Mục lục
[Dịch]Phong Lưu Chân Tiên - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Huyết Anh Sát Trận? Là trận pháp vị đại nhân kia để lại?

- Phải, đây chỉ là một trận pháp cấp thấp, nhưng lại đặc biệt có hiệu quả với tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Lấy Nguyên Anh làm vật dẫn, luyện chế Huyết Anh. Huyết Anh sẽ xâm nhập vào cơ thể tu sĩ, phá hủy Nguyên Anh. Nếu chưa đạt đến Phân Thần kỳ, chắc chắn chỉ có một con đường chết. Điểm yếu của Huyết Anh Sát Trận là thời gian tồn tại của Huyết Anh rất ngắn, cần phải dẫn dụ kẻ thù vào trong trận pháp mới bắt đầu khởi động được.

Liễu Hạc tỏ ra hiểu biết:

- Dẫn dụ tên Nguyên Anh kỳ kia không phải vấn đề lớn. Gần đây ngài vừa ra tay tiêu diệt 3 tên Kim Đan kỳ của Thiên Sơn Thánh Phong, tin rằng hắn sẽ rất nhanh tìm đến đây. Chỉ cần ngài đột phá Nguyên Anh hậu kỳ trước lúc đó…

Huyết Thần hừ lạnh:

- Ngươi nghi ngờ ta? Bản tôn đã đột phá Nguyên Anh từ rất lâu, ta có kinh nghiệm do hắn để lại, cộng thêm khối thân thể này, trở thành Nguyên Anh hậu kỳ chỉ là chuyện nhỏ. Ước chừng trong vòng vài tháng nữa là có thể bắt đầu bế quan. Vấn đề là phải tìm được cách dẫn dụ Dương Thiên rơi vào trận pháp. Thần thức của Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh vô cùng mạnh, đã tiếp cận Phân Thần kỳ. Nếu để hắn phát hiện ra kế hoạch của chúng ta sẽ đổ bể hết.

- Chuyện này đại nhân không cần lo lắng, ta biết phải làm thế nào.

Huyết Thần nhướng mày:

- Ngươi biết?

Lần đầu chiếm được thế chủ động, Liễu Hạc đắc ý nói:

- Từ khi Dương Thiên xuất hiện, bọn ta đã phân tích rất nhiều về hắn. Tu vị cực cao, công pháp, pháp thuật, pháp bảo đều rất mạnh. Hắn dường như là một kẻ bất bại, cao ngạo, không để bất kỳ ai vào trong mắt. Nhưng hắn lại có một điểm yếu rất rõ ràng.

- Ngươi REtKyk8 muốn nói bản tính phong lưu của hắn?

- Không sai, chính là điểm này. Dương Thiên bản tính phong lưu, hơn nữa lại rất yêu thương nữ nhân của mình. Chúng ta chỉ cần bắt được nữ nhân của hắn, dù biết đó là bẫy hắn cũng sẽ lao vào.

Huyết Thần hai mắt sáng lên, kế hoạch của Liễu Hạc rất hay.

- Vậy ngươi nghĩ xem chúng ta nên bắt nữ nhân của hắn bằng cách nào. Ta nghe nói mỗi người đều có một món pháp bảo lợi hại bảo vệ. Dù là ta ra tay cũng chưa chắc phá được trong thời gian ngắn. Dương Thiên lại ngay lập tức cảm ứng được mà tìm đến.

Liễu Hạc lạnh lùng nói:

- Con gái của ta, Liễu Mị cũng là một trong những mục tiêu của Dương Thiên. Trên người nàng không có pháp bảo của hắn, vậy thì lựa chọn nàng đi. Vị trí nàng bế quan ta đã sớm điều tra được, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.

- Nàng là con gái ngươi.

- Người làm chuyện lớn không được câu nệ tiểu tiết. Bỏ đi 1 đứa con gái mà giết chết được một tên Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, rất lời a.

Huyết Thần cười to, tán thưởng:

- Nói rất hay, đây là bí pháp Huyết Bạo, ban cho ngươi. Xem như là để thưởng cho sự hi sinh của ngươi.

- Ta ơn Huyết Thần đại nhân.

Liễu Hạc vui mừng như điên, không chút buồn bã nhận lấy bí pháp. Dường như Liễu Mị chỉ là một con tốt trên bàn cờ, lúc cần thiết thì hi sinh. Tình phụ tử trong mắt hắn là một thứ vớ vẩn. Kể cả Huyết Thần cũng chỉ là hòn đá kê chân của hắn mà thôi.

Nhìn Liễu Hạc vui mừng, trong lòng Huyết Thần cười thầm. Liễu Hạc có âm mưu khống chế hắn, để cho tên này tiêu diêu tự tại là vì Liễu Hạc còn giá trị lợi dụng. Sớm muộn gì Huyết Thần cũng sẽ tự tay giết chết tên phản bội này.

Hai người ngoài mặt vui vẻ, trong lòng vẫn luôn tính kế hãm hại đối phương. Đây là hiện thực tàn khốc của giới Tu Chân, tình cảm không đáng giá một xu, chỉ có lợi ích mới là thứ mọi người theo đuổi.

Đúng lúc này, từ bên ngoài bên vào một đạo Truyền Âm Phù. Liễu Hạc đưa tay tiếp lấy, thần thức tiến vào bên trong xem xét, gương mặt không ngừng biến ảo. Huyết Ma liền hỏi:

- Có chuyện gì?

Liễu Hạc phất tay, Truyền Âm Phù hóa thành một đám bụi rơi xuống.

- Ta nhận được tin báo, Âu Phong đang trên đường đến đây?

- Âu Phong?

- Hắn là Chưởng môn của Thiên Sơn Thánh Phong, lần này đến đây để điều tra về cái chết của 3 tên Kim Đan kỳ kia.

Huyết Thần vui vẻ cười to:

- Quá tốt rồi, chỉ cần bắt được hắn đến đây chắc chắn sẽ dẫn dụ được tên Nguyên Anh kỳ của Thiên Sơn Thánh Phong đến giải cứu. Đến lúc đó, cứ một mẻ tóm gọn là được.

- Nhưng tu vị của ngài còn chưa có đột phá Nguyên Anh hậu kỳ, lỡ như hắn tìm đến quá sớm…

- Chuyện này ta đã có dự tính. Trước tiên ngươi lên thủ cùng vài tên cao thủ trong Ma môn, tìm cách bắt sống Âu Phong. Tên Nguyên Anh kỳ kia của Thiên Sơn Thánh Phong sẽ tìm cách cứu. Có điều hắn lại chưa biết rõ ràng là thực lực của ta đã khôi phục hay chưa nên chắc chắn sẽ phái người đến thăm dò trước. Trong thời gian này, ta sẽ tiến hành đột phá Nguyên Anh hậu kỳ.

Nghe Huyết Thần nói, Liễu Hạc há hốc mồm:

- Đại nhân, chuyện này hình như có điểm không ổn. Dù chúng ta cố gắng câu kéo thời gian cũng sẽ không vượt quá một tháng. Đột phá Nguyên Anh hậu kỳ trong thời gian ngắn như vậy…

Huyết Thần hừ lạnh:

- Ngươi không tin tưởng ta sao?

Liễu Hạc vội cúi đầu:

- Thuộc hạ không dám.

- Yên tâm đi, ta đột phá không giống với tu sĩ bình thường. Dựa vào ký ức và kinh nghiệm của bản tôn, chỉ cần cung cấp đầy đủ tài nguyên, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành trùng kích bình cảnh. Vốn lúc đầu dự tính là trong vòng vài tháng nữa, xem ra cần phải sớm hơn…

Gương mặt Liễu Hạc trầm xuống, hắn cảm thấy trong lời nói của Huyết Thần có điểm gì đó không ổn.

Huyết Thần nói tiếp:

- Để làm được việc này, ngươi phải lập tức phát động chiến tranh với Ám tổ và các đại thế lực kia. Nhân đó thu thập máu huyết của tu sĩ cho ta, càng nhiều càng tốt. Đồng thời, cần phải hiến tế thêm Kim Đan kỳ trưởng lão của Ma môn hoặc các thế lực khác để cho ta nhanh chóng khôi phục.

Nói đến đây, Huyết Thần dừng lại liếc nhìn Liễu Hạc, đợi câu trả lời của hắn. Liễu Hạc trong lòng vô cùng khó chịu, thế lực do hắn bồi dưỡng bao nhiêu năm, hiện tại lại bị Huyết Thần sử dụng hiến tế để tăng tiến tu vị. Bất quá hắn cũng không dám mở miệng phản đối.

- Đại nhân, toàn bộ Ma môn được xây dựng là để phục vụ cho ngài. Hi sinh vài tên Kim Đan kỳ trưởng lão có đáng là gì.

- Tốt lắm, kế hoạch cụ thể ngươi cứ tùy theo tình hình mà làm. Đi đi, nhớ, mỗi ngày phải đưa đến đây một tên Kim Đan kỳ còn sống, là trường lão Ma môn hay là của kẻ thù thì phải xem bản sự của ngươi.

- Ta sẽ đi làm ngay.

Dứt lời, thân hình Liễu Hạc biến mất. Huyết Thần cười lạnh:

- Chỉ là một con tốt mà lại muốn làm vua. Ta sẽ để cho ngươi biết vị trí của mình là ở đâu.

Chủ nhật, Dương Thiên nhàm chán ở nhà chơi game. Vốn hắn định rủ các vị mỹ nữ đi dạo chơi, mua sắm, đáng tiếc các nàng đều lấy cớ bận mà từ chối. Năm học đã trôi qua được một nửa, đại đa số đều phải chuẩn bị cho các bài thi kết thúc môn, ai có thời gian rảnh rỗi đi chơi với hắn chứ.

Thua liên tục 3 ván game, Dương Thiên tức giận tắt máy. Hắn suýt chút nữa gọi điện lên nhà phát hành yêu cầu hạn chế độ tuổi chơi game phải trên 18 tuổi. Đối thủ đánh hay thì không nói, đằng này đồng đội liên tục chết ở khắp mọi nơi trên bản đồ. Sau đó đổ thừa rằng team đánh quá tệ rồi rời trận.

Uống một ly nước lạnh hạ hỏa, Dương Thiên mở truyền hình lên coi tin tức. Lướt qua vài kênh thời sự, Dương Thiên lập tức chú ý đến chương trình trực tiếp một vụ khủng bố đánh cướp, bắt giữ con tin.

Nếu chỉ là khủng bố bình thường, Dương Thiên tất nhiên sẽ chẳng bận tâm. Nhưng vụ khủng bố này lại xảy ngay tại Đông Lai quán, nơi mà Dương Thiên vừa tiện tay khoắn sạch không còn lại chút gì. Đáng chú ý hơn, hắn nhìn thấy qua máy quay của phóng viên hình ảnh Lưu Ly vô tính lướt qua ống kính.

Đặt ly nước xuống bàn, Dương Thiên thở dài một hơi:

- Cô nàng này, làm cảnh sát thì cũng thôi đi. Tại sao cứ thích đâm đầu vào các vụ khủng bố, bắt cóc nguy hiểm. Mà thôi, ta cũng đã cướp sạch của tên cá trê kia, coi như đền bù cho hắn một chút đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK