Mục lục
[Dịch] Sĩ Đồ Phong Lưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ký tên xong, Dương Phàm dặn Võ Cương chạy lên Uyển Lăng, nhất định phải tự tay đưa cho Trường Chánh Dương

Buổi chiều Lý Thụ Đường nhận được báo cáo này. Lúc Trường Chánh Dương đưa lên còn nói thêm một câu:- Đây là báo cáo huyện ủy Vĩ Huyền trình lên.Nếu là huyện ủy trình nên, như vậy có nghĩa ít nhất các thường ủy chủ yếu đều đồng ý.

Tình hình gần đây ở Vĩ Huyền, Lý Thụ Đường rất hài lòng. Chủ yếu là bởi vì cục diện đang rất rối ren thối nát, sau khi ban lãnh đạo mới nhận chức đã rực rỡ hẳn lên. Quan trọng là lãnh đạo cao nhất Hồng Thành Cương gần đây tăng cường báo cáo. Hiện tượng này làm cho Lý Thụ Đường có cảm giác đã khống chế được cục diện Vĩ Huyền.

Sau khi đưa báo cáo, Trường Chánh Dương còn nói:- Các đồng chí đài truyền hình tỉnh đã nghỉ ngơi tốt, nói sáng mai sẽ xuống huyện. Bí thư xem có thể sắp xếp thời gian được không?

Trong lòng Lý Thụ Đường rất hài lòng với sắp xếp như vậy, từ trên xuống dưới đều có đủ thời gian ứng phó. Người của đài truyền hình cũng biết quy củ, xuống liền ở yên trong khách sạn, không đi phỏng vấn lung tung.

Lý Thụ Đường đang suy nghĩ, bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập. Lý Thụ Đường không khỏi nhíu mày, đưa mắt ra nhìn cửa, một nữ phóng viên xinh đẹp trẻ tuổi cười cười đi vào.

- Các người muốn làm gì?Thư ký vội vàng đưa tay ngăn lại. Nữ phóng viên quay đầu lại giơ máy quay lên đồng thời cười cười, ra hiệu bọn họ dừng lại, lúc này mới quay đầu lại giải thích với thư ký:- Tôi là Trang Tiểu Điệp phụ trách chuyên mục kinh tế đài truyền hình tỉnh, muốn phỏng vấn bí thư Lý.

Vừa nói Trang Tiểu Điệp lấy giấy tờ đặt lên bàn. Lúc này Trường Chánh Dương Phụ thân thấy vẻ mặt Lý Thụ Đường đã tốt lên, lập tức nói với Trang Tiểu Điệp:- Phóng viên Trang, sao cô lại đột nhiên tập kích như vậy?

Mỹ nữ ở bất cứ trường hợp nào đều được khoan dung, huống hồ là người phụ trách. Trang Tiểu Điệp cười cười, bắt tay Trường Chánh Dương:- Thư ký Trường, không phải là đột nhiên tập kích, mà muốn xem hoàn cảnh công tác hàng ngày của lãnh đạo. Trước khi xuống, tôi đã nghe nói phòng làm việc bí thư Lý được bố trí rất đơn giản.

Lý Thụ Đường ở bên trong nghe thấy lời này có cảm giác như gãi trúng chỗ ngứa, phối hợp với giọng nói dễ nghe của Trang Tiểu Điệp, càng thêm thoải mái.

- Thư ký Trường, cho đồng chí đài truyền hình vào đi, sao lại có chủ nghĩa quan liêu như vậy? Không thể được.Lý Thụ Đường bỏ báo cáo trên tay xuống, từ từ đi ra.

Lý Thụ Đường mới năm mươi, đang là lúc khí huyết phương cương, bề ngoài cũng đoan chính, giọng nói và cử chỉ đều có khí độ thượng vị giả.

Trang Tiểu Điệp vừa thấy Lý Thụ Đường đi ra, nhẹ nhàng bỏ tay Trường Chánh Dương ra, mỉm cười một chút, từ từ đi về phía Lý Thụ Đường, tay còn giơ micro lên.

- Chào bí thư Lý, quấy rầy công việc của đồng chí. Chúng tôi đến đây là muốn lấy chút tin tức. Nếu bí thư cảm thấy không tiện, chúng tôi sẽ thôi vậy.Trang Tiểu Điệp hôm nay đã thay đổi thành người khác so với hôm gặp Dương Phàm, cũng có thể là công lao của người trang điểm. Tóm lại Trang Tiểu Điệp bây giờ trông rất tinh thần, mặc một áo sơ mi màu trắng, quần jean, dáng người và gương mặt đều hiện ra rất đẹp.

Lý Thụ Đường trong lúc nhất thời cảm thấy hoa mắt, nói thật người phụ nữ trước mặt so sánh với bà vợ già ở nhà đúng là một trời một vực. Mạnh mẽ làm cho mình bình tĩnh lại, Lý Thụ Đường mặt không đổi sắc nói:- Phóng viên là vua không ngai, tôi cũng không dám ngăn các vị. Cứ chụp thôi, chẳng qua phải nói trước, tôi chỉ có nửa tiếng cho các vị.

Trang Tiểu Điệp đưa tay ra, chủ động bắt tay Lý Thụ Đường, cười nói:- Bí thư Lý, ngài rất thông tình đạt lý, lãnh đạo như ngài đúng là hiếm gặp.

Mỹ nữ nịnh bợ không lưu dấu vết, có thể thấy Trang Tiểu Điệp hôm nay hiểu cách đối nhân xử thế như thế nào. Lý Thụ Đường cầm bàn tay nhỏ mềm mại ấm áp, không khỏi cảm thấy như lắm ngọc ấm, một mùi nước hoa nhàn nhạt phả vào mũi làm người ta mê say. Không khỏi cúi đầu xuống nhìn, nhìn từ chiếc cổ trắng nõn xuống dưới, lờ mờ thấy được hình vòng cung lộng lẫy. Ngực Trang Tiểu Điệp coi như đầy đặn, nhưng rất tron, làm người ta cảm thấy no đủ. Kết hợp với dáng người thon dài, quần jean bó sát người, càng tuyệt hơn. Lý Thụ Đường không tự giác giữ lấy bàn tay nàng, không có ý buông ra, ánh mắt cũng trở nên mông lung.

Đã thấy nhiều như vậy, Trang Tiểu Điệp cũng không giận, cười cười, nhẹ nhàng rút tay ra nhưng không được, nhỏ giọng nói cười nói:- Bí thư Lý, ngài có thể ngồi về chỗ, để chúng tôi chụp mấy bức ảnh được không, tôi cũng muốn hỏi mấy vấn đề.

Lý Thụ Đường a một tiếng, vội vàng bỏ tay, cười cười với Trang Tiểu Điệp:- Không vấn đề.Lại nói vừa nãy nếu Trang Tiểu Điệp không kịp thời che giấu, Lý Thụ Đường đúng là mất mặt.

Nhiếp ảnh gia chụp quanh phòng làm việc, cuối cùng nhắm chĩa máy quay về phía Trang Tiểu Điệp, sau đó đưa tay ra dấu Ok. Trang Tiểu Điệp quên mỉm cười với Lý Thụ Đường, ra hiệu lập tức bắt đầu. Nàng quay đầu lại mỉm cười nói với máy quay:- Kính thưa quý vị khán giả, chúng tôi bây giờ đang ở trong phòng làm việc của bí thư thị ủy Uyển Lăng Lý Thụ Đường, xin mời mọi người quan sát, đây là một phòng làm việc đơn giản, điều hòa đã cổ, sơn đã bong ra. Mời xem tiếp, đây là một giá sách đầy, nghe nói bí thư Lý dù đi đến đâu đều mang theo. Mời xem tiếp....

Thời gian phỏng vấn, Trang Tiểu Điệp khống chế rất tốt, đúng vừa tròn ba mươi phút. Thời gian vừa đến mọi người rời đi, chỉ còn Trang Tiểu Điệp bắt tay Lý Thụ Đường nói:- Cảm ơn bí thư Lý đã ủng hộ chúng tôi hoàn thành công việc.

Tâm trạng Lý Thụ Đường lúc này tốt đến mức không thể tốt hơn, bắt tay Trang Tiểu Điệp cười nói:- Các đồng chí đài truyền hình vất vả rồi. Tối nay tôi mời mọi người dùng bữa, xin đừng từ chối.

Trang Tiểu Điệp do dự một chút, đây là lần đầu tiên nàng ra ngoài làm chuyên mục, vì có thể làm tốt chuyên mục này nên mới muốn thân cận với bí thư thị ủy. Nghĩ đến ánh mắt của Lý Thụ Đường, Trang Tiểu Điệp có chút lo lắng. Chẳng qua nếu từ chối thì lại sợ hắn bất mãn, làm hỏng chuyện tốt.

- Như vậy cảm ơn bí thư Lý.Trang Tiểu Điệp rất biết cách che giấu tâm lý của mình, mỉm cười chào. Trước khi đi còn không quên bắt tay Trường Chánh Dương.

Có lẽ cảm nhận được ý gì đó của Lý Thụ Đường, mắt Trường Chánh Dương đảo đảo, đi lên nhỏ giọng nói:- Bí thư Lý, bữa cơm tối kết thúc, ngài xem có nên sắp xếp tiếp mục gì không? Sau khi ăn xong sẽ đi nhảy hay đi hát gì đó?

Lý Thụ Đường do dự một chút, nhìn Trường Chánh Dương một cái, thấy mắt người này có chút kỳ quái. Trong lòng Lý Thụ Đường không thoải mái, vốn định bác điều này. Nhưng trong lòng lại nghĩ đến nếu được ôm Trang Tiểu Điệp vào lòng, xúc động này làm Lý Thụ Đường khẽ gật đầu, sau đó phất tay ra hiệu cho Trường Chánh Dương đi xuống.

Trường Chánh Dương ra ngoài, cố lấy lại bình tĩnh. Lý Thụ Đường cầm báo cáo nhìn thoáng quá, phát hiện bốn thường ủy chủ yếu đều ký tên, Lý Thụ Đường mới cẩn thận đọc. Đọc xuống, mặt Lý Thụ Đường sa sầm lại. Bề ngoài là một báo cáo xin tiền, nhưng trên thực tế là nói rõ vấn đề nghiêm trọng của con đường. Báo cáo này nộp lên bí thư thị ủy, trong đó không có vấn đề gì mới là lạ.

Lý Thụ Đường cẩn thận đọc hết bản báo cáo hơn ba ngàn chữ, mày nhíu lại. Trầm ngâm một chút, trên miệng Lý Thụ Đường hiện ra ý cười, cầm bút viết xuống.

- Đã duyệt, chuyển cục giao thông, lập tức trình lên sở giao thông tỉnh.Lý Thụ Đường.

Viết xong mấy chữ này, Lý Thụ Đường cười cười mập mờ, hình như giám đốc Mã sở giao thông là từ Vu Thành đến thì phải?

Lý Thụ Đường lập tức gọi thư ký, bảo hắn đưa cho Trường Chánh Dương, lập tức đưa đến cho cục giao thông Uyển Lăng. Báo cáo này Lý Thụ Đường đã ký tên, ai dám làm loạn? Lý Thụ Đường đã suy nghĩ cẩn thận. Có người ở Vĩ Huyền hình như tính kế mình, trong lòng không khỏi có chút bất mãn. Nhưng lập tức nghĩ lại một chút, hắn cũng không thể làm được gì. Đây đều là do ban bệ trước lưu lại, không thể trách người thanh niên xúc động.

Vĩ Huyền, buổi chiều rất nóng, Dương Phàm chạy đến xã Liên Hoa, tham gia một hội nghị chính thức đầu tư tài chính.

Đến nơi thấy vùng đất trống đã được dựng hội trường, hai bên đường có các em học sinh cầm hoa vẫy vẫy chào đón, còn có mười mấy học sinh tạo thành ban nhạc, đang diễn tấu.

Nhìn trên mặt đám nhỏ đầy mồ hôi, Dương Phàm có chút áp lực. Chẳng qua nhìn các cán bộ xã Liên Hoa đi lên đón, Dương Phàm vẫn nhịn xuống, không lập tức phát tác. Nhưng khi một học sinh giơ ô che cho Dương Phàm, lửa giận trong lòng hắn không áp chế được nữa. Dương Phàm mặt âm chầm, quay đầu lại rút một tờ giấy ra lau mồ hôi đứa bé, sau đó cầm lấy ô.

Dương Phàm lau mồ hôi cho đứa bé xong, quyết định nhịn. Quay đầu lại nhìn đám người Khổng Thắng Đông mặt mũi khó coi. Dương Phàm sa sầm mặt nói với Khổng Thắng Đông:- Lão Khổng, sao anh lại làm như thế này? Tôi xuống chính là xem tiến độ, bày đặt nghi thức thế này làm gì? Cho đám nhỏ tản đi, tôi không nói gì hết.

Dương Phàm coi như cho xã Liên Hoa mặt mũi, suy nghĩ Khổng Thắng Đông lập tức nhận chức phó chủ tịch huyện, trước mắt chỉ là tạm thời chủ trì công việc ở xã. Suy nghĩ về vấn đề đoàn kết trong nội bộ ủy ban, Dương Phàm cũng chỉ có thể nhịn.

Khổng Thắng Đông bị Dương Phàm nói làm mặt mày tái nhợt, cười khổ nói:- Phó bí thư Dương, hình thức này, tôi chỉ theo lệ mà làm.

Dương Phàm cố nở nụ cười, vỗ vai Khổng Thắng Đông, nhỏ giọng nói:- Các cái cũ nên phá thì phá. Anh nhìn bọn nhỏ xem, cả người đầy mồ hôi. Bố mẹ chúng thấy có đau lòng không? Mau đi bố trí một chút, bảo bên dưới chuẩn bị nước giải khát...

Khổng Thắng Đông vội vàng rời đi, bảo một câu, một lát sau đám nhỏ rời đi. Dương Phàm vẫn nghiêm mặt như trước, Khổng Thắng Đông đi tới, nhỏ giọng nói:- Đã xong.Dương Phàm nhìn Khổng Thắng Đông, nói đầy ẩn ý:- Lão Khổng, đây không phải Karamay, trẻ em là tương lai của tổ quốc, tuyệt đối không thể để đám nhỏ phải phục vụ quan chức chúng ta.

Nói tóm lại công việc cơ sở trồng dược liệu ở xã Liên Hoa hoàn thành tốt nhất. Tất cả thiết bị liên quan, từ lắp đặt đến chạy thử chỉ mất có một tuần là xong. Các xã khác hầu hết mới gần xong. Dương Phàm nhìn một lát, lúc phát biểu vẫn nhấn mạnh và ghi nhận thành tích công việc của đảng ủy Liên Hoa.

Nói như thế nào nhỉ? Cho đám nhỏ chào đón như vậy, đây chỉ là một thói quen, thói quen của chủ nghĩa quan liêu. Hội nghị xong, Dương Phàm vội vàng chạy về huyện. Võ Cương biết Dương Phàm về, lập tức đi lên báo cáo.

Võ Cương báo cáo chính là chuyện ngày mai đài truyền hình tỉnh xuống.

- Chuyện này phải báo cho chủ tịch Hạ trước, sau này không được như vậy.Dương Phàm nói xong, trên mặt Võ Cương có chút xấu hổ, nói:- Bởi vì mục tiêu phỏng vấn chủ yếu là cơ sở trồng dược liệu và mô hình tiêu thụ dưa lê. Hai chuyện này đều do anh phụ trách. Chủ tịch Hạ trước đó đã nói mọi việc do anh quyết định.

Dương Phàm thấy đã trách oan Võ Cương, lập tức cười cười xin lỗi:- Xin lỗi chánh văn phòng Võ, tình hình này tôi không rõ lắm, nói chuyện khó nghe, anh đừng để ý.Dương Phàm xin lỗi làm Võ Cương ngẩn ra, lập tức lộ ra vẻ kích động, khẽ gật đầu:- Đều là do tôi không báo cáo với anh trước.

Dương Phàm cười nói:- Trước kia tôi nghe đến một câu. Trên quan trường mặt mũi lớn nhất. Bây giờ xem ra những lời này hại người. Sai thì là sai, sai sửa là được.

Võ Cương gật đầu đi ra, Dương Phàm xem thấy còn chút thời gian, ra khỏi phòng làm việc, gọi Lâm Đốn và Tiểu Vương, chạy đến khu khai phá. Đến nơi đúng là thời tiết làm cho cỏ dại tươi tốt. Từ xa xa nhìn thấy nhà máy sản xuất bao bì và trạm chung chuyển đang được xây dựng, coi như có chút nhân khí.

Nơi này không thể làm cho cỏ dại mọc như vậy được. Dương Phàm nghĩ đến điểm này, không khỏi có chút lo âu.

Bữa ăn mời người của đài truyền hình được tổ chức ở nhà hàng xa hoa đắt tiền nhất Uyển Lăng. Người mời cũng không nhiều, chỉ là mấy người của đài truyền hình. Còn có Lý Thụ Đường, cùng với Trường Chánh Dương. Trên bàn ăn, Lý Thụ Đường luôn nở nụ cười hơi cứng, có vẻ phong độ, thi thoảng nói hai câu làm không khí tốt lên.

Lý Thụ Đường trong phòng làm việc và Lý Thụ Đường ở đây hoàn toàn là hai người. Trang Tiểu Điệp bị bố trí ngồi cạnh Lý Thụ Đường. Lý Thụ Đường còn thi thoảng gắp thức ăn cho nàng, rất quan tâm.

Thực ra chỉ cần người có mắt là thấy được ánh mắt Lý Thụ Đường không rời khỏi Trang Tiểu Điệp.

Trang Tiểu Điệp là người đương sự cảm nhận mãnh liệt nhất. Trong mắt đàn ông có ý gì? Hơn năm qua, Trang Tiểu Điệp giãy dụa trong đài truyền hình hiểu rõ hàm nghĩa sau ánh mắt này.

Cũng may thân phận phụ trách một chuyên mục của đài truyền hình tỉnh, làm mọi người trên bàn rượu có chút kiêng kỵ, cho nên chuyện ép uống không diễn ra. Từ đầu đến cuối Trang Tiểu Điệp uống có hai chén rượu vang.

Ăn xong, Trường Chánh Dương đưa ra đề nghị đi hát, việc này người của đài truyền hình đương nhiên không lạ gì, cũng không có lý do từ chối. Trang Tiểu Điệp thực ra muốn lấy lý do từ chối, nhưng lại nghĩ chuyên đề tiếp theo không thể không có thị ủy Uyển Lăng phối hợp. Nên nàng đành nhịn xuống.

Người liên quan đều vào phòng hát, nhảy có hát có. Trang Tiểu Điệp ngồi im một chỗ. Lý Thụ Đường coi như vô tình ngồi cạnh Trang Tiểu Điệp, thi thoảng nhỏ giọng nói mấy câu.

Lúc này Lý Thụ Đường đã bị khuôn mặt hồng hào vì rượu của Trang Tiểu Điệp hấp dẫn. Bề ngoài thì ra vẻ vững như Thái Sơn, nhưng thực tế ánh mắt của hắn không ngừng lưu luyến trên người Trang Tiểu Điệp.

- Phóng viên Trang, có thể mời bí thư Lý của chúng tôi nhảy không?Trường Chánh Dương đi tới, cười nói với Trang Tiểu Điệp.

Trang Tiểu Điệp nhìn ánh mắt mong chờ của Lý Thụ Đường, chần chờ một chút nhưng vẫn đứng lên, nói:- Tôi nhảy không tốt, mong bí thư Lý đừng trách.Lý Thụ Đường cười ha hả nói:- Phóng viên Trang là người chuyên nghiệp, tôi cũng không dám so sánh nhảy với cô.Vừa nói liền đứng lên, hai người lên bục nhảy, nhảy theo điệu nhạc.

Lý Thụ Đường bây giờ vẫn đang cố khống chế bản thân. Trang Tiểu Điệp dù sao cũng là phóng viên đài truyền hình tỉnh. Lý Thụ Đường mặc dù có suy nghĩ, nhưng cũng chỉ có thể nhịn. Nếu không xảy ra chuyện gì, ảnh hưởng sẽ rất lớn.

Khắc chế là khắc chế, nhưng mùi thơm cơ thể của người phụ nữ trong lòng ập vào mặt, Lý Thụ Đường vẫn hơi hoảng hốt, tay không khỏi dùng sức. Lý Thụ Đường luôn tự xưng nho nhã lập tức có phản ứng, nhỏ giọng nói:- Xin lỗi, thất thố.

Lời xin lỗi này làm Trang Tiểu Điệp có chút ngạc nhiên. Người đàn ông trước mặt ngoài thân phận ra, cũng cho Trang Tiểu Điệp một ấn tượng khá tốt. Lý Thụ Đường vừa trầm ổn, khiêm tốn, trang trọng, nho nhã thành thục. Trang Tiểu Điệp nhìn cuộc đời dung tục đã lâu, không phải là người chỉ thích những người trẻ tuổi đẹp trai.

Trang Tiểu Điệp không hề nghi ngờ đây là Lý Thụ Đường lấy lui làm tiến, trong lòng không khỏi đánh giá Lý Thụ Đường cao hơn chút, cười nói:- Không có gì, chuyện này rất bình thường.

Hai người bởi vì một chi tiết này làm quan hệ xảy ra chút biến hóa, khoảng cách gần hơn chút. Lý Thụ Đường nhảy đúng là không tốt lắm, nhưng rất quy củ, giữ được một khoảng cách nhất định, thi thoảng nói mấy vấn đề nhỏ, khống chế tốt không khí. Tiếng nhạc dừng lại, Lý Thụ Đường lễ phép gật đầu buông ra, hai người về chỗ ngồi. Lý Thụ Đường rót một cốc hoa quả cho Trang Tiểu Điệp, ra vẻ rất quan tâm.

Nhà Trang Tiểu Điệp ở Dua Thành, bố mẹ đều là công chức. Năm nàng tốt nghiệp đại học, bố mẹ cùng về hưu, cuộc sống rất khó khăn, làm cho Trang Tiểu Điệp từ nhỏ đã sống vất vả. Nàng quyết định bỏ qua tình yêu hào nhoáng, dựa vào lòng một tên khóa trên. Nhưng sự thật vô tình hiện ra trước mặt. Nếu không phải bởi vì Trương Tư Tề đồng tình, Trang Tiểu Điệp thực sự không thể thoát khỏi tên kia.

Sự quan tâm dịu dàng của Lý Thụ Đường, lặng lẽ xâm lấn nội tâm Trang Tiểu Điệp. Biến hóa này chính Trang Tiểu Điệp cũng không phát hiện ra. Nàng cười nói với Lý Thụ Đường, cảm nhận sự uyên bác và thành thục của người đàn ông này làm mình dễ chịu.

Tất cả những điều này Trang Tiểu Điệp không cảm nhận được trên người bố mẹ trong nhà. Cũng không cảm nhận được trên người tên đểu cáng chỉ biết ngủ với gái. Dương Phàm thì sao? Trong lòng Trang Tiểu Điệp hiểu rõ Dương Phàm đã là quá khứ. Cho nên rất nhiều chuyện chỉ có thể lặng lẽ chôn sâu trong tim, giấu tòa cung điện ngọt ngào hồi sinh viên vào sâu trong lòng.

Chín giờ tốn, Lý Thụ Đường đứng dậy muốn đi. Kết quả này làm Trang Tiểu Điệp có chút sững sờ. Mặc dù Lý Thụ Đường nói mọi người tiếp tục chơi, nhưng mọi người cũng đều ra về.

Lúc này Dương Phàm đang ngồi trước bàn, ngồi đánh máy. Trương Tư Tề trên QQ không ngừng nhấp nháy cũng không thấy.

Sửa lại báo cáo mà Lâm Đốn nộp lên, Dương Phàm cúi đầu suy nghĩ một chút, suy nghĩ nói với Hạ Tiểu Bình về chuyện này như thế nào.

Điện thoại di động vang lên, cầm thì thấy là tin Chúc Vũ Hàm nhắn tới:- Gần đây có rảnh không? Nhớ em.

QQ vẫn đang nhấp nháy, Dương Phàm nhìn tin nhắn, rơi vào mâu thuẫn. Dương Phàm không khỏi suy nghĩ một vấn đề. Nếu có thể bắt đầu lại, mình có lựa chọn con đường này không, còn phát sinh quan hệ với Chúc Vũ Hàm không? Dương Phàm rơi vào mâu thuẫn. Trang Tiểu Điệp cũng đang mâu thuẫn.

Trang Tiểu Điệp và Lý Thụ Đường ngồi cùng xe về khách sạn. Bởi vì là Lý Thụ Đường kiên trì muốn đưa nàng về. Trong nháy mắt khi đi vào khách sạn, Trang Tiểu Điệp rất mâu thuẫn, bởi vì nhận thấy một tín hiệu không tốt nảy sinh trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK