Đỗ gia chủ khách khí mời Tô Tín vào trong phòng khách, lúc này trong đại sảnh có một đám trưởng lão Đỗ gia và các võ giả tán tu vừa chiêu mộ.
Đỗ gia chủ chỉ vào Tô Tín nói:
- Vị này chính là Thanh Huyền tử đạo trưởng, là môn khách Đỗ gia ta mới chiêu mộ, thực lực cường đại, hắn là kiếm tu lĩnh ngộ kiếm ý cường đại, cho dù là ta cũng chưa chắc thắng hắn.
Lời này vừa ra, người Đỗ gia lập tức vui vẻ, lần này bọn họ mở cửa mời chào môn khách lại có thể mời chào được cường giả như thế.
Những võ giả Đỗ gia vốn có chút tinh thần bất định, sau khi nhìn thấy có cường giả như thế gia nhập Đỗ gia, điều này hiển nhiên là có lòng tin vào Đỗ gia, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng như vậy lập tức an tâm lại.
Đỗ gia chủ lập tức bảo người chuẩn bị yến hội, chuẩn bị mời Tô Tín và đám môn khách khác dùng cơm tẩy trần.
Trên yến tiệc, Tô Tín được mọi người chiếu cố trọng điểm, không chỉ có Đỗ gia chủ cùng trưởng lão liên tiếp mời rượu, những môn khách khác đều lấy lòng Tô Tín, từ đó tạo tốt quan hệ
Cả yến hội chỉ có trưởng lão Thần Cung cảnh của Đỗ gia là khác người.
Võ giả Thần Cung cảnh này đại khái hơn bốn mươi tuổi, trên trán mang theo một khí tức âm lệ, hắn không phải là người dễ sống chung.
Tuy hắn ngồi trong đám trưởng lão Đỗ gia nhưng không phải người Đỗ gia, hắn là môn khách Đỗ gia.
Hắn tên là Ngụy Trường Phong, gia nhập Đỗ gia làm môn khách đã có hơn mười năm, có thể nói đã dung làm một thể với Đỗ gia, thậm chí thân phận của hắn không còn là môn khách Đỗ gia, mà là trưởng lão Đỗ gia, các môn khách mời chào được đều nghe lệnh của hắn.
Vốn Ngụy Trường Phong vẫn hưởng thụ cuộc sống như vậy nhưng Tô Tín xuất hiện làm cho hắn cảm nhận được nguy cơ tới gần.
Thân phận của hắn đặc thù, hắn là người ngoài phải dùng thời gian cả chục năm mới được Đỗ gia tán thành.
Đạo nhân kia vừa mới gia nhập đã cướp hết danh tiếng, hơn nữa Đỗ gia chủ còn tôn sùng hắn như thế, Ngụy Trường Phong lo lắng liệu Đỗ gia có giao quyền lợi quản lý môn khách cho đối phương hay không.
Loại chuyện này không phải là không có, Đỗ gia là nơi rất thực tế, chỉ cần thực lực đầy đủ, Đỗ gia sẽ cấp cho ngươi vị trí nên có.
Cũng tỷ như Đỗ gia vốn không xem trọng con riêng Đỗ Thần, hắn vừa thể hiện ra thực lực của mình, trực tiếp được Đỗ gia liệt vào một trong những người kế thừa gia chủ, đãi ngộ quả thực nghiêng trời lệch đất.
Hiện tại gia chủ nói đạo nhân kia không kém gì hắn, thực lực của đạo nhân có thể nghĩ, nói không chừng vị trí của mình phải đổi cho đạo nhân kia.
Kết quả nhì thấy mọi người không ngừng lấy lòng đạo nhân kia, Ngụy Trường Phong càng ngày càng khó chịu, trong một đống lời lấy lòng hắn lại lên tiếng:
- Không biết Thanh Huyền tử đạo trưởng trước kia tu hành ở đâu? Có thể ở Thần Cung cảnh liền có thể lĩnh ngộ kiếm ý cả Giang Đông không có bao nhiêu người, tại sao ta chưa từng nghe nói qua đạo trưởng?
Nghe có người lên tiếng chất vấn Tô Tín, mọi người nơi này sửng sốt, cũng im lặng như tờ.
Đỗ gia chủ dẫn Tô Tín tới nơi này, rõ ràng cho thấy đã tán thành hắn gia nhập môn khách Đỗ gia, ngươi vừa nói như vậy chẳng khác gì thẩm vấn người ta, rõ ràng chính là lai giả bất thiện.
Sắc mặt Đỗ gia chủ trầm xuống nói:
- Ngụy trưởng lão, Thanh Huyền tử đạo trưởng là ta tự mình mời gia nhập Đỗ gia, thân phận của hắn tuyệt đối không có vấn đề, ngươi đừng quá đáng.
Ngụy Trường Phong đứng chắp tay nói:
- Gia chủ, Ngụy Trường Phong ta đến Đỗ gia vài chục năm, ta là người thế nào ngươi không biết sao? Ta đang toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì Đỗ gia.
- Đương nhiên ta cũng không hoài nghi Thanh Huyền tử đạo trưởng, hiện tại là thời khắc mấu chốt Đỗ gia đấu tranh với Trương gia, chúng ta không nên chủ quan.
Đỗ gia chủ xoa xoa đầu, hắn cũng biết Ngụy Trường Phong đang suy nghĩ vì Đỗ gia.
Hắn có chín thành nắm chắc Tô Tín không phải Trương gia phái tới, nếu như Trương gia có võ giả mạnh như vậy hỗ trợ đã sớm đánh tới diệt Đỗ gia rồi, còn chơi cái gì nằm vùng? Đây không phải thoát quần nói láo vẽ vời cho thêm chuyện?
Cho nên cho dù biết rõ Ngụy Trường Phong đang cân nhắc vì an toàn của Đỗ gia nhưng hắn hỏi như vậy không khác gì đắc tội Tô Tín.
Tô Tín cười nhẹ lắc lắc đầu nói:
- Đỗ gia chủ không cần để ý, Ngụy trưởng lão cũng suy nghĩ vì an toàn Đỗ gia mà thôi, tại hạ lai lịch cũng không phải không thể cho ai biết, không có gì không thể nói.
- Tại hạ là người Giang Đông nhưng cũng rất ít xuất hiện trên giang hồ cho nên chư vị chưa từng nghe qua tên của tại hạ là bình thường, bởi vì tại hạ tu luyện chính là thái thượng vong tình đạo.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, trên mặt mọi người lộ ra thần thái hiểu ra.
Đạo gia có vô số chi nhánh, trong đó có một đạo tên là thái thượng vong tình đạo, chính là chi nhánh của Thái Thượng Đạo môn hiện tại.
Thái Thượng Đạo môn ngộ đạo tu tâm, tiến cảnh chậm chạp nhưng một khi đốn ngộ thực lực gia tăng rất lớn.
Mà thái thượng vong tình nhất mạch càng cực đoan hơn, được xưng muốn quên mất tất cả tình cảm thế gian, đạt tới không vui không buồn, không sợ không lo, như vậy mới có thể tiếp cận Thiên Đạo, sẽ lĩnh ngộ Thiên Đạo.
Nhân số mạch này rất ít, đại bộ phận người tu đạo đều trốn trong rừng rậm lĩnh ngộ Thiên Đạo, cho nên thực lực không tầm thường nhưng không có ai biết, việc này rất bình thường.
Tô Tín tiếp tục nói:
- Về phần vấn đề kiếm ý càng đơn giản, bần đạo tuy lĩnh ngộ kiếm ý nhưng thật sự đụng ai cũng khoe khoang mình lĩnh ngộ kiếm ý sao?
Mọi người nơi đây lập tức cười vang, nhưng Ngụy Trường Phong vẫn không buông tha:
- Đạo trưởng lão sao có thể chứng minh mình tu hành thái thượng vong tình đạo?
Tất cả mọi người lập tức chau mày, Ngụy Trường Phong cũng quá phận rồi, người ta đã giải thích với ngươi, ngươi lại còn không thuận theo không buông tha.
Đặc biệt là những trưởng lão Đỗ gia nhìn chằm chằm vào Ngụy Trường Phong.
Chúng ta bây giờ nhìn Ngụy Trường Phong ngươi mới giống nằm vùng Trương gia, ngươi làm môn khách cường đại chạy đi thì làm sao bây giờ?
Lúc này Tô Tín không thèm để ý khoát khoát tay nói:
- Nếu Ngụy trưởng lão muốn nhìn cũng không sao.
Sau khi dứt lời ánh mắt Tô Tín trở nên trống rỗng, trong mắt hắn bắn ra khí tức lạnh buốt như băng.
Trong mắt Tô Tín hiện tại không có chút cảm tình, không vui không buồn, không sợ không lo, dường như hắn là thiên đạo đang quan sát chúng sinh như sâu kiến.
Loại ánh mắt này quá đáng sợ, mọi người nơi này run rẩy.
Lúc này đám người Đỗ gia chủ không còn hoài nghi, mặc dù bọn họ chưa từng gặp qua người tu hành thái thượng vong tình đạo nhưng ánh mắt như Tô Tín trừ những tên điên tu hành thái thượng vong tình đạo ra, còn ai có thể có được chứ?
Đồng thời Đỗ gia chủ cảm thấy may mắn, may mắn lúc trước hắn không động thủ với Tô Tín.
Kỳ thật lúc trước Đỗ gia chủ đã chuẩn bị đấu với hắn một lúc kiểm tra thân thủ.
Nhưng khi đó trước mặt nhiều người, hắn đối mặt kiếm ý của Tô Tín lại không nắm chắc thắng được, lỡ như hắn thua thì mặt mũi lúng túng, dù sao môn khách thực lực mạnh hơn gia chủ là không nói nổi.
Hiện tại Đỗ gia chủ nhìn thấy cảnh tượng như vậy càng khẳng định hơn trước, vừa rồi Tô Tín chưa thi triển toàn bộ át chủ bài, đối phương lại là đạo sĩ tu hành thái thượng vong tình đạo, tu vi huyền công khẳng định mạnh hơn so với kiếm pháp.
Ánh mắt Tô Tín trống rỗng nhưng sau đó âm trầm rút lui.
Đương nhiên hắn sẽ không tu luyện thái thượng vong tình đạo bỏ đi kia, Tô Tín tu hành Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải lại có phần tương tự với thái thượng vong tình đạo.
Sở Giang Vương khống chế hàn băng địa ngục, thẩm phán vô số ác quỷ âm phủ, hắn chính là nhân vật đại biểu Thiên Đạo, cho nên mới có ánh mắt quan sát chúng sinh như sâu kiến.
Hơn nữa Tô Tín còn có Sơn Tự kinh, cảm giác như vậy càng mở rộng tới tận cùng, hắn không thể lừa gạt cường giả tinh tu thái thượng vong tình đạo nhưng lừa gạt đám người Đỗ gia quá dễ dàng.
Tô Tín nhìn Ngụy Trường Phong nói:
- Ngụy trưởng lão còn có nghi vấn gì không?
Ngụy Trường Phong còn muốn nói cái gì đó nhưng lúc này Đỗ gia chủ đã nói:
- Ngụy trưởng lão, chuyện này nên dừng ở đây.
Nhìn thấy sắc mặt Đỗ gia chủ, Ngụy Trường Phong biết rõ Đỗ gia chủ thực tức giận, cho nên hắn đành phải hậm hực trở về.
Tô Tín ngược lại rất cảm kích hắn, hắn náo như vậy càng làm người Đỗ gia tin tưởng.
Sau khi Yến hội tiến hành đến một nửa, Đỗ gia chủ cố ý gọi thế hệ trẻ Đỗ gia hiện tại xuất hiện.
Đỗ gia tất cả dùng thực lực vi tôn, cho nên người thừa kế Đỗ gia chủ không chỉ có một, chỉ cần là dòng chính Đỗ gia, hơn nữa thực lực đầy đủ liền có thể trở thành người thừa kế gia chủ.
Người thừa kế gia chủ thế hệ này có tới tám người, nhưng trong đó một võ giả mang đoạn đao, thực lực chỉ có Khí Hải cảnh đứng trong đám đệ tử Linh Khiếu cảnh nên cực kỳ dễ thấy.
Nội tâm Tô Tín khẽ động, người này chính là Đỗ Thần bỗng nhiên nổi tiếng.
Tô Tín cẩn thận dò xét đoạn đao sau lưng hắn nhưng không có gì dị thường.
Đương nhiên Tô Tín chưa thấy qua món đồ như thiên binh, cho nên hắn cũng không thể xác định đoạn đao này là hài cốt thiên binh hay không, nhất định phải tới gần quan sát mới tốt.
- Đi, bái kiến các vị tiền bối, lần này Đỗ gia chúng ta sẽ đánh một trận với Trương gia, còn cần dựa vào thực lực các vị tiền bối.
Đỗ gia chủ phân phó nói.
- Vâng!
Đám người Đỗ Thần ứng một tiếng, liên tục tới hành lễ với các môn khách cảnh giới Tiên Thiên như Tô Tín.
Đợi đến lúc Đỗ Thần đến trước mặt hành lễ với Tô Tín, Tô Tín nói với Đỗ gia chủ:
- Đỗ gia chủ, nhi tử này của ngươi không tầm thường, hai đầu lông mày tinh huy chói mắt, sợ rằng có đại khí vận và tạo hóa gia thân, kẻ này tương lai nhất định không phải hạng người bình thường.
Đỗ gia chủ cũng không tin cái gọi là số mệnh và tạo hóa của đạo môn, nhưng vừa nghe đến Tô Tín khen con mình, Đỗ gia chủ vẫn phải tận ý:
- Đạo trưởng khen nhầm, nhi tử ta tư chất ngu dốt, may mà hậu tích bạc phát, những ngày qua mới bộc lộ thanh danh mà thôi.