Mục lục
[Dịch] Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Christine tự đặt ra thân phận cho chính mình, là bạn học của Dương Thần ở nước ngoài, việc này cũng không có gì đáng trách, dù sao Dương Thần cũng quên mất mình đã lấy bằng tốt nghiệp Harvard như thế nào.

Người một nhà cùng ăn cơm, sau một ngày như thế mà mọi người vẫn nói mấy câu kiểu như “rung động lòng người”, ăn bữa cơm này vất vả thế nào có lẽ chỉ mình Dương Thần biết.

Tuệ Lâm không nén được lòng yêu mến với thần tượng, nhưng do hơi rụt rè, vẫn là nhờ sự giúp đỡ của Dương Thần, chụp mấy bức ảnh thân mật với Christine, biết Tuệ Lâm cũng muốn tham gia lần thi đấu này, Christine vui đùa hỏi, xem đến lúc đánh giá có muốn giúp đỡ hay không, ai ngờ Tuệ Lâm giãy nảy lên, ngượng ngùng phản bác thần tượng của mình, dáng điệu đáng yêu khiến mọi người cười suốt.

Đã 9 giờ đêm, Lâm Nhược Khê vẫn chưa về nhà, cũng đến lúc Christine phải đi, dù sao đoàn của cô cũng đã tới Hoa Hạ, ngày mai sẽ bắt đầu lễ khai mạc chính thức đầu tư vào “ngôi sao Ngọc Lôi”.

Dương Thần đưa Christine ra ngoài, đi trong sân yên tĩnh, hai người không ai nói gì.

Màn đêm buông xuống, đèn đường khẽ soi vào khuôn mặt như ngọc của Christine, khuôn mặt hoàn hảo như gốm, ai nhìn thấy cũng phải mê mẩn, nhưng Dương Thần không có tâm trạng nào mà thưởng thức một tuyệt thế giai nhân như thế này.

- Cái cô Jodie đó, là gì của em?

Dương Thần suy nghĩ một lát, mới hỏi một tiếng.

Christine hơi bất ngờ, cẩn thận suy nghĩ một lát, hỏi lại:

- Ai là Jodie?

- Đừng nói dối anh, cái mà cô gái đó cầm trong tay không phải là bùa hộ mệnh sao, chẳng lẽ ai cũng có thể có được bùa hộ mệnh đó?

Dương Thần nhíu mày nói.

Christine lúc này mới giật mình, cười khanh khách nói:

- Hóa ra anh nói cô ấy, Jodie là tên khi cô ấy ở trong Blue Storm còn tên thật của cô ấy là Lonna, là một cô gái xinh xắn nhưng khá bướng bỉnh.

- Cô ấy bị anh giết rồi.

Dương Thần nói thẳng:

- Bởi vì cô ta hai lần cố ý giết anh, cho nên, lần thứ hai anh đã không nương tay.

Christine hơi há miệng, không biết nên làm gì, nhưng cũng không nổi cáu:

- Anh không cần quá để ý, tuy rằng em với cô ấy có chút quan hệ, nhưng cũng có thể nói là không có quan hệ gì.

- Ở kiếp trước của em, khoảng hơn 590 năm trước, khi em là tiểu thư nhà Ander ở Anh quốc, khi đó chồng của em chính là tiểu Lonna… chính là cụ tổ mấy đời của Jodie mà anh nói, Lonna không biết là cháu gái đời thứ bao nhiêu của em.

Đã từng có một lần có một tổ chức lạ muốn bắt cóc em, Blue Storm phái vài người đến bảo vệ em, sau khi em biết về gia tộc của cô ấy, không ngờ đời sau của mình sẽ có người ra nhập Blue Storm, coi như là sự quan tâm của bà tổ, em đã đưa cho cô ấy một chiếc bùa hộ mệnh…

Christine nói đến đây, thở dài:

- Chỉ tiếc là cô bé kia không nghe lời, xem ra việc mất mạng là không thể tránh được.

Dương Thần cứng họng:

- Không nên trao bùa hộ mệnh lung tung như vậy, không biết đó là cháu gái đời thứ bao nhiêu của em, em không thấy vậy là rất buồn tẻ hay sao?

- Nếu như không phải đã gặp những người bất tử như em, uhm, trừ anh ra, việc em đưa hay không đưa bùa hộ mệnh có gì khác biệt đâu?

Christine nói, nhưng trên mặt khó dấu được sự thất vọng, thở dài nói:

- Thật là, mỗi lần nghĩ đến, chúng ta chỉ có vài người bất tử thế này, trong lòng cũng không yên.

- Đừng uống rượu, đừng làm chuyện điên rồ.

Dương Thần lo lắng nói.

Christine cười khanh khách nói:

- Anh lo lắng em sẽ mang rắc rối đến cho anh sao?

- Em đã mang đến cho anh không ít tai vạ rồi, hiện tại trong mắt mọi người anh như là một tên cầm thú.

- Thì đúng là như vậy mà.

Christine bất mãn nói.

- Đó là quá khứ rồi, bây giờ chỉ nhìn thấy quần nhỏ của con gái là mặt anh đã đỏ hết lên rồi.

Dương Thần dõng dạc nói.

Christine lườm một cái, phong lưu đa tình, nhưng đối với Dương Thần thì không có hiệu quả:

- Được, nhưng mà anh phải trả lời em một chuyện, trả lời thật nghiêm túc.

Dương Thần gật gật đầu:

- Em cứ hỏi.

Trên thực tế, Christine đến đây giả vờ ăn bữa cơm, Dương Thần đoán liệu có phải cô ấy có gì muốn nói với mình không hay chỉ do tiện đường tới, quả nhiên là như vậy.

Christine nhăn nhó:

- Trước đây, Ares có chạy đến Mỹ, hỏi em có thấy đá thần của anh không, em đánh nhau với gã một trận, gã mới tin là em không lấy. Anh hãy nói thật cho em biết, đá thần trong tay anh, có phải là đã mất thật không? Có phải là anh dùng thủ thuật che mắt người khác không?

Dương Thần cười khổ sở:

- Ares tuy tính tình lỗ mãng, nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngốc, em thấy anh có thể dễ dàng lừa được anh ta sao? Nếu như anh mang đá thần bên mình, thì đâu cần phải che dấu, thật sự là đã mất rồi.

Christine ngẩn ra:

- Chuyện này thật kì lạ, có thể anh và Ares không biết, cũng không thấy tung tích của đá thần, nhưng ít nhất năng lực của người kia không thấp hơn mấy người chúng ta, thậm chí còn mạnh hơn vài phần.

Dương Thần bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó:

- Có thể như vậy không, trên trái đất vẫn còn tồn tại tộc người mà mười một người các em lại không biết sao?

- Sao anh lại hỏi như vậy?

Christine kinh ngạc nói:

- Làm sao có thể chứ, Hades cũng không chịu nổi vòng luân hồi và cô độc vô tận, tự mình hủy diệt, anh nghĩ còn có tộc người của bọn em, rõ ràng là còn sống sót, nhưng lại không muốn cho chúng ta biết sao?

Dương Thần thở dài, đem chuyện yến tiệc ở nhà họ Liễu đó kể việc đã có người lợi dụng không gian gấp khúc để cướp lấy chén thánh, và hấp thụ hết năng lượng bên trong, sắc mặt Christine trở nên khó coi hơn.

- Nếu như đúng là anh đã nói như vậy, thì em cũng không biết vì sao.

Christine nhíu mày:

- Chuyện này, em sẽ tìm người khác hỏi thử xem, đá thần không ở trong tay của Ares cũng là một điều tốt, nhưng cũng không thể loại bỏ việc sẽ có ai đó muốn mượn nó để làm chuyện xấu.

- Em cảm thấy mấy người đó sẽ có hứng thú điều tra mấy chuyện này sao, bọn họ sớm đã sống theo kiểu chẳng coi gì là quan trọng cả rồi.

Dương Thần mỉm cười nói.

Trên mặt Christine lộ vẻ thất vọng:

- Đúng vậy, đừng nói là đá thần, cho dù là ngày tận thế, đối với họ mà nói, cũng chẳng có gì quan trọng cả…

- Nếu không thể tìm thấy người kia, chúng ta chỉ có thể đợi anh ta lộ diện thôi, bất luận là thế nào, nếu như muốn dùng đá thần để làm những chuyện khiến mọi người khó chịu, anh sẽ ngăn cản, dù sao nó cũng bị mất từ tay anh.

Dương Thần nghiêm sắc mặt nói.

Christine miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng sự lo lắng không hề giảm bớt.

Dương Thần và Christine nói chuyện, nếu như bị người khác nghe thấy, sẽ nghĩ rằng hai người điên đang nói nhảm trong đêm.

Nhiều người, lấy tư cách là hãng thời trang công ty quốc tế Ngọc Lôi tại Hoa Hạ, muốn quyết chiến với tập đoàn tài chính quốc tế Nasda tại Mỹ.

Cuộc chiến ác liệt trên thị trường chứng khoán khi bắt đầu phiên giao dịch đã thu hút sự chú ý của nhiều người, phần đông họ có lòng tham không đáy, trong lúc ngân khố Ngọc Lôi trống rỗng, xảy ra cuộc chiến ác liệt này, không thể không nói là thập tử nhất sinh.

Có vài người biết rõ tình hình, theo lời các nhân viên giải trí biết được, công ty không thể nhờ được sự trợ giúp từ ngân hàng, vậy là họa vô đơn chí, rất nhiều người đã điên cuồng bán tháo cổ phiếu của Ngọc Lôi.

Tuy nhiên, rạng sáng nay tại Hoa Hạ, công ty quốc tế Ngọc Lôi phản kích mãnh liệt, bảo tất cả hãy chuẩn bị để xem kịch hay, có những người xúc động vì sự thay đổi đột ngột, nghẹn họng nhìn trân trối, rơi cả gọng kính xuống đất.

Công ty quốc tế Ngọc Lôi không hề phản kích, nhìn như vốn không thể chịu nổi, không ngờ lại dùng những thủ đoạn như của đám nhà giàu mới nổi đấu tranh với đối thủ, dùng vô số tiền mặt nhiều như nước chảy, làm ầm ĩ trước mặt mọi người.

Ngọc Lôi chẳng lẽ không phải là công ty bán quần áo, là công ty in tiền sao? Rất nhiều người đang nghi ngờ chuyện này.

Cùng lúc đó, tại khu nghỉ mát, Lâm Nhược Khê lặng lẽ theo dõi tình hình cổ phiếu trên màn hình lớn, chậm rãi tăng lên, cuối cùng thì cô cũng mỉm cười.

Hội viên nhóm Athena làm náo nhiệt Triều Thiên, đối với bọn họ mà nói, cả năm làm việc chăm chỉ cũng chỉ như mấy ngày này, cũng là để ứng phó với những chuyện thế này, nhưng một khi có việc, thì có nghĩa là quên ăn quên ngủ.

Bọn họ cũng không thể đi hỏi người làm chủ là Lâm Nhược Khê tại sao lại có nhiều vốn như vậy, điều bọn họ phải làm, chỉ là không ngừng mở rộng nguồn vốn.

Nhìn đại cục đã ổn định, Lâm Nhược Khê không ở lại lâu, cô còn phải về công ty giải quyết một số chuyện.

Đợi khi trận chiến tài chính này kết thúc, tài chính của công ty quốc tế Ngọc Lôi chẳng những không giảm bớt, còn trở thành kẻ mạnh hơn, như vậy, trong kế hoạch phát triển của công ty trong tương lai, có rất nhiều điều cần chú trọng và thay đổi.

Khi Lâm Nhược Khê rời khỏi khu nghỉ mát, tất cả các nhân viên đều nhìn cô sùng kính, giống như linh hồn của quân đội rất khó phai mờ, trong lòng nhân viên Ngọc Lôi, chủ tịch là người mang lại tinh thần cho họ.

Lâm Nhược Khê lại không cảm thấy có gì đặc biệt…

- Bà nội, cuối cùng cháu cũng không làm bà thất vọng, cháu không để Ngọc Lôi bị lật đổ… Tuy rằng, hơn một nửa là nhờ vào người đàn ông kia, nhưng…đó cũng là do bà ở trên trời phù hộ cho cháu.

Cảm động và tưởng nhớ, cũng là tâm tư lớn nhất của Lâm Nhược Khê.

Cũng chú ý tới trận chiến không thuốc súng này, trong một khu nhà xa hoa ở Trung Hải, còn có một người đang mặc áo ngủ, nhâm nhi rượu vang: Ninh Quốc Đống.

Lúc nhìn thấy diễn biến trên màn hình, công ty quốc tế Ngọc Lôi từng chút thoát khỏi tình cảnh xấu, dần chiếm thế chủ động, lấy lại uy thế của mãnh hổ xuống núi, đánh đối thủ từng cú một, Ninh Quốc Đống cầm chén rượu trong tay, nhưng không ngừng run rẩy.

Dần dần, Ninh Quốc Đống quay sang túi văn kiện, túi văn kiện đang bị niêm phong.

Lúc này, ngoài đại sảnh có một người trợ lí bước vào, dáng vẻ vội vàng, tiến đến gần, cúi người nói:

- Chủ nhiệm, ngài muốn tôi liên hệ với Mậu Công, nhưng tôi không thể.

- Cái gì?

Ninh Quốc Đống nhíu mày.

- Mậu Công…Mậu Công ông ấy…

Trợ lí lúng túng nói:

- Theo tin mới nhận được, trưa ngày hôm qua, vì có một số hành vi phạm tội, hiện tại bị một nhân viên chính phủ điều tra, lần này Mậu Công và Gia Pha gây tội với liên hợp tài chính thương hội của Malaysia, có lẽ đã định tội rồi.

Ninh Quốc Đống nhắm mắt, phẩy tay, bảo người trợ lí ra ngoài.

Nhìn lại tập văn kiện, Ninh Quốc Đống cười lạnh:

- Mậu Công à, Mậu Công, chẳng trách ông lại đưa những thứ hữu dụng thế này cho một người không quen biết như tôi…Xem ra…ông đúng là một bậc cao nhân.

Đưa tay cầm lấy tập văn kiện, Ninh Quốc Đống ước chừng, cười nhạo, trong mắt có lộ vẻ tàn nhẫn, lẩm bẩm nói:

- Thôi, cho dù là bị ông lợi dụng hay là thế nào, thì tôi cũng không chờ nổi nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Staurus Trung
20 Tháng mười, 2022 10:55
Haiz có mấy khúc trang bức cũng hay nhưng gái bánh bèo trai thì nhu nhược tình tiết lặp lại nói nhiều câu chương nên ko ráng được nữa
Viết Hoàng
16 Tháng tám, 2022 13:37
Đ* má main dickhead, có vk có bồ r vẫn nghĩ ra ngoài tìm gái thì chịu
Hoàng Đông
06 Tháng mười hai, 2021 23:32
ko hay lắm, cố đọc được gần 300 chương. Main như ngựa giống, thiên hướng bạo lực.
Thanh Tùng
20 Tháng hai, 2021 15:48
Thằng *** main như kẹt.
Tiếu Thần Hi
16 Tháng mười, 2020 15:31
mình nhớ mấy năm trước đọc truyện này đâu bị thiếu từ như vầy nhỉ
Thanlonghoang75
20 Tháng tám, 2020 18:49
.
Thanlong989898
17 Tháng năm, 2020 21:55
mới đọc
xetayga
07 Tháng năm, 2020 16:32
-Tu Sĩ : Hậu Thiên -- Tiên Thiên ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Hóa Thần ( sơ - trung - hậu - viên mãn ) --- Độ Kiếp: " nam minh ly hỏa -- tam muội chân hỏa -- nghiệp hỏa ---quỳ thủy--- hàn thủy---nhược thủy----thái thanh thần lôi--- thượng thanh thần lôi---ngọc thanh thần lôi ( sơ - trung - hậu) ". - vợ cả: Lâm Nhược Khê, Thập Thất, Athena (3 hồn 1 xác) -Tình nhân: -Jane, -Tư Đồ Sắc Vi,- Tuệ Lâm, -Đường Uyển,- Thái Ngưng, -Thái Nghiên, -Lý Tinh Tinh, --Mạc Thiện Ny, -Lưu Minh Ngọc,- An Tâm, -Tiêu Chỉ Tình, -Từ Trinh Tú, -Triệu Hồng Yến, -Bát Nhã, -----Catherine, -Litith, -Christine (Venus), -Lạc Tiểu Tiểu (tình nhân hờ) - Con:Dương Lam Lam(con củaThập Thất), Dương Nhu Mễ & Dương Đại Đầu (cả 2 con Lâm Nhược Khuê), Dương Diện Bao (con của Jane), Dương Nhục Ti(con của Sắc Vi)
Đinh Phương Duy
28 Tháng hai, 2020 00:16
Con Nhược Khê như con điên, suốt ngày chỉ biết giận dỗi, chả đc cái mẹ gì, toàn kiếm chuyện gây sự. Chả hiểu tác giả tại sao để con ngu này làm main nữ?
Hieu Le
23 Tháng mười hai, 2019 16:39
đọc không nổi 3 chương. Thật chán ghét thể loại tinh tướng kiểu này.
Văn Thuận
23 Tháng mười, 2019 07:55
Truyện này mà nhiều ng nói hay :))) , bồ bịch vô số , nói là có sm kiềm chế vậy mà chơi cả bồ trong nhà để vợ biết . Ỷ được buff sm nhưng hơi tý là giết chóc , nhưng ngu ở chỗ giết ng liệu có giết dc cả tg .
Trần Hoàng Sơn
28 Tháng sáu, 2019 08:05
Hay kinh dị :v
eron
06 Tháng mười, 2018 14:15
thằng nam chính như chiến sĩ còn ngôn tình thì nên thay tag ngựa giống + d*ck head
Hai Dang
30 Tháng bảy, 2018 21:46
p9p 4i99999k89
Trung Quang Trần
23 Tháng bảy, 2018 23:19
Hay!
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:50
Gần cuối truyện các chương k có chữ liên tiếp như 1602 đến 1604
cialaanh
12 Tháng bảy, 2018 08:49
Ông a***in xem lại: cứ thỉnh thoảng mấy chương liên tiếp k có chữ
Đào Quang Dũng
12 Tháng năm, 2018 09:29
y như truyện ngôn tình
Hieu Le
08 Tháng tám, 2017 18:02
hay
Đại Sư Phổ Độ
30 Tháng năm, 2017 17:08
Truyện này hay
THA
06 Tháng chín, 2016 00:35
Tác giả này có viết thêm truyện nào nữa ko các bác.
BÌNH LUẬN FACEBOOK