Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Dương Thần lập tức trầm xuống, Tiêu Chỉ Tình đang ở trong lòng hắn, cũng lo lắng nhìn hắn, trong mắt hiện lên sự tự trách bản thân, cảm thấy mình chi làm vướng chân cho hắn.

Nhưng Dương Thần lại cúi đầu, rạng rờ tươi cười, sờ đầu cô mà nói:

- Đừng nghĩ lung tung, anh nhất định sẽ bảo vệ cho em, anh đã hứa với em rồi

- Ồ, còn có thời gian để tinh chàng ý thiếp à.

Lạc Thiên Thu cười lạnh

Trong lúc đang nói chuyện, sáu cao thủ Nhược Thủy trung kì trớ lên, bỗng nhiên xuất hiện ra ở sáu hướng khác nhau xung quanh Dương Thần ở khoảng cách vài trăm mét bên ngoài.

Nhưng đối với cấp bậc cao thủ này mà nói, khoảng cách vài trăm mét này dường như không là gì cả.

Mắt Dương Thần liếc qua một cái, có ba người đàn ông trung niên, hai lão già và còn có cả một bà phu nhân cũng đang tuổi trung niên.

Trong đó, phu nhân trung nhiên mặt lạnh như băng, một gã khoác áo bào màu xanh đậm, lão già tóc xám mang áo choàng, có tu vi cao nhất, giống với Lạc Thiên Thu lúc trước, đang ở Nhược Thủy kì cuối, bất cứ lúc nào cũng có thể vượt qua giai đoạn Nhược Thủy bước vào Cửu Thiên Thần lôi kiếp.

Mặt khác, bốn gã kia đều đã là Nhược Thủy trung kì, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Nhược Thủy kì cuối, tu vi hoàn toàn ngang với Tiêu Đình Nhứ.

Nội tình của Lạc gia, Dương Thần đã hiểu, sáu người này không phải là toàn bộ số Thái thượng trướng lão của Lạc gia, chi sợ đây mới chi là số ít rời khỏi chỗ tu luyện.

Người của Lạc gia cảm thấy rất vui mừng, một cảm giác vinh quang của gia tộc dâng lên, khiến cho tu sĩ của Lạc gia tràn đầy tự tin, cảm thấy Dương Thần khó lòng mà chạy thoát.

Sáu gã trướng lão nhìn Dương Thần bằng ánh mắt khác thường, sau đó lại kinh ngạc nhìn Hỗn Độn đỉnh đang ở phía sau, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Lạc Thiên Thu.

- Thiên Thu, ngươi đã tiến vào Thái Thanh Thần lôi kiếp!?

Lão già Nhược Thủy kì cuối hỏi.

Lạc Thiên Thu hướng về phía lão già bày tỏ sự tôn kính :

- Vâng, đúng vậy, ông nội, vừa rồi con vừa cảm ngộ được, đã bước qua được giới hạn

Lão già này, chính là ông nội của Lạc Thiên Thu là Lạc Trường Xuân!?

Dương Thần nhớ rõ Tố Tâm đã từng nói qua, Lạc Thiên Thu có được ngày hôm nay, phần lớn nhờ công lao của ông nội y.

Khó trách vì sao, mặc dù tu vi của Lạc Thiên Thu đã vượt qua ông của y, nhưng vẫn giữ sự tôn kính, không dám lên mặt.

- Ngươi đã bước qua cảnh giới này, những lão già như chúng ta xem ra không còn dùng được nữa rồi.

Lão phu nhân kia hừ lạnh nói, có chút chua xót.

Lạc Thiên Thu ha ha cười nói:

- Lão lão Trầm Hương đã trông Thiên Thu từ nhỏ lớn lên, chính là trụ cột vững vàng của Lạc gia ta, Thiên Thu chỉ là có vận khí tốt, có được hôm nay cũng là nhờ khi còn bé được Lão lão chi bảo.

Lạc Thiên Thu tuổi cũng không còn nhỏ, nhưng đối với những người già này, cũng rất tự nhiên thể hiện thái độ của tiểu bối, chi vì những người này đã quá già rồi, thoạt trông có chút cổ quái.

Lạc Trầm Hương, cũng là lão phu nhân, nghe xong lúc này trong lòng đã nguôi đi, không thể không nói ‘ừ’ một tiếng, sau đó liếc ánh mắt về phía Dương Thần đang bị bao vây.

- Tiểu tử này xảy ra chuyện gì vậy, tu vi sâu không lường được, còn có cái đỉnh lớn

kia, chả nhẽ lại giống như sách cổ ghi lại, là Hỗn Độn đỉnh trong truyền thuyết?

- Đúng là Hỗn Độn đỉnh, tiểu tử kia tuổi lại không lớn, mà đã có tu vi như thế này, người hắn còn đang ôm một cô gái Cửu âm huyền mạch, chính là thứ để thử đan dược rất tốt, Thiên Thu ngươi nên giải thích cho chúng ta.

Lạc Trường Xuân nói.

Những lão già này đều đã sống lâu nên đã thành tinh, liếc mắt một cái là có thấy manh mối, nhưng bọn họ sống ở bên ngoài, căn bản không thể biết ở trong gia tộc xảy ra chuyện gì, nên cũng cần hỏi Lạc Thiên Thu cho rõ.

Đương nhiên, mỗi người đều căng thẳng, đề phòng Dương Thần đột nhiên chạy trốn.

Lạc Thiên Thu đem sự tinh tóm tắt lại, kể ra việc Dương Thần giết Lạc Phong và Lạc Lôi, lại giết một số lượng lớn cao thủ của Lạc gia, cướp bóc phòng luyện đan như thế nào.

Nghe những lời này, các Thái thượng trướng lão ánh mắt tức giận, hận không thể đem Dương Thần đi lột da rửa hận.

- Hừ, Ninh gia và Tiêu gia cũng không dám đối địch với Lạc gia ta, lão phu bế quan tu luyện hơn năm mươi năm, lần này lại bị một tên nhóc con khinh thường! Thiên Thu, ngươi làm gia chủ như thế nào đấy!?

Lạc Trường Xuân giáo huấn.

Lạc Thiên Thu cúi thấp đầu nói:

- Công pháp của tiểu tử này rất huyền bí, có thể sử dụng cả Thiên hỏa Huyền thủy, uy lực hơn cả công pháp Lạc gia chúng ta, thật khó đối phó.

Các trướng lão vừa nghe như thế, cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, nổi lên lòng tham lam.

- Không cần nhiều lời, bắt tên tiểu tử này lại, phế đi tu vi của hắn, bắt hắn nói ra công pháp, còn cô gái kia thì đem đi thừ đan dược.

- Điểm mấu chốt là Hỗn Độn đinh, dựa theo sách cổ ghi lại, là vật phong ấn hung hồn của hỗn độn, có thể là tiên khí siêu việt, nếu lấy cho Lạc gia chúng ta sử dụng lại cùng với việc Thiên Thu giờ đã bước vào Cửu thiên thần lôi kiếp, muốn thống nhất Huyễn cảnh chi là việc dễ dàng.

Một gã trướng lão nói.

- Nói không sai, lần này trở về lại thấy được nhiều thứ quý giá như vậy chờ chúng ta lấy, thật quá tốt.

Lạc Trầm Hương cười nói:

- Tiểu tử này tu vi mạnh hơn chúng ta, Hỗn Độn đỉnh lại khó khống chế, không bằng chúng ta cùng ra tay, khiến cho hắn không thể chống đờ được!

Mấy người trướng lão khác nhìn nhau, không hề khách khí mà gật đầu, cảm thấy nên làm như vậy.

Dương Thần ở giữa nghe những lời này, trong mắt hiện lên một tia lửa, bọn này quả thật không thèm quan tâm đến mình, số tuổi nếu mà cộng lại có thể hơn hai nghìn, lại còn tính toán vây đánh mình.

Mà trên thực tế, chính vì Thái thượng trượng lão đều là những lão già khôn ngoan, không hề quan tâm đến cách nhìn của thế tục, ỷ lớn bắt nạt nhỏ, đối với bọn họ sĩ diện không hề có ý nghĩa gì, làm sao chiếm được nhiều tài nguyên, theo đuổi sự trường sinh,

xây dựng lực lượng mới là mục tiêu của bọn họ.

- Lão phu và Trầm Hương ra tay đánh hắn. Bốn người các ngươi bao vây xung quanh, Thiên Thu, chúng ta cùng nhau ra tay, đánh nhanh thắng nhanh!

Lạc Trường Xuân chi huy nói.

- Không cần nói nhiều !

Lạc Trầm Hương đã sớm phi thân về phía Dương Thần, toàn thân sử dụng chân nguyên Nhược Thủy đỉnh cao, một thân ‘La Thiên kinh’ so với Lạc Thiên Thu có phần thâm hậu hơn.

- Mặc Long quyết, Song Long vũ!

Lạc Trầm Hương tạo ra một cơn lốc xoáy màu đen xoay xung quanh thân mình, nhưng lại là một màu đen kì quái, mang theo lực âm hàn, hơi thở của bản thân cũng giống như vậy.

Hai con rồng lớn Hắc Thủy mở rộng hàm gào rú, hướng về phía Dương Thần điên cuồng tấn công.

Dương Thần tạo ra tấm lá chắn Nhược Thủy, ngưng tụ ra hai con rồng lửa màu xanh, không chút yếu thế, đón đánh.

Lam hỏa trong nháy mắt đã ăn mòn Hắc Thủy trường long, lại còn hướng về phía Lạc Trầm Hương mà đánh tới, nhưng Lạc Trầm Hương đã tránh được, trên tay lấy ra một cây kiếm dài ba thước, mang theo các tia sáng sắc lạnh, trong thân kiếm có một khe rỗng màu đỏ.

- Đờ một kiếm ‘Quỷ khốc’ của ta!

Lạc Trầm Hương tung người đâm ‘Quỷ khốc’ kiếm, một đạo kiếm khí vô hình bắn ra, tạo nên sóng xung kích cực mạnh.

Tấm lá chắn bằng Nhược Thủy của Dương Thần va chạm với kiếm khí, phát ra tiếng nổ lớn!

Ầm...ầm...ầm!!

-AM

Tiêu Chỉ Tình nghe thấy âm thanh này, thét chói tai, khóe miệng rĩ ra một dòng máu

tươi.

Dương Thần giận dữ, ‘Quỷ khốc’ kiếm này không ngờ còn phát ra cả sóng âm công kích, quả nhiên xứng đáng với cái tên của nó!

Cứ phòng ngự như vậy thì không thể chống đờ được mãi, bắt buộc phải tránh đi, mình thì có thể chịu được nhưng Tiêu Chỉ Tình thì sẽ không chịu nối như vậy.

Cũng không để cho Dương Thần nghĩ nhiều, trong không trung bỗng nhiên nhiên ngưng tụ ra vô số ngôi sao, mang một lượng lớn chân nguyên hùng hậu, nhìn như tất cả đều treo ngay trên đầu.

- Trầm Tinh, Lạc Địa Kinh Lôi!!

Lạc Trường Xuân chẳng biết khi nào đã thi triển pháp thuật của y, hai mắt phát ra ánh sáng kì lạ, bàn tay úp xuống, chân nguyên hình cầu chứa hàng trăm ngôi sao kia, giống

như muốn làm rối loạn tình thần, hướng về phía Dương Thần mà trấn áp!

Dương Thần hét lên, phát ra một luồng Tử hỏa, đập nát chân nguyên hình cầu này, lại gọi Hỗn Độn đỉnh hướng về phía Lạc Trầm Hương mà xông tới!

- To gan! vẫn không chịu buông tay chịu trói!! ?

Lạc Trầm Hương vẻ mặt tức giận, ‘Quỷ khốc’ kiếm nổi lên một luồng kiếm hoa cuồn cuộn

- Mặc long quyết, ngưng tụ!

Một trận mưa bụi giống như mây mù Hắc Thủy đột nhiên tràn ngập, Hỗn Độn đỉnh bị bao phủ trong đám mây mù, không chút chậm chạp đem đám mây mù ấy hút hết, nhờ đó Lạc Trầm Hương mới thoát được.

Ngay sau đó, Lạc Trầm Hương liên tục tạo ra hơn mười đường kiếm sóng âm, âm thanh chói tai khiến cho Dương Thần vội vàng trốn tránh.

Bởi vì ôm Tiêu Chi Tình nên Dương Thần mới phải trốn tránh như vậy, không dám ra tay, đương nhiên không phải là không có sức, mà là lo lắng cho cô ấy.

Lạc Thiên Thu thấy như vậy, cất tiếng cười nhạo, đi ra phía sau Dương Thần, Tam Túc Kim Ô lại một lần nữa hiện ra, cháy rừng rực, giống như Mặt trời chiếu lên trời đất.

- Kim ô chân giải, vạn điểu triều tông!

Mấy trăm kim ô lại điên cuồng phóng ra, Dương Thần lại không phải chỉ đối phó với một người, tinh thế càng ngày càng nguy hiểm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK