Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày tiếp theo, Dương Thần ngoan ngoãn ở viện nghiên cứu nghe theo sự sắp xếp của Jane, phối hợp với cô điều chế thuốc giải. Cùng lúc đó, cũng khiến hội Bát Kỳ cẩn thận tra xét Liễu gia ở vịnh Thạch Thú sắp xếp một số chuyện.

Chạng vạng ngày hôm sau, trong phòng thí nghiệm ở viện nghiên cứu, nội công bá đạo của Dương Thần cùng thuốc giải mà Jane phối chế đã cùng có tác dụng. Tất cả “Bom hẹn giờ” trong cơ thể Dương Thần cuối cùng cũng đã bị trung hòa mất tăm tích.

Trong cơ thể ngoại trừ thứ thuốc này, Dương Thần cảm thấy chân khí trong kinh mạch đã lưu chuyển bình thường. Hơn nữa các loại khí quan nhạy cảm cũng đã hồi lại như trước.

Dương Thần giờ mới hiểu được, hóa ra lúc trước sự tiến bộ mình cảm nhận được không hoàn toàn là lực lượng “Hướng sinh” cảnh giới. Hiện giờ không có ảnh hưởng của thuốc, mình mới chính xác nắm giữ tầng sức mạnh thứ chín.

Jane cũng kinh hãi nhìn Dương Thần khôi phục trạng thái khỏe mạnh, âm thầm thở ra nhẹ nhàng.

Dương Thần trông thấy trước mặt là sắc mặt tiều tụy, người phụ nữ này hai ngày không ngủ, trong lòng hắn cũng có chút cảm động. Phải nói năm đó mình cứu mạng mẹ con cô ấy, ân tình này mẹ con cô không phải chỉ trả lần một lần hai. Không nói đến đầu óc của mình ngang bướng, lúc trước nhờ có Jane mới có thể trị liệu ngăn chặn được. Mặt khác, mẹ con cô ấy đã trợ giúp mình rất nhiều.

- Cảm ơn nhiều! Đem phiền toái đến khiến em phải giúp anh giải quyết!

Dương Thần thật tâm nói, nếu không có người phụ nữ tài ba, xinh đẹp này, chỉ sợ mình làm nhiều chuyện đều phải hao tổn tâm tư.

Môi Jane trắng bệch ra, miễn cưỡng cười cười:

- Muốn cảm tạ em, về sau đừng có lặp lại cái chuyện ngu ngốc này nữa. Anh là Minh Vương, không phải Ngốc Vương.

- Cũng chỉ là một danh hiệu thôi. Thần cũng là người, là người đều sẽ bị tình cảm ràng buộc. Nhưng anh thừa nhận, chuyện lần này là do anh đã quá ngu muội với quá khứ. Không chỉ có lần này, trước kia cũng đã sai lầm rất nhiều rồi.

Dương Thần cười cười, trong mắt hiện lên vài tia hoài niệm.

- Anh nghĩ thông rồi. Vừa hay Hokkaido là một nơi nghỉ phép lý tưởng. Lần này đã khiến cho bọn họ cùng tới đây tụ họp, anh cũng rất nhớ bọn họ.

Jane cũng không hỏi “bọn họ” là ai. Hiển nhiên là rất rõ ràng, ngược lại hỏi:

- Anh tính toán đối phó với Blue Storm như thế nào? Giáo Đình và cả Cao Thiên Nguyên nữa? Cùng bọn họ khai chiến sao?

Dương Thần lắc đầu:

- Tuy anh không sợ bọn họ. Nhưng trên thế giới này nếu Giáo Đình cùng Blue Storm đột nhiên tấn công chúng ta. Hiển nhiên ta sẽ phá tan toàn bộ sự cân bằng của thế giới theo như lời em nói. Bởi vì sẽ lặp lại cuộc chiến tranh Giáo Đình ở Châu Âu có thể kiềm chế các thế lực quan trọng của hội nghị Hắc ám. Cục diện này đã duy trì mấy thế kỷ nay, không thể bị phá hỏng bởi Cao Thiên Nguyên. Đừng nói có thể tìm thấy bọn họ hay không, bọn họ ngay cả đến người cầm đầu cũng không có, tất cả đều theo sự mê hoặc của Cửu Vĩ và Cửu Miêu, vì chị của bọn họ là Tuyết Nữ tới báo thù, không cần thiết phải hạ gục toàn bộ đám người đó.

- Chẳng lẽ bỏ qua cho bọn họ?

Jane tức giận.

- Bọn họ vì đá thần mà đối phó với anh thì quả thực chúng không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Dương Thần cười nói:

- Anh đã khiến Bát Nhã đem thi thể ba người của Blue Storm cùng với ba thi thể của Giáo Đình đưa đến Bộ quốc phòng Mỹ cùng với trước cửa của Giáo Đình Vatican. Toàn bộ đều dùng danh nghĩa của anh. Xem như là cảnh cáo với bọn họ. Anh nghĩ chắc chắn bọn họ sẽ hiểu được ý của anh.

Jane dẩu miệng:

- Nếu chẳng may họ không hiểu thì sao?

- Vậy thì anh cũng chẳng cần quan tâm, giết chết Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, lại đi Vatican giết chết Giáo Hoàng.

Trong mắt Dương Thần hiện lên hàn quang, lạnh lùng nói:

- Mặc dù không giải thích được. Nhưng hiện tại anh muốn tàn sát trụ sở chính của họ, cũng không có gì cản được.

Bỗng nhiên Jane đến gần, hôn lên gương mặt Dương Thần một cái.

Cảm giác khuôn mặt lạnh như băng mềm mại đụng chạm, Dương Thần sửng sốt,

nhìn Jane trước mặt một chút cũng không xấu hổ, chẳng hiểu gì cả.

- Em thích anh lúc nãy. Giống như là anh mới mười lăm tuổi, lúc cứu mẹ con em vậy.

Ánh mắt của Jane dịu dàng nói.

Nói xong, Jane duỗi cái lưng dài, đi ra ngoài phòng thí nghiệm.

- Anh đi thu xếp chuyện của anh đi. Em phải đi ngủ.

Dương Thần sờ sờ vết ướt trên mặt, thở dài một hơi.

Hôn lễ của Liễu Vân được tổ chức ở ngoài trời, khi mặt trời đã lên cao. Dương Thần cũng hiểu được nên xuất phát, liền bảo Bát Nhã chuẩn bị cho mình một chiếc xe Honda có rèm che không gây chú ý, một mình đi tới bờ biển khách sạn Otaru-shi.

Căn cứ vào thám tử của Macedonia hồi báo, An Tâm bị nhốt ở trong một khách sạn bốn sao gần bờ biển Otaru-shi, người của Liễu gia canh chừng cả ngày, không cho cô đi ra.

Tuy nhiên vẫn may mắn là cô không bị ức hiếp cái gì, cho nên Macedonia được sắp xếp nằm vùng đi cứu An Tâm ra.

Lúc lái xe tiến vào Otaru-shi đã là ban đêm, trời đầy sao. Dương Thần đi tới chỗ của An Tâm - bên cạnh một khách sạn lớn. Hắn cảm giác đói bụng, nên ngay tại ven đường, hắn ăn liền hai bát mỳ sợi truyền thống. Sau đó suy nghĩ làm thế nào để đi lên, vì dù sao đây là Nhật Bản. Muốn cứu An Tâm ra, giết chết cả Liễu gia cũng không phải là việc gì khó. Quan trọng là phải đạo diễn vở kịch này cho tốt.

Nếu muốn chấm dứt chuyện này để tất nhiên hôn lễ sẽ không thành, Dương Thần để Ninja hội Bát Kỳ đi lên đánh thuốc mê tất cả bọn họ là có thể cứu An Tâm ra.

Cùng lúc đó, trong một căn phòng lớn ở khách sạn, một người mặc váy cưới trắng tinh khôi – An Tâm đang đứng trước một tấm gương thật lớn, trong tay đang cầm một bó hoa tươi, bên cạnh là hai gã nhân viên phục vụ hôn lễ, giúp An Tâm sửa sang áo váy.

An Tâm dịu dàng quyến rũ nổi bật với bộ áo cưới thanh khiết, rất rực rỡ và tinh khiết, da trắng như tuyết, khuôn mặt được trang điểm rất kỹ, giờ phút này vẻ đẹp được bày ra đến cực hạn, từ những đường nét nhỏ ḥa cùng với nét kiêu ngạo. Dưới ánh đèn, dường như An Tâm giống như một cô công chúa chói lọi.

Nhưng, sắc mặt An Tâm không tốt chút nào. Đôi mắt trong veo tràn đầy lửa giận, môi anh đào nhếch hồng, cũng không nói nửa lời.

Hai nhân viên phục vụ hôn lễ nhìn thấy gương mặt của An Tâm đều lộ ra vẻ vô cùng hâm mộ vẻ mặt của cô. Bọn họ đoán tâm tình của cô dâu này không được tốt, ngang bướng không chịu gả cho công tử nhà họ Liễu. Người ta lại là đại phú xa hoa, còn vẻ mặt xui xẻo như vậy, đúng là không biết hưởng phúc.

Nhưng bọn họ cũng không nói ra những gì nghĩ trong lòng, chỉ hỏi:

- An Tâm tiểu thư còn cần cái gì sao?

An Tâm thở một hơi dài:

- Không có! Các cô đi ra ngoài đi!

- Được!

Hai nhân viên phục vụ cũng không dám đợi thêm, đi ra ngoài đóng cửa lại.

Và khi hai người kia vừa đi ra, ngay lập tức An Tâm ném bó hoa kia đi, dùng sức cởi hết tất cả những nút thắt ở đai lưng, đem bộ lễ phục trị giá hơn mười vạn ném xuống trên mặt đất, chỉ còn lại bên trong bộ áo ngủ bằng sợi tơ màu trắng.

An Tâm cảm thấy trong lòng đắng ngắt. Từ ngày ấy bị cha cưỡng ép kéo vào một chiếc máy bay, đến Nhật Bản, cuộc sống luôn luôn bị theo dõi, bắt làm cái này làm cái kia để chuẩn bị kết hôn cùng Liễu Vân.

An Tâm cũng buồn bực, chính mình đã làm hỏng thanh danh của mình rồi. Liễu gia tại sao còn chấp nhận mình làm con dâu tuy rằng tài lực của An gia là không nhỏ. Nhưng Liễu gia chắc chắn còn có nhiều lựa chọn nếu như nói lý do duy nhất thì phải nói là Liễu gia thành tâm muốn trả thù mình, không cho mình đào hôn thành công.

Nhìn bóng đêm bên ngoài cửa sổ mênh mông, trong lòng An Tâm ê ẩm, hốc mắt không kìm nổi hồng lên.

Nếu biết thế này, lúc trước đã cùng cái tên vô lại kia chạy trốn rồi, còn nói muốn cái gì và có quyết định duyên phận làm người phụ nữ của hắn hay không… Thân mình đều cho hắn, trên máy bay không kìm nổi đã cùng hắn làm cái chuyện ấy, còn không phải thích hắn sao? Vì sao cố tình cùng một người con gái chơi trò lãng mạn như vậy?

Được rồi, giờ lãng mạn không đến, chính mình đáp vào.

Nhưng, không biết hắn đang ở đâu? Hắn cũng từng là một kỵ sỹ dũng cảm đứng trước mặt mình, hiện tại gã còn có thể sao?

Nghĩ đến đây, An Tâm cảm thấy mình rất buồn cười. Chính mình lúc trước không nắm chắc cơ hội, hiện giờ bị lừa gạt tới Hokkaido này, chẳng lẽ còn trông cậy hắn cũng ở đây sao? Coi như là biết mình bị bắt và không thích kết hôn, hắn cũng sẽ không có khả năng ngăn cản cuộc hôn nhân lớn như thế này.

Không chừng mình sẽ hối tiếc cả đời này. Nhưng hy vọng hắn có thể có cuộc sống hạnh phúc, chỉ có điều…. Hắn còn nhớ đến mình sao?

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra.

An Tâm đột nhiên nghĩ đến cái gì, vui mừng xoay người, ngay sau đó là thất vọng.

Người tới là một tên mặc đồ tây trang màu trắng.

Liễu Vân nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của An Tâm, cười thầm trong lòng. Tiện nhân! Nhìn thấy mình lại thất vọng sao? Lại nhìn thấy áo cưới ở trên mặt đất, Liễu Vân càng phát ra ánh mắt đen tối.

- An Tâm! Ngày mai chúng ra sẽ kết hôn! Áo cưới vừa ý chứ?

Liễu Vân ngoài cười nhưng trong không cười, đi lên trước, hỏi.

Theo bản năng, An Tâm lùi lại về phía đầu giường, vẻ mặt khẩn trương nhìn Liễu Vân:

- Muốn nói gì thì nói đi, không cần đến gần tôi.

- Chúng ta sắp kết hôn, qua ngày mai, chúng ta sẽ là vợ chồng hợp pháp, huống chi trước đêm tân hôn, chẳng lẽ chúng ta thân thiết một chút không được sao?

Liễu Vân nhìn An Tâm mặc chiếc áo tơ lụa mỏng manh lộ ra dáng người đầy đặn, trong mắt hiện lên ngọn lửa độc ác.

Bao nhiêu phụ nữ thiên kiều bá mị, không ngờ để một con súc sinh uống trước canh.

An Tâm nhìn Liễu Vân không ngừng tới gần, đột nhiên theo bản năng lấy con dao trang trí dưới gối ra.

Lưỡi dao trang trí màu bạc nhắm ngay vào Liễu Van, An Tâm lớn tiếng kêu lên:

- Nếu anh tiếp tục đến đây, tôi sẽ rạch mặt anh sau đó tự sát.

Liễu Vân bước chậm lại, trong lòng hơi giận dữ. Nhưng vẫn bình tĩnh, gã cực kỳ am hiểu, ngấm ngầm chịu đựng. Lúc trước nhìn thấy An Tâm ở cùng một chỗ với Dương Thần, cũng phải chịu đựng như thế.

- Được! Cô đừng kích động. Tôi đi đây!

Trong lòng Liễu Vân mắng to, tiện nhân mà giả bộ cái gì trinh nữ? Qua ngày mai, cô còn không ngoan ngoãn bị tôi nằm úp sấp xuống, chờ tôi chơi đủ, sẽ ném cô giống như gấu chó vậy! Xem cô về sau còn sống mà gặp người ta, tôi trả lại cô gấp mấy trăm lần là được rồi, còn có tất cả tài sản của An gia cũng rơi vào tay mình.

Trong lòng nghĩ vậy, vài ý niệm trong đầu, Liễu Vân rất nhanh thấy trên khuôn mặt xuân phong dường như mỉm cười, nói với An Tâm “Ngủ ngon” liền đi ra khỏi phòng.

Rốt cục An Tâm cũng nhẹ nhàng thở ra. Dường như cô dùng hết khí lực toàn thân đem cái lưỡi dao trang trí bỏ lại xuống dưới gối.

Nhưng, nước mắt tủi thân vẫn lăn dài xuống trên má, giỏ xuống khăn trải giường…

Đúng lúc này, cửa lại bị mở ra.

Thần kinh của An Tâm lần thứ hai bị căng thẳng, bất ngờ lại lấy lưỡi dao dưới gối, nhắm vào người đi tới phía cửa, giọng the thé nói:

- Đi ra ngoài, đi ra ngoài. Tôi nói anh đi ra ngoài. Nếu không tôi chết cho anh xem.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK