Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thần đỡ lấy vú Vương, vì vú Vương hình như lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy.

Khuôn mặt cắt không còn giọt màu, tóc tai bù xù, thở hổn hển, trên trán còn bị xước da nữa, máu me nhầy nhụa, khóe miệng còn dính lại chút máu?!

Nhìn thấy Dương Thần, vú Vương khóc rống lên:

- Cô gia! Anh nhanh cứu Tình nhi của tôi đi! Nhất định phải cứu được Tình Nhi của tôi đấy! Oa oa…

- Tình Nhi?

Dương Thần ánh mắt sốt ruột, không để ý gì nhiều, nói:

- Vú Vương, bà trước tiên đừng nói, mau vào trong, tôi giúp bà cầm máu chút đã!

Dương Thần phóng thần thức vào trong quan sát, mới phát hiện ra, vú Vương bị lực đánh nào mới khiến nội thương như vậy, mặc dù không nguy hiểm chí mạng, nhưng e rằng cũng khiến bà đau đớn mệt mỏi rã rời.

Lâm Nhược Khê cùng Mạc Thiến Ny cũng xông ra đến cửa, đợi Diệp Mặc dìu vú Vương vào trong nhà, không ngừng hỏi han xem thế nào, vú Vương từ nhỏ đã được các cô coi như người trong nhà, bộ dạng như này sao có thể không sốt ruột cơ chứ.

Lam Lam tuy còn nhỏ, nhưng cũng biết vú Vương có chuyện rồi, sau khi cắn một miếng hết chỗ chân gà còn lại, liền từ sô pha chạy đến mặt đầy nghiêm túc nhìn.

Dương Thần hết sức chăm chú, có một luồng sức mạnh cực mạnh tiến vào trong cơ thể vú Vương, may mà chỉ là ngoài da, khôi phục nguyên khí, nhanh chóng có thể khiến vú Vương tỉnh lại.

Vú Vương hình như còn có chút đau đớn, nhưng cũng mặc kệ, nắm lấy tay Dương Thần nói:

- Cô gia, Tình Nhi bị người của gia tộc ẩn thế bắt đi rồi! Anh nhanh chóng đi cứu nó… Những người đó hình như là muốn bắt nó quay về để trừng phạt nó… Tôi… tôi lo nó có chuyện!

Vú Vương khóc sụt vùi, lòng nóng như lửa đốt.

Bà không có tu vi gì, lại bị Lạc Hàng quăng ra, đập vào vách tường, chưa chết cũng coi như nhặt được cái mạng, hôn mê một ngày, khi tỉnh lại, đầu đau như búa bổ, phát hiện ra trời cũng đã tối.

Bộ não có chấn động nhỏ khiến cho bà một hồi lâu sau mới phát hiện chính xác đã xảy ra chuyện gì, đợi khi hiểu ra, thì ngay lập tức muốn tìm đến Dương Thần, xông đến đó đúng lúc đám người Dương Thần đang dùng cơm.

Nghe thấy Tiêu chỉ Tình bị người Lạc gia bắt, Dương Thần sắc mặt trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Là mấy người thế nào? Có nói cụ thể là bắt đi đâu không?

Vú Vương cố gắng nhớ lại, nói:

- Tôi nhớ… có một cô nương đã gặp khi lần trước đi mua giày trong tiệm, cô ấy hình như là đi cùng tên đó, người làm tôi hôn mê là một người thanh niên, tóc dài ngang vai, tướng mạo rất lẳng lơ, phía sau còn có một lão già đi theo…

- Sau khi tôi ngất đi không biết chuyện gì, cũng không biết bọn họ rốt cục đi đâu rồi.

Vú Vương nức nở khóc, cảm thấy con gái mình lành ít dữ nhiều, căn bản cũng không dám nghĩ kỹ hơn nữa.

Dương Thần lại tức giận đến cả người phát run, Mạc Thiện Ny đứng sau cũng nhớ ra cái gì đó, liền thốt lên:

- Chẳng lẽ là Lạc Tiểu Tiểu lần trước đó sao? Có phải là cô ta báo cho anh trai cô ta, tung tích của Chỉ Tình…

- Còn phải hỏi sao, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ… Hừ, lần trước nên giết cô ta rồi, Tình Nhi nếu không khuyên tôi, tôi không có lòng dạ đàn bà… cũng sẽ không hại Tình Nhi…

Dương Thần hối hận siết chặt nắm tay, cơn tức bừng bừng xông lên não.

Bỗng nhiên đứng dậy, Dương Thần trầm giọng nói:

- Vú Vương, bà yên tâm đi, tôi nhất đinh sẽ tìm được Tình Nhi, mang cô ấy an toàn trở về, nếu không… tôi cũng không còn mặt mũi nào gặp bà nữa!

Lúc này Dương Thần cũng đã tức giận đến tột đỉnh, có thể tưởng tượng được, người của Lạc gia sẽ tra tấn Tiêu Chỉ Tình như nào.

Lúc trước khi Tiêu Chỉ Tình còn chưa chạy thoát, cũng đã bị ngược đãi phi nhân tính, bị trở thành thân thể thí nghiệm đan dược, ngày đêm bị độc tố tra tấn.

Lúc này bị bọn họ coi là phản đồ mà bắt về, e rằng đơn giản giết chết Tiêu Chỉ Tình là không thể nào, dù sao con gái Cửu Âm Huyền Băng cũng rất hiếm gặp, nếu không giết chết ngay trong này, hơn nửa cũng là tra tấn cô.

Dương Thần không dám nghĩ nhiều, nghĩ nhiều rồi, trong lòng lại càng rối như tơ vò, như muốn nổ tung.

Trong đầu chỉ hiện lên bóng dáng Tiêu Chỉ Tình thế nào cũng không để ý, bộ dạng mình tặng đan dược cho những người con gái khác, liền lòng đau như cắt!

Chính mình làm liên lụy đến quá nhiều người, nếu như cô ấy gặp bất trắc, thì đời này đều vùi lấp sự đau khổ hối hận dưới vực sâu!

- Nhược Khê, Thiến Ny, anh đi tìm Tình Nhi, các em nói với những người khác một tiếng.

Dương Thần dặn dò, liền định ra ngoài, cũng không muốn chờ lâu.

Nhưng Lâm Nhược Khê lại nắm chặt lấy một tay của người đàn ông lại, lạnh giọng trách mắng:

- Anh làm cái gì? Vội vội vàng vàng ra ngoài, anh cho rằng có thể cứu được Tiêu Chỉ Tình về sao?

Thân hình Dương Thần đứng sững lại, ngạc nhiên quay đầu lại, trong đầu cũng rất lộn xộn, sự tức giận không thể kìm chế nổi, không biết người con gái này có ý gì.

Ngữ điệu Lâm Nhược Khê bình thảnh nói:

- Thứ nhất, anh đến việc Chỉ Tình có bị dẫn về Huyễn cảnh hay không cũng không chắc, liền định tiến vào Huyễn cảnh, anh biết cô ấy ở đâu sao? Ở Tiêu gia? Hay là trực tiếp dẫn đến Lạc gia? Em còn nhớ Chỉ Tình từng nói, Huyễn cảnh vô cùng rộng lớn, chứ không phải chỉ rộng lớn như Khả khả Tây Lý (một vùng Mông Cổ) đâu, anh muốn tìm lung tung như con ruồi không đầu sao?

- Cùng lắm thì anh tìm người rồi ép nói rõ ràng, chắc chắn là có tu sĩ trong đó biết được vị trí của gia tộc ẩn thế.

Dương Thần nói.

Lâm Nhược Khê hừ lạnh nói:

- Cho dù anh tìm được rồi, đó là đại bản doanh của gia tộc ẩn thế, anh tự tin như vậy, có thể mang Chỉ Tình không bị thương an toàn mà ra được sao? Cho dù bọn họ số người đông cũng không phải là đối thủ của anh, chẳng lẽ lại không có cao thủ thực sự sao? Chẳng may bọn họ bị anh chọc tức, đem Chỉ Tình làm con tin, thậm chí còn hại cô ấy, thì anh làm như vậy còn có ý nghĩa gì nữa?

Dương Thần cả người chấn động run rẩy, trong lòng nghiêm nghị, bị người con gái kia vừa nói, giống như giội gáo nước lạnh lên đầu vậy!

Đúng vậy, buổi sáng mình mới ở bên số 1 gặp phải một cao thủ thần bí, chẳng lẽ cao thủ như vậy, chì có bên cạnh số 1 hay sao?

Mình giống như ếch ngồi đáy giếng, cho rằng tu vi của mình mạnh, có thể hoành hành mà không sợ gì, nhưng trên thực tế, có một số cao thủ chỉ là khinh thường đối mặt với mình mà thôi.

Người của gia tộc ẩn thế… Thật sự toàn bộ đều không bằng mình sao?

Cũng chưa chắc, nhớ lại khi ở Australia gặp phải người đó, nghĩ kỹ lại, lúc đó gã căn bản cũng không nhúc nhích thật, đó tuyệt đối là một cao thủ không thể khinh thường. Còn có cả người thần bí từng trong Đường môn khống chế những người trong Đường môn, cũng là người có tu vi khó có thể lường được…

Thấy Dương Thần tỉnh táo lại, Lâm Nhược Khê khẽ thở phào, cầm lấy tay của người đàn ông đó nói:

- Ông xã à, em biết anh rất nóng ruột, chúng em cũng lo lắng cho Chỉ Tình, nhưng chuyện này, nhất định phải khéo léo, không thể cưỡng ép được.

- Nếu như anh lỗ mãng hấp tấp như vậy mà xông vào, tìm Chỉ Tình khắp nơi trong ảo cảnh, chỉ có thể chữa lợn lành thành lợn què, rút dây động rừng, đến lúc đó dẫn đến cảnh bị nhiều cao thủ vây kín, không chỉ không cứu được Chỉ Tình ra, mà còn kéo cả anh vào nữa!

- Chẳng lẽ anh đã quên, nhiều người như vậy đều nhìn vào công pháp của anh, bọn họ ở hải ngoại và ở thế tục không hể gây chiến đối phó với anh, tiến vào ảo cảnh rồi, cũng không giống với lúc trước nữa, đó là địa bàn của bọn họ, anh chỉ có thể lén lén lút lút để tìm Chỉ Tình, rồi nghĩ cách cứu cô ấy, nếu không… chỉ là hại cô ấy thôi.

Dương Thần thở dài:

- Là anh quá manh động rồi, Nhược Khê em nói đúng, anh phải nghĩ cách lén lút trà trộn vào trong đó trước…

- Uhm, em biết anh tất nhiên sẽ đi, em cũng không ngăn cản anh, Chỉ Tình là con gái của vú Vương, tần phải cứu cô ấy, nhưng nhất định phải chú ý cẩn thận… Anh là trụ cột của tất cả chúng em, anh hiểu chưa?

Lâm Nhược Khê vành mắt đỏ hoe nói.

Dương Thần gật đầu, được Lâm Nhược Khê nhắc nhở, hắn cũng mơ hồ có kế hoạch rồi.

Trên tay mình có Hoàng Tự Lệnh lúc trước lấy được khi chém chết người của Hoang Vân đạo, lệnh bài này là tín vật của Hồng Mông, thứ nhất có thể giúp tìm được phương vị lối vào của đại trận, thứ hai khi có thể tiến vào đại trận, được cho là người của Huyễn cảnh, cũng sẽ không bị coi là người xâm nhập.

Quan trọng hơn chính là, mình hôm nay có một Diệp chướng mục trong tay, làm bộ dạng của những người khác, khống chế tu vi của mình, cũng dễ như trở bàn tay, nếu không lên đến cảnh giới Thượng Thanh Thần lôi kiếp, tuyệt đối sẽ không phát giác được, trừ phi mình hành động quá lộ liễu.

Dựa vào hai thứ đồ này, mình dường như có thể làm chút bài văn, mặc dù tốn không ít sức lực so với trực tiếp đi tìm, nhưng còn tốt hơn là hại Tiêu Chỉ Tình.

Tin chắc bọn họ sẽ không giết Tiêu Chỉ Tình, tất nhiên là không cần tính mạng của người con gái, đến lúc đó cứu cô ấy ra rồi, giúp cô ấy báo thù, cũng không muộn.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Dương Thần cảm thấy những cô gái ở lại Hoa Hạ cũng không an toàn rồi, nếu mình ở trong ảo cảnh xảy ra chuyện gì, không thể nào bận tâm đến người trong nhà được, đến lúc đó chẳng phải là bị ép từ hai phía sao?

- Nhược Khê, mặc dù anh biết em có chút không tiện, nhưng sau khi anh đến Huyễn cảnh rồi, em phải dẫn theo Lam Lam, cùng Thiến Ny, vú Vương, lập tức đến đất nước bị quên lãng…

- Nơi đó có anh em Stern, còn có cả Rafael cũng gần đó nữa, nếu như có tu sĩ điên cuồng muốn hạ thủ với các em, thì bọn họ tuyệt đối cũng không khoanh tay đứng nhìn. Hơn nữa Jane và Sắc Vi, Ngưng Nhi đều có lực chiến đấu không tầm thường, mới có thể đảm bảo được.

Dương Thần nói.

Lam Lam vừa nghe thấy vậy, không vui, chu miệng nói:

- Không thích! Lam Lam muốn chơi cùng những bạn nhỏ ở nhà trẻ!

- Im miệng! Cha nói cái gì thì con phải nghe như vậy! Bây giờ không phải lúc thương lượng cùng với con! Đây là mệnh lệnh!

Dương Thần không nuông chiều trẻ con, liền nghiêm túc quát mắng.

Cô bé bĩu môi, ôm chặt lấy chân của Lâm Nhược Khê, cẩn thận trốn tránh không dám nhìn Dương Thần, sắc mặt oan uổng, cũng không dám lên tiếng gì, chung quy trong lòng cũng có chút sợ hãi với người cha Dương Thần này.

- Em biết rồi, ông xã phải cẩn thận đấy.

Lâm Nhược Khê xoa xoa đầu đứa nhỏ, cũng không nói giúp Lam Lam câu nào, chiều trẻ con là một chuyện, nhưng gặp chuyện rồi, thì đâu là nặng nhẹ cô cũng biết rất rõ.

Mạc Thiến Ny đứng một bên khuôn mặt cũng đầy lo lắng, lại không nói thêm câu gì, hai tay nắm chặt vào nhau đến phát run.

Muốn đến Địa Trung Hải, Lâm Nhược Khê trực tiếp gọi một cuộc điện thoạt, liền hẹn một chuyến máy bay tư nhân, cùng với vú Vương và Lam Lam rời đi, cũng không nhiều chuyện với Dương Thần nữa. Người con gái mạnh mẽ khác thường thường được thể hiện vào những lúc như này.

Còn chuyện của tập đoàn Ngọc Lôi, Lâm Nhược Khê hoàn toàn có thể dùng mạng lưới quản lý làm việc, toàn bộ công ty cũng không ai dám quản cô thế nào mà không đi làm.

Dương Thần sau khi phân phó cho đám người lão La Ân vài sự việc, lại nói cho Bàn Nhược và Lý Tinh Tinh nghe tình hình, Lý Tinh Tinh ở bộ ngoại giao Yến Kinh, cũng không có ai dám ra tay dưới chướng của số 1, cũng là an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK