Mục lục
[Edit] Giang Hồ Thám Án Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 24: Lục soát núi

Hai người Tô Chuyết và Hoài Thiện dọc theo đường núi phía tây mà xuống, lần theo dấu vết trên đường. Đường núi tĩnh lặng, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu vang. Tô Chuyết đã được Hoài Thiện cứu chữa, lúc này thế mà càng chạy càng hăng say, cảm giác trong đan điền không ngừng có kình lực được sinh ra. Mà hô hấp của Hoài Thiện lại dần dần nặng nề, hiển nhiên chịu đựng nội thương nhất thời còn chưa khá lên được.

Tô Chuyết có chút áy náy, nhìn xem Hoài Thiện, vừa muốn nói chuyện. Hoài Thiện lại lắc đầu, phảng phất thấy rõ hết thảy, nói:

- Không cần nhiều lời, vì chuyện của ta mà ngươi đã chọc tới không ít phiền phức rồi. Chuyến này coi như ta thua thiệt ngươi...

Nói xong nhanh chân bước thẳng về phía trước.

Tô Chuyết trầm mặc, chỉ chăm chú theo bước chân lão hòa thượng. Từ phía sau nhìn xem, mới phát hiện nguyên lai thân thể Hoài Thiện đã yếu ớt lưng gù đến thế rồi, không khác gì với một ông già bình thường hơn 80 tuổi. Trong lòng Tô Chuyết căng thẳng, vội vàng chỉnh lý suy nghĩ lung tung trong lòng, chú ý đến động tĩnh chung quanh.

Cho tới bây giờ, cao tăng bế quan ở sườn núi còn chưa truyền đến tin tức có người xuống núi. Điều này nói rõ Tiêu Thủy Mặc vẫn không thể rời khỏi núi Thiếu Thất, rất có khả năng là đang nấp trong rừng. Nhưng mà hai người tìm đến giữa sườn núi, cũng không thấy dấu vết nửa bóng người nào.

Lúc này phương đông đã hiện ra một tia màu trắng bạc. Bên trong bọn họ cũng không có ai bắn ra khói lửa đưa tin. Thứ này là trước khi đi Yến Linh Lung chia cho mọi người, ước định chỉ cần phát hiện tung tích của Tiêu Thủy Mặc, liền phóng ra khói lửa đưa tin. Hai mặt nam bắc có nhân thủ đông đảo, hẳn là đã sớm lục soát toàn bộ. Mà phía đông có Yến Linh Lung khinh công cao cường, Hoa Bình can đảm mà cẩn trọng. Hai người cũng sẽ không thua kém bên phía Tô Chuyết.

Tô Chuyết hơi chút nhíu mày, mơ hồ cảm giác được hình như đâu đó xuất hiện vấn đề. Y cúi đầu trầm tư một lát, bất thình lình nói liền hai chữ "Không đúng".

Hoài Thiện hỏi:

- Gì mà không đúng?

Tô Chuyết suy nghĩ, đáp:

- Là ta suy nghĩ không đúng. Vệ Tú đã sớm nói với ta, Tiêu Thủy Mặc là một thằng điên. Hạng người này sao có thể suy đoán theo lẽ thường được? Chúng ta đều cho rằng sau khi bại lộ hắn sẽ trốn xuống núi, nhưng mà hắn vẫn muốn ở lại trên núi!

- Gì cơ? Ngươi nói là hắn còn ở trên núi? Hắn và Vệ Tiềm đã đạt được mục đích, ở lại trên núi có gì tốt sao?

Hoài Thiện không hiểu mà hỏi.

Tô Chuyết chậm rãi lắc đầu, nói:

- Chúng ta đều sai rồi. Người như Tiêu Thủy Mặc, chắc chắn sẽ không hoàn toàn nghe lệnh của Vệ Tiềm. Từ việc hắn tự luyện tập Lục Đạo Luân Hồi cũng có thể thấy được. Mà Vệ Tiềm giúp hắn thoát khỏi ma đạo, phương pháp sử dụng nhất định là dùng ngoại lực cưỡng ép tạo áp lực, nên mới tạo thành tình huống hai người đều bị nội thương. Bởi vì quan hệ giữ hai người này là lợi dụng lẫn nhau. Tên Tiêu Thủy Mặc này mười phần cố chấp, ngày đó trong quán rượu cũng bởi vì nghe thấy những người khác tán gẫu, liền muốn hạ độc thủ. Mà lần này hắn lại lựa chọn chiếu theo bức tranh Chung Quỳ bắt quỷ để giết người, hắn nhất định muốn hoàn thành. Bây giờ đã xong ba tấm, tấm thư tử là quỷ chết cháy, thứ năm là quỷ loạn thạch... Lão hòa thượng ngài bị thiết kế hãm hại, bị ngàn người chỉ trỏ, kết cục có lẽ là bị quần hùng hợp lực đánh chết, cũng có thể tính là bị loạn thạch đập chết. Như vậy còn thiếu một người phải bị chết cháy!

- Cái gì? ! Hắn còn muốn giết người ư?

Hoài Thiện chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tên Tiêu Thủy Mặc này quả thực phát rồ rồi.

Tô Chuyết trầm ngâm nói:

- Đến cùng hắn sẽ chọn ai đây? Vệ Tiềm leo lên vị trí minh chủ đã được bảy tám phần, như vậy chỉ còn lại người muốn phá hư việc của hắn, là người mà hắn thống hận!

- Đây chẳng phải là ngươi cũng gặp nguy hiểm sao?

Hoài Thiện nói.

Tô Chuyết lắc đầu:

- Không, ta không phải chưởng môn bang chủ gì cả, Tiêu Thủy Mặc còn chướng mắt...

Nói đến đây, y bất thình lình giật mình, hoảng sợ nói:

- Người hắn muốn giết là Yến Linh Lung!

Nói đến đây, Tô Chuyết và Hoài Thiện không ngừng khắc nào, quay người đi đến hướng đông. Hoài Thiện vừa chạy vừa nghĩ tâm sự, hỏi:

- Ta vẫn chưa nghĩ ra, vì sao bốn phương tám hướng đều đang báo động?

Tô Chuyết cũng không quay đầu lại:

- Nhất định là Vệ Tiềm! Chủ ý của hắn có lẽ là muốn thừa dịp hỗn loạn để che chở Tiêu Thủy Mặc xuống núi. Thế nhưng kể hoạch giết người của Tiêu Thủy Mặc còn chưa hoàn thành, nhất định sẽ không chạy mất!

Hai người cũng mặc kệ có đường hay không có đường, đẩy ra bụi gai, thẳng về phía đông, hy vọng có thể mau chóng chạy tới. Rốt cục vòng qua đường núi phía đông, đã nhìn thấy một bóng người cao cao phía trước đang một mình hành tẩu. Chạy đến xem xét, nguyên lai là Ninh Tự Tại. Mấy ngày nay Ninh Tự Tại vẫn luôn trầm mặc ít nói, tận lực không xuất hiện, Tô Chuyết cũng không chú ý tới hắn. Lúc này vừa gặp nhau, hai người đồng thời sững sờ.

Tô Chuyết hỏi trước:

- Ninh huynh, vì sao một mình ở đây?

Từ khi Ninh Tự Tại biết được nguyên lai ngày đó người đưa tay cứu viện chính là Tô Chuyết đại danh đỉnh đỉnh, sau này cũng có chút xấu hổ. Trước kia nghe nói danh khí của Tô Chuyết, hắn là có phần xem thường, không ngờ lại cần Tô Chuyết tới cứu mình. Hắn ôm quyền nói:

- Tại hạ nghe các vị nói muốn truy đuổi Tiêu Thủy Mặc. Ngày đó Thanh Khê tam hiệp chúng ta ăn chút thua thiệt dưới tay hắn, món nợ này cũng không thể tính như vậy. Mới vừa nãy tại hạ không chờ lệnh đồng hành, là muốn thu xếp hai vị huynh đệ của tại hạ cho tốt. Còn xin phương trượng đại sư chớ nên trách tội!

Kỳ thật Ninh Tự Tại còn có một điểm không nói, đó chính là hắn sợ xấu hổ, nghe nói Tô Chuyết và Hoài Thiện đi đến hướng tây, bởi vậy cố ý lảng tránh, đi về hướng đông. Ai biết được ở đây thế mà còn đụng phải.

Hoài Thiện vội nói:

- Ninh đại hiệp quá lời rồi!

Ba người đồng hành, trên đường không nói chuyện. Đi một đoạn đường, từ xa đã nhìn thấy thấp thoáng giữa rừng cây, một bóng người đi về phía bên này. Tô Chuyết nghênh đón, phát hiện người kia lại là Hoa Bình. Chỉ thấy Hoa Bình bưng tay che ngực, vịn thân cây, gắng gượng đi về phía trước. Trông thấy Tô Chuyết đi đến, không đợi y mở miệng trước, Hoa Bình đã hô:

- Mặc kệ ta, nhanh... Nhanh đi cứu Linh Lung! Bọn họ lên núi rồi...

Trái tim Tô Chuyết xiết chặt, vội hỏi:

- Huynh không sao chứ?

Hoa Bình không đáp, chỉ phất phất tay, để y đi mau. Tô Chuyết biết rõ sự tình khẩn cấp, bất chấp thứ khác, quay người chạy lên núi. Hai người Hoài Thiện và Ninh Tự Tại theo sát phía sau. Không ngờ Tiêu Thủy Mặc thế mà làm việc trái ngược, ở thời điểm này còn dám lên núi, đây không chỉ là lớn mật, quả thực là không muốn sống nữa!

Gắng sức đuổi theo, cuối cùng từ xa nhìn thấy bờ tường vây Thiếu Lâm. Trải qua một đoạn đường, khoảng cách giữa ba người cũng kéo ra không ít. Tô Chuyết xông xáo trước nhất, nhưng mặt không đỏ tim không đập. Hoài Thiện bởi vì tiêu hao nội lực quá độ, thoáng rớt lại phía sau. Mà Ninh Tự Tại cũng đã rơi lại cách mấy trượng.

Mặc dù võ công Ninh Tự Tại hơi kém, nhưng cảnh giác vẫn còn. Chợt dừng bước lại, kinh nghi nói:

- Các vị ngửi thấy mùi gì không?

Tô Chuyết và Hoài Thiện không hẹn mà cùng dừng bước chân, khịt khịt mũi. Hoài Thiện biến sắc, cả kinh nói:

- Là dầu hỏa!

Tô Chuyết đoán được Tiêu Thủy Mặc muốn làm gì, càng thêm lo lắng. Ngẩng đầu nhìn thấy nơi đây ở phía đông chùa Thiếu Lâm, vượt qua tường vây là đến phòng bếp Thiếu Lâm tự. Cũng chỉ ở nơi đó mới có dầu hỏa. Tô Chuyết không kịp suy nghĩ nhiều, tung người một cái, hai chân mượn lực ở giữa tường vây, lập tức liền leo vào. Tường này cao bốn năm trượng, lấy công lực ban đầu, Tô Chuyết tuyệt đối không thể nhảy một cái mà qua được. Nghĩ không ra võ công y tinh tiến, ngay cả bản thân đều không phát giác. Hoài Thiện ở sau lưng, không khỏi thầm than, lại có toàn bộ nhận thức mới đối với Lục Đạo Luân Hồi kinh.

Ba người trước sau leo vào, chỉ thấy có hai sư làm bếp ngã ở trước cửa phòng bếp, không biết sống chết. Bên trong phòng bếp bị gậy gỗ chọc vào, nhất thời đẩy không mở.

Tô Chuyết giận dữ hét:

- Tiêu Thủy Mặc, ta biết ngươi ở bên trong! Có bản lĩnh ra đây đánh với ta một trận, khi dễ một cô gái mà dám gọi là đàn ông à? !

(chưa xong còn tiếp. )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Lê Tiến
14 Tháng tám, 2018 19:31
truyện đang gay cấn, hóng từng chương 1
l0tuso0
09 Tháng tám, 2018 23:09
Đang chờ từng chương của bạn đây
thienthanvf
26 Tháng sáu, 2018 23:42
Mình cảm ơn bạn nhé, mong bạn luôn giữ sức khỏe đề Mn có thể được đọc thường xuyên a,
21302766
25 Tháng sáu, 2018 19:19
Hiện mình chưa thấy web nào convert truyện này. Bản dịch cũng không có đâu. Còn mỗi mình edit truyện này thôi. Vì làm một mình nên sẽ rất chậm.
thienthanvf
25 Tháng sáu, 2018 12:58
Bạn nào biết đọc bản convert hoặc mua ban dịch ở đâu không chỉ mình với ạ
ant1207
18 Tháng sáu, 2018 21:17
Hay quá, cảm ơn nhóm dịch
21302766
17 Tháng sáu, 2018 19:32
Vẫn đang làm tiếp nhá bạn.
Qúy Sầu Đời
15 Tháng sáu, 2018 04:53
Tới quyển 18 là hết rồi à mn
Qúy Sầu Đời
15 Tháng sáu, 2018 04:53
Tới quyển 18 là hết rồi à mn
21302766
02 Tháng sáu, 2018 18:10
Quyển 17 - Chương 17 dánh dấu ngày main mất zin theo một cách không mới cũng không cũ.
Nguyễn Hoài Nam
23 Tháng năm, 2018 01:12
Cùng câu hỏi
hupipapa
12 Tháng năm, 2018 23:13
truyện hay quá, cám ơn bạn edit rất nhiều.
Trần Quang Tiến
05 Tháng năm, 2018 10:25
Mong bạn cố gắng hoàn thành bộ này, càng về sau tác giả viết càng chặt chẽ, nhất là sau phần giải quyết vệ tiềm, giải quyết vệ tiềm thấy hơi hụt quá
21302766
05 Tháng năm, 2018 09:09
Mới đầu dự tính 1 năm xong truyện, giờ gần 1 năm rồi mà mới hơn nửa truyện.
21302766
03 Tháng năm, 2018 12:28
Mình lại thấy những quyển sau thì tác giả có viết chắc tay hơn, là để giải quyết nhân quả những quyển trước.
Xuân Bách Nguyễn
02 Tháng năm, 2018 22:44
đọc đến sau trận chiến cuối vs lão sư sợ bộ truyện đi vào lối mòn k còn được hay như phần đầu nữa :/
Nụ Cười Sau Lưng
29 Tháng ba, 2018 07:50
có ai biết truyện nào khác giống truyện này k?chỉ dùm
Nguyễn Hoài Nam
16 Tháng ba, 2018 00:57
đag choqf đợi từng chương b ơi híc
julyfunny7
11 Tháng ba, 2018 23:40
Cảm ơn bạn edit rất nhiều.
doanhmay
28 Tháng hai, 2018 17:12
ngay tên truyện có biểu tượng màu đỏ đó - bấm 1 cái là xong
21302766
02 Tháng mười hai, 2017 02:16
Truyện có vẻ ít người đọc :)
dnc
22 Tháng mười một, 2017 13:32
Làm sao add được truyện vào mục truyện đang theo dõi vậy?
BÌNH LUẬN FACEBOOK