Tần Chính nhìn Dương Thiên vẻ mặt nghiêm túc, cũng đoán được việc này không tầm thường, hồi hộp đáp:
- Rốt cuộc là có việc gì, cần ta giúp đỡ?
Dương Thiên lắc đầu:
- Ngươi chỉ cần chuẩn bị cho ta một căn phòng có cách âm tốt là được, ta muốn chữa trị cho Tuyết nhi.
Tần Chính vẻ mặt đại biến, kích động hỏi:
- Ngươi thật có thể chữa cho nàng, tộc trưởng từng cho nàng xem qua, thế nhưng cũng không có biện pháp nào.
- Hắn không thể không có nghĩa là ta không thể.
Tần Chính nghe xong vẻ mặt vui mừng đến chảy nước mắt, để Tần Tuyết bị hãm hại là sai lầm lớn nhất của hắn, hắn vẫn luôn cảm thấy có lỗi với nàng. Lập tức đứng lên:
- Ta lập tức đi chuẩn bị.
Nói xong liền đi vào trong nhà, Dương Thiên liền ngồi chờ. Bệnh tình của Tần Tuyết so với Vương Vận dễ chữa trị hơn nhiều. Chỉ cần sử dụng linh lực hạ cấp loại bỏ ảnh hưởng độc tố, chữa trị những cơ quan bị độc tố phá hoại là được. Vương Vận trong cơ thể có hàn băng khí cần vận dụng cao cấp linh lực để áp chế, dù chỉ là chút ít uy áp tỏa ra cơ thể người bình thường vốn không thể chịu đựng được. Tu Chân giả ít nhất phải trải qua rs4f4Gp Trúc Cơ mới có thể chịu đựng được uy áp của cao cấp linh lực.
Tu Chân lực lượng chia làm vô số loại, nhưng chủ yếu chia làm 3 loại: hạ cấp linh lực, cao cấp linh lực, tiên lực. Hạ cấp linh lực có các loại như: Hỏa linh lực, Thủy linh lực… Cao cấp linh lực thì có: Băng Hàn lực, Cửu Dương lực…Ngoài ra còn có một số loại đặc thù như: Man lực, Không Gian chi lực, Vận Mệnh chi lực đều thuộc cao cấp linh lực. Tiên lực chỉ bao gồm 10 loại, tiên lực đặc thù, chỉ có thể một người nắm giữ, không thể nhiều người cùng nắm giữ như những loại lực lượng khác. Chính vì vậy toàn bộ vũ trụ chỉ có tối đa 10 vị Chân Tiên.
Tiên lực bao gồm: Sinh Mệnh, Hủy Diệt, Âm Chi lực, Dương Chi lực, Ngũ Hành Bản Nguyên, Hỗn Độn.
Tu Chân từ khi bắt đầu sẽ hấp thu hạ cấp linh lực, trải qua tích lũy không ngừng biến đổi về chất. Vì vậy, cùng là hạ cấp linh lực, nhưng linh lực của Đại Thừa kì so với Luyện Khí kì vẫn mạnh mẽ hơn vô số lần. Đạt đến Độ Kiếp kỳ, mượn lôi kiếp tôi luyện thành công, trải qua 3 lần thiên kiếp, thân thể phát sinh đại biến, mới có thể hấp thu cao cấp linh lực, bước vào Thánh Thể cảnh.
Quá trình này tiếp tục về sau, đạt đến Bán Tiên cảnh chính là dùng tiên lực luyện thể, quá trình này cần được Chân Tiên cho phép. Vì hắn chưởng quản tiên lực, ngươi muốn mượn nó luyện thể cũng cần hắn cho phép. Vì vậy, hầu hết Bán Tiên đều là thuộc hạ của Chân Tiên.
Dương Thiên trời sinh không thích làm thuộc hạ của người khác, liền quyết định đi vào trong hư không, tìm kiếm Hỗn Độn lực luyện thể. Quá trình này cực kì nguy hiểm, hơn nữa, Hỗn Độn lực không có người khống chế vô cùng bá đạo, quá trình so với người khác hung hiểm hơn gấp vạn lần.
Nhưng may mắn, nhớ việc này hắn cuối cũng mới có thể trở thành Chân Tiên mà những người kia mãi mãi chỉ có thể dừng lại tại Bán Tiên cảnh.
Một lúc sau, Tần Chính vẻ mặt vui mừng đi đến:
- Dương Thiên, phòng ta đã chuẩn bị xong, ngươi có thể bắt đầu a.
Dương Thiên liền nói:
- Không vội, quá trình chữa trị có thể rất lâu, bây giờ cũng đã trưa. Chúng ta nên ăn cơm trước rồi hãy bắt đầu.
Tần Chính vỗ đầu, là hắn có chút nóng vội:
- Tốt, ta liền cho người đem cơm lên đây.
Cơm được dọn lên, Tần Tuyết cùng mẫu thân cũng đều ra ăn cùng. Có điều mọi người đều rất vội vã. Chăm chú ăn thật nhanh mà không nói gì. Dương Thiên thấy mọi người không có ai định nói chuyện cũng liền im miệng. Thầm nghĩ: “Các ngươi gấp cái gì chứ, ta cũng không có chạy mất”.
Cơm nước xong, Tần Chính đem Dương Thiên cùng Tần Tuyết vào một căn phòng. Bên trong không gian rất sạch sẽ, xem ra đã được tiệt trùng rất kĩ. Trong phòng có một cái giường bệnh cùng một cái kệ, bên trên để rất nhiều các loại dụng cụ cùng thuốc chữa bệnh.
Đặt Tần Tuyết nằm lên giường, Dương Thiên ánh mắt nhìn qua Tần Chính hai người. Tần Chính hiểu ý, liền kéo lão bào đi ra ngoài. Tần Tuyết có chút khẩn trương:
- Dương Thiên, ngươi thật sự có thể chữa trị cho ta.
Dương Thiên cười an ủi:
- Tất nhiên. Ngươi xem, trước giờ ta đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa?
Tần Tuyết nhìn Dương Thiên, ánh mắt có chút mê muội:- Ta tin ngươi.
Dương Thiên trong lòng đại hỉ, theo như một vị tình trường cao thủ trên mạng, nếu có một người phụ nữ nhìn ngươi với ánh măt này thì chín phần nàng đã thích ngươi. Dương Thiên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh:
- Trị liệu có thể có chút đau đớn, ngươi ráng nhẫn nhịn một chút.
Dương Thiên đây là nói thật, hắn cần phải tẩy trù toàn bộ độc tố bám vào trong xương của nàng rồi mới bắt đầu chữa trị. Quá trình này tuy không quá đau đớn nhưng hắn vẫn nhắc nhở nàng.
Tần Tuyết gật đầu:
- Người cứ làm đi.
Dương Thiên có chút ngượng ngùng:
- Trước tiên, ngươi hãy kéo váy lên một chút, không cần cởi ra, chỉ cần kéo lên cao là được rồi.
Tần Tuyết vẻ mặt đỏ bừng, Dương Thiên hắn lúc nãy cũng không có nói đến việc này a. Đưa hai tay kéo váy lên cao xong, Tần Tuyết liền nằm xuống, hai tay che mặt. Dương Thiên cảm thấy cổ họng khô rát. Hắn sống hơn ngàn năm vẫn chưa từng tiếp xúc quá nhiều với phụ nữ. Tần Tuyết lúc này để lộ ra hai cặp đùi trắng như tuyết, váy kéo lên cao để lộ một thứ đồ màu trắng. Thật sự quá kích thích.
Dương Thiên cố kiềm nén kích động, dù sau chữa bệnh quan trọng hơn, lấy lại vẻ mặt nghiêm chỉnh:
- Ta bây giờ sẽ bắt đầu chữa cho hai chân của ngươi, nếu cảm thấy đau thì kêu lên một tiếng.
Tần Tuyết hai tay vẫn che mặt “Ừ” nhẹ một tiếng. Nàng lúc này mặt đã có thể nhỏ ra máu, tim đập mạnh.
Dương Thiên hai tay bắt đầu tiếp xúc với lòng bàn chân Tần Tuyết, linh khí tràn vào cơ thể, bắt đầu tiến hành khu trừ độc tố. Theo thời gian, tay Dương Thiên dần chạy qua chân lên đến đùi nàng. Tần Tuyết không nhịn được rên rỉ một tiếng. Từ lòng bàn tay Dương Thiên truyền vào một luồn khí nóng khiến nàng cảm thấy rất bứt rứt, khó chịu.
Dương Thiên nghe Tần Tuyết rên khẽ, tâm tình lần nữa động. Cười khổ một tiếng, trùng sinh về sau, mang theo tâm tính của một thanh niên 20 tuổi, một chút cảm dỗ liền không nhịn được. Thanh niên huyết khí cương dương a. Mạnh mẽ đè nén nội tâm lần nữa, nhìn lên Tần Tuyết:
- Ngươi cũng đừng kích thích ta nữa a. Tim của ta có chút không chịu được cám dỗ.
Tần Tuyết nghe xong liền lấy cái gối bên cạnh che lên mặt. Trong lòng thầm chửi Dương Thiên vô sỉ, nàng xấu hổ như vậy tất cả đều do hắn mà ra.
Quá trình chữa trị vẫn tiếp tục kéo dài đến tận chiều, tuy dài nhưng lại không nhàm chán. Tần Tuyết vẫn không nhịn được thỉnh thoảng rên nhẹ một tiếng. Dương Thiên vừa thoải mái vừa khó chịu. Cảm giác dày vò này hắn có chút tiếp thu không được. Dương Thiên cảm thấy cho hắn cùng địch nhận đại chiến 300 hiệp còn dễ chịu hơn nhiều.
Cuối cùng, Dương Thiên thở phào một hơi, đưa tay kéo váy Tần Tuyết xuống, nhẹ giọng:
- Tuyết nhi, chữa trị đã xong, ngươi trước tiên ngồi dậy thử một chút.
Tần Tuyết nghe xong liền bỏ cái gối ra, tuy mặt vẫn còn đỏ bừng nhưng không cản nổi vẻ kích động. Nàng vốn tưởng mình cả đời phải ngồi trên xe lăn, có cơ hội đi lại bình thường, nàng có thể không kích động sao?
Nhìn qua Dương Thiên giọng run rẩy:
- Ta thực sự có thể đi lại như trước sao?
Dương Thiên gật đầu:
- Ngươi mau bước xuống thử một chút, để ta đỡ ngươi.
Nói xong, liền đưa tay đỡ một bên Tần Tuyết, đưa nàng bước xuống giường. Tần Tuyết chân chạm đất, cố gắng di chuyển, hai chân có vẻ chưa quen thuộc nên cử động rất chậm chạp. Hơn 10 phút sau, Tần Tuyết rốt cuộc có thể đi lại bình thường. Hai mắt chảy dài nước mắt nhìn Dương Thiên:
- Dương Thiên, việc này thật cảm ơn ngươi.
Dương Thiên khoát tay:
- Không có việc gì, chúng ta là bằng hữu tốt. Ta giúp ngươi cũng là việc đương nhiên.