Mục lục
[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phổ Lan Đa nói dứt lời, Sở Thiên và Sắt Lâm Na cùng im lặng, chỉ có Chu Lệ Á nghe thấy Phổ Lan Đa là gia thần của tổ tiên mình, lại nhìn bộ dạng đáng thương của hắn, kéo lấy tay áo Sở Thiên, cầu xin: “Phất Lạp Địch Nặc, chàng xem hắn bị thương đến như vậy rồi, chàng mau trị thương cho hắn đi!”

Sở Thiên gượng cười, nắm lấy tay Chu Lệ Á cười nói. “Không phải ta không muốn giúp hắn, nàng cũng biết ta chỉ biết chữa trị cho Thú Thần, hắn là Nhân Thần, ta cũng hết cách!”

Kỳ thực Sở Thiên muốn chữa trị cho Phổ Lan Đa cũng không khó khăn, tạm không nói sự khác biệt giữa người và thú, thương thể của Phổ Lan Đa đến từ Anh Cách Lạp Mỗ, lúc đó Anh Cách Lạp Mỗ đã phục chế lĩnh vực của hắn, vì vậy Phổ Lan Đa chỉ là trúng lĩnh vực bệnh độc của chính mình, ngoài ra còn có một số thương tổn do pháp tắc nguyên tố tầng thứ tư gây ra, những ngoại thương này đối với Sở Thiên mà nói chỉ nhấc tay là xong, không cần biết cấu tạo cơ thể như thế nào, chớp mắt là có thể chữa khỏi rồi.

Có điều Sở Thiên không muốn cứu hắn, một là Phổ Lan Đa lai lịch bất minh, không thể nào chứng minh được hắn thật sự đầu phục Bì Bồng hay không, mặt khác chính là thần phẩm của vị thần này cũng có vấn đề, một khi hắn hồi phực thực lực rồi quay lại cắn mình thì làm thế nào?

Phổ Lan Đa không đơn thuần như Chu Lệ Á, hắn dĩ nhiên hiểu được sự thoái thác của Sở Thiên, cười nói: “Không dám phiền cô gia phải mất sức, vết thương của ta đa phần đều do lĩnh vực của ta tạo thành, dựa vào sự lý giải lĩnh vực của ta, không bao lâu nữa thương thế sẽ lành lại.”

Tiểu tử này cũng rất biết điều, Sở Thiên gật đầu, sau đó hỏi: “Trước hết nói cho chúng ta biết, ngươi làm thế nào mà trở thành gia thần của Bì Bồng miện hạ!”

Trước cáo tội, Phổ Lan Đa cười nói: “Ngày đó tiểu thiếu gia ra đời, kẻ tội nhân không có mắt là ta đến làm loạn…”

Lúc đó Phổ Lan Đa bị tấn công, mạo hiểm mở không gian thông đạo muốn trở về Địa Ngục, đáng tiếc vận số của hắn đen đủi, trong thông đạo đó lại rơi vào Huyết Luyện Ngục, sau đó bị Mã Lý Ngang cướp mất Lời nguyền Tử Thần.

Mã Lý Ngang tuy không giết Phổ Lan Đa, nhưng lĩnh vực hỗn loạn của hắn không ra tay thì thôi, một khi ra tay đều là sát chiêu đoạt mạng. Vì vậy Phổ Lan Đa vẫn bị trọng thương, một Cao Vị Thần, lại mang theo thương tích, làm thế nào có thể sinh tồn ở Huyết Luyện Ngục mà cao thủ nhiều như mây? Phải biết rằng trong Huyết Luyện Ngục phần lớn đều là linh hồn đã mất đi thân xác, thân thể của Phổ Lan Đa là một món đồ tốt trong mắt của họ.

Bất đắc dĩ, Thần Rủi Ro đành phải chọn lấy một thế lực trong mấy thế lực mạnh nhất ở Huyết Luyện Ngục để đầu phục, và hắn đã chọn trưởng giám ngục Thần Phạt Tù Lung được Tư Đặc Ân chỉ định năm xưa, Huyết Luyện Ngục Huyết Bức Bì Bồng.

Vốn dĩ Phổ Lan Đa là một Nhân Thần, trong thiên hạ của Thú Thần rất ít người dám thu giữ hắn, có điều hắn nắm rõ tình hình ở Địa Ngục, lại đã đến nhân gian, chuyện được biết cũng không ít, điều quan trọng nhất, hắn biết vị trí một thông đạo giữa Địa Ngục và nhân gian, vì vậy Bì Bồng miễn cưỡng giữ hắn lại.

“Bì Bồng miện hạ sao lại sai ngươi đến nhân gian?” Sở Thiên hỏi.

“Chuyện này nói ra thì dài…” Bộ dạng của Phổ Lan Đa, xem ra muốn bắt đầu một bài luận dài vô tận đọc thâu đêm suốt sáng cũng không dứt.

Sở Thiên vội xua tay, nói: “Nói trọng tâm, đừng phí lời!”

“Vâng. Vâng. Cô gia nói đúng, hiện tại tình thế nguy cấp, ta đích thực không nên phí lời!” Phổ Lan Đa ngượng ngùng cười nói: “Kỳ thực không chỉ có gia chủ, rất nhiều thế lực ở Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục đã đều phái người đến đại lục Huyễn Thú, ta chẳng qua chỉ là một trong những người có vận may tốt hơn một chút, may mắn thông qua phong tỏa của Địa Ngục Tam Thần Thú, đến nhân gian này!”

Phổ Lan Đa còn nửa câu không nói, thần tộc có thể đi qua được Địa Ngục Tam Thần Thú. Người có thể đến nhân gian chỉ có một mình hắn, bởi vì chỉ có hắn biết được vị trí của thông đạo Địa Ngục đó.

Phổ Lan Đa tiếp tục nói: “Gia chủ phái ta đến nhân gian, chủ yếu là muốn thám thính tình báo nhân gian, nếu như có thể, sẽ ở nhân gian tìm cho người một nơi để dừng chân!”

“Bì Bồng miện hạ cũng muốn đến nhân gian?” Sở Thiên kinh hãi, nếu như thần tộc cấp bậc Chủ Thần đồng loạt đến nhân gian này, e rằng đại lục Huyễn Thú sẽ loạn lên mất.

“Bì Bồng miện hạ chỉ là có ý đó, ông ấy không nhất định sẽ tới, chỉ là muốn để lại một hậu lộ!” Phổ Lan Đa giải thích: “Cô gia ngài không biết a, hiện tại ở Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục đã quá loạn… Nói như vậy đi, trong năm năm nay, đã có hai Chủ Thần bị đánh tan hồn phách! Thượng Vị Thần chết đã có mười mấy người, một Cao Vị Thần như ta nếu như không có sự bảo vệ của thế lực một phương, ngoại trừ ẩn cư, nếu không rất khó sống sót!”

Cười hăng hắc, Phổ Lan Đa cúi thấp đầu nói: “Nói câu không cung kính với gia chủ, hiện tại Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục đều có nguy hiểm, ai cũng không thể bảo đảm mình và gia tộc của mình sống tiếp được không, Bì Bồng chủ nhân cũng là như vậy, vì vậy lão nhân gia người phái ta đến nhân gian tìm một điểm dừng chân, để phòng lúc nguy cấp, ông ấy và tộc nhân có một đường lui!”

Sở Thiên chợt hiểu ra, thì ra là đang tim một không gian chiếc lược để xoay chuyển, có điều hiện tại ngay cả Bì Bồng cũng cần có đường lui, xem ra Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục thật sự đã biến thành một mảnh đất tu la đồ tể rồi.

Sở Thiên lại hỏi: “Hiện tại Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục, có thế lực nhà nào tương đối mạnh?”

“Bên trong Địa Ngục, đứng đầu trong đó là gia tộc Ma Căn, gia tộc họ dựa vào tinh hạch biến thái, và cả thân xác để lôi kéo không ít thần tộc, vì vậy trở thành thế lực mạnh nhất Địa Ngục. Tiếp đó, là Địa Ngục Tam Thần Thú…”

“Ba huynh đệ của Ba Nhĩ có thể chống lại gia tộc Ma Căn?” Sở Thiên không thể tin, thực lực của ba người họ mình rất rõ, Mặc Phỉ Đặc mạnh nhất cũng chẳng qua là thần lực tầng thứ tư, điều này còn là được Sở Thiên giúp đỡ.

“Ai da, ta đã sơ sót rồi!” Phổ Lan Đa cười nói: “Ba huynh đệ Ba Nhĩ khác với chúng ta, họ là ma thú nguyên trú ở Địa Ngục! Năm đó khi Sáng Thế Thần tạo ra tam giới, những người sau khi chết sẽ vào Địa Ngục, số người trong Địa Ngục càng lúc càng tăng, Sáng Thế Phụ Thần lão nhân gia sợ tương lại thế lực Địa Ngục quá lớn, can thiệp đến tam giới, vì vậy đã đặt ra một quy tắc, chính là ma thú nguyên trú Địa Ngục sau khi đến nhân gian thực lực sẽ bị giảm xuống hai cấp!”

Sở Thiên chợt rúng động, vậy khi Ba Nhĩ và Địch Á Lạc ở Địa Ngục, có lẽ là Thượng Vị Thần, còn Mặc Phỉ Đặc... Thì ra mình sớm đã tạo ra một Chủ Thần!

Phổ Lan Đa tiếp tục nói: “Ngoài hai nhà này, Địa Ngục còn có một vị Chủ Thần, cũng chính là Thái Dương Thần mà năm xưa ban đầu ta đã đầu phục! Còn về có những thế lực khác hay không, hắc hắc, đây không phải chuyện một Cao Vị Thần nhỏ bé như ta có thể biết, dù gì Địa Ngục quá lớn, ta cũng chưa từng đi qua!”

“Vậy Huyết Luyện Ngục thì sao?”

“Huyết Luyện Ngục theo ta biết lại càng ít, chỉ biết gia chủ Bì Bồng, Phượng Hoàng Thần Bác Đức, còn có mấy người của gia tộc A Thụy Nạp Tư!”

Suy nghĩ một chút, Phổ Lan Đa lại nói thêm: “Ngoài ra tuy rằng ta chưa từng gặp. Nhưng nghe mấy bằng hữu nói, Ba Khắc Lợi, Cổ Ba Nhĩ, những Chủ Thần của Nhân Thần tộc ấy cũng ở Huyết Luyện Ngục, có điều ta chỉ dám hoạt động trong địa bàn của gia chủ, không dám đi xa, vì vậy chỉ nghe nói thôi.”

Thế cục Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục hiện nay, giống như các nước chư hầu phân tranh, Phổ Lan Đa chỉ dám hoạt động trên địa bàn Thú Thần, vì vậy những thứ hắn biết đều là những tin về Thú Thần, bên Nhân Thần tộc hắn biết được rất ít, kỳ thực thế lực ở hai nơi này, sẽ không chỉ có những nhà mà hắn nhắc tới!

Sắt Lâm Na chợt phát hiện ra một điểm nghi ngờ, ngờ vực hỏi: “Ngươi là Nhân Thần mà, theo ta biết, Nhân Thần và Thú Thần là tử địch, Bì Bồng miện hạ tại sao lại thu giữ ngươi? Lẽ nào chỉ về tình báo mà ngươi biết nhiều thôi sao? Ông ấy không sợ gây ra sự phản cảm của những Thú Thần khác sao?”

“Đó là vì gia chủ lão nhân gia người từ bi bao dung...” Phổ Lan Đa vừa định vuốt đuôi nịnh hót, nhìn thấy nhãn thần sắc lạnh của Sở Thiên, lập tức ngoan ngoãn nói: “Từ sau khi đại chiến Chúng Thần, đã một vạn năm rồi, thời gian dài như vậy đủ để thay đổi rất nhiều, hiện nay giữa Nhân Thần và Thú Thần đã không còn nhiều sự xét nét như vậy, trước đây ta rất ít khi đắc tội thần tộc khác, trong Thú Thần tộc không có kẻ thù thâm thù đại hận nào, vì vậy sau khi gia chủ thu giữ ta lại, Thú Thần khác cũng không gây phiền phức cho ta!”

Sở Thiên lại hỏi: “Nếu như mọi người đều trốn ra trong Huyết Luyện Ngục, đồng mệnh tương liên, vậy giữa bọn họ tại sao lại có tranh đấu?”

Phổ Lan Đa hỏi dò: “Cô gia có hiểu gì về quyền bính của thần tộc không?”

Sở Thiên gật đầu.

Phổ Lan Đa yên tâm nói: “Vậy thì dễ giải thích rồi, hiện nay là thiên hạ của Thú Thần, Thú Thần vì duy trì quyền lợi thống trị tam giới của mình, dĩ nhiên muốn tiêu diệt Nhân Thần tộc! Còn trong nội bộ Thú Thần cũng không phải cùng một thiết bản, trên danh nghĩa Bào Uy Nhĩ là lãnh tụ của Thú Thần, ba huynh đệ Địa Ngục thay nàng ta quản lý Địa Ngục, cũng được coi là người của Biển Cấm.

Trước đây không có thế lực nào quá mạnh ở Địa Ngục, ba huynh đệ Ba Nhĩ vẫn có thể ra mặt trấn áp, hiện nay đã có mấy vị Chủ Thần đến Địa Ngục, Chủ Thần của Nhân Thần tộc dĩ nhiên là muốn giết Thú Thần để đoạt lại quyền bính, còn các Chủ Thú Thần khác thì không thể nào chịu được ba huynh đệ đó cưỡi trên đầu mình, hơn nữa Thú Thần tộc từ sau khi Bố Lai Ân Đặc miện hạ bại trận chết, trước giờ là thực lực của ai mạnh, người đó sẽ thống lĩnh Thú Thần!

Ví như gia chủ Bì Bồng, năm đó ông ấy không thua kém phụ thân của Bào Uy Nhĩ là bao, nhưng hiện nay lại phải nghe theo mệnh lệnh của thuộc hạ Bào Uy Nhĩ, chuyện này lão nhân gia người sao có thể chịu được? Vì vậy gia chủ cũng muốn đoạt lại vị trí thống lĩnh Thú Thần, từ trong tay của Bào Uy Nhĩ! Việc thông đạo của Huyết Luyện Ngục được mở, chẳng qua chỉ là tạo cơ hội cho những Chủ Thần này mà thôi!”

“Loạn thật đấy!” Chu Lệ Á nghe mà đau đầu, còn Phí Na và Lôi Cát đứng bên thực chất cũng không hiểu họ đang nói gì.

Sở Thiên lại vẫn rất tỉnh táo, nói đến cùng, chẳng qua là một chữ quyền, Nhân Thần muốn đoạt quyền của Thú Thần, Thú Thần thì lạ muốn tranh làm lão đại! Thêm vào đó là một số thù hằn xa xưa, vì vậy tam giới hiện tại đã bát nháo không khác một nồi cháo.

Sở Thiên đột nhiên nhớ ra một chuyện. Khi con trai mình đầy tháng, Bào Uy Nhĩ đã từng ám thị muốn đi tiêu diệt một đối thủ cường đại, đối thủ đó sẽ là ai? “Theo ta biết, lúc trước Bào Uy Nhĩ đã đi đến Địa Ngục một lần, ngươi có biết nàng ta đã làm gì không?”

Phổ Lan Đa nhếch môi cười, hắn hoàn toàn không biết quan hệ của Bào Uy Nhĩ và Sở Thiên, vì vậy mỉa mai không giữ kẽ: “Mấy tên chó săn đã không giữ được cục diện nữa rồi, người chủ nhân như nàng ta dĩ nhiên phải đi xem thử! Nàng ta đầu tiên đã giết một Chủ Thần trong Nhân Thần để lập uy, sau đó yêu cầu Chủ Thần Thú trong Địa Ngục và Huyết Luyện Ngục phục tùng mệnh lệnh của nàng ta, có điều những Chủ Thần có bối phận thúc thúc thẩm thẩm của cô ta lại không một ai nghe, Mỹ Nhân Ngư cũng bất lực, đành dựa vào truyền thống của Thú Thần tộc, dùng quyết đấu để chọn lại thống lĩnh Thú Thần, nếu như lần này nàng ta vẫn là mạnh nhất, vậy thì những Chủ Thần Thú ấy sau này đều phải nghe theo mệnh lệnh của nàng ta!”

“Thế nào là đơn độc quyết đấu?”

“Thực chất phải gọi là xa luân chiến! Các Chủ Thần Thú luân phiên khiêu chiến nàng ta, có điều Mỹ Nhân Ngư cũng không ngốc, không biết đã dùng thủ đoạn gì, bức các Chủ Thần Thú tự mình đánh một trận, lựa chọn ra kẻ mạnh nhất! Sau đó Chủ Thù Thần mạnh nhất sẽ khiêu chiến nàng ta!”

Nói rồi, Phổ Lan Đa cười hăng hắc, khoe khoang nói: “Nếu như ta không đoán sai, Bào Uy Nhĩ bắt đầu triệu tập Thí Thần Thất Hải Thú, có bảy Thú Thần giúp sức! Nàng ta nói không chừng vẫn thật sự có thể đả bại tất cả Chủ Thú Thần!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK