Vu Cấm, Nhạc Tiến cùng với Khoái Việt đã về, Từ Thứ và Gia Cát Lượng cũng đã đưa đến nơi an toàn. Khoái Việt được ta dâng biểu trao quyền làm thái thú Vũ Lăng, tiếp tục thu xếp đám dân tộc thiểu số Sơn Việt. Vu Cấm làm thái thú Giang Lăng; Nhạc Tiến làm thái thú Linh Lăng.
Hiện nay Kinh Châu trên cơ bản bị người của ta khống chế, có điều sợ rằng nếu đáng được tin tưởng thật sự thì chỉ có Điển Vi, Cam Ninh với Khoái Việt, những người khác ta cũng không dám bảo đảm, Hazz...Vẫn cần phải nhẫn nhịn! Kinh tế của Kinh Châu cũng đã phát triển vượt qua chướng ngại, tiến vào thời kì vững vàng, tiền riêng của ta từng ngày lại tăng lên, phải nghĩ biện pháp che dấu mới được, cũng nên chuẩn bị trước nền tảng để còn cùng quần hùng tranh bá chứ.
Tạm thời quân đội không thể tăng được nữa rồi, ta còn không muốn bị dính tội danh mưu phản. Chỉ có thể đi con đường huấn luyện tinh binh, còn cần phải thường xuyên toàn dân tập trận nữa, nghiên cứu cách công thủ thành trì, hành quân cấp tốc, diễn tập thực chiến phục kích với chống phục kích. Hơn nữa, ở thời đại này tố chất tâm lý của binh lính dường như cực kém, thường thường chỉ cần chủ tướng chết trận là toàn quân sẽ sụp đổ. Xem ra còn cần phải bồi dưỡng tác phong hung hãn không sợ chết cho binh lính, đề cao khen thưởng những chiến sĩ anh dũng chiến đấu và nghiêm trị những kẻ lâm trận bỏ chạy, từ lợi ích thúc đẩy sĩ tốt tăng tinh thần chiến đấu anh dũng. Nếu như có thể thành lập chế độ quân sự hiện đại thì thật tốt, chủ tướng chết trận tự nhiên sẽ có tướng lĩnh có quân hàm cao nhất thay thế chỉ huy, cho dù có thất bại cũng không bị thua quá thảm. Đáng tiếc những điều này đều liên quan đến vấn đề cải cách quân sự, đối với triều đình mà nói thì đều là những vấn đề vô cùng mẫn cảm, ôi...bây giờ còn chưa thể thực hiện được!
Vẫn là nên thành lập một đội bộ đội đặc chủng chỉ thuộc về mình thôi! Tuy Hổ Báo kị của Tào Tháo sẽ không thể xuất hiện nữa nhưng Hãm trận doanh của Cao Thuận và Thương kị binh của Mã Siêu cũng rất đáng sợ, ta không hi vọng đến một lúc nào đó sẽ bị chúng đánh cho chạy như chó nhà có tang.
Mặt khác, chính là phải thành lập hệ thống tình báo. Từ xưa đến nay, quán rượu cùng với kỹ viện chính là nơi mà tin tức linh thông nhất, phải thừa dịp bây giờ địch vẫn còn chưa tới chia cắt, cần phải tranh thử thời điểm này thành lập cứ điểm bí mật tại các thành phố, chuẩn bị cho việc đánh trận trong tương lai. Tin rằng với sự huấn luyện SM đặc biệt của ta, nhất định sẽ được hoan nghênh ở các nơi, hê hê.... Có điều ai sẽ khống chế hệ thống tình báo này đây? Bây giờ dường như còn chưa có lựa chọn thích hợp ~ ~ ~ ~ hao tâm tổn trí đây!
" Không biết đại nhân có chuyện gì buồn phiền?”
" Là Điêu Thuyền à? Lại đây, mát xa đầu cho ta!"
Ôm Điêu Thuyền qua đặt ngồi trên đùi, ta vùi đầu vào giữa ngực nàng chậm rãi buông lỏng, có thể nhận thức tỉ mỉ phần ngực mềm mại của nàng. Thoải mái quá! rốt cuộc ngươi cũng lớn lên rồi, càng ngày càng đầy đặn, cũng càng ngày càng có cảm giác rồi. Mỗi ngày đều hưởng thụ như thế này, nhất định sẽ càng nhiều linh cảm... Người điều khiển hệ thống tình báo? Điêu Thuyền? Người thông minh như Điêu Thuyền? Điêu Thuyền có thể đóng vai nhân vật quan trọng như vậy trong liên hoàn kế lại có thể là người không thông minh hay sao? Có nên để Điêu Thuyền làm người quản lí hay không đây? Nhưng Điêu Thuyền lại đến từ chỗ Vương Doãn, có thể tin được không? Có đáng để tín nhiệm hay không? Phải làm thế nào để nàng quyết tâm đi theo ta? Nhớ có câu nói kinh điển, đàn ông là loài suy nghĩ bằng nửa thân dưới, còn phụ nữ thì hành động theo trái tim, không biết dùng tình cảm có thể buộc chắc được Điêu Thuyền hay không?
" Điêu Thuyền, ngươi theo ta đến Kinh Châu cũng đã hơn 3 năm rồi, đã quen hết xung quanh chưa?"
Tay Điêu Thuyền đang xoa bóp cho ta chợt ngừng lại, nàng có vẻ được yêu mà sợ, nhìn ta nói:" Cảm ơn đại nhân quan tâm, nô tỳ từ khi đi theo đại nhân tới Kinh Châu, vẫn luôn sống rất tốt!"
Ta nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt mềm mại bóng loáng của Điêu Thuyền," Lần đầu tiên có phải làm cho ngươi rất đau? Trong lòng ngươi có trách ta hay không?"
Trên mặt Điêu Thuyền lập tức đỏ ửng lên, cúi đầu làm nũng," Đại nhân!"
" Ha ha, cô gái nhỏ thẹn thùng rồi. Đều tại ngươi thật sự quá đẹp, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã không nhịn được..."
" Đại nhân, ngài đừng nói nữa!"
Bây giờ Điêu Thuyền đã đem cả đầu vùi vào trong lòng ta, hai tay ta nâng khuôn mặt đã đỏ bừng của nàng lên, dùng vẻ mặt cùng ngữ khí nghiêm túc cực độ nói, "Sau này đừng làm tỳ nữ nữa, gả làm thiếp cho ta đi!"
Điêu Thuyền kinh ngạc, dùng vẻ mặt như không thể tin được nhìn ta, mắt dần dần trở nên ướt át, môi run rẩy nói không ra lời.
"Sao vậy? Không muốn sao? Chẳng lẽ ngươi hận ta cưỡng chiếm ngươi?"
"... Đại nhân... Nô tỳ... Thân... Thân phận ti tiện... Sợ.... Sợ không xứng với đại nhân!"
"Ta không ngại, ngươi còn để ý cái gì."
" Nhưng có thể sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của đại nhân."
Ảnh hưởng tới tiền đồ mới tốt, đang ở cái vị trí này mà ta có thể chống đỡ được Đổng Trác vào kinh đã là thành công rồi. Thật sự cho ta chuyển đến kinh thành hoặc nơi khác ta còn không muốn đi.
"Tiền đồ tính là cái gì? Công danh như mây bay, danh lợi như rác rưởi, mấy thứ này sống không dungf đến chết không thể mang theo, có cái gì đâu mà quý trọng. Chỉ có bản thân mới quan trọng nhất. Ta hi vọng ngươi biết, không có ai là ti tiện cả, cùng lắm chỉ là hoàn cảnh ra đời của mỗi người bất đồng mà thôi. Nhưng không có ai có thể lựa chọn người sinh ra mình? Kỳ thực ta từ nhỏ đã là trẻ mồ côi, ngay đến cả cha mẹ của mình là ai cũng không biết, là cơm của mọi nhà đã nuôi ta lớn, dựa theo cách nói của thế tục, thân phận ta có phải cũng ti tiện? Nhưng đến hôm nay, rất nhiều những người được gọi là sinh ra cao quý thấy ta còn không phải cung kính cúi đầu trước ta kêu một tiếng đại nhân. Cho nên, ngươi cũng không cần phải hạ thấp chính mình, cho dù có đem ta cách chức, ta vẫn phải lấy ngươi. Có điều ta vẫn tôn trọng nguyện vọng của ngươi, bây giờ ngươi có sẵn lòng gả cho ta không?" Cảm động đi? Lời nói dối buồn nôn như vậy ngay cả chính ta cũng tin tưởng là thật.
Điêu Thuyền sau khi nghe ta nói liền vùi đầu vào trong lòng ta, dùng tiếng như muỗi kêu nói:" Nô tỳ hoàn toàn nhờ vào đại nhân làm chủ."
" Có điều lúc trước ta đã có hôn ước, là người không thể không giữ chữ tín. Chỉ có thể lấy ngươi làm thiếp, tủi thân cho ngươi rồi!"
" Đại nhân đối với Điêu Thuyền ưu ái như thế, Điêu Thuyền đã cảm kích vô cùng rồi, sao lại tủi thân được!"
" Vậy ta phải ưu ái ngươi một phen ngay bây giờ thôi."
" Đại nhân... Đừng... Bây giờ vẫn là ban ngày mà...A....A..."
(Không phù hợp với nhi đồng, bỏ bớt N chữ!)
Hôm sau, Xuân Lan và Điêu Thuyền từ đám tỳ nữ bên trong phủ chọn lựa một nhóm người đẹp để huấn luyện ca múa cùng với SM, còn nhạc cụ trọng điểm sẽ dạy thổi tiêu đi! Trước là tập hợp nhân lực để thành lập kỹ viện ở các nơi, sau là để dành làm nguồn tài nguyên dự trữ. Ai, thật đáng tiếc quá! Ở đây còn có rất nhiều người đẹp chưa được ta nghiên cứu, chỉ tự trách mình năng lực có hạn! Lúc đầu mập mạp chết tiệt tại sao lại không cho ta kim thương bất khuất. Làm thần tiên lâu như vậy ngay cả vấn đề quan trọng như thế lại cũng không suy nghĩ đến, mãnh liệt BS ngươi!
Mặt khác tại Kinh Châu triệu tập luận võ toàn quân mở rộng, chọn lựa một ngàn người để thành lập đội thân vệ của ta, tên hiệu là "Hổ báo kỵ" . Phàm người nào gia nhập bổng lộc tăng gấp ba, thêm mười mẫu ruộng tốt. Tào huynh đã không thành lập được hổ báo kỵ, vậy ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện!
Hê hê! Tương lai của ta không phải là mơ mà sắp thành hiện thực.
Chú thích:
SM = Sex machine hoặc Sado Masochism
BS = Bull Shit
Ai muốn rõ hơn thì cứ tự nhiên tra tự điển trên google nhé.