hơn, bàn tay nhỏ bé hình như hơi run. Tuy rằng không phải lần đầu chị Yến nắm lấy cái vật to lớn của Trần Thiên Minh, thế nhưng, mỗi lần nắm lấy cái này, nàng lại hoảng loạn không ngừng, tâm lý luôn dao động rất lớn.

Nhẹ nhàng chuyển động tay phải, tay trái dùng vòi sen phun nước vào Trần Thiên Minh, cái vật thật lớn đó dường như muốn vuột khỏi tay nàng. Vì vậy, nàng không khỏi phải dùng sức, nắm chặt cái vật kia lại.

“A…” Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Chị Yến đang cọ rửa phần dưới của hắn, chà xát cho hắn, lúc thì mạnh lúc lại nhẹ làm cho phần dưới của hắn càng thêm cứng rắn.

Chị Yến cũng cảm giác được phía dưới của Trần Thiên Minh càng hùng tráng hơn so với ban nãy, làm cho động tác của nàng ngày càng khó khăn, đồng thời, nắm lấy cái kia, cảm nhận thân thể mình cũng khó chịu, hình như cũng bắt đầu hưng phấn. Vì vậy hai chân nàng phải kẹp chặt vào nhau.

“Chị, thật thoải mái, thật sảng khoái! Chị giúp em xoa nắn nới đó, dùng lực mạnh cũng không sao.” Trần Thiên Minh thấy bàn tay bé nhỏ của chị Yến đã di chuyển sang chân mình, lại tiếc nuối mà nói.

Nghe Trần Thiên Minh nói vậy, chị Yến suy nghĩ một chút, sau đó dùng tay hướng về phía dưới cứng rắn của Trần Thiên Minh, tiếp tục giúp hắn tẩy rửa. Nói là tẩy rửa, thực tế là xoa, bàn tay bé nhỏ của chị Yến vừa lên xuống, làm Trần Thiên Minh cắn chặt răng, hơi thở rất gấp.

“Chị, giúp em mút nó, được không?’ Trần Thiên Minh bất ngờ nói với chị Yến. Đã một lần Lương Thi Mạn giúp hắn mút lấy nơi đó, hắn hoàn toàn không thể quên. Cho nên hắn muốn được làm lại để tìm cảm giác như trước đây.

“Chị, chị…” Chị Yến nhìn phía dưới Trần Thiên Minh ấp úng nói không ra lời. Mút lấy vật đó, quả là làm khó nàng.

“Thôi không cần đâu chị.” Trần Thiên Minh thấy chị Yến bối rối, thất vọng nói.

Chị Yến dừng lại một chút, cúi đầu xuống phía dưới, ngậm lấy phía dưới của Trần Thiên Minh.

“A…”Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Chị Yến ngậm lấy phía dưới của hắn, làm cho toàn thân hắn nhiệt huyết dâng tràn, dường như đã lên tới mặt.

Hắn cũng không tự chủ được để Hương Ba Công tự vận chuyển. Kỳ thực tối nay hắn không muốn luyện Hương Ba Công, hắn muốn cùng chị Yến vui vầy cá nước một phen, chứ không vì lý do nào khác.

Thế nhưng, sau khi phía dưới bị chi Yến mút lấy, chân khí trong đan điền hắn tự nhiên vận chuyển, đồng thời hồng quang trong mắt hắn khi ẩn khi hiện

Hắn cảm giác phía dưới cực kì sảng khoái, động tác mới lạ của chị Yến làm hắn cắn răng, một hồi lại há miệng. Phía dưới thì chị Yến lúc khẽ cắn, lúc dùng miệng mút một chút, khiến hắn ngày càng cứng, nhiệt lưu cuồng cuộng chảy nhanh hơn, chân khí vận hành càng mạnh mẽ.

Khi luyện xong một chu thiên, Trần Thiên Minh cảm giác khí lực ngày càng mạnh mẽ, xem ra công lực mình đã khôi phục được chút ít. Hắn nhìn chị Yến ở phía dưới, âu yếm nói: “Chị, được rồi, chị đứng lên đi.”

Chị Yến nghe Trần Thiên Minh nói, liền đứng lên, thả lỏng miệng mình, thở dốc như có chút thống khổ. Xem ra lần đầu làm việc này quả thật là chưa quen.

Đột nhiên Trần Thiên Minh ngồi xổm xuống, hôn lấy phía dưới của chị Yến

Chị Yến phát hiện hành vi của Trần Thiên Minh, đã đoán được Trần Thiên Minh muốn làm gì. Vì vậy, nàng kêu lên: “Thiên Minh, không nên, nơi đó bẩn lắm.”

Thế nhưng, Trần Thiên Minh làm sao có thể nghe chị Yến nói gì, hắn nhanh nhẹn áp sát lấy phần dưới của chị Yến, hướng vào địa phương thần bí mê người tràn ngập hương thơm, làm cho hắn hưng phấn. Hắn nhẹ nhàng hôn lấy, đồng thời còn dùng đầu lưỡi liếm phía dưới của chị Yến…

“Ưm…” chị Yến vốn định cự tuyệt gì đó, nhưng phía dưới bị Trần Thiên Minh hôn lấy làm cho cả người vô lực, còn có thể nói ra lời gì cự tuyệt.

Đồng thời, vừa rồi mút lấy phía dưới Trần Thiên Minh dục hỏa đã nổi lên, có chút ham muốn. Hiện tại lại bị Trần Thiên Minh kích thích như vậy, càng đặc biệt khó chịu, chưa từng có người nào hôn lấy phía dưới, hiện tại lại có người mút rồi liếm, cảm giác này thật khó có thể hình dung, lại càng khó có thể chịu đựng được.

“Thiên…Minh…” Chị Yến cắn răng thốt lên. Phía dưới nhiệt lưu đã truyền khắp thân thể nàng, làm cho nàng xuân tình nhộn nhạo, lộ ra cảm giác ham muốn cái kia.

“Chị, làm sao vậy?” Trần Thiên Minh ngẩng đầu lên, hỏi chị Yến.

“Không, không có việc gì.” Chị Yến nhẹ nhàng lắc đầu.

“Không có gì chị gọi làm gì?” Trần Thiên Minh kỳ quái hỏi.

“Chị kêu cũng không được sao?” Chị Yến e thẹn liếc nhìn Trần Thiên Minh. Kỳ thật, vừa rồi là vì quá hưng phấn nên nàng mới kêu tên Trần Thiên Minh, hiện tại Trần Thiên Minh lại hỏi, chẳng lẽ không xấu hổ mà nói với hắn sao?

“Như thế nào lại không được? Lát nữa chị kêu lớn hơn cũng được.” Trần Thiên Minh dâm đãng cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK