Hám Sơn?
Thiếu nữ áo đen nhíu mày, đưa tay muốn cầm lấy quyển sách cổ kia.
Không ngờ Trần Bình An lại kéo về phía sau.
Tại khoảnh khắc này thân thể thiếu nữ áo đen cứng đờ, lửa giận bừng bừng, giống như chưa từng bị người khác sỉ nhục như vậy.
Đường đường là Ninh Diêu, không nói đến cha mẹ nàng đều là đại kiếm tiên trên mười hai lầu, chính nàng từ khi sinh ra đã được khen là hạt giống kiếm tiên đỉnh cao nhất. Cho dù nàng đã rời khỏi nhà nhiều năm như vậy, cũng chỉ từng thua khi so kiếm hoặc đấu pháp với người khác, chưa từng có ai sỉ nhục nhân cách của nàng như vậy. Một quyển sách tồi tàn còn cần Ninh Diêu nàng dùng thủ đoạn thấp hèn để lật xem, coi trộm, chiếm giữ?
Ninh Diêu nắm chặt chuôi đao, nhíu cặp lông mày hẹp dài rất nổi bật.
Mắt nhỏ môi đỏ.
Có lẽ là hình dung vị cô nương này.
Thực ra nếu nhìn kỹ, dung mạo của Ninh Diêu rất đẹp, có điều khí chất anh minh quyết đoán trên người đã hoàn toàn lấn áp vẻ yêu kiều diễm lệ.
Nhưng câu nói tiếp theo của thiếu niên giày cỏ lại có hiệu quả biến thứ bình thường thành thần kỳ, khiến thiếu nữ thiếu chút nữa đã tái phát nội thương.
- Ninh cô nương, sách này vốn lấy từ nhà Cố Xán. Mặc dù tôi cảm thấy đây không phải là trộm, nhưng sau này vẫn phải trả lại cho Cố Xán. Có điều chúng ta là bằng hữu, cho nên bất kể trong quyển sách này viết gì, hi vọng Ninh cô nương xem xong thì giữ kín cho mình là được.
Thiếu nữ hít thở sâu một hơi, vỗ bàn trợn mắt nói:
- Xem cái gì mà xem, tự xem đi, ta không thích!
Câu nói tiếp theo của Trần Bình An càng khiến thiếu nữ cảm thấy dở khóc dở cười:
- Ninh cô nương, tôi không biết chữ, cô dạy tôi nhé?
Suy nghĩ của thiếu nữ áo đen xoay chuyển, chế giễu:
- Không sợ ta chiếm lợi của ngươi à? Ngươi nghĩ xem, Cố Xán rõ ràng là một kẻ nhận được rất nhiều phù hộ của tổ tiên, ngay cả phôi kiếm tự nhiên như Lưu Tiện Dương cũng không bằng được, trong trấn nhỏ ngàn năm qua cũng không mấy người có thể sánh ngang. Như vậy đồ gia truyền mà hắn cẩn thận cất giấu làm sao có thể kém được? Ngươi không sợ ta thấy tiền nổi lòng tham, độc chiếm bản bí tịch có giá trị liên thành này sao?
Một ngọn đèn dầu hơi chập chờn, dưới ánh sáng lờ mờ, thiếu niên giày cỏ khẽ mỉm cười, cũng không giải thích gì.
Thiếu nữ hừ lạnh, dịch sang một bên, ra hiệu cho thiếu niên giày cỏ ngồi bên cạnh mình. Kết quả Trần Bình An ở đối diện cả buổi vẫn không nhấc mông lên. Thiếu nữ vừa bực vừa buồn cười nói:
- Ninh Diêu ta dùng một tay cũng có thể đánh một trăm tên như ngươi...
Nói đến đây thiếu nữ bỗng cười lên:
- Chẳng lẽ sợ ta làm gì ngươi sao?
Trần Bình An ngồi xuống bên cạnh thiếu nữ, vừa thấp thỏm vừa khẩn trương.
Thiếu nữ Ninh Diêu vẫn đang đắm chìm trong ngữ cảnh của câu nói trước đó, càng lúc càng lún sâu, lẩm bẩm:
- Một tay đánh một trăm tên Trần Bình An, ừm, cách nói này dùng được trong rất nhiều trường hợp. Nếu gặp được ai đó, sau khi so tài thất bại dưới tay ta, ta sẽ bỏ lại một câu “thực lực của ngươi mới chỉ bằng ba ngàn tên Trần Bình An mà cũng dám đánh với ta”, cảm giác cũng không tệ. Còn nếu gặp phải một con hung thú hồng hoang, giao long hung dữ trong đầm lớn, ta sẽ tự nói với mình “con nghiệt súc này tương đương với ba vạn tên Trần Bình An, chạy mau”. Ha ha, được được...
Trần Bình An chỉ cảm thấy khó hiểu, không biết vì sao thiếu nữ áo đen ngồi kề vai bỗng cười ngây ngô.
Thiếu nữ cười khiến cho thiếu niên nghèo rớt mồng tơi đột nhiên cảm thấy mình giống như một người có tiền.
Mà vào giây phút này thiếu niên và thiếu nữ cũng không ý thức được, trong tương lai dài đằng đẵng, câu nói đùa “một tay đánh một trăm tên Trần Bình An” này sẽ có trọng lượng và sức mạnh như thế nào.
Nhất là khi thiếu niên giày cỏ không còn là thiếu niên.
Càng về sau thì càng như vậy.
Cuối cùng Ninh Diêu khôi phục tinh thần lại, hắng giọng một tiếng, ngồi thẳng lưng, cầm lấy sách cổ nhanh chóng lật vài trang. Sau đó nàng đóng sách lại, ngón tay chỉ hai lần lên bìa mặt, quay đầu hờ hững nói với Trần Bình An:
- Đây là một bộ quyền phổ, quyền pháp tên là Hám Sơn. Nếu dựa theo quy củ của người giang hồ, ngươi có thể gọi nó là “Hám Sơn phổ”.
Vẻ mặt Trần Bình An đầy mong đợi:
- Sau đó thì sao?
Thiếu nữ áo đen cố nén xung động muốn trợn trắng mắt, cố gắng khiến cho mình trở nên nghiêm túc, mở ra một trang. Ngón tay mảnh khảnh mềm như cọng hành chỉ vào lời tựa, vừa trượt xuống vừa đọc:
- Quê nhà có con vật nhỏ gọi là kiến càng, không giống như những đồng loại nơi khác, nó dùng cả đời để vận chuyển đá núi vào nước.
- Quyền pháp của ta phân ra sống chết, không phân thắng bại, coi trọng thần thái tâm ý, không coi trọng chiêu thức. Khi luyện sáu thức của quyền này đến mức thành thạo, sát lực rất lớn, chạm vào một chút có thể khiến phủ tạng của người bị thương nặng ...
- Mặc dù “Hám Sơn phổ” chưa từng được xếp vào hàng ngũ quyền phổ cao cấp đương thời, nhưng ta vẫn luôn tin chắc, võ học trong thiên hạ nhất định có chỗ đứng của quyền pháp này. Hi vọng người có duyên phát huy được nó...
Ninh Diêu kìm nén tính tình, đọc từng câu lời tựa cho Trần Bình An nghe.
Một quyển sách mỏng, quyền pháp của cả bộ quyền phổ chỉ có sáu thế, nhưng lời tựa lại không ngắn.
Sau khi Ninh Diêu đọc xong lời tựa, liền đẩy quyền phổ tới bên cạnh Trần Bình An, vỗ vỗ vai hắn, nói lấy lệ:
- Cất cho kỹ đi, đừng để trộm mất.
Trần Bình An gật đầu, cẩn thận dùng hai tay đỡ lấy bộ quyền phổ cổ xưa kia.
Ninh Diêu nhìn thấy cảnh này lại buồn cười. Quyển sách đặt trên mặt bàn như vậy, có thể tự mọc chân chạy mất sao, hay là Trần Bình An ngươi sợ nó rơi xuống?
Tay phải Trần Bình An chà mạnh lên vạt áo, sau đó mới mở trang sách, nhìn qua từng chữ của lời tựa, sau đó là tranh và chữ phong phú đa dạng, khiến thiếu niên giày cỏ giống như rơi vào sương mù.
Ninh Diêu ngồi nghiêng người, khuỷu tay chống lên mặt bàn, nhìn bên mặt thiếu niên trêu chọc:
- Có phải cảm thấy mình đã phát tài lớn rồi không? Sau này đốn củi phải dùng rìu vàng, ăn cơm phải dùng chén vàng?
Thiếu niên không ngẩng đầu lên, cẩn thận ngẫm nghĩ những tranh vẽ và nội dung chữ viết như thiên thư kia, nói thẳng:
- Thực ra vừa rồi khi tôi nhìn thấy ánh mắt của cô, đã biết bản quyền phổ này không được tốt lắm. Nhưng không sao, đối với tôi thì nó đã đủ tốt rồi.
Ninh Diêu hơi nhướng mày, cũng nói thẳng vào vấn đề:
- Những thứ đồ mà ta biết, hoặc là từng nghe nói, quả thật đều rất tốt. Nhưng ngoài chúng ra thì ta chỉ phân biệt được đồ tốt đồ xấu, còn tốt đến đâu, xấu bao nhiêu thì rất khó nói.
Trần Bình An ngẩng đầu lên:
- Bản Hám Sơn phổ này là thuộc loại “tốt, nhưng không phải quá tốt” sao?
Ninh Diêu bực bội nói:
- Ta không biết làm sao để miêu tả bộ quyền phổ tồi tàn rốt cuộc tệ hại đến đâu!
Thiếu niên giày cỏ chớp chớp mắt, khóe miệng hơi nở nụ cười.
Hiển nhiên trong lòng hắn đã sớm hiểu rõ, chỉ trêu đùa thiếu nữ mà thôi.
Ninh Diêu đưa tay đẩy thanh đao ra khỏi vỏ hơn một tấc, dọa dẫm:
- Muốn bị chém đúng không?
Trần Bình An cúi đầu nhìn thanh trường đao vỏ xanh lá đeo bên hông nàng, từ đáy lòng khen ngợi:
- Rất đẹp.
Ninh Diêu thản nhiên tiếp nhận:
- Đao kiếm do Ninh Diêu ta tự mình lựa chọn, đương nhiên là không tồi!
Trần Bình An nhìn nàng, cảm thấy hâm mộ và bội phục sự tự tin của nàng. Tuy nàng chỉ ngang tuổi với mình, còn đang ở nơi đất khách quê người không quen thuộc, nhưng bất kể thế nào, dù là tình cảnh nào, nàng vẫn giống như một vầng mặt trời từ từ mọc lên, thế không thể cản. Từ sự cẩn thận dè dặt của Lục đạo trưởng khi giao tiếp với nàng, Trần Bình An tâm tư nhạy bén đã cảm nhận được điều này.
Trần Bình An không kìm được nói:
- Nếu ánh mặt trời có thể đổi thành tiền thì tốt biết mấy!
Ninh Diêu không hiểu chuyện gì, ngạc nhiên nói:
- Trần Bình An, có phải ngươi mê tiền đến phát điên rồi không?
Trần Bình An vội thay đổi đề tài, lật tới bức tranh quyền phổ thứ nhất:
- Ninh cô nương, có thể giúp tôi đọc một lần chữ viết trên bức tranh này không?
Ninh Diêu ngẫm nghĩ, cũng không từ chối mà chỉ hỏi:
- Có biết tại sao ta vừa nhìn đã biết bộ quyền phổ này chẳng ra gì không?
Trần Bình An lắc đầu nói:
- Tôi cũng rất khó hiểu.
Thiếu nữ cười cười, dứt khoát ngồi xếp bằng trên ghế dài, nhìn thẳng vào thiếu niên, chỉ vào bộ quyền phổ đang mở ra kia, kiên nhẫn giải thích:
- Thông thường bí tịch võ học của quân nhân và phương pháp luyện khí của người tu hành đều có ba cách ghi chép. Loại thứ nhất là như bộ Hám Sơn phổ này, dùng sách giấy chất liệu bình thường, có thể bảo tồn được bao nhiêu năm còn phải xem vận may. Không nói đến binh tai nhân họa, trải qua năm tháng dài đằng đẵng ẩm ướt, kiến ăn... cũng sẽ dần dần hư hại tan biến, đúng không?
Trần Bình An tỉnh ngộ gật đầu.
Thiếu nữ nói tiếp:
- Cho nên trong phương thức dùng vật thật ghi lại chữ viết này, đã xuất hiện một quy củ ngầm, đó là coi trọng mức độ quý hiếm của chất liệu, tức là đồ vật ghi lại chữ viết phải tương xứng với giá trị nội dung văn tự. Chuyện này giống như ngươi sẽ không dùng cái hộp làm bằng gỗ du để đựng ngọc tỷ trấn quốc vậy.
Trần Bình An như có suy nghĩ.
Ninh Diêu hơi do dự, cuối cùng vẫn nói thẳng với thiếu niên:
- Loại tiếp theo là không dùng chữ viết, chú trọng tự mình dạy dỗ. Những thứ này phần lớn là ngón nghề đặc biệt của tông môn bang phái, thường không cho người khác xem, hoặc là có quy củ rườm rà như truyền nam không truyền nữ gì đó. Thậm chí rất nhiều đệ tử đích truyền, đệ tử thân cận cũng chưa chắc có thể nhận được toàn bộ chân truyền, ý nghĩa của chân truyền chính là như vậy.
Ninh Diêu thở dài:
- Còn một loại cuối cùng thì chỉ có thể lĩnh ngộ, không thể dùng lời, không thể nói cũng không nói được. Nếu muốn so sánh, trong hai thế lực đi vào trấn nhỏ chuyến này, núi Vân Hà của Thái Kim Giản có sự tích “nhìn biển mây”. Biển mây cuồn cuộn, hào quang mây mù rất đặc biệt, bao hàm linh khí, được nhân sĩ luyện khí của Đông Bảo Bình Châu các ngươi khen là “báu vật trên trời”. Một số mây mù có thể tự động biến ảo thành tổ sư gia các đời, nếu là người có cơ duyên sẽ có thể gặp gỡ giao lưu với nó. Còn trên đỉnh núi Chính Dương có kiếm khí dày đặc, nghe nói nếu ngẫu nhiên gặp được duyên phận, cũng sẽ xuất hiện kiếm linh của lão tổ các ngọn núi Chính Dương, diễn hóa kiếm đạo. Còn như có thể nhìn thấy hay không phải xem phúc phận lớn nhỏ, không xem thân phận sang hèn, cũng không nhìn tu vi cao thấp.
Cuối cùng Ninh Diêu nói:
- Đương nhiên ba phương thức trên cũng không phân chia cao thấp tuyệt đối. Phương thức thứ nhất nếu khắc chữ viết vào đĩa ngọc, hoặc là đất lành Trúc Hải, một trong bảy mươi hai đất lành, chuyên sản xuất một loại “trúc tẩy chữ” huyền diệu, vậy thì lại là chuyện khác. Trừ thứ này ra còn có vô số vật phẩm kỳ quái, chỉ cần ngươi đi đủ xa sẽ có thể gặp được niềm vui bất ngờ. Thế giới vô biên không thiếu cái lạ, sau này tốt nhất ngươi nên ra ngoài một chuyến, không cần hi vọng xa vời rời khỏi Đông Bảo Bình Châu, rời khỏi thiên hạ này, nhưng dù sao cũng nên cố gắng đi tới biên giới lãnh thổ vương triều Đại Ly.
Trần Bình An ậm ừ, rõ ràng tâm tư đều đặt lên bộ quyền phổ kia, chỉ vào một chữ nói:
- Ninh cô nương, chữ này đọc là gì?
Sự bực bội tích lũy đã lâu của thiếu nữ liền bộc phát:
- Cút!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
![Diêm](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/61233/109732.png)
07 Tháng tám, 2021 09:22
Bản dịch quá tuyệt
![thangmuxemmua](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60440/f49e9c58566158f6e6283fc42d19ec05f3ca2132bbd1027798c27d07f88af3c7.jpg)
03 Tháng tám, 2021 05:08
Truyện hay, mà cover đọc hơi chuối, nuốt nghẹn quá. Giờ có bản dịch, mừng ghê
![noPain](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/63597/35431342a6b9d7816fcff6a9a36adc96a6799131d7fd10b3a00f9df907118fb9.jpg)
30 Tháng bảy, 2021 03:19
Cảm ơn converter Fishscreen
Chúc bạn có nhiều Strength: để dịch đc nhiều hơn
Chúc bạn có nhiều Agility: để dịch đc nhanh hơn
Chúc bạn có nhiều Intelligence: để dịch đc hay hơn
À còn có chúc bạn ko bị bệnh vặt, ko bị stress, ko bị nổi mụn, ko bị khó ngủ, ko bị bla...ble...
P/s: chúc topic ko bị spoil :))
![Denhatkiemkhach](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60756/84bbfa81e4f39c85e672ebf00dd143b7dae07190275d205bb15e25169cb7800b.jpg)
05 Tháng bảy, 2021 07:04
hi vọng bạn có thể viết nhiều hơn
ps: Viết tách 2 dòng là do con mèo nó nhấn màn hình điện thoại
![Denhatkiemkhach](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60756/84bbfa81e4f39c85e672ebf00dd143b7dae07190275d205bb15e25169cb7800b.jpg)
05 Tháng bảy, 2021 07:04
Bạn nhongcon_pupa phân tích hay quá :v hi vọng bạn có thể viết
![xxleminhxx](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/63390/127456.png)
05 Tháng bảy, 2021 06:22
chưa thấy dấu hiệu end :v
![Bố Chip](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67110/2beb7319ce6b00c106b6fb7655012afdc710e05d3af7c579009c1bc8a0227937.jpg)
04 Tháng bảy, 2021 11:40
Hy vọng dịch giả có thể đẩy nhanh tốc độ dịch, nếu cần có thể kêu gọi anh e donate
![Khicho](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60743/fac53d6519bf1395e190b1322ad1dc4125eb9317b89895b0e0970f2d5e0b01f5.jpg)
02 Tháng bảy, 2021 22:19
Dưới có bác một chương phân tích ra một tờ a4 thật là siêu phàm, tại hạ bội phục. Tiện thể cho hỏi truyện sắp hết chưa?
![tsganey](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/59487/35395.png)
02 Tháng bảy, 2021 11:26
một bộ truyện mà ta cực kì tâm đắc, hi vọng dịch full để luyện lại từ đầu
![yugi_tn](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60770/74664.png)
22 Tháng sáu, 2021 23:05
bộ này đọc hay mặc dù tả tu tâm rắc rối *** mà vẫn hay, đau não quá bỏ 1 thời gian đọc tiếp vẫn hay, nói chung là hay
![DieuHau](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67107/f9a6c76fe8ebf609db483157a2e4a6e4190911a823f03b6d3463fc90b1cbb90a.jpg)
20 Tháng sáu, 2021 02:17
Bác có thể chỉ rõ hơn ảnh bản đồ được không ? em tìm mãi không thấy bác ạ
![09115100](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/61569/05fe69be3ec1d11e555da016d904a3c3294db4bdef185c9bcdcf2a8e52de2997.jpg)
18 Tháng sáu, 2021 17:28
Hay quá b ơi
![letrunghieu20xx](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67102/844181.png)
18 Tháng sáu, 2021 01:14
Thực sự hi vọng dịch giả có thể dịch được đến cuối. Bộ truyện cực kì hay
![Hoa Hướng Dương](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67105/3e182d7bc30cbcf885a68c7ec844c463e40d47271a2f5d7c04d2f5c05667c5c9.jpg)
16 Tháng sáu, 2021 09:09
Truyện hay. Dịch giả dịch rất tốt, hy vọng bộ này sẽ dc dịch Full. Cảm ơn dịch giả
![xxleminhxx](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/63390/127456.png)
16 Tháng sáu, 2021 06:16
1 chương truyện này quá dài các đạo hữu @@ dịch giả cứ từ từ
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
14 Tháng sáu, 2021 19:16
Chúc mừng truyện đã cán mốc chương thứ 50! Cảm ơn Cá Cảnh rất nhiều!
![Nguyễn Quốc Thịnh](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/61114/401f096ccb838c77bf833a6549a14c8d4cbc4dcbc9240d006dd5e8a78146c608.jpg)
09 Tháng sáu, 2021 21:40
hay mỗi tội dịch chậm quá
![Hieu Le](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/59263/0cb77ec66a38266453f68b109a25033c8d0b717f3d8f204cfc0d1079ef7d8794.jpg)
03 Tháng sáu, 2021 00:47
Dịch tốt quá. bộ này rất khác biệt.Trấn nhỏ có vẻ bình thường nhưng có một lớp màn mỏng của sự bí ẩn như có như không. rất đáng mong chờ.
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
23 Tháng năm, 2021 07:04
Vài dòng lan man - Chương 6:
- Chương 6 kể về ba mảnh đời của ba đứa trẻ có xuất thân và cuộc sống khác nhau tại trấn nhỏ, chứ không chú trọng vào việc chôn phục bút hay tình tiết trong truyện. À, ngoại trừ thân thế của tỳ nữ Vương Chu/Trĩ Khuê, nhưng hãy tạm gác cô nhóc này sang cho những lần bình khác.
- Có lẽ câu nói “Người ăn đất cả đời, đất ăn người một lần” cũng phần nào miêu tả được cuộc sống của Trần Bình An trong suốt khoảng thời gian học việc tại lò gốm. Gốm được nung từ đất, cậu nhóc nhà nghèo phải theo ông sư phụ họ Diêu đi khắp nơi bốc đất cho vào miệng nhai, nghiền ngẫm mùi vị để chọn loại đất phù hợp. Tớ hơi thắc mắc, dù là quen tay hay việc hay kinh nghiệm đầy mình, việc Trần Bình An có thể biết được tính chất đất đai, ước lượng gốm vỡ để biết nguồn gốc xuất xứ thuộc lò gốm nào, cho thấy cậu nhóc này có khả năng quan sát nhạy bén và tâm tư tỉ mỉ chứ không hề ngốc nghếch hoặc tư chất kém cỏi như những người xung quanh thường chỉ trích cậu. Có lẽ đây là một đặc điểm ngầm để giúp cậu có được cơ hội bức phá sau này chăng?
1 dặm của TQ = 500m
60 dặm = 30 000m = 30 km
Đây không phải là một quãng đường ngắn, đặc biệt là trong hoàn cảnh như Trần Bình An phải trèo núi băng rừng trong đêm tối, trời lại đổ mưa như trút nước. Tớ tự xét bản thân chạy được tầm 8km là đổ mồ hôi mẹ mồ hôi con, thở hồng hộc như con ki ki nhà hàng xóm rồi chứ nói gì đến 30km! Vậy mới thấy được ý chí sinh tồn của cậu nhóc này mãnh liệt đến mức nào, và phải vị tha tới mức nào mới nhận ra được rằng “trên đời ngoại trừ cha mẹ thì không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với ngươi” khi tuổi đời chưa tới 12 năm.
- Tống Tập Tân học thức đầy bụng, đánh cờ tiến bộ thần tốc ngày đi ngàn dặm, Tống Tập Tân tâm tư già dặn trước tuổi, tham vọng vươn cao, Tống Tập Tân phong lưu khoái hoạt, sống thảnh thơi nhàn nhã. Trái với hàng xóm Trần Bình An, cuộc đời của cậu thiếu niên này quá bằng phẳng và rộng mở, thế nhưng cậu lại luôn tìm hình tượng người cha để lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn mình. Người xưa thường nghẹn ngào bởi câu “người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh”, nhưng mấy ai hiểu được nỗi đau của kẻ đầu xanh bị người đầu bạc vứt bỏ?
Khi Tống Tập Tân dắt theo cô tỳ nữ Trĩ Khuê nghe kể chuyện dưới gốc hòe (C.5), cậu phát hiện rằng cô tỳ nữ bắt đầu trổ mã, trước đó thậm chí còn mua rượu chôn rượu xuống đất, hệt như một người cha chôn bình Nữ Nhi Hồng để chuẩn bị cho sau này gả đứa con gái rượu vào nhà chồng.
Đồng thời, cậu luôn xem vị thầy dạy học trong trường làng , Tề tiên sinh, thành hình tượng gương mẫu của một người cha nghiêm khắc. Tống Tập Tân đánh cờ quá giỏi, giỏi đến mức thư đồng Triệu Diêu phải cố gắng nhiều năm liền mới có thể ngang ngửa năm ăn năm thua với lối đánh cù nhây của cậu, thế nhưng chỉ cần Tề tiên sinh “tự mình hạ thánh chỉ” (C.6) thì y như rằng Tống Tập Tân sẽ vâng lời mà đến. Qua những hành động như “tranh công ngẩng đầu cười hỏi”, “còn có thể tiễn tiên sinh”, “sửng sốt, hơi lúng túng, lấy can đảm” để chất vấn câu dặn dò của ông giáo họ Tề, tớ chỉ thấy được hình ảnh của một cậu nhóc thông minh ngỗ nghịch tìm cách thu hút sự chú ý của người cha nghiêm khắc mà thôi, chứ đâu còn những nét già dặn trước tuổi đầy tham vọng vươn cao nữa.
- Thư đồng Triệu Diêu là nhân vật vừa xuất hiện trong chương 5, mặc áo xanh, cực kì cố chấp với việc thành – bại – được – mất, rất tuân thủ theo quy củ nghiêm ngặt. Có thể thấy đây là một “ông cụ non” rất biết vâng lời và thuộc hàng ngũ con ngoan trò giỏi, sặc mùi quân tử ... Tàu, nhưng có thể được chọn làm thư đồng dự bị (vì lựa chọn đầu tiên của Tề tiên sinh là đại ca xóm dưới Lưu Tiện Dương) ắt cũng có những năng lực đặc sắc riêng. Thật đáng mong chờ tác giả sẽ phát triển tuyến nhân vật ngay đơ thẳng cứng này như thế nào.
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
21 Tháng năm, 2021 08:09
Cảm ơn leminh :D
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
21 Tháng năm, 2021 08:08
Vài dòng lan man - Chương 5:
- Trong chương 1, chúng ta có lời đồn về nguồn gốc của Tống Tập Tân như sau: “Vị đại nhân kia sợ thanh danh bị gièm pha, quan giám sát trong triều tố cáo, cho nên cuối cùng một mình trở lại kinh thành báo cáo công việc, giao đứa trẻ cho quan viên thay thế có quan hệ thân thiết giúp trông coi chiếu cố”.
Trong chương 5, chúng ta lại có thêm một “nguồn tin” khác nói về Tống đại nhân: “quan tiền nhiệm Tống đại nhân là người được lòng dân nhất. Tống đại nhân không giống như những quan lão gia trước đó ngồi tít trên cao, ông chẳng những không trốn trong dinh quan tu thân dưỡng khí, cũng không đóng cửa từ chối tiếp khách, một lòng nghiên cứu học vấn ở thư phòng, mà là tự tay làm tất cả công việc ở lò gốm, quả thật còn giống dân chúng thôn quê hơn cả thợ gốm. Trong hơn mười năm, vị Tống đại nhân vốn đầy vẻ trí thức này đã phơi nắng đến mức nước da đen kịt sáng bóng, trang phục ngày thường không khác gì một anh nông dân, đối nhân xử thế chưa từng lên mặt.”
Quả là tam sao thất bản, khó biết đường đâu mà lần! Tuy nhiên nếu xét về mặt hàm ý, tin đồn đầu tiên có phần ác ý, muốn dè bỉu vị quan to họ Tống này làm con nhà lành có chửa, sợ bị mất uy tín nên đành phải chạy về kinh thành lánh nạn, bỏ luôn cả đứa con riêng cho người dưng chăm sóc. Nếu như vậy thì mẹ của Tống Tập Tân đâu? Không lẽ vị quan kia muốn bỏ đứa con nhưng lại kéo theo người mẹ trở về kinh? Nếu xét theo lẽ thường thì làm thế không khác gì đang lạy ông tôi ở bụi này, hoàn toàn không hợp lý! Chúng ta hãy tạm xem loại tin đồn này được bắt nguồn từ những buổi đi buôn, đi chợ của các thím, các bác trong trấn vậy.
Tin đồn thứ hai có nhiều thông tin chi tiết hơn, lại còn có nguồn gốc từ “các thế gia vọng tộc” (C.5). Phải biết rằng phủ quan và ngõ Đào Diệp là hàng xóm với nhau trên đường Phúc Lộc, vì vậy người đọc mạn phép đoán rằng tin đồn này được những người hầu trong phủ nghe lỏm qua những lúc trà dư tửu hậu của các ông lớn, sau đó lén truyền tai với nhau.
Dù thế nào đi nữa, nhờ có những thông tin bên lề này mà người đọc có thể xác định một số thông tin như sau:
1. Quan giám sát Tống đại nhân nhậm chức hơn 10 năm mới về kinh thành. Trong thời gian làm quan, Tống đại nhân rất khiêm nhường và rất có hứng thú trong việc chế tạo đồ gốm.
2. Tống Tập Tân trạc tuổi Trần Bình An, tức là tầm 14 tuổi (C.1). Tống Tập Tân được sinh ra và lớn lên trong khoảng thời gian ông cha vẫn đang còn làm quan tại trấn nhỏ.
3. Mẹ của Tống Tập Tân là người bản xứ của trấn, hay là người đến từ xứ khác như Tống đại nhân? Vì sao không có ai nhắc đến? Vấn đề này có lẽ sẽ được giải đáp trong tương lai.
4. Tống Tập Tân vẫn luôn có phán đoán riêng về thân thế và nguồn gốc của gia tộc họ Tống, hơn nữa vẫn có khả năng còn ngầm giữ liên lạc nên mới quyết định đi kinh thành trong 1 tháng tới (C.1)
- Lão tiên sinh kể chuyện là người đến từ xứ khác. Hẳn mọi người còn nhớ đến sự kiện nộp phí vào trấn bằng cái túi thêu (C.2), vậy đây hẳn là một nhân vật cao thâm khó dò khác tiến vào trấn với mục đích riêng. Tạm không nhắc đến chuyện cổ tích giết rồng 3000 năm trước, chỉ nói về câu chốt của lão: “Trên đời tuy đã không còn chân long, nhưng những loài thuộc họ rồng như giao, cầu, ly ... vẫn thật sự sống ở thế gian, nói không chừng đang ... Nói không chừng đang ẩn náu bên cạnh chúng ta, thần tiên đạo giáo gọi đó là rồng ẩn dưới vực sâu!”
Hẳn mọi người còn nhớ con rắn mối lì đòn, kiên quyết bò xuống gầm giường của Tống Tập Tân (C.1). Nguyên văn về tên của con vật này là 四脚蛇 (tứ cước xà), nghĩa là con rắn có 4 chân, trên đầu lại có cục u như muốn mọc sừng, lẽ nào đây là đời sau của con chân long trong truyền thuyết? Nếu đúng là vậy, vì sao nó lại muốn vào nhà họ Tống cho bằng được? Truyện Trung Quốc hay có câu “rồng trong loài người” để nói về những nhân vật tài năng xuất chúng. Tống Tập Tân có xuất thân không tầm thường, lại được con cháu của rồng muốn nương nhờ, lẽ nào cậu nhóc này có số làm vua, hay thậm chí có xuất thân từ hoàng tộc? Chúng ta hãy cùng hạ hồi phân giải trong các chương sau.
-Xuất thân của cô tỳ nữ Trĩ Khuê cũng li kì không kém cậu chủ nhà họ Tống của cô. Người thì nói “một cô gái xứ khác ăn xin dọc đường đến nơi này, bất tỉnh trước cửa nhà Tống Tập Tân, nếu không phải có người phát hiện sớm thì đã đi gặp Diêm Vương chuyển thế đầu thai”, người khác lại bảo “ống đại nhân đã bảo người ta mua cô nhi từ nơi khác, tìm cho đứa con riêng Tống Tập Tân một người thân thiết biết nhân tình ấm lạnh, nhằm bù đắp một ít thiệt thòi khi cha con không thể nhận nhau.” Thật đến là khổ với giới “bà tám” trong trấn!
May thay còn có câu nói của Tống Tập Tân về Trần Bình An, rằng “đời này hắn đã làm một chuyện có ý nghĩa” và Trĩ Khuê lập tức “lông mi hơi run rẩy”, chúng ta có thể tạm đoán rằng Trần Bình An chính là người đã phát hiện Trĩ Khuê đang nằm trong đống tuyết. Nếu đúng như vậy thì vì sao Lưu Tiện Dương lại tinh ý phát hiện “ngươi giúp nha đầu Vương Chu kia xách nước một lần, sau đó cô ấy lại không nói chuyện tán gẫu với ngươi nữa” (C.4)? Giữa hai nhân vật này còn có gúc mắc gì chưa nói rõ chăng?
Lại một lần nữa, chúng ta hãy cùng hạ hồi phân giải trong các chương sau.
![xxleminhxx](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/63390/127456.png)
18 Tháng năm, 2021 12:01
hay quá bác :D
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
18 Tháng năm, 2021 06:05
- Qua những dòng miêu tả về cậu thiếu niên đại ca xóm dưới Lưu Tiện Dương, người đọc không khỏi liên tưởng đến hai nhân vật Khấu Trọng và Từ Tử Lăng trong bộ truyện trấn web Đại Đường Song Long ngày xưa của TTV. Qua những hành động rất nhỏ như cố ý đi vòng qua đống tro tàn của lá bùa vừa đốt; được Trần Bình An tri hô cứu mạng thì lấy danh nghĩa đi bắt nạt cậu thiếu niên nhà nghèo mỗi ngày nhưng thực chất có ý ngầm muốn bảo vệ, sợ đám con nhà giàu đến báo thù hay chặn đánh; những lúc Trần Bình An gặp khốn khó thì giới thiệu việc làm ở lò gốm hay đi đào giếng ... Có lẽ Lưu Tiện Dương là hình tượng tiêu biểu cho mọi mong muốn của những đứa trẻ trong xóm nghèo: có tình có nghĩa, cao lớn khỏe mạnh, dòng dõi binh gia, làm việc gì cũng thành thạo, hào sảng và đặc biệt là đầy khí phách cóc ngán bố con thằng nhà giàu nào.
Đến cả Trần Bình An còn thấy được Lưu Tiện Dương như một viên đá quý chưa được mài giũa, nói gì đến ba ông sư phụ lần lượt muốn nhận cậu ta làm đồ đệ. Đầu tiên có ông giáo họ Tề muốn miễn giảm học phí để cậu thiếu niên tiếp tục tới trường, thậm chí còn muốn bỏ tiền ra thuê làm thư đồng nhưng bị từ chối. Sư phụ làm gốm họ Diêu sau khi nhận cậu làm đại đệ tử thì cưng như trứng mỏng, lỡ tay đánh Lưu Tiễn Dương rướm máu đầu thì lo lắng không thôi. Cuộc sống xoay vần, lão Diêu qua đời, đến phiên sư phụ thợ rèn họ Nguyễn đến từ xứ khác chấm trúng cậu đại ca xóm dưới ngay và luôn, thậm chí còn nhận xét đây là một kì tài luyện võ, chứ đâu như lúc nhìn thấy Trần Bình An người ngợm đen nhẻm thì sút thẳng từ vòng ... phỏng vấn học việc! Phải nói đây là một nhân vật rất thú vị, tương lai ắt là người hành hiệp trượng nghĩa. Thật đáng mong chờ thay!
- @Lạc mầm non đoán quá chuẩn! Vị đạo sĩ trẻ mãi không già tiếp tục xuất hiện tại chương này. Trấn nhỏ như có màn sương bí ẩn như có như không, và vị đạo sĩ này cũng không ngoại lệ. Trấn nhỏ có hơn sáu trăm hộ gia đình (C.3), vậy mà trong nhiều năm liền chưa từng có người rút trúng quẻ Hạ? Là do đạo sĩ giở trò, hay là do mệnh của người dân tại đây đặc biệt tốt? Con chim sẻ như có linh tính vì sao không có hứng thú đồng tiền của Trần Bình An (C.3), mà lại thích chí ngậm tiền của Tống Tập Tân? Đạo sĩ không quan tâm tới tiền bạc, nhưng vì sao lại cuống cuồng “thà giết lầm còn hơn bỏ sót”, muốn xem bói cho người dân trong trấn nhỏ, và nếu tiền bạc không quan trọng thì phí trả công đoán vận là gì? Chúng ta hãy cùng hạ hồi phân giải.
Đạo sĩ từng đưa ra 3 lời đoán vận.
Trần Bình An (C.3):
“ Số mệnh tám thước đừng cầu một trượng.”
Lưu Tiện Dương (C.4):
“Chỉ mong năm nay được thịnh vượng, ai ngờ số mệnh có tai ương.”
Đôi chủ tớ Tống Tập Tân (C.4):
“Hồ nước đầy... ếch kêu hỗn loạn, thứ đâm lòng người là nhân tâm. Nơi này công danh bèo trên nước, chỉ cần gió thổi dạt bốn phương!
Trạng nguyên vốn đến từ nhân gian, tể tướng chỉ là kẻ trên đời. Học theo tiên nhân danh tiếng lớn, đắc ý hả hê tinh khí thần!”
Dự là Trần Bình An đoản mệnh, Lưu Tiện Dương gặp bất trắc, chủ tớ Tống Tập Tân cuối cùng cũng có thể toại nguyện, từ cá chép hóa thành rồng, đường công danh một bước lên trời. Không biết chư vị đồng đạo nghĩ thế nào về 3 câu đoán vận này?
- Bản đồ trong chương 4 đã trải rộng hơn nhiều. Tớ đã thêm vào lò gốm, con suối, đường cái, đồng thời thêm vẽ thêm ảnh minh họa cho ngõ Đào Diệp và thay đổi vị trí của ngõ Nê Bình, ngõ Hạnh Hoa, giếng Thiết Tỏa, trường làng, rừng trúc.
(Ảnh được đăng tại forum của TTV)
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
16 Tháng năm, 2021 06:32
Vài dòng lan man - Chương 3:
- Người giàu sang, kẻ nghèo hèn. Sự cách biệt giàu nghèo luôn là đề tài được nhắc đến xưa nay, trong đời thật cũng như trong những dòng thơ văn. Trấn tuy nhỏ, nhưng sự khác biệt giữa hai tầng lớp này lại hiện rõ mồn một qua ánh mắt của cậu thiếu niên nhà nghèo Trần Bình An: “Con đường bên kia được lót bằng nhiều phiến đá xanh lớn, trời mưa cũng sẽ không đạp văng bùn lầy tung tóe. Trải qua người ngựa xe cộ giẫm đạp nghiền ép trăm ngàn năm, những phiến đá xanh phẩm chất cực tốt đó từ lâu đã được mài phẳng nhẵn bóng như gương.” Đường đã đẹp, cái tên của con đường đương nhiên phải làm toát lên cái nét cao sang quyền quý của các tộc họ và dinh thự quan lại đặt tại đây, cho nên lấy cái tên “Phúc Lộc”.
Trần Bình An chân lấm tay ... bóc đất nặn phôi quanh năm, lại thật thà chân chất nên nào có quen với việc đặt chân lên con đường đẹp đẽ như vậy; đến mức “hơi thấp thỏm, bước chân chậm đi, lại có phần tự ti, không kìm được cảm thấy giày cỏ của mình làm bẩn mặt đường.”
Tâm trạng của cậu thiếu niên trở nên lo âu bội phần khi đứng trước bức tường cao cửa rộng của nhà họ Lư, thậm chí còn cho rằng hành động “dùng tay kẹp góc phong thư” vì sợ ... bẩn của người hầu trong nhà, cũng như việc “xoay người bước nhanh vào trong nhà, đóng sập cánh cửa lớn”, không nói không rằng là điều hiển nhiên, chứ không phải là loại thái độ xem thường người dân xóm nghèo. Mà không chỉ có mỗi nhà họ Lư, quá trình giao thư cho bảy nhà quyền quý còn lại cũng “bình thường như vậy”, cũng lạnh nhạt không kém. Người đọc không khỏi thở dài, sau đó giật mình nhận ra rằng thay vì tác giả lồng những tình tiết miệt thị, “chứng tỏ đẳng cấp hơn người” thường thấy trong truyện mạng, sự thờ ơ lạnh lùng trong cách ứng xử giữa các nhân vật như thế này lại “thật”, lại đau thấu vào lòng hơn rất nhiều.
- Trái ngược hẳn với đám nhà giàu sống ở đường Phúc Lộc, đoạn đối thoại kì kèo vài đồng xu lẻ xem bói, nhưng lại đầy hơi ấm giữa người với người của đạo sĩ nghèo và cậu thiếu niên nghèo ... còn hơn giúp người đọc thấy được một nét đẹp khác trong con người của Trần Bình An. Cậu không bị ảnh hưởng bởi sự giàu sang tại ngõ Đào Diệp, không màng đến đường tài lộc eo hẹp đến mức bữa no bữa đói (C.1) của bản thân, mà chỉ muốn dùng hết số tiền kiếm được từ việc đưa thư để mua một lá bùa về đốt cho hai đấng sinh thành quá cố của mình. Đáng khen, đáng thương thay!
- Bản đồ vẽ trấn nhỏ đã được thêm vào các chi tiết như hình vẽ minh họa cho Trường làng, Rừng trúc, Miếu Con Cua, Đường Phúc Lộc, Ngõ Đào Diệp, Phủ quan. Những vị trí của các địa danh trên được sắp xếp theo tưởng tượng của người đọc, sẽ được cập nhật cho chính xác hơn khi qua những câu miêu tả của nhân vật trong các chương sau. Nếu mọi người có cao kiến nào khác, xin hãy thẳng thắn góp ý chứ đừng ngại ngùng chi. Đều là fan của Kiếm Lai cả.
(Ảnh được đăng tại forum của TTV)
![nhongcon_pupa](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/67094/2e707fe7387ae5d988d9ce5a68f5cc601faba9410fe8fdf0b5aa81970944e3bc.jpg)
15 Tháng năm, 2021 07:23
- Trần Bình An mưu sinh kiếm sống qua ngày bằng công việc phát thư từ ngoài trấn, nhờ đó người đọc mới có thể theo dấu chân của cậu thiếu niên nhà nghèo tham quan khung cảnh bên trong trấn nhỏ.
Dưới đây là bản đồ phác họa sơ về các địa điểm được đề cập trong chương 2 và mũi tên chỉ hướng đi của Trần Bình An từ ngõ Nê Bình đến cổng làng. Những vị trí của giếng Thiết Tỏa, ngõ Hạnh Hoa, trường làng, miếu Con Cua sẽ được chỉnh sửa lại khi các nhân vật trong truyện miêu tả kĩ hơn xuyên suốt các chương.
(ảnh được đăng tại forum của TTV)
- Qua hai chương đầu tiên, người đọc có thể phần nào hiểu được bản chất chịu khổ chịu tìm tòi học hỏi của Trần Bình An: gà chưa gáy sáng đã thức dậy, "lén học lỏm" các bài giảng tại ngôi trường làng, chăm chỉ luyện tập các tư thế nặn phôi dù không còn liên quan tới nghề gốm nữa (C.1)
- Trấn nhỏ ở nơi xa xôi hẻo lánh, nhưng bỗng có một tốp người ăn mặc giàu sang, "áo quần dày cộm", "chắc hẳn là rất ấm áp, có thể chịu lạnh được" xếp hàng chờ vào trấn. "Trấn nhỏ" nhỏ như cái ... lỗ mũi nhà người ta, cổng trấn rộng mở, đáng lý ai muốn ra muốn vào đều tùy ý, nhưng vì sao những con người quyền quý này dường như phải tuân thủ theo một quy tắc nào đó để tiến vào? Thân phận của họ là gì? Toàn bộ lò gốm đã đóng cửa, vậy vì sao họ phải lặn lội tới nơi này? Vì sao phải nộp "một cái túi thêu nhỏ" cho tay gác cổng lôi thôi, chua ngoa, mê ngắm gái và keo kiệt đến mức muốn ăn chặn mấy đồng xu lẻ của Trần Bình An?
Chúng ta hãy cùng hạ hồi phân giải trong các chương sau
BÌNH LUẬN FACEBOOK