Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi trở lại doanh trại trong thung lũng,trên khoảng đất trống ngoài doanh trại, đã có rất nhiều chiếc máy bay trực thăng màu đen bạc giống nhau đậu lại, vài cảnh vệ nhanh nhẹn dũng mãnh đứng canh ngoài lều vải, từ khí thế cho thấy mỗi người đều không thua mấy người của Long Tổ.

Dương Thần đi theo sau Vân Miểu sư thái vào trong lều vải, nhìn thấy mọi người trong Viêm Hoàng Thiết Lữ đã ngồi chỉnh tề thành một hàng, trước mặt bọn họ, là một người đàn ông mặc quân phục màu xanh, thân hình cao lớn.

- Nhiệm vụ lần này rất gian khổ,chính mình không có vấn đề gì, nhưng chủ mưu chính làm phản đã lâu, nên liên lụy nhiều nhân vật nguy hiểm cơ mật, đều là khảo nghiệm nghiêm khắc đối với các ngươi, ta rất vui mừng, các ngươi đều còn sống tới trước mặt ta....

Tiếng nói của người đàn ông trung niên,khi Dương Thần ở xa xa nghe được,liền có cảm giác quen thuộc.

Khi cùng hai thầy trò Vân Miểu sư thái đi đến gần chỗ đối diện với người đàn ông mặc quân phục, Dương Thần mới đột nhiên nhớ lại.

Không ngờ là ông nội Lâm Nhược Khê, Lâm Chí Quốc.

Lâm Chí Quốc nhìn thấy Dương Thần dường như cũng không có bất ngờ, nhưng thấy Vân Miểu sư thái sắc mặt không tốt và vẻ mặt kích động Tuệ Lâm bên cạnh Dương Thần, cũng ngạc nhiên vui mừng.

- Người đã đến rồi?

Lâm Chí Quốc nhìn Vân Miểu, hỏi như không hỏi.

Phía sau Lâm Chí Quốc, một thân hình mặc trường bào xám, nhìn thấy Vân Miểu, cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Vân Miểu phức tạp nhìn Lâm Chí Quốc, gật đầu, trước mặt mọi người nói:

- Các người đều đi ra ngoài, ta có chuyện muốn bàn bạc với tướng quân.

Đám người Thiên Long dường như không tình nguyện, bọn họ cũng tò mò vì sao tướng quân và Vân Miểu sư thái gặp nhau lại kỳ quái như vậy,nhưng thấy Lâm Chí Quốc dường như cam chịu mệnh lệnh của Vân Miểu, đành phải hậm hực rời khỏi lều quân.

Từ đó trong lều quân lập tức chỉ còn lại Lâm Chí Quốc, lão già mặc áo xám đi cùng Lâm Chí Quốc như hình với bóng, đối mặt với ba người Dương Thần.

Dương Thần cảm thấy có chút xấu hổ, dù sao theo nguyên tắc mà nói, người đàn ông trước mắt nhìn khá trẻ tuổi là ông nội của bà xã mình, cũng là ông nội của mình, tuy nhiên vì quan hệ của Lâm Nhược Khê với Lâm gia bọn họ không được tốt, cho nên Dương Thần cũng không biết đối mặt với Lâm Chí Quốc như thế nào?

Thân cận quá, bà xã không thích, mà xa lánh, dường như không thích hợp.

Giờ phút này Lâm Chí Quốc đã tràn đầy cảm thán Vân Miểu đoan trang trước mặt:

- Vân Nhi, lần trước gặp mặt, đã là ba năm trước, bà thật nhẫn tâm, chẳng lẽ đời này không chịu tha thứ cho người chồng này sao?

Chồng????

Đầu Dương Thần hơi choáng, ôi mẹ ơi, Vân Miểu sư thái là vợ Lâm Chí Quốc? Cũng chính là bà nội Lâm Nhược Khê, vợ cả Lâm gia đã bị đuổi đi?

Nhưng... Ngồi ở vị trí chính thất, tại sao còn xuất gia làm đạo cô?

Vân Miểu nhíu mày nói:

- Không cần gọi ta như vậy, còn nữa, ta năm đó đã nói, nếu không phải Tuệ Lâm còn nhỏ, thật rất đáng thương, ta đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với ông.

Tuệ Lâm nước mắt lưng tròng nghe xong, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, trên khuôn mặt thanh lịch tràn đầy ai oán:

- Bà nội, người thật sự không chịu tha thứ cho ông nội sao? Con cũng không hận ông nội, vì sao bà nội không chịu tha thứ, chúng ta cùng về nhà, đại gia đình đoàn tụ, thật hạnh phúc.

- Câm miệng, con còn bé biết cái gì!

Vân Miểu sư thái đột nhiên lớn tiếng nghiêm khắc trừng mắt nhìn Tuệ Lâm:

- Không cho gọi ông ta là ông nội.

- Nhưng người nói riêng tư có thể gọi bà nội, đương nhiên cũng có thể gọi ông nội...

Tuệ Lâm còn muốn biện bạch.

- Không được!

Vân Miểu sư thái chắc như đinh đóng cột nói:

- Ông ta không xứng đáng để con gọi là ông nội, nếu con nhớ cha mẹ đã mất của mình, không có người cha nào như ông ta đâu.

Nói tới đây, Vân Miểu sư thái rất kích động, hốc mắt hồng hồng, như thể sẽ khóc bất cứ lúc nào.

Dương Thần bên cạnh nghe cũng lờ mờ.

Cái gì? Vân Miểu sư thái và Lâm Chí Quốc là vợ chồng, Tuệ Lâm là cháu gái bọn họ.

Dựa theo nội dung nói chuyện, dường như cha mẹ Tuệ Lâm vì Lâm Chí Quốc mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên Tuệ Lâm thành cô nhi đi cùng Vân Miểu sư thái, mà Vân Miểu sư thái cũng không tha thứ cho Lâm Chí Quốc.

Dương Thần thấy thương cảm cho vị lão tướng quân này, hai người phụ nữ, một người đã chết, một người không để ý đến ông ta, hai cô cháu gái, một người như tiên nữ, một người như sao trời, lại cũng không ở bên ông ta, một người hận ông, một người bị bà nội trông nom.

Nghĩ đến đây, Dương Thần cảm thấy bản thân may mắn hơn so với Lâm Chí Quốc, ít nhất người phụ nữ của mình đều rất yêu mình.

Dương Thần đứng một bên không khỏi ngây ngốc cười rộ lên.

Lâm Chí Quốc đang phiền não đau đầu lại thấy Dương Thần đột nhiên mở miệng cười rất vui vẻ, lập tức nổi giận mắng:

- Tiểu tử này, ngươi cười cái gì, ngươi cười nhạo trưởng bối sao?

- Hả?

Dương Thần thầm than không tốt, thế này không phải dẫm lên chân người ta sao, cứng ngắc cười nói:

- Không phải,chỉ là đầu óc tôi không được tốt, làm sao dám cười nhạo ngài.

Vân Miểu sư thái hừ lạnh nói:

- Lâm Chí Quốc, không cần ỷ vào mình hơn tuổi, liến ức hiếp Dương Thần trẻ tuổi, hắn so với ông lợi hại hơn nhiều, nếu không có hắn ở đây, toàn bộ mọi người chúng ta đều đã chết hết trong kế hoạch đoạt lại Đại Nhật Như Lai, không thể đối phó lại đặc công của Blue Storm.

Lâm Chí Quốc kiềm chế tức giận, nói:

- Ta thừa nhận, Hải Khiếu đã báo cáo hoàn toàn tình huống, nhưng dù là hắn cứu mọi người, hắn là đại anh hùng, hắn cũng không thể cười nhạo trưởng bối.

- Ông mà là trưởng bối? Dương Thần khác xa ông.

Vân Miểu sư thái vì Dương Thần bênh vực nói.

Lâm Chí Quốc cười cổ quái:

- Vân Nhi, bà ở lâu trong Thục Sơn, không biết mọi chuyện bên ngoài, thủ đoạn của tiểu tử này rất cao minh, bây giờ, hắn là cháu rể chính thức của tôi...

Lời này vừa nói ra, Vân Miểu sư thái và Tuệ Lâm đều sửng sốt, sau đó, hai người tất nhiên không cho rằng, Dương Thần là chồng Tuệ Lâm, Tuệ Lâm cũng không nghĩ như vậy, giải thích duy nhất chính là....

- Ông nói... Ông nói hắn...

Vân Miểu sư thái có chút không tin được, ngón tay chỉ Dương Thần run nhè nhẹ.

Còn lại Tuệ Lâm là mặt mang đầy hứng thú, dường như phát hiện đây là chuyện bình thường, lại lần nữa hướng đến Dương Thần.

Lâm Chí Quốc gật đầu nói:

- Đúng vậy, hắn và Nhược Khê là vợ chồng, dù Vân Nhi bà phủ nhận hay thừa nhận, Nhược Khê là cốt nhục của Lâm gia chúng ta, cháu gái ruột của ta, tiểu tử thối này tất nhiên cũng là cháu rể của ta.

Vân Miểu sư thái phục hồi tinh thần, ánh mặt lộ vài phần châm chọc:

- Lâm Chí Quốc, cháu gái xinh đẹp không chịu nhận ông, đến cuối cùng thành ra ông tạo sợi dây thừng qua sông làm Dương Thần cùng Lâm Nhược Khê kết hôn, ông đã sắp xếp từ sớm cả!

- Tôi không sắp xếp chuyện gì cả, tôi thề.

Lâm Chí Quốc trịnh trọng nói.

Thấy Lâm Chí Quốc phủ nhận, Vân Miểu sửng sốt, bà hiểu Lâm Chí Quốc, người đàn ông này có lẽ sẽ trêu trọc tâm tư, nhưng tuyệt đối không phải là người đàn ông dễ dàng thề thốt.

- Thật không phải ông sắp xếp?

Vân Miểu chần chừ hỏi.

Lâm Chí Quốc liếc Dương Thần, thấy Dương Thần bộ dáng “Không liên quan đến chuyện của ta”, càng không hài lòng, hừ lạnh nói:

- Tiểu tử thối, ngươi tự nói đi, ngươi đã làm ra cái chuyện tốt gì.

Thấy sắc mặt Vân Miểu và Tuệ Lâm đều quái dị nhìn mình, Dương Thần sợ nếu nói dối sau này nếu bị lộ sẽ càng thảm, đành cười khổ nói:

- Kỳ thật tôi cũng khá mơ hồ, hôm đó uống say, đến uống rượu cùng Nhược Khê, sau đó tâm tình cô ấy cũng không tốt, uống rất nhiều, kết quả... chúng tôi liền làm chuyện ấy ....

Chuyện ấy? Có ý gì? Tuệ Lâm đơn thuần thiện lương nghe không hiểu ra sao, không hiểu nổi.

Nhưng Vân Miểu sư thái là người từng trải, lại hiểu sâu sắc gia quy Lâm gia, tự nhiên biết rõ, lúc này một tay cầm chuôi kiếm, hận không thể rút thẳng ra, chỉ tiếc rèn sắt chưa thành thép, nói:

- Ngươi thật sự tu luyện được tầng thứ tám “Vãng Niệm Diễn Xuất Kinh” tại sao lại không thể khống chế được dục vọng nam nữ chứ?

- Chuyện này... Sư thái, người nhìn Tuệ Lâm thì biết, Nhược Khê không hề thua kém Tuệ Lâm, tôi uống rượu tìm phụ nữ, gặp được “hàng cao cấp” như vậy, tôi không thể nhẫn nhịn được.

Dương Thần cũng bất chấp, mở miệng nói ra lời trong lòng.

- Cái gì?

Lâm Chí Quốc vừa nghe, trừng hai mắt, giận dữ nói:

- Tiểu tử thối nhà ngươi cho rằng cháu gái ta là loại ong bướm nơi quán rượu sao?

- Không, không phải... Ông ơi, tôi nào có lá gan nói vậy, tôi đã nói là tôi vô tội mà.

- Làm thì đã làm rồi, người đàn ông như ngươi còn vô tội sao?

Vân Miểu giọng the thé nói.

Dương Thần hết đường chối cãi, đang muốn giải thích thêm vài câu, lại nghe Lâm Chí Quốc kêu lên kinh ngạc....

- Từ từ, Vân Nhi, bà vừa nói cái gì? Dương Thần tu luyện cái gì?

Lâm Chí Quốc kinh ngạc hỏi.

Vân Miểu sư thái dần bình tĩnh lại, hướng hắn liếc mắt một cái:

- Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh, hơn nữa là tầng thứ tám rồi, Dương Thần là đệ tử trân truyền của Tống sư huynh.

Lâm Chí Quốc giật mình, mà bóng áo xám luôn im lặng sau lưng Lâm Chí Quốc cũng biến sắc mặt nhìn Dương Thần, trên gương mặt tuổi già, khó che giấu được kích động.

- Tống... Tống sư huynh, huynh ấy... huynh ấy có khỏe không?

Lâm Chí Quốc ân cần hỏi thăm.

Vân Miểu im lặng, hướng Tuệ Lâm đứng bên cạnh nói:

- Tuệ Lâm, con nói cho ông ta nghe.

Tuệ Lâm dịu dàng gật đầu, mở miệng muốn nói “ông nội”, nhưng lập tức sợ hãi sửa lại, nói:

- Tướng quân, là Dương Thần nói cho chúng ta, Tống sư bá nhiều năm trước đã qua đời...

Tiếng nói trong suốt của Tuệ Lâm thuật lại câu chuyện, Lâm Chí Quốc nghe xong chuyện cũ của Dương Thần, cuối cùng, ông cố nén mới không rơi lệ.

- Chúng ta rất xin lỗi Tống sư huynh, đáng tiếc, lời xin lỗi này, cả đời cũng không có cách nói cho huynh ấy nghe.

Lâm Chí Quốc suy sụp nói.

Ánh mắt Vân Miểu trong trẻo mà lạnh lùng nhìn ông ta liếc mắt một cái:

- Ta vừa mới quyết định, nếu chúng ta không thể bù đắp hổ thẹn với Tống sư huynh, như vậy, Dương Thần là đệ tử đích truyền của Tống sư huynh, đem hết khả năng bù đắp lại cho hắn.

- Bù đắp? Bù đắp như thế nào?

Lâm Chí Quốc ngẩng đầu, nhìn Vân Miểu, lại nhìn Dương Thần ánh mắt mê muội.

Vân Miểu khóe miệng nhích lên mỉm cười:

- Ta muốn Tuệ Lâm làm vợ Dương Thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK