Mục lục
[Dịch]Phong Lưu Chân Tiên - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lang Khiếu nhìn sang vợ mình:

- Ngươi mang Thiên nhi cùng cô nương này vào trong nhà. Trên bàn có vài cái không gian giới chỉ, ta đã chuẩn bị rất nhiều thức ăn có hương vị rất thơm ngon.

Vợ của Lang Khiếu đương nhiên hiểu hắn có ý gì, nàng đứng dậy lôi kéo Vọng Nguyệt cùng Khiếu Nguyệt Thiên Lang cùng đi. Chờ ba người vào trong nhà, Lang Khiếu lập tức tạo ra một cái cấm chế cách âm rồi quỳ xuống.

Dương Thiên vẫn ngồi yên tại chỗ, cau mày hỏi:

- Ngươi có chuyện muốn nhờ ta giúp đỡ?

Hai mắt Lang Khiếu đỏ lên:

- Tuy lần này nhờ có ngươi giết chết Lang Bách nhưng đám người của đại trưởng lão nhất định sẽ không bỏ qua. Ta muốn nhờ ngươi thay bọn ta đưa Thiên nhi đến một nơi an toàn.

- Vậy còn hai người các ngươi?

- Bọn ta không có năng lực bảo hộ, chi bằng vì nó tranh thủ chút thời gian. Ngươi yên tâm, bọn ta sẽ không để ngươi chịu thiệt. Bảo vật một đời Lang Khiếu ta tích trữ đều cho ngươi. Còn có, ta sẽ để Thiên nhi nhận ngươi làm chủ, trở thành tọa kỵ linh thú của ngươi.

Khiếu Nguyệt Thiên Lang tuy không phải Thần Thú những cũng là ma thú hàng đầu, cũng có ngạo khí của riêng mình. Lang Khiếu muốn đem con mình làm tọa kỵ linh thú cho Dương Thiên chứng tỏ hắn đã lâm vào bước đường cùng. Có lẽ vì kẻ địch quá mạnh khiến hắn không có hi vọng gì lớn, chỉ mong con trai mình bảo toàn được mạng sống.

Là một kẻ ngại phiền phức, Dương Thiên tất nhiên không muốn dính vào chuyện này. Hắn từ chối:

- Đứng lên đi, chuyện này ta không thể hứa với các ngươi được. Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan ta đã luyện xong, con trai ngươi cũng có thể mượn nó để bước vào lục cấp, đến lúc đó xem như nó đã có chút năng lực tự bảo về mình. Còn lại phải xem tạo hóa của các ngươi.

Lang Khiếu dường như cũng đã đoán trước được chuyện này. Hai người chỉ có quan hệ giao dịch, Dương Thiên không có lý do gì phải vì cứu con trai hắn mà đắc tội với đám người đại trưởng lão.

Lang Khiếu đứng dậy, ngồi xuống trước mặt Dương Thiên rồi lấy từ trong người ra một viên đá tròn màu vàng. Bên trong viên đá mơ hồ là hình ảnh một con cự lang đang há to miệng như muốn đem cả mặt trời nuốt vào trong bụng.

Dương Thiên có hơi ngạc nhiên, cầm lấy viên đá kia từ tay Lang Khiếu. Xác nhận không phải hàng giả, Dương Thiên mới thở ra một hơi:

- Rốt cuộc ta đã hiểu vì sao tên đại trưởng lão kia bất chấp tất cả truy sát các ngươi đến cùng.

Lang Khiếu giật mình, hắn cũng không rõ viên đá kia là thứ gì. Chỉ biết đây là thứ tộc trưởng đã tặng cho Thiên nhi, dặn dò nó nhất định phải cất kĩ không được nói cho bất kỳ ai biết. Lang Khiếu đã bỏ khá nhiều thời gian nghiên cứu nhưng không phát hiện ra nó có điểm gì đặc biệt. Bất quá, tộc trưởng tất nhiên sẽ không làm chuyện vô ích, viên đá này chắc chắn có công dụng đặc biệt nào đó. Lang Khiếu mang tâm lý cầu may lấy ra nó, không ngờ Dương Thiên thực sự nhận ra. Hắn cũng không khỏi tò mò:

- Đây rốt cuộc là thứ gì?

Dương Thiên không trực tiếp trả lời câu hỏi của Lang Khiếu, hẳn thản nhiên nói:

- Ngươi có biệt loại Thần Thú nào cũng thuộc về Lang tộc như Khiếu Thiên Lang các ngươi không?

Lang Khiếu cau mày, số lượng chủng loại Thần Thú tuy không nhiều nhưng cũng không tính là ít. Trong phạm vi hiểu biết của Lang Khiếu, Thần Thú thuộc về Lang tộc chỉ có một loại:

- Nhật Nguyệt Thần Lang?

Dương Thiên mỉm cười:

- Không tệ. Thật ra tổ tiên của Khiếu Thiên Lang các ngươi chính là Nhật Nguyệt Thần Lang. Ta nghe nói còn một nhánh khác gọi là Ngạo Nguyệt Lang. Có điều số lượng của chủng tộc này rất ít, gần như đã biến mất trong dòng chảy lịch sử.

- Tương truyền rằng Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể đạt đến thập cấp yêu thú. Nhưng đó có phải là cực hạn? Không phải, chỉ là để đột phá giới hạn thập cấp, phản tổ trở thành Nhật Nguyệt Thần Lang, bước vào hàng ngũ Thần Thú cần có một thứ rất 1bcG3mx đặc biệt, Thần Lang Thôn Nhật Thạch.Lang Khiếu thất thanh kêu lên:

- Ngươi nói hòn đá này chính là Thần Lang Thôn Nhật Thạch?

Dương Thiên gật đầu:

- Tuy đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Thần Lang Thôn Nhật Thạch nhưng chắc chắn không sai. Thần Lang Thôn Nhật Thạch bản chất chính là yêu hạch của một con Nhật Nguyệt Thần Lang. Sau khi nó chết đi, trải qua vô số năm tháng, yêu hạch không tiêu tán đi mà phát triển thành Thần Lang Thôn Nhật Thạch. Chỉ cần để con trai ngươi hấp thu thứ này vào người, tương lai nó sẽ có hi vọng tiến hóa một lần nữa, chân chính trở thành Thần Thú Nhật Nguyệt Thần Lang.

Vẻ mặt Lang Khiếu từ vui mừng chuyển sang lo lắng:

- Thứ quan trọng như vậy tại sao tộc trưởng lại giao cho Thiên nhi?

- Bởi vì chỉ có Khiếu Nguyệt Thiên Lang mới có năng lực hấp thu Thần Lang Thôn Nhật Thạch, tên kia có giữ lại cũng vô ích. Tuy nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của ta, mục đích thực sự có lẽ chỉ hắn mới biết được.

- Thần Lang Thôn Nhật Thạch là yêu hạch của Nhật Nguyệt Thần Lang, Thiên nhi nuốt nó không biết có vấn đề gì hay không?

Dương Thiên phất tay:

- Trải qua vô số năm tháng, linh lực ẩn chứa trong đó đã bị bào mòn gần hết. Công dụng chính của Thần Lang Thôn Nhật Thạch là cải tạo yêu đan của Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Quá trình này tiêu tốn rất nhiều thời gian. Nếu thành công, con trai ngươi sẽ trở thành Nhật Nguyệt Thần Lang, còn thất bại thì thể chất cũng sẽ có cải biến lớn. Chỉ có lợi mà không có hại

Lang Khiếu đứng lên:

- Ta lập tức gọi Thiên nhi đến đây.

- Gọi thêm Vọng Nguyệt đi, có Thần Lang Thôn Nhật Thạch cùng Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan, con trai ngươi chắc chắn sẽ tiến giai lục cấp thành công.

Lang Khiếu gật đầu, vội vã đi vào trong nhà. Dương Thiên lấy ra thêm một viên đan dược màu vàng tím, giọng nói rất nhỏ:

- Trước khi nó tiến hóa thành Nhật Nguyệt Thần Lang, do ảnh hưởng của Thần Lang Thôn Nhật Thạch, mỗi lần tấn cấp đều sẽ chịu thiên kiếp tương đương với thiên kiếp của Thần Thú. Trên đời không có bữa cơm miễn phí, mọi thứ đều có cái giá của nó. Nếu có chuyện gì bất trắc thì cũng đừng trách ta.

Khiếu Nguyệt Thiên Lang cùng Vọng Nguyệt rất nhanh được Lang Khiếu dẫn ra. Dương Thiên tiện tay ném Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan cùng Thần Lang Thôn Nhật Thạch cho Khiếu Nguyệt Thiên Lang rồi nói:

- Đem viên đá kia nuốt xuống. Chờ đến khi cảm nhận được một luồng khí nóng bao quanh yêu hạch thì uống Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan. Nhớ kĩ, dược lực của Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan tuy ôn hòa nhưng phải chậm rãi hấp thụ. Bằng không nếu dẫn đến tình trạng xung đột…

Dương Thiên không cần nói hết câu, Khiếu Nguyệt Thiên Lang đã hiểu ý của hắn. Tên này ngoan ngoãn chọn một bãi đất ngồi xuống, tịnh dưỡng một lúc rồi đem Thần Lang Thôn Nhật Thạch nuốt xuống. Dương Thiên lúc này mới quay sang nói với Vọng Nguyệt:

- Ngươi cũng nên chuẩn bị một chút. Khi tên kia bắt đầu đột phá, Nguyệt Chi Tinh Hoa sẽ hội tụ. Ta sẽ dựng lên một trận pháp bắt lấy một phần Nguyệt Chi Tinh Hoa về đây, ngươi có thể hấp thu lấy nó để đột phá.

Vọng Nguyệt gật đầu, nhằm mắt ngồi xuống bắt đầu vận chuyện linh lực. Nàng dừng tại ngũ cấp hậu kỳ đỉnh phong đã lâu, chỉ cần có cơ hội lập tức sẽ đột phá. Khiếu Nguyệt Thiên Lang dẫn động Nguyệt Chi Tinh Hoa không nghi ngờ gì chính là cơ hội tốt nhất.

Hai người đều đã sẵn sàng, thân hình Dương Thiên lập tức biến mất, xuất hiện ngay bên trên hòn đảo nhỏ kia. Dựa vào vị trí của Khiếu Nguyệt Thiên Lang đang ngồi, Dương Thiên tính toán nơi Nguyệt Chi Tinh Hoa sẽ rơi xuống, bắt đầu bố trí trận pháp.

Dương Thiên chỉ thiết kế để trận pháp lấy đi một phần Nguyệt Chi Tinh Hoa. Nếu lấy đi toàn bộ, Khiếu Nguyệt Thiên Lang chắc chắn sẽ tiến giai thất bại. Chút đạo đức này Dương Thiên đương nhiên phải có.

Bố trí xong, Dương Thiên còn cẩn thận làm thêm vài cái huyễn trận để che dấu, tránh cho tu sĩ gần đó phát hiện ra điều bất thường.

Hai tháng sau, bầu trời phía trên hòn đảo nhỏ kia bắt đầu có dấu hiệu phân chia thành hai nửa, một bên màu vàng, một bên màu tím. Dương Thiên nhìn qua Lang Khiếu cười nói:

- Bắt đầu rồi, có thành công hay không phải trông cậy vào con trai của ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK