Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau phút chốc, Dương Thần đi tới nơi Chanel chọn mà hắn cho là địa điểm an toàn nhất.

Đây là một nhà hàng tây xoay tròn nằm ở vị trí trung tâm thị xã Trung Hải, ở tầng trên cùng của tòa nhà này có thể nhìn thấy được hơn phân nửa khu nội thành Trung Hải.

Dương Thần không thể không phục người này thật gan lỳ, bởi vì chỗ như thế này, nếu bị phát hiện, căn bản không có khả năng chạy trốn được, cảnh sát trực tiếp phong tỏa xung quanh tòa nhà này, thì có chạy đằng trời.

Đương nhiên, nếu gã tính đến chiêu cho nổ tòa nhà, dùng con tin che chắn cũng là sự lựa chọn không tồi.

Sau khi đi vào trong nhà hàng, Dương Thần liền nhìn cái bóng uyển chuyển ngồi cạnh cửa sổ, đang nhìn ra ngoài cảnh vật của đô thị, tuy rằng diễn tả như vậy hơi quái đản, nhưng Dương Thần không thể không nói, một mặt Chanel của Chu Đông Thành so với mặt nam tính của hắn càng dễ nhìn hơn.

Cả người Chanel là bộ váy bắc Ireland màu đỏ đen, đội mũ vẻ thùy mị và có gắn long vũ, mang bên mình một bóp nhỏ cổ điển model mới, đầu tóc giả cũng là màu hổ phách của cô gái Ireland, tóc quăn, màu da trắng nõn, mắt sáng mi cong ăn mặc như thế này cho dù ai cũng không nhận ra anh ta lại là đàn ông.

Thậm chí, rất nhiều đàn ông trong nhà hàng đã hướng về anh ta với ánh mắt nóng hừng hực.

Sau khi Dương Thần ngồi xuống, Chanel hướng về hắn cười quyến rũ.

Ngài muốn dùng gì?

Người nữ phục vụ xinh xắn đến hỏi Dương Thần.

Chanel lên tiếng:

Cho anh này ly Lam Sơn, thêm sữa không thêm đường.

Dương Thần nhìn cô phục vụ rời đi, cười hỏi:

Sao lại chọn giúp tôi.

Người ta cũng sắp đi nước ngoài, hy vọng nhìn thấy người đàn ông mình ái mộ uống ly café cho rằng phù hợp với phong cách của anh ta, chẳng lẽ lời để nghị nhỏ này cũng không được đáp ứng sao?

Chanel u oán nói.

Dương Thần đưa tay dừng lại, nhức đầu nói:

Anh nói cái gì? Người đàn ông ái mộ?

Đúng vậy, dù sao đến lúc này, tôi cũng không dài dòng, Dương Thần sự thật tôi đã thích anh từ lâu rồi.

Dương Thần một tay sờ trán mình, càng thấy mình có chút khó thở, trên đời này không ít lần nghe đủ loại đàn bà nói yêu mến mình, nhưng người đàn ông trước mặt này còn hơn phụ nữ nói thích mình, Dương Thần cảm thấy chịu không nổi.

Anh không sợ tôi chạy trốn sao?

Dương Thần cười gượng.

Sẽ không, tối thiểu uống xong café mới đi.

Chanel như tính trước mà nói.

Khắp người Dương Thần có chút không được tự nhiên, không biết nên nói cái gì, nhìn xuống ngoài cửa sổ giao thông phồn hoa của đô thị, không nói thêm gì nữa.

Chanel mỉm cười:

Anh biết không, lần đầu tiên tôi để ý anh, là anh ở ngoài đường, trong sự kiện đụng xe hơi mà cứu con gái của bí thư Phương, chuyện đó do tôi sắp xếp, sự thật tôi đã nhìn thấy hết tất cả ở những nơi gần nhất, cái khí phách người anh hùng cứu mỹ nhân lúc đó khiến tôi rất cảm động, sau đó, vì tôi muốn xem xét anh, sắp đặt những chiếc xe theo dõi anh, nhưng không ngờ đến, những tay sai giỏi, đều bị anh dụ ra vùng ngoại thành giải quyết rồi, xe phát nổ, cả người và xe đều không tồn tại, lúc đó tôi có cảm giác, sao anh giống như là siêu nhân….rồi về sau, là trong trung tâm thể thao nghỉ dưỡng Phong Lâm, dáng vẻ anh vừa đánh banh vừa hút thuốc….anh có biết anh làm cho người ta say mê biết bao, đặc biệt là sức mạnh của anh đánh trái banh ra ngoài sân, lúc đó tôi tuy mệt muốn chết, nhưng, tôi cảm giác đó là trận thi đấu trận tennis tuyệt vời nhất mà tôi từng chơi.

Dương Thần cảm giác khắp người như nổi da gà, cười cứng nhắc nói:

Có thể đổi đề tài khác không, anh không phải chỉ muốn nói với tôi những thứ này đấy chứ.

Tôi biết anh sẽ không chịu nhận tình cảm này của tôi, cho nên….tôi chỉ là nói ra suy nghĩ của mình, như vậy, tôi dễ chịu hơn nhiều.

Chanel đôi phần u oán liếc nhìn Dương Thần một cái, dáng điệu đó nếu người ngoài không rõ sự tình nhìn thấy, mà tưởng rằng Dương Thần nhẫn tâm bỏ rơi một cô gái đẹp.

Cha anh do anh giết phải không?

Dương Thần đột nhiên hỏi.

Chanel vẻ mặt ngẩn ra, rốt cuộc nghiêm túc một chút, ánh mắt không hiểu nhìn Dương Thần:

Làm sao anh biết.

Đoán, trước kia tại yến tiệc anh có đối nghịch với cha anh, nhưng giờ cha anh chết rồi, mà còn chết trong tay người nhà, như vậy mà anh còn có tâm trạng đến đây thổ lộ với tôi, tôi nghĩ người giết ông ta, rất có khả năng là anh, người con trai ông ta không đề phòng.

Dương Thần cũng vừa mới nghĩ đến điểm này.

Sai rồi, không phải con trai, là con gái.

Chanel đính chính nói.

Dương Thần cười cười, cầm ly café Lam Sơn đắng chát lên uống một ngụm:

Được rồi, cô Chanel, tuy rằng không biết vì sao cô hận cha cô đến nổi phải đến thời khắc như vậy để giết ông ấy, nhưng tôi cũng cần phải cảm ơn cô, nếu không phải cô từ nội bộ nòng cốt, thẳng tay giết chết Chu Quang Niên, trận chiến tối qua, không thoải mái như vậy.

Chanel cười lạnh, ánh mắt lộ ra chút tàn nhẫn:

Dương Thần, anh biết vì sao tôi không thích cách ăn mặc kiểu đàn ông như vậy, mà thích xem chính mình như là người phụ nữ không?

Vì sao…..

Dương Thần vẫn luôn tò mò điểm này.

Bởi vì mẹ tôi.

Chanel híp mắt nói:

Mẹ tôi là người hiền nhất, dịu dàng nhất, xinh đẹp nhất, thương yêu tôi nhất trên thế gian này, từ khi tôi bắt đầu biết chuyện, chỉ có mẹ nuôi dưỡng tôi, khi đó chúng tôi sống ở nông thôn, Chu Quang Niên con cáo già đó, vì sự nghiệp xã hội đen của ông ta, cho đến tôi mười ba tuổi, mới về quê tìm chúng tôi.

Nhưng, ông ấy duy nhất chỉ muốn tôi, vì ông ấy với vợ ông ấy, đều sinh con gái.

Ông ấy không cần con gái, ông ấy cần đứa con trai nối nghiệp ông ấy, nhưng ông ấy ruồng bỏ mẹ tôi vì lao động ngày đêm, nuôi nấng tôi lớn lên, mà hình dáng già nua, bên cạnh ông ta cần là người phụ nữ xinh đẹp sáng láng, có thể cho ông ta cảm giác thành tựu, cho nên… ông ta gạt tôi, cho mẹ tôi uống thuộc độc tự tử….

Nghe Chanel kể chuyện, Dương Thần cảm nhận được sự hận thù nồng nặc trong lòng anh ta, cái hận đó không làm cho người ta sợ hãi, chỉ khiến người ta cảm thấy trước mắt anh ta vô cùng cô đơn, đáng thương, bất lực.

Đây là nguyên nhân anh giết cha anh?

Dương Thần có phần lý giải được, Chu Quang Niên đích thật là tâm lý có vấn đề.

Đây chẳng lẽ còn không đủ sao…..Hừ, đó vẫn cho là tôi lúc đó quá nhỏ, không hiểu chuyện, nhưng ông ấy không biết, tôi vẫn luôn âm thầm lén lút chứng kiến ông ta phạm cái trò đáng ghét với mẹ tôi!

Nhưng lúc đó, tôi còn nhỏ, đấu không lại ông ta.

Cho nên, tôi lựa chọn đến Trung Hải cùng ông ấy, trở thành thiếu chủ của Đông Hưng, nhưng, ông ấy càng muốn con trai, tôi càng cố tình không cho ông ấy con trai, tôi lớn lên xinh đẹp như vậy, dựa vào cái gì mà không thể thành phụ nữ chứ…..

Tôi từ khi đó, nguyện vọng lớn nhất là làm một phụ nữ đẹp giống mẹ tôi….

Chanel vén tóc dài gợn sóng của mình, sức quyến rũ trong nháy mắt thu hút ánh mắt hừng hực của cả đám đàn ông trong nhà hàng.

Kiêu ngạo cười, Chanel cầm ly café lên uống một ngụm nhỏ:

Anh xem, tôi làm được rồi, sự nữ tính của tôi hấp dẫn biết bao…

Tiếp đến anh tính thế nào, xuất ngoại sao?

Dương Thần thấy rằng này…..cô nàng, có ý tưởng khá, hắn lại có chút khâm phục sự thẳng thắn của Chanel, dứt khoát.

Chanel tràn đầy khao khát nói:

Đúng vậy, nhờ cơ hội của các anh, tôi đã giết chết Chu Quang Niên, cho ông ta quỳ dưới đất, tôi hướng tội vào nơi an nghỉ cùa mẹ tôi, anh biết không…khoảnh khắc đó tôi thoải mái cỡ nào, bao nhiêu năm nay, chỉ đợi chờ khoảnh khắc đó….

Kế tiếp, tôi sẽ rời khỏi Hoa Hạ, đến một nơi không ai tìm thấy, đợi cho mọi thứ gió êm sóng lặng, có thể tôi còn sẽ trở về….ai có thể nói chuẩn xác, anh Dương Thần….Tôi nói cho anh một câu – phụ nữ, là hay thay đổi.

Dương Thần cười gượng, đối với câu này hắn rất có nhận thức, sự thực không cần Chanel nói.

Lúc Chanel rời khỏi, không cho Dương Thần đưa tiễn, theo ý gã, sợ mình không kiềm nổi xúc động mà khóc, cho nên Dương Thần may mắn thay không đi theo.

Giờ đã sắp trưa rồi, Dương Thần lái xe trở về biệt thự Long Cảnh Uyển, nói thật, lâu rồi không cùng Lâm Nhược Khê và vú Vương ăn bữa cơm, hắn rất là nhớ.

Nhưng vừa bước xuống xe, Dương Thần phát hiện, bên đường đậu 1 chiếc TTS Audi màu vàng, Dương Thần không nghĩ đây là chiếc xe của Lâm Nhược Khê, tuy đây là chiếc có tỷ lệ tính năng trên giá cả rất cao, nhưng mức giá của nó tương đối rẻ, tuyệt đối không thể xuất hiện trong hầm xe của Lâm Nhược Khê.

Nhưng mà người có thể đến đây thăm Lâm Nhược Khê, ngoài Tăng Tâm Lâm đã bị Lâm Nhược Khê đánh xối xả ở siêu thị, đuổi khỏi Trung Hải, đâu còn ai nữa.

Chạy chiếc xe này, bảo đảm phần lớn là phụ nữ, vì vậy mà Dương Thần cảm thấy tò mò.

Mở cửa, bước vào phòng khách nhìn 1 cái, trên chiếc sofa trong phòng khách, đúng là có người khách đang ngồi, nói chuyện với Lâm Nhược Khê, tay cầm tách trà bằng sức màu trắng, thân mật cười nói.

Dương Thần bước vào cửa, 2 người phụ nữ ngước nhìn.

Dương Thần tay lau trán, sao cổ lại đến đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK