Mục lục
[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lễ vật nhỏ… Lễ vật nhỏ…” Tiếng vang vọng lại âm trầm xa xôi làm chấn động cả đường hầm, nhưng Sở Thiên lại không nhìn thấy bất cứ người nào.

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Xin hỏi ngài là ai?” Sở Thiên thận trọng hỏi.

“Kêu ma sủng bên cạnh ngươi đợi đó, ta muốn bàn một chuyện làm ăn riêng với ngươi!”

“Lỗ Tây Nạp, ngươi quay về xe, nói với Chu Lệ Á thẩm thẩm và công tước Bố Luân Đạt một tiếng, nói ta đi bàn chuyện làm ăn rồi.” Sở Thiên nói với Lỗ Tây Nạp.

Lỗ Tây Nạp cười ha hả bước đi, không hề lo lắng cho an toàn của Sở Thiên, bởi vì theo Sở Thiên lâu như vậy rồi, hắn chưa từng thấy Sở Thiên có chuyện làm ăn nào lỗ vốn cả.

“Ha ha, hiện tại ngươi có thể ra được rồi chứ?” Sở Thiên cười hỏi: “Không biết ngươi muốn bàn chuyện làm ăn gì?”

“Đến đây!” Bỗng nhiên, Sở Thiên bị một luồng khí đen từ đâu bao lấy, sau đó cơ thể bắt đầu mau chóng bay lên.

Một màu đen thui trước mắt, khi Sở Thiên lần nữa nhìn thấy mọi vật, lại phát hiện cảnh sắc xung quanh mình đã thay đổi.

Đây là đâu? Đáy biển ư? Sở Thiên kinh ngạc phát hiện, mình đang nằm trong thủy vực màu xanh thẳm, thủy tảo, các loài cá đang chuyển động bên cạnh hắn, thỉnh thoảng lại có mấy con ma thú hệ thủy nhe răng với hắn, nhưng tất cả ở không xa Sở Thiên, lại giống như gặp phải một bức tường vô hình cản lại không thể tiến tới gần thêm.

Dưới sự bảo vệ của bức tường trong suốt ấy, Sở Thiên bỗng cảm thấy, thứ trôi bên cạnh mình không phải là nước, mà là một dòng khí kì dị.

Hít một hơi thật sau, sau đó Sở Thiên nheo mắt lại, ngoài cảnh sắc khác ra, nơi này không khác gì trên đại lục!

Một làn khói đen dâng lên, thi thể của An Đức Sâm cũng bị hút vào không gian quỉ dị này. Tiếp theo đó, một nam nhân trần trụi được bao quanh bằng hắc vụ xuất hiện trước mắt Sở Thiên, “Phất Lạp Địch Nặc, lễ vật của ta có làm ngươi hài lòng không?”

“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Đương nhiên rất hài lòng!” Sở Thiên bày ra bộ dạng thần côn, thành kính nói: “Ta lấy danh nghĩa nữ thần Sinh Mệnh thề, đây là lễ vật tốt nhất mà ta từng thấy.”

“Ha ha ha ha…” Nam nhân chợt phá lên cười, hơn nữa càng cười càng điên cuồng, “Danh nghĩa của nữ thần Sinh Mệnh? Hừ! Có ý tứ!”

Sở Thiên gượng gạo cười, không đoán được gốc gác của đối phương, hắn cũng không dám nói bừa.

Hắc vụ trên người nam nhân đã tan đi một chút, lộ ra một cái đầu không hề có tóc, “Nếu ngươi là tín đồ của nữ thần Sinh Mệnh Ái Lệ Ti, vậy thì chúng ta chẳng có gì để bàn, ta sẽ trực tiếp giết ngươi!”

Thấy nam nhân đó trên mặt không giấu đi một chút sát khí nào, Sở Thiên thoáng rùng mình, chẳng lẽ tên này lại có thù với tín đồ của nữ thần Sinh Mệnh? Nghĩ đến đây, Sở đại thiếu gia lập tức vứt bỏ pháp bào trên người, lộ ra trang bị của Liệp Vũ Sát Thần.

“Hắc hắc, vậy ta lấy danh nghĩa của Tử Thần để thề!” Sở Thiên vứt bỏ luôn dáng vẻ của Tế Tự thánh khiết.

“Tử thần?” Trong mắt nam nhân hiện ra một nét cười nhìn Sở Thiên, nói: “Ngươi rất vô sỉ, nhưng mà, ta thích!”

“Thật ra, ta cũng rất ghét tử thần! Thậm chí còn ghét hơn cả nữ thần Sinh Mệnh!” Nam nhân cười nói, đợi đến lúc Sở Thiên tỏ ra không biết làm gì, hắn mới tiếp tục nói: “Được rồi, ta đã biết ngươi vốn không tin bất cứ thần linh nào, đừng nhiều lời, chúng ta bàn việc làm ăn đi!”

“Ha ha, làm ăn!” Sở Thiên gượng gạo cười, hỏi: “Ngài muốn bàn chuyện làm ăn gì? À không, là ta có thể làm gì cho ngài ?”

Sở Thiên ngoài miệng cung kính dị thường, nhưng trong lòng lại chửi thầm: Cái tên thích trần truồng nhà ngươi, nếu không phải thấy thực lực của ngươi có thể giết được An Đức Sâm, thì lão tử sớm đã cho ngươi một đao rồi.

“Ta đã nghe An Đức Sâm nói qua chuyện của ngươi,” Nam nhân nói: “Trước đây không lâu An Đức Sâm trốn ra khỏi địa ngục. Hắn nói ngươi được sự bảo vệ của Thú Hoàng, dựa vào mình hắn không thể tìm ngươi báo thù, cho nên, An Đức Sâm cầu khẩn ta giúp hắn giết ngươi!”

“Hắc hắc, vậy ngươi tại sao cuối cùng lại giết An Đức Sâm?” Sở Thiên hỏi.

“Rất đơn giản!” Nam nhân cười lạnh đáp: “Ngươi nói một tên phế vật chỉ biết gây họa, và một Thánh Tế Tự nắm quyền sinh tử của mà thú trong tay, ta sẽ lựa chọn ai?”

“Nói như vậy, ngài có chuyện muốn nhờ ta giúp?” Sở Thiên nheo mắt cười.

“Không sai! Ta giúp ngươi giết An Đức Sâm, ngươi cần phải báo đáp ta!” Nam nhân chợt vung tay, đánh tan hết hắc vụ quanh người, nói: “Thương thế của ta, ngươi có thể trị không!?”

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên giờ mới phát hiện, cơ thể người nam nhân vừa được hắc vụ bao quanh, lại bị đứt làm hai khúc!

Thân thể của nam nhân bị đứt từ hông, nhưng lại có mấy luồng khí đen quỷ dị dính kết lại, thông qua kẽ hở ở phần eo, thậm chí Sở Thiên có thể nhìn thấy xương cột sống bị đứt của hắn.

“Ngươi có lẽ nghe An Đức Sâm nói rồi, ta chỉ là Thánh Tế Tự có thể chữa trị cho ma thú thôi. “ Sở Thiên chối từ nói.

“Ta chính là ma thú!” Nam nhân nói : “Đừng nhiều lời, có thể trị hay không?”

“Có thể!” Sở Thiên kiên định nói.

“Được, chúng ta bắt đầu thôi!”

“Ở đây ư?” Sở Thiên kinh ngạc hỏi: “Nếu ta đoán không nhầm, chúng ta đang ở đáy hồ Mê Vụ…”

“Không sai, chính là đây!” Thái độ của nam nhân không hề phản bác.

“Để ta xem vết thương của ngươi một chút.” Sở Thiên vừa lấy công cụ phẫu thuật ra, vừa nói.

Một cảnh tượng kinh hãi xuất hiện trước mắt Sở Thiên, nam nhân giơ tay xua tan khí đen ở hông, sau đó thân trên lơ lửng nguyên tại chỗ không động đậy, thân dưới lại đi thẳng đến trước Sở Thiên.

Đối với kết cấu cơ thể người, Sở đại thiếu gia chưa từng nghiên cứu, cho nên chuyện khâu lại hai đoạn cơ thể bị đứt thì không có vấn đề gì, nhưng mà, xương cột sống của nam nhân đó bị đứt lìa ra, đây lại là một rắc rối lớn.

Bất luận là người hay là ma thú, chỉ cần cột sống bị gãy, điều này cũng hàm nghĩa với cái chết, tuy người trước mặt dựa vào một sức mạnh kinh hồn để sống tiếp, nhưng Sở Thiên lại không có bản lĩnh giúp cột sống của hắn phục hồi lại nguyên dạng, bởi vì cấu tạo của xương cột sống cực kỳ phức tạp, không những liên quan cả đến những thứ như thần kinh, dịch tủy, mà tổ chức cấu tạo xương sụn đặc biệt của nó cũng không thể phục chế được!

Năm đó khi Sở Thiên thay xương cho A Mạt Kỳ, cũng chẳng qua chỉ dùng một thủy tinh pháp thuật được mềm hóa đề thay cho xương sống.

“Tiên sinh, cột sống của ngài… Ồ, chính là chiếc xương này không cách nào có thể khôi phục lại, ta có thể dùng thủy tinh ma pháp…”

“Hừ, trị không khỏi cho ta, ngươi sẽ chết!” Nam nhân lạnh lẽo nói.

Ngươi dám uy hiếp lão tử? Sở Thiên nheo mắt lại, con mẹ nó, lão tử bây giờ sẽ cho ngươi biết, đắc tội với bác sỹ sẽ có hậu quả gì!

“Này. Cầm cái này!” Sở Thiên đưa cho nam nhân một thủy tinh hình cầu, sau đó cắt một đốt xương cột sống gõ xuống, chỉ vào đầu xương đang ghép vào nói: “Biến miếng thủy tinh này thành hình dạng này.”

Nam nhân làm theo lời hắn.

Sở Thiên nhận lấy khớp xương được chế tạo lại, sau đó mặt không biểu cảm, nhưng thực chất trong lòng lại cười lạnh tạo một khe hở trên mặt thủy tinh, để làm thông đạo cho dây thần kinh và dịch tủy, sau đó để thủy tinh vào chỗ vừa cắt.

Tiện tạy đưa các dây thần kinh vào khe hở, sau đó Sở Thiên múa may khâu vết cắt trên người lại.

Nhân lúc phẫu thuật, Sở Thiên tò mò hỏi : “Tiên sinh, An Đức Sâm đã là người chết thoát ra từ địa ngục, vậy ngài làm thế nào để giết hắn?”

“Hút cạn linh hồn của hắn là được!” Nhìn cơ thể của mình từng chút lành lại,tâm trạng của nam nhân rất tốt, buột miệng giải thích cho nghi vấn của Sở Thiên.

“Đúng rồi, ngài có biết, An Đức Sâm sao lại biến thành ma thú cấp mười không?”

“Hừ! Ngươi lắm lời quá rồi đấy!” Lần này nam nhân đã nổi giận

Sở Thiên cũng đang nổi cơn lôi đình, nhưng nhìn thấy tên này trong quá trình phẫu thuật vẫn có thể duy trì được không gian dưới đáy hồ, Sở Thiên đã bỏ đi ý nghĩ một đao giết chết hắn.

Cuộc phẫu thuật đã kết thúc, nhìn vết khâu được khâu loạn xạ , Sở đại thiếu gia nheo mắt cười, con mẹ nó, nếu ngày nào đó cột sống của ngươi bị sai lệch vị trí, để dịch tủy tràn ra, vậy thì đừng bao giờ trách lão tử!

Nam nhân không hề biết, bởi sự xúc phạm của hắn mà để Sở Thiên lưu lại trên người một mầm họa, nên hắn cũng vui vẻ cười.

“Ha ha, không hổ là Thánh Tế Tự! Ta cảm nhận được, sức mạnh của ta có thể chảy khắp người rồi!” Thoải mái xoay hông một cái, nam nhân rống lớn môt tiếng, “Haaa!”

Tầng tầng hắc vụ bay lên trên thân hắn, từ từ che mất tầm nhìn của Sở Thiên, đợi đến khi Sở Thiên mở mắt nhìn lần nữa, trước mắt cơ hồ đã biến đổi thành một người.

Thân vận hắc bào, mái tóc màu xanh đen, người nam nhân trần trụi không tóc vừa rồi, đã biến thành một người trẻ tuổi hiên ngang lẫm liệt.

“Phất Lạp Địch Nặc, vừa rồi ngươi hỏi ta, An Đức Sâm sao có thể biến thành một ma thú cấp mười phải không?” Người trẻ tuổi lộ ra một bộ dạng kỳ lạ, “Đó là vì ta ban cho hắn sức mạnh!”

Sở Thiên kinh hãi, có thể biến một phế vật trở thành một ma thú cấp mười, tên này có thực lực thế nào?

“Ha ha.” Người trẻ tuổi tiếp tục nói: “Ngươi muốn biết tên ta không?”

Sở Thiên liền gật đầu.

“Nói cho ngươi biết tên gọi trước đây của ta. “ Người trẻ tuổi chậm rãi nói: “Lạp Hi Đức, Địa Ngục Cốt Long cấp mười Lạp Hi Đức!”

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên liền tức đến ngứa ngáy trong lòng, mẹ nó, thì ra ngươi chính là con cốt long khiến lão tử phải xuyên việt! Không đúng! Lạp Hi Đức đã bị phong ấn vào trong huyết luyện ngục, nơi đó còn khủng khiếp hơn địa ngục mà? Nơi ấy ngay chính cả Mạch Khắng Tích cũng không thể ra được…

“Chà chà, ta có thể ngửi thấy mùi của Mạch Khẳng Tích trên người của ngươi.” Lạp Hi Đức liếm môi một cái. “Ngươi trị được thương thế của ta, ngươi nói xem ta nên cảm tạ ngươi thế nào đây?”

“Điều này…” Lúc này Sở Thiên còn dám đòi phí chữa trị sao? “Nghe nói Lạp Hi Đức tiên sinh đã bị phong ấn tại huyết luyện ngục rồi? Sao lại ra đây được? Ha ha, thật là đáng chúc mừng!”

“Cái này phải cảm tạ An Đức Sâm.” Lạp Hi Đức dang hai tay, từ hư không hiện ra một thanh kiếm lớn, “Nếu không phải An Đức Sâm trộm được thanh kiếm này, ta đúng là không thể lên được.”

“Sau đó ngươi giết An Đức Sâm, dùng thi thể của hắn để mời ta chữa trị cho thương thế của ngươi?” Sở Thiên chậm rãi bước về sau.

“Ha ha, ngươi không cần phải sợ, ta sẽ không giết ngươi.” Lạp Hi Đức cười nói: “Tuy ngươi có mùi của Mạch Khẳng Tích, nhưng mà, hiện tại ta đã không có hứng thú với Mạch Khẳng Tích nữa rồi.”

“Ngươi không muốn tìm hắn báo thù nữa?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi.

“Ta còn có chuyện quan trọng hơn.” Nói rồi, cơ thể của Lạp Hi Đức từ từ bay lên, không gian chống đỡ bốn phía cũng bắt đầu thu nhỏ lại, “Ta không giết, nhưng ngươi làm thế nào để thoát khỏi đáy hồ sâu mấy nghìn thước này, thì ra không quản được.”

“Con mẹ ngươi! Đây không phải là giống như giết lão tử sao?” Sở Thiên nộ khí xung thiên há miệng chửi lớn.

“Ha ha ha ha…” Sở Thiên bị nước hồ đánh chìm, trong mơ hồ, hắn nghe thấy giọng nói cuồng ngạo của Lạp Hi Đức, “Lúc đến địa ngục nói cho chủ nhân ở đó biết, nếu muốn lấy lại kiếm của hắn, hãy đến nhân gian tìm ta đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK