Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất luận là nhận nhau, hay là không kéo dài duyên phận mẹ con này nữa cũng được, Dương Thần cảm thấy lời của Lâm Nhược Khê không sai, nếu mình không đi gặp mặt, thì có lẽ cả đời này sẽ không thể gặp lại được người phụ nữ đó nữa.

Dương Thần không thể phủ nhận rằng trong lòng mình đang đấu tranh, một khi đã như vậy, hắn nên thản nhiên mà đi làm chuyện hắn nên làm, mà không cần phải ra vẻ ác nghiệt, có thể tự nhiên làm mọi chuyện mà không cần để ý đến người của Dương gia.

Nhưng nghe Dương Công Minh nói, Quách Tuyết Hoa đã bị Dương Phá Quân cấm túc, vẫn là ở chỗ của Dương Phá Quân ở trụ sở của quân khu Trung Hải.

Lâu rồi không nghĩ đến việc tại sao Dương Phá Quân lại muốn ngăn cản không cho Quách Tuyết Hoa đến gặp mình, nói đến nơi này, thứ nhất chắc Dương Thần không quen, thứ hai vốn dĩ là không thể vào được, quân khu là nơi ở của Tổng tư lệnh, tất nhiên là trạm kiểm soát quốc phòng mạnh nhất.

Vì vậy trước lúc đi, Dương Thần để người của đội Hải Ưng giúp mình tra địa chỉ quân khu của Dương Phá Quân, sau đó phát qua vệ tinh đến hệ thống hướng dẫn trong xe của mình.

Lái xe được gần một tiếng đồng hồ, Dương Thần mới đến được điểm đánh dấu trên bản đồ.

Đây là một mảnh đất nằm tương đối sát vùng ngoại thành đồi núi nằm ở phía tây nam của Trung Hải, phóng tầm mắt nhìn ra, ngoại trừ lác đác vài tháp thông tin liên lạc, thì tuyệt đối chỉ có dãy đồi núi ngút tầm mắt.

Bây giờ đang là mùa Đông, núi khô vàng hết cả, cỏ cây cũng không mọc được, tầm nhìn mở ra được không ít.

Dương Thần lái xe chầm chậm, cẩn thận tìm kiếm, liền tìm thấy một khu nhà dân có binh lính đứng gác.

Một dãy nhà trệt được thiết kế theo kiểu giả cổ, màu than chì có vẻ đơn giản hào phóng.

Tọa lạc dưới chân núi, xung quanh là những bức tường hoang vu cao ngất ngưởng, bên ngoài tường còn đỗ vài chiếc xe jeep và mấy chiếc xe tải.

Dương Thần lái xe đến bãi đỗ xe ở bên trong trụ sở chính, xuống xe, nhìn thấy phần diện tích còn lớn hơn nhiều so với mấy tòa nhà, Dương Thần đoán, bên trong chắc phải có không ít người, bất luận là nhân viên kỹ thuật hay là nhân viên vũ trang, chắc đa phần đều làm việc và trực trong này, bằng không sao lại xây nhiều phòng như này cho ai ở chứ?

Đi đến cửa chính, có hai con sư tử đá màu đỏ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang được bày ở hai bên, hai cây La Hán tùng được bày ở phía sau, đằng sau nữa là hai tên mặc quân trang.

Nhìn thấy Dương Thần ăn mặc tùy tiện bước đến cửa, hai tên lính sắc mặt vô cảm bước lên phía trước chắn trước mặt Dương Thần.

- Đứng lại, ai?

Một gã mặt hình vuông hét lớn hỏi.

Dương Thần cười cười,

- Tôi đi tìm tư lệnh của các anh, tiện thể đến gặp một người.

- Thủ trưởng là người mà bất cứ ai muốn gặp là gặp được sao? Muốn vào được, thì đưa ra giấy thông hành,

Tên lính nghiêm túc nói.

Dương Thần nhíu mày, giấy thông hành? Mình làm gì có thứ đồ chơi đó, không có ai nói cho mình biết mà?

Ông già Dương đó cũng thật là, nói với mình nhiều như vậy, nhưng lại không để lại cho mình mảnh giấy thông hành, thế này bảo mình sao mà vào đây? Lẽ nào lại trèo tường mà vào?

Trèo tường thì chẳng bằng mình xông vào, xông vào thì chẳng phải là đối đầu với bình sỹ sao? Tuy rằng mình không sợ, nhưng nhỡ tên bay đạn lạc thì sao?

- Không có giấy thông hành, bất cứ ai cũng không được vào.

Dương Thần cắn cắn môi, suy nghĩ đến cả nửa ngày, cho tay vào túi lấy ra bao thuốc, rồi rút ra điếu thuốc hai đồng rẻ tiền, ánh mắt có chút tiếc nuối, cười cười phóng đến trước mặt hai tên lính.

- Người anh em, nếu tiện, hai điều thuốc này mời hai anh hút, được không?

Hai tên lính không hẹn mà gặp nhìn nhau, nhất trí, có phải tên này đầu óc có vấn đề hay không vậy?

- Đừng có lôi kéo chúng tôi, thuốc này chúng tôi không hút, anh đừng hòng vào được,

Tên lính đó nghiêm túc nói, trong lòng nói thêm mấy câu, điếu thuốc có mấy xu này mà cũng đem đến hối lộ đúng là không biết xấu hổ.

Dương Thần vội vàng đem cất hai điếu thuốc vào túi, gãi gãi đầu, còn muốn nói cái gì đó, lại thấy hai tên lính đã không còn đủ kiên nhẫn mà vịn tay vào phía trên khẩu súng rồi.

- Ngươi xong chưa vậy? Còn làm loạn như vậy nữa, bọn ta có quyền coi ngươi như gián điệp mà bắn chết đấy,

Tên lính mặt chữ điền hù dọa.

Dương Thần buồn bực, nghĩ hay là xông vào? Cho bọn này nằm sấp luôn? Mình có thể làm được không?

Đang lúc này, hai chiếc xe Audi A6 và một chiếc xe Audi A8 có rèm che từ từ đi vào phía cửa chính.

Dương Thần quay người lại, nhìn thấy đến bảy tám tên vệ sĩ mặc âu phục, cực kỳ cẩn thận xuống từ hai chiếc xe Audi A6, xúm lại xung quanh chiếc Audi A8, sau đó một người trẻ tuổi dáng cao ngất xuống xe từ ghế phụ, sau đó đi ra cửa sau mở cửa, bước xuống là một người đàn ông trung niên mặc áo jactket màu xám.

Dương Thần sửng sốt, không ngờ, mới hai ngày trước còn gặp thủ tướng Ninh Quang Diệu, cùng cả con trai của ông ta Ninh Quốc Đống không ngờ cũng đến đây.

Ninh Quang Diệu vừa bước xuống xe, cũng nhìn thấy Dương thần, hơi nhíu mày, dường như biết rất rõ Dương Thần là ai, liền tỏ vẻ ôn hòa cười cười, đi ra khỏi vòng bảo vệ của các vệ sĩ, đến trước mặt Dương Thần, hỏi:

- Là người của Quốc Tế Ngọc Lôi?

Dương Thần không ngờ Ninh Quang Diệu vẫn còn nhớ đến mình, xem ra ông ta đối với Quốc Tế Ngọc Lôi không phải là không để bụng, hôm đó cha con Ninh Quang Diệu nhìn Lâm Nhược Khê bằng ánh mắt vô cùng nóng bỏng, hắn vẫn còn nhớ rất rõ.

- Trí nhớ của thủ tướng quả là rất tốt.

Dương Thần thuận miệng nói.

Ninh Quốc Đống đứng bên cạnh đúng là không có ấn tượng gì với Dương Thần, nhưng nghe nói là người của Quốc Tế Ngọc Lôi, trong đầu của Ninh Quốc Đống lập tức hiện lên bóng hình xinh đẹp kia, liền hỏi Dương Thần:

- Anh đến đây một mình à? Hay là anh đi cùng với Lâm tổng tới?

Ninh Quốc Đống không quan tâm đến vì sao Dương Thần lại đến, trước hết chỉ muốn hỏi Lâm Nhược Khê có ở đây không thôi.

Dương Thần ngấm ngầm cảm thấy khó chịu, nhưng lại không thể làm gì gã ngay trước mặt mọi người, chỉ nói lấy lệ:

- Tôi đến đây thì liên quan gì đến Lâm tổng của chúng tôi.

- Vậy anh đến đây làm gì?

Ninh Quốc Đống rốt cuộc cũng đã phát hiện ra câu hỏi của mình có chút không đúng, cho dù là Lâm Nhược Khê đi chăng nữa thì cũng không nên đến khu vực quân khu địa phương này.

Dương Thần thở dài,

- Muốn vào trong tìm người, nhưng họ không cho vào.

Ninh Quang Diệu ánh mắt có chút phức tạp nhìn con, khẽ thở dài một cái, rồi lập tức hỏi:

- Cậu tìm ai?

- Tìm tư lệnh Dương Phá Quân, mà nói chính xác hơn, thì là tìm vợ của ông ta.

Dương Thần nói.

Ninh Quang Diệu có vài phần kinh ngạc,

- Cậu quen với Dương tư lệnh? Sao lại tìm phu nhân của ông ấy?

- Tóm lại là có một chút quan hệ riêng tư với tôi, thủ tướng chi bằng ông giúp tôi với, để họ thả cho tôi đi vào đi,

Dương Thần cười đùa nói.

Ninh Quốc Đống thấy Dương Thần đứng trước mặt cha mình và mình, không hề căng thẳng, lại còn có bộ dạng cười đùa, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái, hừ một tiếng nói:

- Dựa vào cái gì mà lại phải dẫn anh vào chứ? Anh xứng đáng với nơi như thế này sao? Anh chỉ là...

Quốc Đống, Ninh Quang Diệu lập tức ngăn lời Ninh Quốc Đống lại, khiển trách:

- Ai dạy con nói chuyện vô lễ như vậy?

Ánh mắt Dương Thần pha chút lạnh lùng, nếu không phải Ninh Quang Diệu đúng lúc ngăn lại, Dương Thần cảm thấy là phải đi lên đấm cho Ninh Quốc Đống một cái, ít nhất cũng phải làm cho gã gãy bảy tám cái răng.

Ninh Quốc Đống cũng ý thức được rằng mình hơi quá khích, bình thường mình không như thế này, nhưng Dương Thần với những người khác rất khác biệt, ngày bình thường, bất cứ ai nói chuyện với anh ta, cho dù là bộ trưởng hay quan chức cao cấp, nhìn thấy tên cán bộ cấp sở như hắn cũng phải ăn nói khép nép, a dua nịnh nọt.

Không chỉ vì bố anh ta là thủ tướng Ninh Quang Diệu, mà còn là vì ở Yến Kinh, Ninh gia là một trong số những gia tộc mạnh nhất ở đây, nội tình bên trong sâu dày, dùng một bàn tay cũng có thể che được cả bầu trời.

Cho nên, thói quen từ nhỏ đến lớn của Ninh Quốc Đống, gặp Dương Thần người mà không thèm để ý đến thân phận của mình, khiến cho anh ta rất không bằng lòng.

Ninh Quang Diệu dạy bảo con mình xong, mới nhìn Dương Thần bằng ánh mắt nghiền ngẫm nói:

- Cậu thanh niên có chút ý tứ, hôm nay ta gặp cậu, trong lòng không tồi, giúp cậu cũng được, xem cậu vào trong làm được cái gì.

- Ba...

Ninh Quang Đối muốn phản đối, nhưng bị ánh mắt tuy không giận dữ nhưng đầy quyền uy của Ninh Quang Diệu lườm, lập tức ngậm mồm lại, chỉ có điều càng ngày càng thấy oán giận trừng mắt nhìn Dương Thần.

Dương Thần cũng không thèm để ý đến tên công tử bột này, chỉ là tủm tỉm cười với Ninh Quang Diệu nói một tiếng:

- Cảm ơn thủ tướng nhiều.

Đi tới cửa, tên vệ sĩ đi bên cạnh Ninh Quang Diệu lấy ra giấy thông hành, là một tấm có quốc huy gì đó có xác nhận, hai tên lính trước mặt đã tránh ra.

Hai tên lính kỳ thực đã sớm nhận ra thủ tướng Ninh Quang Diệu, nhưng theo lệ vẫn kiểm tra, lập tức cúi chào, hô to,

- Chào Thủ Tướng.

Ninh Quang Diệu cũng cười ha hả rồi mới nói:

- Ta quen cậu thanh niên này, dẫn hắn cùng vào.

Hai tên lính nhìn thấy bộ dạng “tiểu nhân đắc chí” của Dương Thần, trong lòng cảm thấy rất khinh bỉ, nhưng không dám làm Ninh Quang Diệu mất mặt, chỉ đành đồng ý.

Vào bên trong, Dương Thần mới phát hiện, cả quần thể kiến trúc đúng là một mê cung cực lớn, nếu không có người dẫn đường, Dương Thần phỏng chừng bản thân mình muốn tìm được người, ít nhất cũng phải mất hơn nửa giờ.

Theo sau một tên binh lính dẫn đường, Dương Thần và đoàn người của Ninh Quang Diệu đi đến văn phòng của Dương Phá Quân.

Lúc này, Dương Thần mới nghĩ ra điều gì đó, hỏi Ninh Quang Diệu,

- Tổng thống đến đây không phải là đi khảo sát đấy chứ?

Ninh Quang Diệu cười ha hả:

- Đây là cuộc gặp gỡ riêng tư, không coi là việc công, thực ra ta với vợ chồng Dương tư lệnh, cũng coi như là bạn bè giao hảo nhiều năm.

- Chồng thì có thể thấy, vợ thì chưa chắc đã thấy.

Dương Thần nói thầm một tiếng.

Ninh Quang Diệu không nghe rõ Dương Thần nói gì, cũng không hỏi lại, bởi vì, trước cánh cửa màu xanh, một người mặc chiếc áo ba lô màu vàng nhạt, dáng người khôi ngô, Dương Phá Quân mặt như bàn thạch, tự mình đi ra đón.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK