Mục lục
[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn bộ khách dự tiệc đều sững sờ, ngay cả Đặng Khẳng, người đứng sau bức màn này cũng không ngờ tới, sự việc sẽ phát triển đến mức này.

Khuôn mặt vốn hồng hào của Trương Bá Luân bây giờ đã trắng bệch, hắn tức giận đến nghẹn họng.

Trong hôn lễ lại bị tân nương giáng một đòn đau, hơn nữa còn tìm mọi cách hạ nhục, thỏa thích trêu ghẹo, sau đó, tân nương còn tự nguyện sà vào lòng một người đàn ông khác. Không chỉ Trương Bá Luân, mà bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chịu đựng nổi, huống hồ còn là một vị hỏa phụ.

Kim Cương cũng không hiểu hết mọi việc, hắn chỉ biết tối hôm qua Sở Thiên và Bác Đức tìm hắn để lấy vài mảnh linh hồn, nhưng xưa nay hắn vốn là người luôn chỉ biết phục tùng mệnh lệnh, chứ không hỏi han gì thêm.

Bác Đức giấu đầu trong lòng A Mạt Kỳ, hai vai không ngừng run rẩy, cô ta đã không nhịn được cười nữa.

Chỉ có Sở Thiên, vẻ mặt hắn vô cùng kinh ngạc, hắn đứng lên: “An Cát Lệ Na miện hạ, ngươi nói cái gì? Ngươi là tân nương của ngày hôm nay mà!”

“Long Thần miện hạ thân mến, ta biết ta đang nói gì!” An Cát Lệ Na vẻ mặt lạnh lùng nhìn Sở Thiên, dường như có ý nói ‘ngươi dám ngăn cản hôn sự, ta sẽ giết chết ngươi’

Nói xong, thái độ An Cát Lệ Na liền thay đổi, cô ta càng cao ngạo hơn, nhìn một vòng mọi người chung quanh, sau đó đột nhiên cười rộ lên, ngẩng đầu nhìn Kim Cương, “Thái Thản kim cương, ngươi có bằng lòng lấy ta không?”

“An Cát Lệ Na!” Trương Bá Luân nhịn không được hét lớn một tiếng, nhìn tân nương trong cơn giận dữ, nhưng An Cát Lệ Na lại dùng ánh mắt lạnh lùng đáp trả hắn, bộ dạng đó, không khác lắm vì vậy với dáng vẻ lạnh lùng của cô ta trước đây là bao.

Sở Thiên nghĩ thầm, lẽ nào phẫu thuật tối hôm qua lại không thành công, An Cát Lệ Na lại phân thành hai con người khác nhau, một con người luôn luôn dịu dàng đối với Kim Cương, nhưng lại có một con người khác luôn lạnh lùng kiêu căng với người khác?

Kim Cương sững sờ không biết phải làm sao, dường như không còn sự quyết đoán như lúc chiến đấu nữa, trong vô thức, hắn tung quyền, hét lớn: “Bố Lôi Trạch quang minh quân đoàn phó soái kim cương, sẵn sàng thực hiện mệnh lệnh!”

Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Sở Thiên.

“Nữ thần tại thượng!” Sở Thiên ưu tư nhíu mày, trước tiên là thăm dò ý kiến của Đặng Khẳng, sau khi Đặng Khẳng biểu thị sao cũng được, hắn nói: “Trương Bá Luân miện hạ, ngà hôm nay xảy ra chuyện này, ta thấy vô cùng đáng tiếc! Điều này là một điều đáng tiếc đối với danh dự của hỏa phụ thần, nhưng …” Sở Thiên cao giọng, “chuyện hôn nhân đại sự, chủ trương của ta vẫn luôn là tâm đầu ý hợp, hai bên tự nguyên. An Cát Lệ Na, ngươi có thật muốn gả cho kim cương không?”

An Cát Lệ Na chúng ta thẹn gật đầu.

“Ta hiểu rồi.” Sở Thiên quay qua hỏi Kim Cương, cười nói với Trương Bá Luân: “ngươi thấy rồi chứ, An Cát Lệ Na miện hạ không đồng ý lấy ngươi, với thân phận Sáng thần nghĩa tử, hỏa diệm chi phụ, cũng không đến nỗi làm một phu quân tồi tệ nhỉ? Nhưng, sự việc này đúng là một việc đáng sỉ nhục đối với ngươi, nhất định phải có một đạo lý! Hay là như vậy đi, Kim Cương, ngươi và Trương Bá Luân miện hạ cùng quyết đấu một trận công bằng ngay tại đây đi!”

“Phất Lạp Địch Nặc, xem như ngươi lợi hại!” Trương Bá Luân nào dám ở nơi khống chế thần lực như vậy để quyết đấu cùng Kim Cương? Vừa rồi hắn đã thử rồi, dựa vào tố chất thân thể của hắn thật sự không được.

Lạp Tắc Nhĩ đột nhiên kéo tay Trương Bá Luân, nói nhỏ vào tai hắn vài câu, Trương Bá Luân cắn môi gật gật đầu, rồi buông một câu “tạm biệt”, đi ra cùng Lạp Tắc Nhĩ.

“Ha ha, An Cát Lệ Na miện hạ, ta hỏi lại một lần nữa, có thật ngươi đồng ý gả cho Kim Cương không?” Sở Thiên hỏi trong kinh ngạc, nhưng sau lưng hắn, Khách Thu Sa cầm ma pháp ảnh hưởng thạch nằm trong một góc.

“Ta tự nguyện, chỉ là không biết hắn có đồng ý lấy ta hay không?” An Cát Lệ Na liếc đôi mắt nhìn thẳng Kim Cương vẫn đang đứng theo nghi thức quân đội.

“Kim Cương, ngươi có đồng ý lấy An Cát Lệ Na miện hạ làm vợ không?” Sở Thiên nheo mắt cười: “Đây không phải là chiến trường, cũng không có quân lệnh, tự ngươi chọn đi.”

“Mạc tướng, à không, ta, ta không biết!” Kim Cương ngẩn người.

Sở Thiên nghiêm mặt, “Vậy được, bây giờ là quân lệnh, ta lệnh ngươi đưa ra sự lựa chọn!”

Kim Cương lại thực hiện quân lễ, vừa định cất tiếng, thì thấy Khách Thu Sa ở sau lưng Sở Thiên đang nháy mắt với hắn, bặm môi chỉ vào Sở Thiên, sau đó gật gật đầu, thế là Kim Cương thầm nghĩ, dường như Khách Thu Sa đang ám chỉ mệnh lệnh của ông chủ? Trên chiến trường địch tình phức tạp, không tiện cho việc truyền lệnh, Anh Cách Lạp Mỗ cũng từng làm như vậy!

Nghĩ tới đây, hắn hét lớn: “Ta đồng ý!”

“Ái chà, ha ha, quả là chuyện hỷ, A Mạt Kỳ, Bác Đức, các ngươi nói xem có phải không?” Sở Thiên vui mời nói.

A Mạt Kỳ gật đầ nhe, còn Bác Đức lại đứng hẳn lên, cười lớn nói: “Vậy còn đợi gì nữa? tiệc rượu, tân khách, chủ hôn…. Đều có cả rồi, mau mau tiến hành việc hỷ thôi! A Mạt Kỳ, ta và ngươi làm phù dâu phù rể!”

Lôi lôi kéo kéo, Kim Cương và An Cát Lệ Na đã bị đẩy tới trước mặt Đại Địa Phụ Thần, Đặng Khẳng nhìn Sở Thiên, cười khổ, Phất Lạp Địch Nặc quả nhiên là chủ nhân quá uy nghiêm.

Đặng Khẳng lập lại trình tự ban nãy, lần này An Cát Lệ Na giành trả lời trước cô ta đồng ý, còn Kim Cương lại không chớp mắt, mặt mày căng thẳng nói lớn: “An Cát Lệ Na miện hạ, kim cương phung mệnh thành thân cùng ngươi!”

Dưới sự giục giã của Sở Thiên, hôn lễ nhanh chóng kết thúc, ít nhất trên danh nghĩa, An Cát Lệ Na đã là người của Kim Cương rồi.

Chờ cho đại địa phụ thần tuyên bố kết thúc buổi lễ, Sở Thiên thở phào nhẹ nhõm, kéo Kim Cương lại, “Đặng Khẳng đại ca, hôn lễ cử hành ở đây, còn động phòng thì chờ về đến Bố Lôi Trạch rồi hẵng tính, ha ha, không làm phiền mọi người nữa, ta cáo từ trước đây!”

Sở dĩ Sở Thiên vôi vàng rời đi như vậy, là vì nữ thần Vận Mệnh đang ở trong Tiếp Nguyệt Tháp cách đây không xa, cô ta có thể làm thay đổi tâm trí An Cát Lệ Na, thì cũng có thể làm cho cô ta trở lại như cũ, hơn nữa, vừa rồi Trương Bá Luân và Lạp Tắc Nhĩ rời đi trong oan ức như vậy. Mặt khác, Sở Thiên không muốn giải quyết sự việc đến triệt để, trên danh phận cứ xác định như vậy đã, còn động phòng thì chờ cho mọi việc qua đi rồi tính tiếp, bản thể và những phân thân của An Cát Lệ Na dù sao cũng có sự khác biệt.

Bận rộn suốt một ngày, khi Sở Thiên cáo từ trời đã tối đen, khi hắn đến gần bìa rừng, thì hồng nguyệt đã lên tròn rồi.

Ba nghìn thần quân Bội Kỳ, còn có Chu thần hoàng lăng vệ của Khảm Phổ đều đang đợi ở Vô tận chi hải

Nhiều người như vậy, A Mạt Kỳ không thể đem đi cùng một lúc, Sở Thiên do đề phòng xảy ra sự cố, đã đóng băng An Cát Lệ Na nhốt vào trong nhẫn, hắn dặn dò: “A Mạt Kỳ, Bác Đức, Kim Cương đi trước cùng ta, Khảm Phổ và những người còn lại sẽ cố thủ ở đây, nếu có người tìm đến, thì lập tức bỏ chạy, à, La Tâ cũng theo ta.”

Trong lúc Sở Thiên nói, A Mạt Kỳ đã mở đường hầm không gian.

Sở Thiên bước vào trước, cảnh sắc trước mặt chợt thay đổi, nhưng không phải là Bố Lôi Trạch quen thuộc, mà là một bãi tha ma máu chảy đầm đìa.

Sở Thiên kinh ngạc, đưa mắt nhìn bốn phía, đây là một sát trường địa ngục, thây người la liệt!

Bác Đức theo sau, cô ta vừa nhìn thấy cảnh ấy, liền thực hiện phòng ngự, “A Mạt Kỳ, đây là chuyện gì vậy!?”

A Mạt Kỳ cũng rất sửng sốt, năng lực không gian của hắn là sáng thần chúc phúc, chẳng lẽ còn có một thứ gì đó có thể ảnh hưởng đến thông đạo không gian của hắn?

La Tân nhát gan cũng theo sau, thấy vậy vô cùng khiếp đảm.

“Phất Lạp Địch Nặc, trả thân xác lại cho ta!” Tiếng kêu thê lương truyền tới, Sở Thiên tức giận chửi lớn, “Mã Ny, ngươi đã xong chưa? Thu những thứ dọa người này lại đi! Ta là thần!”

“Vút” âm thanh của trận gió thổi qua tai Sở Thiên, đầu nữ thần Vận Mệnh xuất hiện trước mặt Sở Thiên, dữ tợn và kinh khủng.

“ái chà!” La Tân đứng phía sau Sở Thiên kêu lên, năm đó ngay cả một con cá lớn trong đại dương cũng có thể hại chết hắn, huống hồ là một con quỷ dữ trước mặt, nhưng La Tân bây giờ không còn giống trước kia nữa, phệ nguyệt thiên lang Cách Lý Phân tính tình cực đoan, nhưng cái tính cực đoan này khi đối với con trai của mình, lại biến thành một thứ cưng chiều gần như cố chấp. Hơn một nghìn thần cách, mỗi ngày đều cải tạo linh hồn, vô số sự vận động của Lang tộc và bí pháp Nguyệt thần, những thứ này không thể vô ích được!

“Lấy danh của ta, ban cho ngươi được trở về bản thể!” La Tân giơ tay phải lên đánh về phía Mã Ny, mặt nữ thần Vận Mệnh đột nhiên kinh hãi khác thường “ngươi là…”

Cô ta còn chưa nói xong, La Tâ đã giơ tay trái lên, “Thiên kiêu chi thôn phệ!”

Thân ảnh nữ thần Vận Mệnh phiêu tán, khó khăn tránh được quyền của La Tân, “Tịnh hóa thần lực, thôn phệ lĩnh vực…. Ngươi là Huyết Nguyệt Thiên Lang?”

“Huyết Nguyệt Thiên Lang ư? Sai, ta là La Tân.” La Tân trừng trừng nhìn nắm tay của mình, không có ý truy kích tiếp.

Đột nhiên Mã Ny ôm đầu, “Huyết Nguyệt Thiên Lang ở đây, còn Phong Nguyệt Thương Lang đâu? Hắn cũng tới rồi ư?” Nói xong cô ta lo lắng nhìn tứ phía. “Hắn nhất định tới rồi, đừng giết ta, đừng giết ta!”

Lúc này Mã Ny mới có chút biểu hiện của người điên, không có ai biết được cô ta đang nói gì, chúng ta rằng ngay cả Kiệt Khắc Tốn có tới đây cũng không biết, bởi vì Mã Ny ở nơi xa nhất trong đường hầm thời không, bây giờ trong đầu cô ta chỉ nhớ mang máng, trong một thời đại nào đó, có một người tự xưng là Thần Thú đẹp trai nhất muốn giết cô ta, hơn nữa còn có khả năng giết cô ta!

Sở Thiên thở dài, nhìn quanh, trong sát trường ngoài Mã Ny ra không còn có ai khác. Nữ thần tại thượng! Lẽ nào chính Mã Ny gây ảnh hưởng đến lực lượng Sáng thần chúc phúc của A Mạt Kỳ?

Mã Ny còn đang kinh hãi lẩm bẩm, “Ta không cần thân xác nữa, chỉ cần thả ta ra!”

Sở Thiên mím môi, thấp giọng nói: “Lời ta nói ngươi có hiểu được bao nhiêu? Nói thật với ngươi, lão công ngươi Cát Nặc Bỉ Lợi và thân…”

“Đồ vô dụng, hừ!”

Sở Thiên mới nói được một nửa, đột nhiên có một tiếng hừ lạnh lùng truyền tới, theo sau đó, sau lưng Mã Ny xuất hiện một dòng suốt, hút cô ta vào trong.

“Giữ cô ta lại!” Sở Thiên mở thời gian thuận lưu ra, đuổi theo, Bác Đức cũng theo sau.

“Các ngươi cùng phối hợp với ta!”

Khi dòng suối không gian hút Mã Ny, rồi chuyển hướng đột ngột, phun ra một đợt gió mạnh, đánh Sở Thiên và Bác Đức lùi trở ra, ngay cả La Tân cũng đánh lùi trở lại chỗ cũ.

A Mạt Kỳ đang ở cửa thông đạo không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội vàng phân thân đi đỡ cả ba người.

Sở Thiên ôm ngực, kinh ngạc vô cùng, ai đứng sau lưng nữ thần Vận Mệnh chứ? Thực lực của hắn không đơn giản. La Tân vẫn chưa dung hợp được hai tuyệt kỹ, những điều này không tính làm gì. Nhưng Bác Đức đã có hỏa chi hồn, thực lực cũng không thua gì Mỹ Nhân Ngư, có thể dùng một chiêu đã có thể đánh bại Mỹ Nhân Ngư, trong Tam giới ngoài Bố Lai Ân Đặc còn ai có thể làm được?

Nhưng Vĩnh Hằng thần vương, vẫn đang còn ở trong thế giới linh hồn của Sa Khắc làm bạn với một đống rác!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK