Dương Thiên thản nhiên:
- Ta cần lượng Nguyệt Chi Tinh Hoa ẩn chứa bên trong Thiên Niên Băng Tinh, tất nhiên phải đập nó ra để lấy.
Liệt Viêm Kình vẫn lạnh lùng:
- Nói như vậy, ngươi đã sẵn sàng đón nhận cái chết?
Dương Thiên lắc đầu:
- Ngươi nên sửa lại thái độ một chút trước người sắp cứu mạng của ngươi.
- Cứu mạng ta?
Liệt Viêm Kình bất ngờ cười to:
- Dựa vào một tên Hợp Thể sơ kỳ như người mà đòi cứu mạng ta, thực sự rất nực cười.
Dương Thiên nhìn Liệt Viêm Kình như một tên ngốc:
- Một tên Đại Thừa kỳ vì tu luyện công pháp sai lệch đến mức không thể khống chế được Hỏa linh lực của mình mới là chuyện đáng buồn cười nhất.
Liệt Viêm Kình mặt cười cứng lại, sát khí nhàn nhạt tỏa ra. Đây là bí mật của hắn, tại sao một tên Hợp Thể sơ kỳ lại biết được. Dương Thiên nhìn vẻ mặt của Liệt Viêm Kình liền đoán được hắn đang nghĩ gì, phất tay nói:
- Đừng ngạc nhiên, chỉ cần là kẻ có chút hiểu biết khi đến nơi này cũng sẽ đoán ra được. Hấp thu Nguyệt Chi Tinh Hoa thì cũng thôi, đằng này còn cần thêm Thiên Niên Băng Tinh thì chắc chắn là có vấn đề.
Liệt Viêm Kình lắc đầu:
- Chỉ dựa vào hai thứ đó không đủ để nói công pháp tu luyện của ta có vấn đề.
Dương Thiên cũng lười giải thích. Dùng kiến thức của một vị Chân Tiên áp dụng cho một tên Đại Thừa kỳ, chẳng lẽ còn không đoán ra được?
- Không cần nói nhiều, Hỏa linh lực cuồng bạo trong cơ thể ngươi ta có biện pháp giải quyết. Bù lại, ngươi phải giúp ta 2 chuyện.
Uy áp từ người Liệt Viêm Kình phủ xuống Dương Thiên:
- Ngươi cho rằng mình có tư cách bàn điều kiện với ta?
Dương Thiên giống như chẳng cảm nhận được gì, cười nhạt nói:
- Ta là người duy nhất có thể cứu mạng ngươi. Chúng ta là quan hệ giao dịch, ta không phụ thuộc vào ngươi. Đừng nhầm lẫn.
Liệt Viêm Kình im lặng trong giây lát rồi thu hồi uy áp:
- Ngươi dám chắc có thể hỏa giải Hỏa linh lực cuồng bạo trong cơ thể ta?
Dương Thiên lấy ra một cái ngọc giản, dùng thần thức khắc lên đó vài loại tài liệu rồi ném đi:
- Chút việc vặt mà thôi. Ngươi chuẩn bị đầy đủ những thứ ghi trong này, sau đó liên lạc với ta.
Nhận lấy ngọc giản từ tay Dương Thiên, Liệt Viêm Kình xem qua rồi hỏi:
- Ta liên lạc với ngươi bằng cách nào?
Dương Thiên vỗ đầu:
- Suýt nữa quên mất, đây là Truyền Âm Phù đặc chế của ta, chỉ cần…
Liệt Viêm Kình lắc đầu:- Cần gì phải phiền phức như vậy, những thứ này tuy là bảo vật hiếm có nhưng ta đã sớm sưu tầm gần đủ. Chỉ thiếu 1, 2 món, tốn chút thời gian mà thôi. Chi bằng mời ngươi đến chỗ của ta một chuyến, khi nào chuẩn bị đủ sẽ lập tức giải quyết Hỏa linh lực cuồng bạo trong cơ thể ta.
Dương Thiên sao không hiểu ý của Liệt Viêm Kình, tên này rõ ràng là sợ hắn bỏ trốn nên mới cố ý nói như vậy. Dương Thiên biết, chỉ cần hắn nói một câu từ chối, Liệt Viêm Kình sẽ lập tức động thủ. Từ đầu đến cuối, tên kia cũng đã nhẫn nhịn hết mức có thể rồi.
Suy tính thiệt hơn, Dương Thiên thoải mái nói:
- Vậy thì tốt, đi, chúng ta đến chỗ của ngươi một chuyến.
Thấy Dương Thiên thoải mái đồng ý, vẻ mặt của Liệt Viêm Kình mới giãn ra đôi chút. Hắn ném ra một cái phi hành pháp bảo hình vảy cá:
- Đi thôi.
…
Trên đường đi, Dương Thiên âm thầm phát ra một đạo Truyền Âm Phù báo tin cho Vọng Nguyệt, nói với nàng hắn có chút việc cần xử lý nên sẽ trở về trễ một chút. Liệt Viêm Kình phát hiện ra chuyện này nhưng cũng không bận tâm. Hắn là Đại Thừa kỳ mạnh nhất tại Thủy Hoàng Giới, cho dù Dương Thiên có mời ai đến cứu viện cũng vô ích mà thôi.
Hai người mang theo tâm thế không ai sợ ai, một đường đến địa bàn của Liệt Viêm Kình. Trên đường đi thỉnh thoảng còn đàm đạo vài câu. Tuy Dương Thiên không thể hiện quá nhiều nhưng cũng đủ khiến Liệt Viêm Kình kinh ngạc về kiến thức của hắn. Trong lòng Liệt Viêm Kình dấy lên hi vọng, nói không chừng tên này thực sự có thể giải quyết được nỗi lo hàng ngàn năm nay của hắn.
Một tu sĩ Hợp Thể kỳ thông thường không thể nào có kiến thức thâm sâu như vậy. Tuy Liệt Viêm Kình rất tò mò về thân phận thực sự nhưng hắn không hề mở miệng hỏi. Hắn không hỏi, Dương Thiên cũng không cần viện dẫn lý do phiền toái nào đó.
Nơi ở của Liệt Viêm Kình là một thủy cung khá xa hoa, được xây dựng từ những chất liệu quý hiếm. Bên ngoài thủy cung là những dãy san hô lớn nhỏ, màu sắc sặc sỡ như để trang trí nhưng thực chất lại tổ hợp thành một trận pháp rất lợi hại. Dương Thiên rất tự nhiên, hắn tùy tiện chọn một căn phòng sang trọng bên trong thủy cung rồi nói:
- Ta còn vài việc cần phải làm. Khi nào ngươi chuẩn bị đầy đủ những thứ ghi trong ngọc giản kia hãy đến tìm ta.
- Được.
Liệt Viêm Kình sảng khoái đáp ứng. Chờ Dương Thiên đi vào trong phòng, Liệt Viêm Kình xoay người rời đi, truyền âm cho thủ hạ:
- Trông chừng hắn cho tốt. Nhớ kĩ, tuyệt đối không được để hắn phát hiện, có chuyện gì lập tức thông báo cho ta.
- Đã rõ.
Liệt Viêm Kình hành sự cẩn trọng, tất nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng Dương Thiên. Dương Thiên cũng không cần hắn tin tưởng, hai người là quan hệ giao dịch, làm việc với nhau là vì lợi ích mà thôi.
Những ngày tiếp theo, Dương Thiên bắt đầu tinh luyện tạp chất bên trong Nguyệt Tích Thủy. Nguyệt Tích Thủy ẩn chứa tạp chất rất nhiều, hơn nữa còn pha lẫn với Nguyệt Chi Tinh Hoa, muốn tinh lọc toàn bộ là chuyện không thể nào. Thứ Dương Thiên muốn loại bỏ chính là hàn băng chi khí từ Thiên Niên Băng Tinh ẩn chứa bên trong nó mà thôi.
Nếu không loại bỏ, quá trình luyện chế Nhật Nguyệt Dung Hồn Đan sẽ rất khó khăn. Hàn băng chi khí chống lại Dung Nham Chi Tâm rất có thể dẫn đến bạo đan. Là một đan sư hàng đầu, Dương FlG6ZQu Thiên sẽ không để những sai lầm sơ đẳng đó xảy ra.
Tinh luyện đến ngày thứ 3 liền xong, vẫn chưa thấy Liệt Viêm Kình tìm đến. Dương Thiên đoán những tài liệu kia cũng không dễ dàng có được như hắn đã nói. Rảnh rỗi không có việc làm, Dương Thiên rời khỏi phòng, bắt đầu đi dạo quanh thủy cung một chuyến.
Vừa rời đi chưa được bao xa, Dương Thiên lập tức cảm nhận được mấy cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình khiến hắn có chút khó chịu:
- Ta nói đám người các ngươi. Theo dõi thì cũng thôi, có cần cử ra đông người để theo dõi 1 mình ta như vậy hay không?
Đám người giật mình, bọn hắn không hiểu Dương Thiên bằng cách nào phát hiện ra. Đây không phải theo dõi trực tiếp mà là dựa vào những bảo vật có công năng truyền dẫn hình ảnh được gắn quanh đó. Thứ này là công trình nghiên cứu của một vị đại sư luyện khí, vô cùng đặc biệt. Theo lý thuyết. cho dù là tu sĩ Hợp Thể kỳ cũng không cách nào phát hiện được.
Dương Thiên thì khác, hắn phát hiện ra là do trực giác có được từ vô số trận chiến, không phải là dùng thần thức. Hơn nữa, Dương Thiên sinh sống ở trái đất một thời gian, đối với thứ có công dụng như máy quay phim này hắn đã sớm quen thuộc.
Bị Dương Thiên nhắc nhở, đám người do dự một hồi rồi quyết định phân công lẫn nhau, mỗi lần chỉ có hai người theo dõi Dương Thiên. Hai là con số tối thiểu, Dương Thiên là người được Liệt Viêm Kình đặc biệt căn dặn phải chú ý, bọn hắn đương nhiên không thể tùy tiện lơ lỏng.
Dễ chịu hơn đôi chút, Dương Thiên bắt đầu đi lại xung quanh thủy cung, thưởng thức cảnh đẹp. Tên Liệt Viêm Kình có óc thẩm mỹ khá tốt, hắn biết tận dụng các loại bảo vật khác nhau. Vừa tạo nên môi trường linh khí nồng đậm để tu luyện, vừa khiến cảnh quan trở lên rất bắt mắt.
Thứ khiến Dương Thiên có hứng thú nhất chính là cái thượng phẩm linh mạch Liệt Viêm Kình đang chôn bên dưới thủy cung. Nếu đem nó luyện thành Linh Nhãn, nói không chừng đủ để Dương Thiên khôi phục đến Hợp Thể trung kỳ đỉnh phong. Tuy vậy, hắn cũng không mạo hiểm cướp đi. Tu vị không đủ, đành chờ một khoảng thời gian nữa.
Quanh quẩn một hồi, Dương Thiên phát hiện mình đã lọt vào khu vực trung tâm của thủy cung. Bốn bề quanh đây không có bóng người, trước mặt hắn là một khối cầu màu đen kịt được bao quanh bởi một trận pháp khổng lồ. Khí tức quen thuộc từ khối cầu kia khiến Dương Thiên ngẩn ra:
- Đây là…